Chap 13: Anh Amuro đến.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tan học, các cô nhanh chóng đi đón anh Amuro. Và điều đó đã làm cho các chàng trai của chúng ta cảm thấy tò mò vô cùng.  Sonoko: Đi đón anh ấy thôi.

Shiho: Đi thôi...

Aoko: Không chần chừ nữa.

Ran: Đi tớ. Tớ lái.

Kazuha: Hihi.

Đi ra khỏi lớp học, Ngũ đại Thiếu gia bắt đầu bàn bạc:

Heiji*tò mò*: Các cô ấy là ai nhỉ?

Makoto: Mà lại quyền lực đến thế.

Kaito*tức giận*: Bọn mình phải bám theo xem các cô ấy đi đón thằng cha nào mới được.

Saguru: Ồ, ồ. Kaito...đang ghen sao?

Kaito*đỏ mặt*: Đâu...có.

Shinichi*sắc sảo*: Khỏi chối.

Matoko: Nhưng chúng ta phải bám theo ngay.

Heiji: Đi nào.

Shinichi: Mấy người có quan tâm đến người lái không vậy?

Saguru*giả vờ lơ*: Ơ, người lái là ai vậy ta?

Heiji*hùa theo*: Ai ta??....

Kaito*vuốt cằm*: Ai vậy ta?...

Makoto*cười xòa*: Ai mà lại mê cô Mori kia đến mê mệt vậy kìa?

Heiji, Kaito: Đúng đó.

Shinichi*đỏ mặt*: TÔI LÀ NGƯỜI LÁI XE CHO MẤY NGƯỜI ĐÓ.... mà tớ có thích cô Ran nào đâu.

Kaito: Ồ, vậy à?

Makoto: Không thể tin được...

Shinichi*bước đi*: Thôi đi "rình" nào.

Saguru: Ừ.

Vậy là Ngũ đại Thiếu gia bám theo các cô đến tận sân bay.

Ran lái xe đến sân bay, thấy anh Amuro. Kazuha*reo lên vui mừng*: Anh Amuro ơi, em Kazuha nè.

Aoko*ôm lấy cổ Amuro*: Anh có mua quà cho em không?

Sonoko*ánh mắt nghi ngờ*: Hay là anh quên những đứa em vô vô cùng tội nghiệp này rồi?

Shiho*cười*: Anh Amuro có mệt không?

Ran: Anh về biệt thự của chúng em đi.

Amuro: Chào các em. Anh có mua quà cho các em này. Anh không mệt mấy. Cảm ơn Ran nhé!

Ran: Cảm ơn gì vậy anh? Anh là anh của chúng em mà.

Kazuha: Đúng đấy.

Shiho: Đi về biệt thự thôi.

Những chàng trai của chúng ta đến vừa kịp chứng kiến hết tất cả, lòng đau như cắt. Lẳng lặng lái xe quay về biệt thự Young Master - Biệt thự của Ngũ đại Thiếu gia. Trên xe...

Shinichi*lái xe, mặt đượm buồn*:...

Kaito*buồn, nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại xịn trước mặt*: Họ là ai và chàng trai ấy là ai nhỉ?

Heiji*chán nản, nhìn vào chiếc máy tính*: Tớ sẽ cố tìm...

Saguru*đang nghe nhạc, buồn chán*: Coi bộ chúng ta hết cơ hội rồi sao?

Matoko*nhìn vào Ipad phiên bản đắt đỏ*: Không đâu. Tớ bắt buộc phải tìm được danh tính của bọn họ.

Shinichi*lạnh lùng, buồn*: Ừm...

Kaito: Chúng ta cố lên.

Heiji, Saguru, Matoto: Cố lên.

Shinichi*cực buồn*: Tốt.

Tại biệt thự Beauty, anh Amuro và các cô gái vừa bước vào đã thấy khung cảnh nhộn nhịp vô cùng, tiếng đàn trong trẻo vang lên, đèn nhấp nháy tuyệt đẹp. Các món ăn đã được dọn sẵn.

Người hầu: Chào các chủ tịch mới về ạ!

Aoko: Rồi. Mọi thứ sao lại thế này?

Shiho: Tớ đã chuẩn bị để đón tiếp anh Amuro đó.

Kazuha: Đẹp thật.

Amuro: Làm phiền em rồi...

Shiho*vỗ vai Amuro *: Có đâu anh.

Sonoko*nói với người hầu*: Dẫn anh ấy lên phòng.

Người hầu: Vâng ạ.

Ran: Anh đi nghỉ một chút đi a, hôm nay bọn em cũng có chuyện nên cần nghỉ ngơi chút.

Amuro: Ừ.

Mọi người lên phòng, nhưng không hiểu sao các cô gái lại có linh cảm không hay sắp xảy ra...

Đúng 6 giờ mọi người tập trung ở dưới lầu mở tiệc tưng bừng. Kazuha: Hay chúng ta mời cả nhóm Heiji đến đi.

Sonoko: Cũng được.

Amuro: Nhóm Heiji? 

Shiho: Đó là một nhóm bạn nam bọn em vừa mới quen ạ.

Amuro*đăm chiêu*: Bạn trai các em à?

Ran: Không có đâu ạ.

Aoko: Chỉ là bạn thôi.

Amuro: Ồ.

*Cuộc nói chuyện của Shinichi và Ran:

Ran: Shinichi à, cậu đến nhà tớ đi.

Shinichi*lạnh lùng*: Có việc gì?

Ran: Nhà tớ đang mở tiệc.

Shinichi*lạnh nhạt*: Thì liên quan gì đến tôi?

Ran*ngạc nhiên*: Cậu sao vậy?

Shinichi*buồn chán*: Không sao, đừng gọi tôi nữa.

Ran: Ơ, cậu đến nhà tớ nhé?

Shinichi*chán nản*: Không rảnh. Chẳng phải cô đang đón anh gì đó mới về của cô vui lắm sao?

Ran*không hiểu*: Cậu có đến không?

Shinichi*dù không muốn nhưng vẫn phải nói*: Cô cứ đón người yêu cô đi, tôi không có hứng.

Ran*cố giải thích*: Đó không phải người yêu tớ, đó là anh trai tớ.

Shinichi*đau lòng*: Thân mật lắm cơ mà.

Ran*buồn*:  Đó là anh trai tớ..

Shinichi*đau xót*: Rồi, tôi biết rồi. Tôi đến, đừng buồn nữa.

Ran*vui mừng*: Vậy nhé.

Shinichi*thở phào*" Cái cô gái này...":...


*Cuộc trò chuyện của Heiji và Kazuha:

Kazuha: Heiji ơi, cậu đến nhà tớ nhé?

Heiji*lạnh*: Vấn đề gì à?

Kazuha: Cậu sao vậy? Tớ chỉ mời cậu đến nhà thôi mà.

Heiji*buồn chán*: Tôi không sao. Cô muốn tôi đến để làm gì?

Kazuha*hồn nhiên*: Cậu đến ăn tiệc với chúng tớ.

Heiji: Cô tự đi mà ăn với người yêu cô đi.

Kazuha*tò mò*: Người yêu?

Heiji*không quan tâm*: Chẳng phải cái anh Amuro gì đó mới về của cô sao?

Kazuha: Ơ, không phải đâu...

Heiji*buồn*: Tôi không muốn nghe nữa, từ bây giờ cô đừng gọi cho tôi nữa.

Kazuha*vẫn chưa hết ngạc nhiên*: Cậu...sao cậu lạ vậy?

Heiji*vẫn lạnh*: Chẳng có gì là lạ cả.

Kazuha: Thế này mà không lạ à?

Heiji: Tôi làm sao thì liên quan gì đến cô? Cô nói xong chưa?

Kazuha*hơi buồn*: Chưa. Cậu không đến nhà tớ đúng không?

Heiji*làm ngơ*: Không.

Kazuha: Vì sao?

Heiji: KHÔNG THÍCH.

Kazuha: Không thích thì thôi, tôi tắt máy đây.

Heiji*tò mò*: Cô không còn gì để nói sao?

Kazuha*ngạc nhiên*: Còn gì?

Heiji: Thôi được, tôi sẽ đến.

Kazuha*vui vẻ*: HIHI.


* Cuộc trò chuyện của Kaito và Aoko:

Aoko: Kaito ơi, cậu qua nhà tớ nhé?

Kaito*lạnh lùng*: Để làm gì?

Aoko: Này, Kaito, cậu bị ấm đầu à?

Kaito*chán*: Ấm hay không thì liên quan gì đến cô?

Aoko: Tớ đùa thôi mà. Cậu đến đi, hôm nay cậu sẽ được gặp anh Amuro đó.

Kaito*lạnh băng*: Gặp anh ta thì sao? Muốn giới thiệu người yêu với tôi à?

Aoko*ngạc nhiên*: Anh ấy không phải người yêu tớ.

Kaito: Thôi, tôi không muốn nghe những lời giả dối đó nữa.

Aoko*bắt đầu khóc*: Không phải...không phải. Anh ấy là anh trai tớ mà thôi.

Kaito*lạnh nhạt*: Nakamori à, tôi không phải là không có não.

Aoko*khóc*: Hức...hức. Tớ...nói...thật.

Kaito*buồn theo*: Thật không?

Aoko*khóc òa lên*: Thật...Hức....hức...hức.

Kaito*đau buồn*: Thôi, tôi đến mà, đừng khóc nữa.

Aoko*khóc*: Cậu hứa đó.

Kaito"Thật là...": Tôi hứa.

Aoko*bỗng dưng mừng ran*: Nhớ đó. Hihi.

Kaito: Trời. Rồi, Tớ sẽ chuẩn bị đến, Aoko đợi tớ nha.

Aoko: Ừ.


* Cuộc trò chuyện của Saguru và Shiho:

Shiho*vui vẻ*: Saguru, cậu đến nhà tớ đi.

Saguru*lạnh lùng*: Tôi với cô còn quan hệ?

Shiho*khó hiểu*: Cậu đang nói gì vậy?

Saguru*buồn*: Cô đi mà tiếp anh mới về của cô đi.

Shiho* ngạc nhiên*: Anh ấy là anh trai tớ đó.

Saguru*nhạt*: Cô đừng giải thích nữa, tôi chán nghe lắm rồi.

Shiho*không hiểu*: Tớ nói là ANH ẤY LÀ ANH TRAI TỚ.

Saguru: Thôi, tôi không muốn nghe nữa.

Shiho*cố hỏi*: Cậu...có đến không?

Saguru*tức giận dù không muốn*: Tôi không đến. Cô đừng nói nữa.

Shiho*nhẹ nhàng*: Nếu bây giờ tớ nói là người yêu tớ không phải anh ấy thì cậu có nói với tớ câu này một lần nữa không?

Saguru*ngạc nhiên*: Đó...không phải là người yêu cậu?

Shiho*dịu dàng*: Ừm...

Saguru*bớt giận*: Nếu cậu nói vậy thì tớ sẽ không lặp lại câu lúc nãy một lần nữa.

Shiho*từ tốn*: Vậy cậu có đến nhà tớ không?

Saguru*hơi vui*: Được, tớ đến nhà cậu.

Shiho: Đến đi, tớ đợi cậu...

Saguru*lạnh*: Ừ.

Shiho "Sao cái tên này lúc nào cũng lạnh lùng vậy?".


* Cuộc trò chuyện của Makoto và Sonoko:

Sonoko: Cậu đến nhà tớ đi, Makoto?

Makoto*lạnh*: Sao tôi phải đến?

Sonoko: Sao tự nhiên xưng tôi với tớ vậy hả?

Makoto*chán*: Thì sao? Tôi phải làm thế không là người yêu cô sẽ ghen đó.

Sonoko*ngạc nhiên*: Người yêu? Tớ làm gì có người yêu.

Makoto: Còn nói dối à? Cái anh Amuro đẹp trai của cô ấy, người yêu cô còn gì.

Sonoko*tức giận*: Đó không phải người yêu tớ.

Makoto: Tôi nên tin cô không? Tôi không ngờ cô là loại người như thế đó, Suzuki à.

Sonoko: Tớ...không.

Makoto: Thôi, đủ rồi. Tôi không muốn nghe nữa.

Sonoko*la lên*: ANH AMURO LÀ ANH TRAI TỚ.

Makoto: Thật?

Sonoko: Thật. 

Makoto*lạ lùng*: Tôi tưởng đó là người yêu cô cơ mà.

Sonoko: Không phải. Là anh trai.

Makoto: Tôi sẽ đến nhà cô.

Sonoko: Thanks.

 Từ biệt thự Young Master, Ngũ đại Thiếu gia - hôm nay mỗi người một bộ vest trông rất lãng tử,  lái xe đến biệt thự của các cô gái (họ đã biết nhà của các cô rồi). Xe do Kaito lái: 

Đến biệt thự Beauty, các anh không khỏi bất ngờ khi các cô lại có một căn biệt thự đẹp, lớn như vậy. Người hầu ra mở cửa. Tất cả các người hầu*đang xếp thành hai hàng thẳng tắp hai bên đường đi vào biệt thự*: Chào các thiếu gia ạ!

Kaito: Ơ...Ừm...

Heiji*ngạc nhiên*: Chào.

Các cô gái bước ra mỗi người một vẻ...




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro