Bạch Mị Sinh - Ice Paper x Cô Thỉ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bài hát: Bạch Mị Sinh ( Bạch Mai Sinh )
Diễn xướng: Ice Paper x Cô Thỉ
Chuyển ngữ: Xiao Bot

Là ai trên vai vương tuyết sương
Thâm trầm chẳng ai hay lòng người
Chỉ vì ta nâng ly lúc say
Kinh thường đám quan liêu vương hầu
Tìm nơi phương xa ta vẽ nên
Ai nhìn thấu tranh ta hoạ này
Người tri âm luôn luôn ở bên
Không phụ mảnh tâm ta chờ người

Xuân phong thổi, thổi lòng người
Người đọc sách chẳng ai nên thân
Tay người ngửa ra, ngươi oán thầm ta
Thâm tâm ta ngu ngơ, luôn luyên thuyên mãi thôi
Đúng lúc ấy ma xuất hiện rồi
Điều mà ta mông lung, người liền hỏi đến
Ngươi ở chốn đâu, là người thế nao, khi sống như nào

Cô ta chầm chậm ngước mắt
Son phấn tầng tầng lớp lớp
Tiếng khóc nghẹn ngào nức nở
Khiến tấm lòng người phát hoảng

Chẳng có khoảng khắc để giới thiệu mình
Nói đạo lý với quỷ ở giờ Thìn
Phút chốc quyết chí muốn trốn một mình
Chẳng có khí phái trốn bất thình lình

Bỗng nghĩ lại mới thấy, nhân gian sợ hãi hơn
Cứ phụ nàng giải thoát, trong câu chuyện cũ xưa
Ta sờ hai tay vẫn còn hơi người
Giúp nàng quên chuyện xưa, nàng mỉm cười
Khi bình minh chưa kịp sáng lên
Nhanh tìm nơi nàng luôn thuộc về này

Là ai trên vai vương tuyết sương
Thâm trầm chẳng ai hay lòng người
Chỉ vì ta nâng ly lúc say
Kinh thường đám quan liêu vương hầu
Tìm nơi phương xa ta vẽ nên
Ai nhìn thấu tranh ta hoạ này
Người tri âm luôn luôn ở bên
Không phụ mảnh tâm ta chờ người

Ở Thu Trung Tiên, đều cả ngày điên điên
Cầm tịch thư trên tay, chau mày, đi đi lại mông lung
Than trời sao thân ta khổ, thi vài năm sao không đỗ
Phải chịu đựng cả mấy hồi, hạ qua thu sang đông xuân

Nghe ngoài cửa người than thân oán hận
Ta liền theo thanh âm, thấy mình nàng
Không có thân thế, nay ta hỏi nguyên nhân đến đây
Không lên tiếng, nâng tay chỉ sang ngôi đền trong sương mờ
Xoay người bước chậm đến
Ta nhìn trong làn sương mờ ảo, chậm theo nàng đi về phía mộ treo
Đêm tối muộn không ai
Người đọc sách khoan thai
Mà vẫn sợ lung tung
Sợ quỷ, sợ thầy pháp và trăm ngàn thổ tặc trong màn đêm tối
Nàng cười lơ đãng, thân ảnh như cô động lại khoảnh khắc
Tâm tình xốn xao, hình ảnh người trong mắt
Đây là mộng hay thực, mà đắm chìm mãi thời xuân sắc

Là ai trên vai vương tuyết sương
Thâm trầm chẳng ai hay lòng người
Chỉ vì ta nâng ly lúc say
Kinh thường đám quan liêu vương hầu
Tìm nơi phương xa ta vẽ nên
Ai nhìn thấu tranh ta hoạ này
Người tri âm luôn luôn ở bên
Không phụ mảnh tâm ta chờ người

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro