Chương 1: Giáo sư cô đơn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


"Bọn họ đang làm cái gì vậy trời?"

Điềm Ni kinh ngạc nhìn thấy chàng trai ở ban công bên cạnh vén váy của người phụ nữ xinh đẹp lên, kéo tất chân của cô ấy xuống. Người phụ nữ không những không vùng vẫy mà còn nâng người lên để hưởng ứng với chàng trai...

Một dòng nước nóng dâng trào dưới bụng, Điềm Ni khỏi kẹp chặt hai chân.

Đó là một đêm mùa hè, ngoài cửa sổ đang mưa.

Điềm Ni đỏ mặt, quay trở lại phòng khách nhà cha dượng.

Trong những âm điệu du dương đến mức đỏ mặt của nhà bên cạnh, Điềm Ni bế đứa bé lên và cho con bú. Cô không biết con trai cô đã no chưa, nhưng mà cậu bé đã ngủ thiếp đi, trong miệng vẫn ngậm chặt nhụy hoa của cô. Đỉnh núi tuyết vẫn đứng sừng sững, cứng ngắt, dòng sữa vẫn không ngừa chảy ra.

Sữa nhiều quá phải làm sao bây giờ?

Điềm Ni lo lắng nhìn bộ ngực căng cứng của mình, vừa ngẩng đầu lên đã nhìn thấy cha dượng Âu Dương Kiến đang đọc sách vào ban đêm.

Nhắc đến cha dượng, cô rất tự hào. Hắn là giáo sư và gia sư thạc sĩ ở trường đại học, cao ráo đẹp trai, giọng nói trầm ấm, yết hầu rõ ràng thể hiện sự nam tính.

Nhiều lần Điềm Ni giúp cha dượng giặt quần áo, phát hiện chất lỏng nam tính của ông dính trên quần. Cô không biết hắn giải quyết nhu cầu của mình như thế nào, cô chưa từng thấy hắn đưa bất kỳ người phụ nữ nào về nhà.

Nhìn tấm lưng cô đơn của cha dượng, mắt Điềm Ni hơi ươn ướt. Cô khịt mũi và đứng dậy, hai núi tuyết trước ngực không ngừng lắc lư, chất lỏng chực chờ chảy ra:

"Chú, con muốn cùng chú thảo luận một chuyện!"

Giáo sư Âu Dương xoa xoa thái dương: "Điềm Ni, thằng bé ngủ rồi sao? Con nói gì vậy?"

"Chú, Dương Bảo no rồi nhưng con bị sưng sữa, làm sao bây giờ?"

Điềm Ni không coi cha dượng là người ngoài, cô vén chiếc áo sơ mi mỏng của mình lên, hai đồi núi lập tức lộ ra trong không trung, nhụy hoa đỏ ửng ngưỡng cao như mời gọi. Ngay khi vén áo lên, Điềm Ni cảm thấy có một nôi mắt nóng bỏng đang nhìn chằm chằm vào cô.

Mặt cô nằng đỏ bừng, nắm lấy tay cha dượng, ấn lên đỉnh núi tuyết: "Không tin thì chú sờ thử đây này, không phải rất cứng sao?"

Ngay khi bàn tay giáo sư Âu Dương chạm vào ngọn núi tuyết đầy thịt Điềm Ni, ông giật bắn người, vội vã thu tay lại như bị điện giật. Hắn cố ép bản thân mình tránh né mà nói:

"Điềm Ni, nếu nó sưng lên thì cứ bóp ra đi! Được rồi, chú muốn đi ngủ, con về phòng đi!"

Cô nàng vẫn không nhúc nhích, giữ nguyên hai ngọn núi tuyết trước mặt hắn. Trong lòng giáo sư Âu bồn chồn.

Mặc dù Điềm Ni và hắn không có quan hệ huyết thống, nhưng dù sao cũng là cha con trên danh nghĩa. Hắn là giáo sư đại học, không thể làm ra chuyện suy đồi đạo đức như vậy được.

Chết tiệt! Thế nhưng, dù biết Điềm Ni là con gái riêng của người vợ đã mất, hắn vẫn không thể nhịn được mà nhìn chằm chằm vào cặp núi thịt trắng tuyết này.

Ác niệm trong lòng ngày một tăng, hắn muốn tiến lên ngậm nó vào trong miệng.

Nhưng may là hắn đã có thể kiềm nén lại, áp chế sự bồn chồn trong lòng.

Ngay khi hắn chuẩn bị đứng dậy trở về phòng, đột nhiên có thứ gì đó mềm mại được nhét vào trong miệng hắn.

Âu Đương Kiến trợn to mắt, phát hiện Điềm Ni đã nhét nhụy hoa sưng tấy của cô vào trong miêng hắn.

Ưm...

Âu Dương Kiến như bị nổ tung trong phút chốc, hắn theo bản năng ngậm lấy đầu đỏ của Điền Ni trong miệng, đầu óc trống rỗng.


_____

Truyện đã full, mọi người bấm vào external link để đọc nha.

https://sites.google.com/view/yenduyen/truy%E1%BB%87n-s%E1%BA%AFc/chuy%E1%BB%87n-t%C3%ACnh-gi%E1%BB%AFa-gi%C3%A1o-s%C6%B0-%C3%A2u-v%C3%A0-c%C3%B4-con-g%C3%A1i-ri%C3%AAng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro