Phần Không Tên 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Lên thành phố thì lớ ngớ nhưng ở quê Tỉn hơi bị nhạy làm giàu.
Tỉn làm nghề phối giống lợn đầu tiên ở huyện tôi. Con lợn giống nhà Tỉn to nhất vùng. Bộ ấm chén siêu khủng. Mỗi lần đi tơ Tỉn cho ông lợn ăn chục quả trứng gà sống vì thế tính giá 300 nghìn một choác, giá rất hĩu nghị.
Hôm trước nghễu nghện chở ông lợn đi tơ, đương vào cua thì một cô gái rất đẹp đâm hự phát vào xe lợn nhà Tỉn. Cô đẹp lu loa lên. Ối dồi ôi, nhà bác đi như phụ khoa ý. Rẽ mà không xi nhan, làm tôi đâm phải, vỡ đèn của tôi rồi. Đền đi. Xe Tỉn quả là không có xi nhan, mà túi a lại chả mang tiền. Thế là Tỉn bảo, thôi cô hãy vào đây, chờ tôi cho con này nó tơ xong 1 choác, có tiền tôi khắc giả cô. Cô gái đương vội nhưng cũng đành chịu. Vào đến chỗ tơ thì ông lợn cứ đứng đực ra ngửi ngửi. Chết mẹ lại dở chứng. Tỉn hối, tơ đi, đan mạch mày, tơ đi. Cô gái cũng bảo, tơ đi, mẹ mày tơ đi. Ông lợn thì cứ ì ra xong lủi thủi quay đầu. Tỉn lo cuống lên, a chạy quanh con lợn thì thấy bộ ấm chén của nó xưng vều lên, tím lịm. Tỉn gào lên, á con điên kia, mày đâm hỏng ấm chén lợn ông. Giời ạ, cả cơ nghiệp ông trông vào đấy. Đền đi. Cô gái hoảng quá ra ngó thì thấy ấm chén ông lợn tím rắp thật. Cô cuống quýt bảo, tôi biết đâu đấy. Rõ nỡm. Thôi, hòa nhé. Thế là cô phóng vút đi.
Đợi cô đi khỏi Tỉn mới bảo, thôi tơ đi, mẹ cha mày tí về cho thêm chục trứng. Dứt lời ông lợn quay lại choác luôn. Tỉn cười khà khà bảo, bộ ấm chén này tím lâu rồi. Cơ mà còn dùng tốt. Tí thì mất mấy trăm cho con dở. Hihi  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro