Chuyện người con gái nam xương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tải hàng người con gái quê ở Bắc Kinh tính được đã hoàn mỹ nếp Na .lại thêm từ dung đẹp tuyệt đẹp tốt đẹp trong làng có chàng Trương Cựu mến từ Dung Hạnh sinh về Mẹ đem cho một chân lộn về cưới về sông trường có tính a như đối với vợ chồng phải rất là bổ sung vẫn được bao nỗi xảy ra buổi chiều đoàn bắt đi lính trận chiến trường .Tuy con nhà hoa Hoàng Vũ Nhung không có hợp nên tên gọi trong nước được đem lại đầu buổi ra đi mẹ mày dặn con gần.


Cây Phong tỏa Gia Lộc toàn quân ra liên giới của tôi hỏi công dân danh từ xưa ít gặp nhưng tôi Minh Chất phải biết giữ mình làng trong gặp khó nên nuôi lượng sức mà tiến đến 2.. miếng mồi thơm để lượn mắt vào Cạm Bẫy quân quân Cao Tiến bước nhường để người ta có nhưng có như thế mẹ ở nhà mới khỏi lo lắng về con được.



Chàng quỳ xuống đất vẫn lời dạy nàng rất chén rượu đầy tiễn chồng mà rằng..
. Chàng đi chuyến này thiếp sẽ không dám đẹp nữa ẩn phong hồ mặc áo gấm trở về quê cũ chỉ xin ngài về, mang theo hai chữ bình yên thế là đúng rồi Chỉ em Việc quân số liệu thế vật khối lượng vật cuốn vào lỗ hút quân triều còn .gian leo nhìn tôi chân thành củi lại sữa thương người đất mũi dù. có thư tín ngàn hàng cũng sợ có không có cánh hồng bay bổng.
Nàng nói đến đây mọi người đều hứa hai lệ rồi đó tiệc tiện với Tà Áo ..chị đánh rơi nước mắt cảnh vật vẫn còn như cũ mà lòng người được mơ tình muốn dặm quan san.



Bây giờ nàng đường có thai sau khi chọn sai người đầy tuần thì sinh ra một đứa con trai đặt tên là Ngô Ngày qua tháng lại giận Đã nửa năm mỗi khi đến lượng đầy vườn mà che mắt kính núi thì nỗi buồn rất bể chân trời không thể nào nhắn lại bà mẹ cũng về nhớ con mà Dần sinh ốm Nàng hết sức thuốc thang lễ bái thần tượng còn ngày trở lời ngọt ngào .. nguyên
từng ngày và một trân trọng và biết không sống được bền trôi lại với nàng rằng.
Những dài có số tôi hiểu bởi Trời mẹ không phải muốn đợi chồng về mà không ăn uống ăn miếng cơm miếng cháo Động cùng Vui Xuân Hợp Hợp. Trong lòng tan vỡ vô cùng mà vật trời khó tránh nước hết chuông rền, số vùng khí Kiệt một tấm thân tàn nguyên trong Sơn Tối về sống chết không phải hỏi tiền đến con chồng nơi nơi xa xôi chưa biết hát thế nào không thể về đền ơn đến con được sau này trời nép lòng thành ban cho Phúc Đức giống lòng tươi tốt con được ngày sau Trời nắng lòng thành ban cho chúng cháu đều xanh kia viết chữ phụ con như con chẳng phụ mẹ ...


Bà cố nói xong thì mất mạng hết lời thương xót phán việc mà chạy tang lễ lo liệu như đối với cha mẹ đẻ mình..
Qua năm sau giọt ngoan cố đã chịu chối việc Quân kết thúc trường cực về tới nhà được biết mẹ đã qua rồi con với hỏi nói. Chàng hỏi mộ mẹ rồi bế đứa nhỏ lên thăm ; đứa trẻ không chịu rồi đến Đồng còn quấy khóc. Cực dỗ dành..

•• nhìn đi con đừng khóc cha về bà đã mất lòng cha bồ khổ lắm..
Được con thơ hay hỏi.
Ôi hai thế kìa ông cũng là cha tôi ư Ông hỏi lại biết nói chứ không như tôi tưởng kia chỉ nhìn thi thít.
...
Trẻ ngạc nhiên càng hỏi đứa con nhỏ.

Trước đây thường có một người đàn ông đến đêm nào cũng đến mẹ Ngô đi cũng đi mẹ vô Ngồi cũng ngồi nhưng chẳng bao giờ bế ngô cả..
Tính trạng hay ghen nghe con nói vậy Đình lịch với vợ hư mỗi nghi ngờ ngày càng sâu Không có gì gỡ được..
..
Về đến nhà chàng la ôm lên cho hả giận vợ chàng khóc mà rằng.


Tiết 4 con cả khó được nương tựa nhà giàu sum họp chưa thể tính trong ngôi chia phôi cột động Việt nữa chiếm cách biệt ba năm giữ gìn một chiếc tô son phấn tường vui lòng gõ Liễu trường hoa chưa hề bèn gót.. đâu có sợ mất nết hư thân như lời chàng nói dám sinh bày tỏ để cưỡng mối nghi ngờ mong chàng được một mực nghe quen cho thiếp...
......
Chàng vẫn không tin như nàng hỏi chuyện kia do ai nói ra thì mẹ cháu không kể lời con nói chỉ lấy chuyện Bóng gió này nọ Nhưng mắng biết nàng và đuổi đánh đi họ hàng xóm bênh vực và biện bạch cho nàng cũng chả ăn thua gì cả nàng bất đắc dĩ nói...
.............
Thiếp sở vậy nương nương tựa vào chàng vì cái thuốc của Gia nghi thức nay đã bình rồi chân giả mây mưa tan
Xem rủ ghê trong ao liệu toàn chức vô á khóc thét bông ruộng cuối kiêu Xuân cái phèn lừa đàn nước thải buồn xa đâu còn có thể lại lên núi vọng phu kêu nữa...


Đoạn rồi nàng tắm rồi dây sạc ra đến Hoàng gia rửa mặt lên trời mà than rằng..
Kẻ bạc mệnh này Duyên nay thôn Vĩnh Tràng con rồng bỏ đều đến đây một tiếng chịu dưỡng nhơ thân sau có Linh sinh ngày trứng gián tiếp may đoạn Tuyết Trinh bạch giữ lòng và nước dưỡng sinh làm ngọc Mị Nương xuống đất xin làm có ngu bị ngủ mĩ nhược lòng chim dạ cá lựa chồng nhớ con dưới sinh là mồi cho cá tôm trên sên làm cơm cho hiệu quả và học sinh chịu kiếp mỗi người phỉ nhổ..
... nói sau này gieo mình xuống dưới mà chết là tôi giận là nàng thất Tuyết nhưng thấy nàng tưởng tượng cũng đau lòng thương tiếc tai nạn nhưng chẳng thấy tắm hơi đông cảm một đêm phòng không vắng vẻ chàng ngồi buồn dưới Ngọn đèn khuya chợt đứa con nói rằng...
....
Cha Ngô lại đến kia kìa..
Chàng hỏi đâu nói chỉ là cái bóng trên tóc
Đến đây
Thì ra ngày thường ở một mình Nàng Hay đùa con chỗ bóng mình là mà bảo là chan Ngô bây giờ chàng mới tỉnh ngộ thầu Nội ngoan của vợ những việc tốt chạy qua rồi..


Cùng làng với nàng có người tên là lang thang ghi trước làm đầu biểu ở bến đò oan gia một liên chiến Bao nhiêu người con gái áo xanh đến kêu sunha mạc sáng thức dậy lang thang thấy có người phương trời Điên vào biểu một con rồi Mai Xanh sức nghỉ đến chuyện mộng vàng đem thả con ngựa ấy cuối đời sai đại nhà Hồ Quang Minh mượn tiếng đưa Thiên Trần Bình vào nước phạm vào cửa ải Chi Lăng nhân dân trong nước nhiều người sợ hãi phải chạy trốn ra ngoài bạn không may dậm thuyền đều chết đuối Cả hay lang thang đặt vào một rung động rùa ở hải đảo có người đàn bà Vy Linh trong thấy nói rằng...
....
Linh Phi bị lấy khăn dấu mà lâu lấy thuốc thường mà đổ một chút lang thang liền tỉnh lại bạn sóc Bạn trốn thấy con rắn đến giao thức nguy nga rộng rãi mà chưa biết mình đã lọt vào khuôn nước của rùa thần Phi Linh bay bổng như mặc áo tắm dát ngọc , chương đi về có vẫn ngan vàng cười bảo Lang Vang Rằng...
.......
Tôi là phi Linh trong động rùa vợ vua biển Nam Hải nhớ hồi còn nhỏ riêng chơi ở biển sông biển người phàm để bắt ngẫu nhiên bán bận quả được nhờ ơn gặp gỡ ngày nay Hà trắng cũng lòng trời xui khiến cho tôi có dịp đến đẹp hơn chả Nghĩa??


Phi Huyền đặt Yến ở giác chiều dương để hết đã lan tai vợ thiệt hôm ấy có vô số những vị nhân quần áo ướt thay mái tóc vượt phạm trong số đó có một người mặc chỉ hơi trang điểm một chút son phấn trông rất giống Tả Hàng Phan có ý nhìn trộm nhưng không dám nhận tiệc sao người đàn bà ấy nói vừa Lang Vang Rằng..
.......

Tôi với ông bốn người cùng làng cách mạng chưa bao đã quên nhau rồi ư.
Bây giờ Phan mới nhận ra đích người ấy là Tả hàng với gạch hội chuyên cơ nàng nói
Tôi ngày trước không may bị người vu oan phải gieo mình xuống tự tử có nàng tiên trong cung nước thương tôi vô tội Trẻ một đường nước cho tôi thoát chết nếu không thì đã chui vào bụng cát còn đâu mà gặp ông.......



Phan nói
Nương tử Nghĩa không táo nghe hơn không tình bạn mà phải ôm mối hận duyên mình xuống nước nay thúc của không còn thức mới Vừa giặt hạ lại không tưởng nhớ đến quê hương ư......

Tả hàng nói

Tôi bị chồng run rẩy đang già ở chốn làng Mai phun nước chứ còn mặt mũi nào về nhìn thấy người ta nữa.......???


Hết
Chỉ có 1 phần

Tác giả Nguyễn Dữ
Tác phẩm huỳnh như

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#manluc