Các công đưa cậu lên phòng kho của trường , trói cậu vào bàn bằng dây thắc lưng và... đùa giỡn với cơ thể của cậu , họ xé rách áo cậu, cởi bỏ vật duy nhất che thân mình... Tài cố gắng van xin tha cho mình , nhưng không ai màng tới lời van xin của cậu..
Tài:"tha cho mình đi... làm ơn... thả mình ra ...ahhh...ahhha
Quang :" cậu van xin vô ích...sẽ không ai nghe thấy cậu đâu... Hãy im lặng và ngoan ngoãn nào.."
Tài:" Ahhh..ahhhaa... đừng mà...híc híc...ưm..ưm . Quang chặn Tài la hét bằng một nụ hôn kiểu Pháp..
CÒN TIẾP
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro