Chap 31: Thi Quốc tế (phần 2).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tối hôm ấy, họ chuẩn bị đồ cẩn thận để bắt đầu xuất phát vào sáng ngày mai. 

Sáng hôm sau - 6:30, chiếc xe đến đón 10 tiểu thư, thiếu gia đến biệt thự các thiếu gia, rồi mới đến biệt thự của các tiểu thư. 

*Ran:

*Kazuha:

*Aoko:

*Shiho:

*Sonoko:

*Balo của các cô:

3 vệ sĩ*xách vali cho các cô*: Tiểu thư, để vali ở đâu ạ?

Hướng dẫn viên*mở cốp, mở cửa xe*: Để đây ạ, mời các tiểu thư lên xe.

*Ran:

*Kazuha:

*Aoko:

*Shiho:

*Sonoko:

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*bước lên xe*: Ừm...

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*niềm nở*: Chào buổi sáng!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*vui vẻ*: Hi!

Tài xế*cung kính*: Chào các tiểu thư!

HDV: Mời các tiểu thư tìm chỗ ngồi ạ! Để chúng ta bắt đầu đến sân bay.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*ngồi xuống ghế*: Ừ.

Aoko: Tối nay, 9:00 chúng ta gọi nhé! 8:45 Ran mới đáp tại Australia cơ.

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Kaito, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko: Ừ.

Kazuha*cười tươi*: Anh có thể phổ biến một chút về chuyến đi không?

HDV: Được ạ. Đầu tiên, chúng ta sẽ đến sân bay và lên chiếc máy bay riêng của tập đoàn Kuroba và Nakamori do phi công nổi tiếng trong top 5 phi công nổi tiếng thế giới điều khiển. Máy bay sẽ lần lượt đáp tại: Philippines, Indonesia, Malaysia, Nga, Ba Lan, Áo, Canada, Tây Ban Nha, Australia. Trên máy bay sẽ gồm có đội ngũ tiếp viên hàng không hướng dẫn suốt chuyến đi. Chuyến cuối cùng sẽ đáp tại Australia lúc 8:00 tối ạ!

Sonoko*sáng mắt lên*: Trai hay gái? Trẻ hay già? ....

Shiho*bịt miệng Sonoko*: Kìm nén một tí.

Aoko*quay xuống Makoto, cười*: Thứ lỗi cho sự mê trai của bạn tớ. Đừng ghen.

Makoto*tức giận*: Không sao đâu. Tớ chịu được mà.

HDV: Thưa tiểu thư Suzuki, gồm 2 nam, 2 nữ ạ! Đều trẻ hết ạ!

Sonoko*dặn dò*: Vậy bảo họ chỉ phục vụ khi nào chúng tôi gọi thôi, còn không gọi mà tự nhiên xuất hiện thì đuổi.

HDV: Vâng ạ!

Ran*nhìn vào đồng hồ*: Mấy phút nữa tới?

HDV: Khoảng 30 phút nữa ạ!

Heiji: Còn học sinh nào khác không?

HDV: Không ạ. Vì đây là phi cơ riêng của 2 tập đoàn nên chỉ có các vị đây mới được đi thôi ạ, cái này là làm theo yêu cầu của thiếu gia Kuroba.

Kaito: Tốt.

Saguru: Bật nhạc lên cho có tí nhộn nhịp.

Tài xế*bật nhạc*: Vâng, thưa thiếu gia.

Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko: Bày trò gì chơi đi chứ cứ ngồi thế này chán lắm!

HDV: Vậy các vị muốn chơi trò gì?

Ran: Đừng gọi vị, xưng anh em là được rồi.

HDV*sợ đổ mồ hôi khi nhìn về những ánh mắt hình viên đạn đang nhìn chằm chằm*: Dạ...dạ...nhưng các thiếu gia...

Kazuha: Các thiếu gia làm sao?

HDV: Không cho gọi thế ạ.

Shiho*nhìn về Saguru*: Tùy anh.

Aoko*thử thách Kaito*: Bổn tiểu thư ra lệnh cho anh, xưng anh em với bọn tôi.

HDV: Nhưng thiếu gia Kuroba..

Aoko: Có nghĩa là anh chống lại lời của bổn tiểu thư?

Kaito*ánh mắt đáng sợ*: Em...

HDV: Tôi...

Aoko: Xưng anh em bình thường với bọn tôi.

Kaito: Không được.

HDV*cầu cứu các thiếu gia, tiểu thư*: Tôi phải làm sao đây các thiếu gia, các tiểu thư?

Ran*bình thản*: Tôi thấy xưng thế nào cũng được hết.

Shinichi*lạnh lùng*: PHẢI xưng ngài- tôi.

Kazuha, Shiho, Sonoko*nói xì xào*: Hình như Aoko chỉ đang thử Kuroba thôi mà.

HDV*khóc thầm*: Xin lỗi tiểu thư Aoko, tôi phải nghe theo lời của Kuroba thiếu vì cậu ấy có Kudo thiếu gia theo phe ạ!

Sonoko*kéo cà vạt HDV*: Anh coi thường lời nói của bạn tôi?

HDV: Đâu...đâu có ạ.

Makoto*gỡ tay Sonoko ra*: Anh ấy không coi thường lời nói của bạn em.

HDV: Hattori thiếu...Hakuba thiếu...Kyogoku thiếu?

Heiji, Saguru, Makoto*đáng sợ*: Xưng ngài - tôi.

Kazuha, Shiho, Sonoko*đáng sợ không kém*: Xưng anh - em.

Tài xế "Từ lúc nào mà lại biến thành một trận chiến thế này."

Ran*ngăn lại*: Thôi, xưng thế nào thì tùy anh. Còn các cậu, đang yên đang lành tự nhiên ganh đua với nhau làm gì.

Aoko: Đầu tiên tớ chỉ có ý thử Kaito thôi mà.

Ran*nói về phía các chàng*: Thật là chẳng biết nhường vợ gì cả. Tớ sẽ chẳng yên tâm để gả chị em của tớ cho các cậu mất.

Heiji: Tớ chỉ không muốn Kazuha xưng anh em với người con trai khác ngoài tớ.

Kaito: Chỉ có tớ được xưng anh em với Aoko thôi.

Saguru: Shiho là CỦA TỚ.

Makoto: Đúng vậy!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*quay mặt đi, cười mãn nguyện*: Tụi này chỉ đang diễn thôi.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto*ngơ ngác*: HẢ?

Kazuha*cười mỉm*: Vì chán quá, chẳng có gì làm nên...

Aoko: Đùa chút thôi.

Ran: Vậy quyết định là anh sẽ xưng hô với bọn tôi như cũ.

HDV: Vâng ạ, cảm ơn các tiểu thư, các thiếu gia.

Tài xế: Sắp vào sân bay rồi ạ!

Shinichi*lạnh*: Ừ.

Aoko: Kuroba, cậu sắp xếp chúng tớ ngồi thế nào?

Kaito: Đây nhé, hàng trên: Shinichi - Mori, hàng tiếp theo Heiji - Toyama. hàng sau: Anh và em. Hàng sau tiếp: Saguru - Miyano. Hàng tiếp: Makoto - Suzuki. Ngoài ra thì còn rất nhiều ghế đằng sau nữa. Còn lại thì sẽ do tiếp viên hàng không giới thiệu.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*hoảng hốt*: Cậu tính từ trước rồi à?

Kaito: Có đâu, do tất cả chúng tớ tính trước mới đúng.

Sonoko: Kệ.

HDV*mở cửa*: Mời các thiếu gia, các tiểu thư vào sân bay ạ!

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*bước xuống xe*

HDV: Hành lí của các vị sẽ được đưa lên máy bay ngay bây giờ ạ!

- Các cô gái kia xinh quá!

- Đó là Ngũ đại Mỹ nhân đó.

- Nam thần!

- Đẹp trai quá!!

- Trông như soái ca ngôn tình ấy nhỉ?!

- ...

Trên máy bay...

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*ngồi vào ghế, thắt dây an toàn*

4 tiếp viên hàng không*bước ra, lịch sự*: Hân hạnh được tiếp đón các chủ tịch ạ!

2 tiếp viên nữ *mắt hình trái tim* "Các thiếu gia đẹp trai quá!!"

2 tiếp viên nam*bị mê hoặc bởi các cô "Mỹ nhân là đây."

Shiho*lạnh nhạt*: Giới thiệu về chuyến bay đi.

Tiếp viên 1: Thưa các tiểu thư, thiếu gia. Chiếc máy bay này có cấu tạo đặc biệt hơn so với các máy bay khác ạ! Chiếc máy bay này có tổng cộng 36 chiếc ghế ạ, cuối máy bay là nhà vệ sinh và 5 phòng nghỉ. Nếu trong suốt hành trình xảy ra vấn đề gì thì các vệ sĩ ngầm của từng tập đoàn sẽ xuất hiện kịp thời. Trên máy bay, các vị có thể làm mọi thứ tùy ý. Chúng tôi sẽ phục vụ gồm 2 bữa ăn, bữa trưa, bữa tối. Các vị cần gì cứ nói với chúng tôi ạ. Xin trân thành cảm ơn! Chúc các vị có một chuyến bay an toàn!

Tiếp viên 2: Các vị chú ý thắt dây an toàn cẩn thận, máy bay sẽ cất cánh ngay bây giờ.

Phi công*lái máy bay bay lên*

Kazuha*nghi ngờ*: Máy bay này là do nhà thiết kế nào thiết kế?

Tiếp viên nam 1: Dạ là do Ngũ đại Thiếu gia thiết kế ạ!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*đập trán* "Mình cảm giác mọi thứ đã được diễn ra theo trình tự rồi ấy.": Biết ngay mà.

Aoko: Các người xuống ngồi tại mấy ghế cuối đi.

Các tiếp viên*cúi người*: Vâng, thưa tiểu thư.

Sonoko*mở đầu*: Chúng ta chơi trò chơi đi.

Makoto: Chơi trò gì?

Aoko: Hay chơi trò Ai làm vua đi.

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Kaito, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko: Được.

Shiho*đưa thăm*: Tớ có mang thăm đi này, các cậu bốc đi.

- Lần 1: Sonoko là vua.

Sonoko*gian xảo*: Tớ là vua. Số 1 nhìn thẳng vào mắt, nói "Em/Anh yêu em/anh" với số 7.

Kazuha*rụt rè*"Mong trời đừng là anh ấy.": Số 1 là tớ.

Sonoko: Ai là số 7?

Heiji: Tớ.

Sonoko*gian tà*: Bây giờ Kazuha nói Em yêu anh với Hattori đi.

Kazuha*nhẹ lời*: Sonoko à, cậu có thể cho hình phạt khác được không?

Sonoko: Không được. Cậu nói đi, chỉ là nói thôi mà.

Ran, Aoko, Shiho: Phải đó, chỉ là nói thôi mà.

Kazuha*đỏ mặt, nhìn thẳng vào mắt Heiji, nói nhỏ*: Em...yêu anh.

Sonoko: Nhà vua chưa nghe rõ. Nói lại lần nữa.

Kazuha*tức giận*: Cậu...

Sonoko*cười*: Thôi nào. Một câu Em yêu anh thôi mà.

Kazuha*đỏ mặt, nhìn thẳng vào mắt Heiji*: Em yêu anh.

Ran, Aoko, Shiho, Sonoko*vỗ tay*: Tốt lắm!

Shinichi, Kaito, Saguru, Makoto: Heiji sướng!

Heiji*đỏ mặt*

Kazuha*lấy chăn che mặt*: Hứ.


- Lần 2: Vua là Kaito.

Kaito*gian tà*: Số 4 chủ động hôn số 9 trong vòng 15 giây.

Ran*lúng túng*: Tớ số 4.

Aoko*nham hiểm*: Vậy ai là số 9? Ai lại có thể nhận nụ hôn chủ động của Ran Đại tỷ đây?!

Kazuha, Sonoko*nhìn vào thăm của Shinichi, nói lớn*: Kudo.

Ran*đỏ mặt, năn nỉ* "Sao lại là anh ấy kia chứ! Bình thường chỉ có anh ấy chủ động hôn mình chứ mình có bao giờ chủ động hôn đâu.": Kuroba, cậu đổi hành động khác đi rồi tớ gả Aoko cho cậu.

Aoko: Cậu ạ, đằng nào tớ mà chả phải gả cho hắn ta.

Kaito*mắt sáng lấp lánh*: Thật sao?

Aoko*nói nhỏ với những người còn lại*: Tớ phải nói thế để cậu ấy hôn Kudo, chứ tớ muốn gả cho Kaito đi chăng nữa thì cũng phải xin ý kiến của Ran và Kazuha.

Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko: Thôi nào, hôn đi. Chỉ là một cái hôn thôi mà.

Sonoko: Được hôn nam thần thế mà còn ngại.

Makoto*ghen*: Anh không đẹp à?

Sonoko*trêu*: Cậu không đẹp bằng Hakuba, Hattori, Kuroba và Kudo.

Makoto: Em..

Ran*hôn Shinichi*

Cả bọn*đếm*: 1...2...3...4...5...6...7...8...9...10...11...12...13...14...15.

Shinichi*hôn lại Ran*: Anh nghiện em mất rồi.

Ran*đỏ mặt x 10*: Ưm...ưm...

Heiji, Kazuha, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*nhìn chăm chú*: Ghê ghê! Hơn cả 15 giây luôn.


- Lần 3: Shiho là vua.

Shiho*ra lệnh*: Lệnh vua, số 3 ngồi lên đùi, hôn số 5 đến khi số 5 đồng ý cho dừng mới thôi.

Aoko*giơ tay*: Tớ là số 3. Ai là số 5?

Kaito*nhếch miệng quyến rũ*: Bổn thiếu gia.

Aoko*đỏ mặt, giả vờ mệt*: Shiho...tha cho tớ đi mà. Tớ mệt quá nên không thể thực hiện yêu cầu của cậu được.

Sonoko*nghi ngờ*: Có thật là cậu mệt không?

Aoko*đổ mồ hôi*: Thật...thật mà.

Ran*trêu chọc*: Sao lại mệt vào đúng lúc thế này?

Aoko: À thì tự nhiên thấy mệt thôi.

Shiho*ra hiệu*: Nhà vua không cần biết, Aoko hôn Kuroba đi.

Aoko*đáng sợ*: Cậu...

Shiho*giả vờ yếu ớt, ôm cổ Saguru*: Saguru ơi, Aoko bắt nạt tớ kìa. Hức...hức...

Saguru*ôm Shiho*: Aoko hôn Kaito đi.

Aoko"Diễn giỏi lắm!"

Ran, Kazuha, Sonoko: Thì ra Aoko không mệt à?

Aoko*miễn cưỡng,đỏ mặt,  ngồi lên đùi, hôn Kaito*: Thôi được rồi, hôn thì hôn.

Kaito*ôm eo Aoko, hôn say đắm*

Shiho*đùa*: Chừng nào Kuroba cho dừng mới được dừng đó.

Saguru*ngạc nhiên*: Em vừa yếu ớt lắm mà.

Shiho*cười đắc ý*: Hì hì.

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Saguru, Shiho, Makoto, Sonoko*cầm điện thoại lên, chụp ảnh từ mọi góc độ của cặp này*

Aoko*hỏi Kaito*: Lúc nào tớ mới được dừng?

Kaito*hôn đắm đuối*: Còn lâu...

...

Sau khi chơi rất nhiều trò chơi, không khí trong máy bay lại trở nên im lặng, chán nản. HDV: Bây giờ là khoảng 1 tiếng nữa, đến Philppines thưa tiểu thư Suzuki.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*cổ vũ*: Cố lên, Sonoko!

Sonoko*năn nỉ*: Tất nhiên rồi nhưng tớ được giải thì các cậu thưởng tớ gì nào?

Kazuha*cười*: Cậu muốn gì?

Sonoko*liệt kê*: Quần áo, trang sức, mỹ phẩm, trai đẹp.

Ran: Tớ sẽ dẫn cậu đi mua trang sức.

Kazuha: Tớ sẽ dẫn cậu đi chọn quần áo.

Aoko*liếc về phía Makoto đang rực lửa*: Còn tớ sẽ đưa vài anh trai đẹp về cho cậu.

Shiho: Tớ sẽ cùng cậu đi mua mỹ phẩm.

Sonoko*vui mừng*: Hứa đó nha.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*đồng thanh*: HỨA.

Makoto*nổi giận*: Sonoko, những thằng con trai đó có gì mà anh không có? Tiền bạc? Nhan sắc? Địa vị?

Sonoko*bình thản*: Bình tĩnh, bình tĩnh nào. Chỉ là con trai thôi mà.

Makoto*nổi giận x 4*: Em nói gì?

Sonoko: Tớ nói thế đó. Ai mà chả có sở thích riêng.

Makoto*nổi giận x 8*: Sao em không chịu hiểu gì cho anh thế?

Sonoko: Tại sao tớ phải hiểu? Cậu chỉ là chồng trên danh nghĩa của tớ thôi.

Makoto*nổi giận x 100, nâng cằm Sonoko lên*: Cho dù anh có là chồng trên danh nghĩa của em thì em cũng phải hiểu cho anh chứ.

Sonoko: Hiểu gì? Bổn tiểu thư từ trước đến giờ chỉ hiểu Ran, Kazuha, Aoko, Shiho thôi, ngoài ra thì chưa có ai.

...

*Hàng ghế Shinichi và Ran:

Ran*run sợ*: Kyogoku nổi giận rồi kìa.

Shinichi*ôm Ran vào lòng*: Đừng sợ, em chỉ được sợ anh thôi.

Ran*gục mặt vào ngực Shinichi*: Cậu cũng đáng sợ lắm à?

Shinichi*hôn lên môi Ran*: Theo em thì anh có đáng sợ không?

Ran*đỏ mặt*: Đáng sợ.

Shinichi*hôn tiếp*: ...

*Hàng ghế Heiji và Kazuha:

Kazuha*hỏi Heiji, sợ*: Sao trông Kyogoku nổi giận đáng sợ thế?

Heiji*vuốt tóc Kazuha, dịu dàng*: Em đừng nghĩ nhiều, đó là ghen thôi.

Kazuha*ôm Heiji*: Thế khi cậu ghen có đáng sợ thế không?

Heiji*nắm tay Kazuha*: Còn tùy.

Kazuha*thở phào*: Vậy là may rồi.

Heiji*nâng cằm Kazuha lên, nghi ngờ*: Em đang định giao lưu hay làm gì với người đàn ông nào à?

Kazuha*lúng túng*: Đâu có đâu.

Heiji*hôn Kazuha*: Nói cho em biết, chỉ cần người trong tình huống ấy là em thôi thì nhất định anh sẽ còn tức giận hơn Makoto đấy.

Kazuha*đỏ mặt*: Ưm...

*Hàng ghế Kaito và Aoko:

Aoko*sợ sệt*: Trông Kyogoku đáng sợ quá!!

Kaito*xoa đầu Aoko*: Em có muốn thấy anh nổi giận không? Còn đáng sợ hơn Kyogoku đó.

Aoko*nắm tay Kaito, run*: Thôi thôi.

Kaito*hôn lên cổ Aoko*: Vậy thì em đừng làm gì khiến anh phải ghen là được.

Aoko*đỏ mặt*: Làm gì là làm gì?

Kaito: Thân mật với người đàn ông khác, nói chuyện với người đàn ông khi chưa được sự cho phép của anh.

Aoko*bĩu môi*: Thân mật với ai là quyền của tớ chứ!

Kaito*cười đe dọa*: Thế em cứ thử đi rồi biết anh sẽ làm gì.

Aoko*nuốt nước bọt*: HỪ.

*Hàng ghế Saguru và Shiho:

Shiho*run sợ liếc xuống hàng ghế sau*: Saguru, Kyogoku mắng Sonoko hơi quá rồi đó.

Saguru*ôm Shiho, nhẹ nhàng*: Em đừng sợ. Makoto mắng Sonoko là có lý do mà.

Shiho*ôm chặt Saguru*: Lý do gì?

Saguru*hôn lên trán Shiho*: Ghen.

Shiho*sợ sệt, tự nhủ*: Con trai ghen còn đáng sợ hơn con gái ấy chứ.

Saguru*dặn dò, dọa nạt*: Vậy nên em phải biết điều một chút.

Shiho*sợ*: Cậu cũng sẽ ghen à?

Saguru: Tất nhiên, chỉ cần người đang thân mật với người đàn ông khác là em.

Shiho*khoanh tay trước ngực, tỏ vẻ giận dỗi*: Tớ thân mật với ai thì liên quan gì đến cậu cơ chứ?!

Saguru*ánh mắt giết người*: Anh là CHỒNG em.


Kazuha*khuyên*: Hai cậu đừng cãi nhau nữa!

Sonoko: Nhưng cậu ấy không cho tớ quyền tự do.

Shiho*cầu xin*: Cậu mà cãi nhau với Kyogoku nữa là cái máy bay này nổ tung đấy.

Makoto*nổi giận lôi đình*: Tớ là chồng cô ấy, tớ có quyền ghen.

Ran: Thì có ai bảo cậu không có quyền ghen đâu...

Aoko: Nhưng ghen phải có chừng mực chứ!

Makoto*trách mắng*: Tớ ghen đến mức độ nào còn tùy thuộc vào thái độ của cô ấy.

Sonoko*quát lại*: Thái độ gì mà thái độ. Ai chả có quyền làm theo những gì mình muốn.

Heiji*can ngăn*: Suzuki, dù thế nào đi chăng nữa thì cậu cũng phải biết suy nghĩ đến cảm nhận của người khác chứ.

Saguru: Phải đó. Đàn ông con trai chúng tớ cũng phải có quyền ghen khi người con gái mình yêu đi với người khác chứ!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho, Sonoko*đứng hình*"Người con gái mình yêu?"

Shiho*hỏi lại Saguru*: Cậu vừa nói gì? Nói lại tớ nghe.

Saguru*bịt miệng* "Chết, mình lỡ miệng.": Không có gì đâu.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*nháy mắt với nhau*

Kazuha*khóc lóc*: Sonoko, cậu cãi nhau thế này thì bọn tớ sẽ chẳng dám yêu nữa đâu!

Aoko*đáng thương*: Hóa ra tình yêu đáng sợ thế này à?!!

Shiho*lau nước mắt*: Cậu mà cứ như thế thì bọn tớ đau lòng lắm!!

Ran*nghiêm túc*: Sonoko, cậu không suy nghĩ đến những người chị em nữa rồi sao?

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru*hoảng hốt, liếc mắt ẩn ý về phía Sonoko*: Em sao đấy?

Sonoko*tội lỗi*: Tớ...tớ xin lỗi. Tớ sai rồi. 

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*cười tươi* "Thành công!": Không sao đâu.

Sonoko*ngạc nhiên, nghi ngờ*: Các cậu thay đổi 180 độ luôn.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*vẩy tay*: Thôi mà đừng để ý.

Sonoko: Thế các cậu vẫn sẽ yêu chứ?!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*đỏ mặt*: Tớ sẽ suy xét về việc ấy.

Makoto*ôm Sonoko*: Anh xin lỗi vì đã nặng lời với em.

Sonoko: Tớ mới phải xin lỗi mới đúng.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*thở dài*: Haizz...cuối cùng bão táp cũng qua rồi.

HDV*cầm mic*: MÁY BAY CHUẨN BỊ ĐÁP XUỐNG SÂN BAY MANILA CỦA PHILIPPINES.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*vui vẻ*: Tạm biệt.

Sonoko: Bye. Tối nay chúng ta trò chuyện.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru, Makoto: Hẹn gặp lại.

Sonoko: Ừm...

HDV*mở cửa máy bay*: Mời tiểu thư.

2 tiếp viên hàng không nam*mang hành lí của Sonoko xuống*: Của tiểu thư đây ạ.

Sonoko: Tạm biệt.

HDV*mở cửa taxi*: Mời tiểu thư lên xe này để đến khách sạn ạ!

Sonoko*vẫy tay tạm biệt, ngồi vào xe*: Bye!

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho*vẫy tay*: Đi cẩn thận.

HDV*đi lên máy bay, đóng cửa máy bay*: Có ai muốn xuống sân bay mua chút đồ gì không ạ?

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Saguru, Shiho, Makoto: Không.

HDV*bảo phi công*: Vậy chúng ta cất cánh tiếp.

Phi công*lái máy bay*: Okay!

Shiho*quay xuống ghế Makoto, đồng cảm*: Đừng buồn, tớ hiểu mà.

Makoto: Ừm...

Aoko*khích lệ Makoto*: Tớ cá là Sonoko đang khóc vì nhớ cậu đấy.

Makoto*vui*: Thật sao?

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho: Thật.

Kazuha*cười xòa*: Ai chẳng phải có lúc xa người mình yêu, đâu phải lúc nào cũng dính lấy nhau đâu...

Ran*cười*: Đúng vậy, phải xa nhau một khoảng thời gian cần thiết thì mới hiểu được người kia quan trọng với mình đến mức nào chứ.

Aoko, Shiho: Phải đấy. Cố lên! Tớ tin cậu sẽ mạnh mẽ vượt qua khoảng thời gian này để hiểu giá trị của vợ cậu.

Kaito*lạnh lùng*: Với lại, đằng nào tối nay 9:00 cũng nói chuyện mà.

Makoto*vui hơn*: Cảm ơn đã động viên tớ. Mà sao tớ thấy các cậu nói cứ như các cậu đã từng xa ai không bằng ấy.

Ran, Kazuha, Aoko, Shiho: Tụi này đọc sách nhiều thôi.

Shiho: Chứ nói thật, trước kia tụi tớ chẳng biết cái thá gì về tình yêu đâu.

Shinichi, Heiji, Kaito, Saguru*ánh mắt ghen tị* "Hắn ta làm sao mà lại dành được sự đồng cảm của vợ mình vậy nhỉ?! Mình cũng muốn thế."

HDV: Thưa các vị, nơi tiếp theo máy bay sẽ đáp là Indonesia ạ. Sau 1 tiếng 45 phút nữa ạ!

Kazuha: Ừ.

10' sau, tất cả chìm vào giấc ngủ. Các cô tựa vào vai các chàng ngủ không biết trời đất gì. Khoảng 1 tiếng sau, HDV*thông báo*: Thưa tiểu thư Toyama, 35 phút nữa sẽ đáp tại sân bay Jakarta, Indonesia ạ.

Shinichi, Ran, Heiji, Kazuha, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto*thức giấc*

Kazuha*vươn vai*: Tớ sắp tạm biệt các cậu rồi.

Ran, Aoko, Shiho: Cậu phải đoạt giải nha!

Kazuha*cười*: Ừm..

Aoko*nhổm người lên hàng ghế trước*: Kìa, Hattori, tạm biệt vợ đi kìa. Sắp xa đến nơi rồi.

Kaito*kéo Aoko ngồi xuống, lo lắng*: Ngồi xuống đi, lỡ ngã thì phải biết làm sao?

Aoko*đỏ mặt*: Ờ.

Heiji*ôm Kazuha, hôn lên tóc Kazuha, buồn buồn*: Thi tốt!

Kazuha*cười khích lệ*: Ừm.

HDV*mở cửa máy bay ra*: Tiểu thư Toyama đi hướng này ạ!

Kazuha*bước xuống máy bay, vẫy tay*: Tạm biệt!

Shinichi, Ran, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto*vẫy tay*: Hẹn gặp.

Heiji*đi xuống tiễn Kazuha*: Anh tiễn em.

2 tiếp viên*mang hàng lí Kazuha ra, đặt lên chiếc taxi đã đậu tại đấy sẵn*: Mời tiểu thư.

Kazuha*ngồi vào ghế taxi*: Bye, Heiji!

Heiji*đe dọa ông tài xế*: Bawa pacarku dengan hati-hati.

Tài xế*lái xe*: Tentu saja.

Kazuha*ngạc nhiên* "Cậu ấy biết tiếng Indonesia sao?!": Lên máy bay đi.

Heiji*bước lên máy bay*: Bye.

HDV*đóng cửa máy bay*: Chúng ta bay tiếp chứ?!

Tất cả: Ừ.

Máy bay cất cánh...

Ran*quay xuống ghế dưới, động viên Heiji*: Buồn à? Tớ tin là Kazuha cũng đang rất nhớ cậu đấy.

Heiji*buồn rầu*: Ừm...

Shinichi*đọc sách chăm chú*:  Nhận ra giá trị của Toyama chưa?

Kaito*hài hước, vỗ vai Heiji*: Mạnh mẽ lên.

Heiji*vẫn buồn*: Tớ nhận ra giá trị của cô ấy từ lâu rồi.

Aoko: Biết vậy là tốt.

Saguru*lo xa*: Shiho cũng gần xa anh rồi.

Shiho: Thôi nào, đừng buồn chứ.

Makoto: Lát nữa thì tất cả các cậu đều sẽ hiểu được cảm xúc của tớ lúc nãy thôi.

Shinichi, Ran, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho: Biết.

HDV: 1 tiếng nữa sẽ đến sân bay Kuala Lumpur, Malaysia, tiểu thư Miyano. Bây giờ chúng tôi sẽ phục vụ đồ ăn trưa ạ!

2 tiếp viên hàng không nữ*mang thức ăn ra*: Mời các vị.

Shinichi, Ran, Heiji, Kaito, Aoko, Saguru, Shiho, Makoto*ăn thức ăn*: Cảm ơn.

1 tiếng sau, máy bay cũng đáp tại sân bay của Malaysia - nơi tiểu thư Miyano Shiho thi. HDV*mở cửa máy bay*: Tiểu thư Miyano đi hướng này ạ!

Shiho*bước xuống máy bay*: Bye, các cậu.

Shinichi, Ran, Heiji, Kaito, Aoko: Hẹn gặp lại.

Saguru*ôm Shiho, buồn bã*: Anh sẽ nhớ em lắm!

Shiho*vỗ vai Saguru*: Đằng nào tối nay chúng ta cũng trò chuyện mà.

Saguru*hôn Shiho*: Tạm biệt.

Shiho*hôn Saguru lại*: Ừm, hẹn gặp.

Saguru*buông Shiho ra*

Shiho*ngồi xe taxi đến khách sạn*: Bye lần nữa.

Ran, Aoko: Bye.

Tài xế*lái xe*

HDV*đóng cửa xe lại*: Các vị có cần thêm gì không ạ?

Shinichi, Ran, Heiji, Kaito, Aoko, Saguru, Makoto: Không.

HDV*nói vào loa*: Máy bay của chúng ta sẽ đáp tại sân bay của thủ đô Mát - xcơ - va, Nga lúc 13h15' ạ!

Kaito*lau miệng sau khi ăn*: Ừm..

Heiji*trêu chọc*: Nakamori, Kaito sắp đi rồi kìa! Buồn không?

Aoko*quay mặt đi*: Tớ không biết buồn.

Ran*đùa theo*: Ồ, vậy tối qua ai là người vào ôm tớ khóc đến ướt áo tớ, nói rằng "Ran ơi, chắc tớ sẽ nhớ Kaito lắm?!" trong lúc tớ đang làm việc vậy?! Ai là người khiến bọn tớ an ủi đến mỏi miệng chỉ vì nhớ Kuroba vậy?!

Aoko*chùm chăn lên mặt che đi gương mặt đỏ*: Tớ KHÔNG BIẾT.

Kaito*ôm Aoko, hôn lên má Aoko*: Đừng có nhớ anh quá, chắc chắn anh sẽ đến chỗ em chơi mà.

Aoko: HỨ.

Họ cứ ngồi trò chuyện như thế đến khi máy bay đáp xuống tại Nga.HDV*mở cửa máy bay*: Dạ đây ạ! Mời thiếu gia.

Kaito*hôn Aoko*: Tạm biệt.

Aoko*đỏ mặt*: Đi đi kìa.

2 nam tiếp viên*mang hành lí của Kaito ra*: Của ngài đây ạ!

Kaito*bước xuống máy bay*: Good bye, see you later.

Shinichi, Ran, Heiji, Aoko,Saguru, Makoto: Bye, Kaito.

HDV*đóng cửa máy bay*: Khoảng 1 tiếng, máy bay sẽ đáp tại sân bay Vác - sa - va, Ba Lan của thiếu gia Hakuba ạ!

Saguru: Được.

Aoko*chùm chăn khóc thầm*: ...

Ran*đi xuống ngồi cạnh Aoko*: Cậu sao vậy? Nhớ Kuroba à?

Aoko*đỏ mặt, nước mắt nước mũi tèm nhem*: LÀM GÌ CÓ CHUYỆN ĐÓ.

Ran*ôm Aoko*: Ngoan, ngoan. Kuroba nói là sẽ đến chơi chỗ cậu rồi mà.

Saguru*nhổm người lên ghế trên, hài hước*: Cậu ấy mà đến chỗ Nakamori là không quay lại Nga luôn á.

Heiji*quay người xuống, an ủi*: Kaito mà thấy cảnh này chắc chắn sẽ hạnh phúc đến quên luôn họ hàng.

Aoko*cảnh báo*: Nhưng đây chỉ là nhớ nhung của tình bạn thôi đấy.

Ran, Heiji, Saguru*chịu thua* "Yêu rồi còn chối.": Ừm...

Aoko*ngạc nhiên*: OA, thì ra anh em lạnh lùng các cậu cũng biết quan tâm đến người khác phết đấy.

Heiji*thẳng thắn*: Từ lúc quen Kazuha thì tớ mới biết đến quan tâm người khác đó.

Saguru*trung thực*: Còn tớ thì muốn xứng đôi với Shiho hơn. Cô ấy là một cô gái biết quan tâm đến người khác nên tớ cũng phải biết.

Shinichi*lạnh*: Lúc chưa gặp các cô, bọn tôi chẳng biết quan tâm đến ai đâu.

Đến 14h30', máy bay đã đáp tại sân bay Vác - sa - va, Ba Lan. Saguru*bước xuống máy bay, ngồi vào taxi*: Bye.

Shinichi, Ran, Heiji, Aoko, Makoto: Tối gặp qua máy.

HDV*đóng cửa máy bay*: Thưa Hattori thiếu gia, máy bay sẽ đáp tại sân bay của thủ đô Viên, Áo trong vòng 2 tiếng nữa ạ!

Aoko: Các cậu có cảm thấy chán không?

Heiji, Makoto: Chán.

Ran*nhìn chăm chú, lướt Ipad*: Tìm hiểu về địa điểm mình gần đến cũng được.

Aoko*lấy điện thoại ra*: Cũng được đấy.

Heiji*mở máy tính, gõ*: Tớ sẽ lo việc của tập đoàn.

Makoto*tò mò*: Tóm lại là mỗi người các cậu có bao nhiêu thiết bị điện tử?

Ran*nhìn Ipad*: 15 cái điện thoại, 10 cái Ipad, 5 cái máy tính. Nhưng lần này tớ chỉ mang 2 cái điện thoại, 1 cái Ipad, 1 cái máy tính.

Aoko*lướt điện thoại*: 8 điện thoại, 6 Ipad, 3 cái máy tính. Tớ mang 1 cái điện thoại, 1 cái Ipad và 1 cái máy tính.

Heiji*gõ máy tính*: 10 cái điện thoại, 12 cái Ipad, 4 cái máy tính. Tớ mang 1 điện thoại, 1 Ipad, 1 máy tính.

Shinichi: 15 cái điện thoại, 7 cái Ipad, 8 cái máy tính. Tôi mang 2 cái điện thoại, 1 cái Ipad, 1 cái máy tính.

Makoto*há hốc mồm*: Sao nhiều thế? Tớ có 12 cái điện thoại, 5 cái Ipad, 2 cái máy tính. Tớ mang 2 điện thoại, 1 máy tính.

...

Lúc này đã là 16h30' và máy bay đang đáp xuống sân bay Viên của Áo. HDV*mở cửa*: Thiếu gia Hattori, ngài đi hướng này ạ!

Heiji*bước ra*: Au revoir tout le monde

Shinichi, Ran, Aoko, Makoto: Au revoir.

HDV*đóng cửa*: Nakamori tiểu thư, 1 tiếng nữa sẽ đến thủ đô Ốt - ta - goa, Canada ạ!

Aoko*cười vui vẻ*: Biết mà.

Ran*gỡ tai nghe ra*: Lúc nào đến Australia vậy?

HDV*xem lại lịch*: Dạ, Mori tiểu thư, 8:45 sẽ đến thủ Can - be - ra, Australia ạ!

Ran*đeo tai nghe vào, tựa vào vai Shinichi*: 17h30' gọi tôi dậy.

Shinichi*vòng tay ôm Ran, hôn lên mái tóc của cô*: ...

HDV: Vâng ạ.

Sau 1 tiếng ngủ nghỉ, máy bay cũng đã đáp tại sân bay của Canada. Aoko*bước ra cửa máy bay đã được HDV mở*: 再见.

Ran*vừa được gọi dậy*: 再见. 祝考试顺利

Aoko*cười*: 当然.

HDV*đóng cửa*: Kudo thiếu gia, 1 tiếng sau sẽ đến Ma - đrít, Tây Ban Nha ạ!

Shinichi: Ừm...

Makoto*kinh ngạc*: Mori, từ nãy đến giờ tớ thấy cậu nói được 2 thứ tiếng rồi đấy. Bao gồm: Tiếng Pháp, tiếng Trung.

Ran: Ngoài tiếng Nhật, Anh ra thì tớ còn biết chút chút về tiếng Pháp và Trung nữa.

Shinichi: Còn Tiếng Đức thì sao?

Ran: Tiếng Đức thì tớ học đến khi nào thành thạo còn 2 tiếng kia thì chỉ là học qua thôi.

Makoto: Tớ còn thấy cậu đứng đầu bảng tiếng Anh nữa. 

Ran*cười*: Chỉ là may mắn thôi.

Makoto: Cậu vượt cả Shinichi - người luôn luôn đứng đầu toàn khối ấy chứ.

Ran: Chỉ hơn kém nhau có 0,25 điểm thôi mà, cậu ấy đứng đầu cả 2 môn lận. Với lại, tớ ở nước ngoài nhiều hơn cậu ấy.

Makoto: Các cậu ở đâu?

Ran: Bọn tớ là người Mỹ gốc Nhật đó.

Makoto*đập đầu*: À, Ngũ đại Mỹ nhân Mỹ mà.

Shinichi: Trông em là anh biết em không tầm thường rồi.

Makoto: Không chỉ thế đâu, Toyama còn vượt cả Heiji ở khoản môn Địa, Miyano vượt Saguru ở môn Hóa học.

Ran: Kazuha đi du lịch nhiều nên mới hơn Hattori có chút điểm, còn Shiho thì tớ nghĩ là Hakuba nhường Shiho 0,25 điểm, Shiho nói với tớ là Hakuba đứng nhất cuộc thi Khoa học gì đó còn cậu ấy chỉ đứng thứ hai thôi.

Makoto: Ồ.

...

1 tiếng sau, HDV*mở cửa máy bay*: Kudo thiếu, đi hướng này ạ!

2 tiếp viên*mang hành lí ra*: Đây là hành lí của thiếu gia.

Shinichi*hôn môi Ran*: Anh đi đây.

Ran*đỏ mặt*: Ừm...

Shinichi*dọa nạt Makoto*: Cấm làm gì vợ tôi. 

Makoto*sợ*: Vâng vâng. Kudo thiếu đi cẩn thận.

Shinichi*xoa đầu Ran*: Anh sẽ cố gắng lo hết việc tập đoàn rồi sang chỗ em.

Ran: Rồi,  lên taxi đi.

Shinichi*bước xuống, vào taxi*: Auf Wiedersehen.

Ran: Ja!

2 tiếp viên nữ*đau xót* "Tất cả các nam thần đều đi gần hết rồi. Huhu..."

HDV*đóng cửa máy bay*: Mori tiểu thư, Kyogoku thiếu gia, 2h15' nữa đến Australia ạ!

Ran, Makoto: Ừm...

Ran: Để tôi điều khiển máy bay cho. Cho phi công nghỉ đi.

HDV*mắt tròn mắt dẹt*: Tiểu thư...biết lái máy bay?

4 tiếp viên*mắt chữ A mồm chữ O*: Không thể tin được.

Makoto*sững sờ*: Cậu biết lái à?

Ran*đến bàn lái*: Không chỉ mình tớ đâu. Tất cả các chị em của tớ đều biết.

Phi công: Do you drive?

Ran*cung kính*: I will drive. You can take a break at one of the plane end rooms. Thank you for driving the flight.

Phi công*chuyển vị trí lái cho Ran, cảm kích*: Thanks you. What a kind girl you are!

Ran*cầm lái, cười*: Hihi.

Phi công*đi xuống phòng nghỉ cuối máy bay*

Makoto*ngồi ghế bên cạnh, tò mò đủ điều*: Các cậu có nhiều điều mà bọn tớ chưa biết thật đấy!

Ran*chăm chú lái*: Có muốn đến nơi sớm hơn dự định không?

Makoto: Là sao?

Ran*tăng tốc máy bay*: Là thế này.

Makoto*đổ mồ hôi*: Ồ.

...

8:30, máy bay do Ran lái đã đáp xuống thủ đô Can - be - ra, Úc. HDV*mở cửa máy bay*: Mời hai vị.

Tiếp viên 1*mở cửa taxi cho Ran*: Mời tiểu thư đi xe này ạ!

Tiếp viên nam 1*để hành lí của Ran ở cốp sau*: Hành lí của ngài ạ!

Ran: Cảm ơn.

Tiếp viên 2*mở một taxi khác cho Makoto*: Mời thiếu gia lên xe.

Tiếp viên nam 2*mang hành lí của Makoto đặt sau cốp*: Của ngài ạ!

Makoto*vẫn chưa hết sợ*: Ừm...

Ran*đưa một ít tiền cho họ*: Cảm ơn đã tiếp đón chúng tôi. Đây là tiền thưởng của mọi người.

4 tiếp viên*mừng rỡ*: Cảm ơn tiểu thư Mori nhiều ạ!

Phi công: Thank you for controlling the plane for me.

Ran*cười tươi*: No problem.

Rồi họ cũng về khách sạn của từng người. Kết thúc chuyến bay dài với nhiều nhớ nhung, đau buồn nhưng cũng thật là hạnh phúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro