Chuyện tình Nitơ và hiđro
Em là cô gái Nitơ,
Tên thật Azốt ai ngờ làm chi.
Không mùi cũng chặng vị chi,
Sự sống không được duy trì trong em.
Chỗ em thiếu Oxizon,
Thế nhưng em vẫn dịu hiền như ai.
Nhà em ở chu kì hai,
Có năm điện tử lớp ngoài bao che.
Mùa đông cho chí mùa hè,
Nhớ ô thứ bảy anh về thăm em.
Bình thường em ít người quen,
Người ta cứ bảo em hiền thế cơ.
Cứ như dòng họ khí trơ,
Ai mà ngỏ ý làm ngơ sao đành.
Tuổi em mười bốn xuân xanh,
Nghĩ chi tới chuyện ái ân làm gì.
Thế rồi năm tháng qua đi,
Có anh bạn nhỏ Oxi gần nhà.
Bình thường anh chăng thèm qua,
Đến khi giông tố đến nhà tìm em.
Dần lâu rồi cũng sinh quen,
Nitơ Oxit sinh liền ra ngay.
Không màu là chất khí này,
Bị oxi hoá liền ngay tức thì.
Thêm một nguyên tử oxi,
Khí màu xanh thẳm chất gì độc hơn.
Bơ vơ cuộc sống cô đơn,
Thuỷ Tề thấy vậy rước ngay về nhà.
Gọi ngay hoang tử nước ra,
Ghép luôn chồng vợ thật là thú thay.
Hờn căm khói bốc lên ngay,
Cho nên em chịu chua cay một bề.
Đêm đông gió rét, mưa về,
Oxi chẳng được gần kề bên em.
Vì chung dòng họ Á Kim,
Cho nên cô bác hai bên bực mình.
Oxi từ đó buồn tình,
Bỏ em cô độc một mình bơ vơ.
Đầu xóm có anh Hidrô,
Một hôm nào đó viết thư tỏ tình.
Phòng riêng lạnh lẽo một mình,
Nhìn gương chỉ thấy bóng mình trong gương.
Hidrô tỏ ý muốn thương,
Làm sao nỡ để đôi đường cách xa.
Sớm đào tối mận lân la,
Hidrô thường đến thăm nhà em luôn.
Thấy em vẫn tỏ ý buồn,
Rủ luôn anh Sắt cùng trường sang chơi.
Anh Sắt miệng lưỡi nhất đời,
Đến chơi hôm ấy thì trời nóng rang.
Lựa lời khuyên nhủ hỏi han,
Bảo em nên sánh cùng chàng Hidrô.
Chuyện tình hò hẹn mấy khi,
Để người nhòm ngó làm chi cho phiền.
Từ đây chồng thảo vợ hiền,
Cùng em ra đồng để lúa tốt xanh.
Đừng quên em nhé các anh,
Amoniac chính danh chất này.
Đành rằng em có mùi khai,
Làm phân bón ruộng chẳng ai phiền lòng.
Mùi phenol Một lần đi chơi em bảo
Có mùi phenol trên áo của anh
Nghề hoá chẳng tốt lành,
độc hại , mau già , chóng chết…
Em nói thế nhưng em có biết
Hiện tượng tương lai là của hoá học đó em ơi
Chiếc áo che mưa lúc trời mưa gió,
Sợi tổng hợp dệt nhiều vải đẹp
Những vật liệu nhẹ, bền, cứng như sắt thép
Cũng là do hoá học mà ra
Những hạt lúa quê ta
Cũng thấm giọt mồ hôi đọng mùi hoá chất
(chất bạc màu rồi lại thêm cho đất
Đạm , lân , kali để đất nuôi người)
Những màu hồng, màu xanh rất tươi
Của những lớp sơn còn ươn ướt
Khoác cho cầu áo mới
Xoá đi dấu vết chiến tranh.
Đất nước ta, đất nước của màu xanh
Sẽ là nơi dồi dào nguyên liệu
Từ vụn gỗ, vỏ bào ta làm ra rượu
Và nứa, tre thành giấy trắng em ơi…
Xin anh đừng nhiều lời
Tự em, em sẽ hiểu ra tất cả.
Ừ hôm nay vất vả
Cho tốt lành cuộc sống mai sau.
Mấy hôm rồi, nay mới lại gặp nhau
Mỉm cười em bảo:
Nhớ anh, nhớ cả mùi phenol trên áo.
Natri Để anh kể em nghe
Chuyện 1 kim loại kiềm
Đã làm nên muối biển
Biển mặn mòi
Natri đã thành tên
23 là khối lượng
Mềm, trắng, nhẹ hơn nước
Phổ biến trong tự nhiên.
Là 1 kim loại kiềm
Nên hoạt động mãnh liệt
Em ơi, khó tìm kiếm
Na đơn chất đâu
Xút ăn da không màu
Oxit trắng dễ tạo
Halogen chẳng khác
Phi kim tác dụng ngay
{Và nhớ nhé điều này
Trừ khí trơ ra đấy}
Natri thật dễ tính
Tạo các muối đều tan
Hợp chất nhiều vô vàn
Quan trọng trong cuộc sống!
Con gái yêu môn Hóa Con gái yêu môn Hóa
Thích nghiên cứu axit
Mai này ai mà gạt
Lấy axit tạt chơi
Con gái yêu môn Hóa
Mềm mại mà mạnh mẽ
Muối, axit, bazơ
Chỉ là chuyện nhỏ nhé
Con gái yêu môn Hóa
Làm phản ứng ngon ơ
Con trai phải sững sờ
Phục lăn tài của nhỏ
Con gái yêu môn Hóa
Về giải thích cho mẹ
Về chuyên môn ngành Hóa
Bố cười: “Nhất đấy nhé!”
Con gái yêu môn Hóa
Chiều ra chợ Kim Biên
Mua vài lọ hóa chất
Bầu bạn hết túi tiền
Con gái yêu môn Hóa
Tiền mẹ cho mua áo
Để dành mua ống nghiệm
Chẳng biết chuyện xoong chảo
Con gái yêu môn Hóa
Có gì là lạ đâu
Vậy mà sao con trai
Lại rất hay tị nạnh
Tình hóa chất
Em bên này đồng thau oxy hoá
Bởi cuộc tình phản ứng hoá vô cơ
Ðời lên men bởi giông tố mưa sa
Và kim loại giờ đã pha chất rỉ.
Làm xúc tác tại anh không bền chí
Ðể bây giờ phản ứng chẳng xảy ra
Cần thời gian tìm hiểu thêm đó mà
Sao anh vội bỏ qua tình hoá chất.
Ngày tháng qua em một mình chưng cất
Ngày lại ngày em tất bật thêm vôi
Giờ Can-xi đã trơ cứng lại rồi
Ai kêu anh An-kan hoài mãi mãi.
Em đứng đây ôm đồng đen kim loại
Hoá trị 2 vẫn tim nhói tình đau
Giờ hoá xanh không còn chất đồng thau
Mắt ngấn lệ mà nghe tim đau nhói…
Hiđrocacbon Hiđrô Cacbon no tuổi 22 nhớ nhé
Vừa có nối đơn vừa đủ Hiđrô (CH4)
Không tham gia phản ứng cộng bao giờ
Chỉ có cháy và Clo thay thế
(CH4 + 2O2 → CO2 + 2H2O), (CH4 + Cl2 → CH3Cl + HCl)
Nhiệt độ cao chúng phân thành 2 vế
(CH4 → C + 2H2)
Đứng trước kiềm, axit chúng làm ngơ
Không làm nước Brôm, thuốc tím phai mờ
Bởi no đủ nên không hay hoạt động
Êtilen đứa em cùng dòng giống
Kém chị vừa 2 tuổi một nối đôi
(CH2 = CH2)
Nhưng tính tình đanh đá lôi thôi
Làm thuốc tím mất màu, Brôm phai sắc
(CH2 = CH2 + Br2 → Br – CH2 – CH2 – Br)
Rất thích cộng và cũng hay trùng hợp
Bởi chưa no nên hoạt động hơi nhiều
Axêtilen tuổi 18 đương yêu
Bắt cá 3 tay nên không bền vững
(CH ≡ CH)
Lửa yêu thương trên 3000 độ nóng
Vừa đủ Ôxi nên bị nổ tan tành
(2C2H2 + 5O2 → 4CO2 + 2H2O + 2.1320 KJ)
Làm Brôm, thuốc tím mất màu nhanh
(CH ≡ CH + Br – Br → Br – CH = CH – Br)
Gặp chàng Hiđrô em quay về tính chị
(C2H2 + H2 → C2H4)
Nhựa P.V.C khó gì đâu em nhỉ
Clorua vinyl trùng hợp mà nên
Sinh viên với Hóa học
Sinh viên đói: Ankin
Ăn quà: Cracking bởi răng
Sinh viên kết bạn: Đồng trùng hợp
Sinh đôi: Đồng phân quang học
Sinh viên giỏi: Đất hiếm
Đứng trước người yêu: Entropi tăng
Sinh viên béo: Ankan
Bà mối: Xúc tác
Tình địch: án ngữ không gian
Chọn sinh viên giỏi: Phát hiện nguyên tố mới.
Chưa có người yêu: Gốc tự do
Sinh viên cãi nhau: Phản ứng toả nhiệt.
Sinh viên không thuộc bài: Al trong Sunfuric đặc nguộI
Sinh viên lên bảng: Li tâm
Sinh viên không hiểu bài: Barisunfat không tan
Sinh viên ngủ gật: Magie hidroxit kết tủa
Sinh viên cãi nhau: Na phản ứng với nước
Sinh viên tự ái: Đicromat trong axit
Sinh viên vui vẻ: Nitơ II oxit
Sinh viên ăn quà: Zn trong nitric loãng
Diễn đàn kết thúc: Dung dịch kết tủa
Thơ Tình Của Một Kẻ Ấm Đầu
* Do Học Hóa Học *
Ta lạc vào một mê cung
Người ta gọi là TÌNH YÊU thì phải
Ta nhìn nó bằng một mắt
Lim dim
…Hình bóng ai bất chợt hiện lên
Nàng quá đẹp khiến mắt ta không chớp
Ôi đôi mắt trong xanh thăm thẳm
(Đến sunfat đồng cũng chẳng thể xanh hơn)
Rồi khi nàng cất tiếng oanh vàng
Ta nghĩ đến H20 tinh khiết
Nước da nàng đấy, hay là tuyết?
(À đúng rồi, ta có thể tạo ra
Cho a xít benzoic bay hơi là được)
Nàng bước tới, dịu dàng hết sức
Cảm xúc trong ta bất chợt thăng hoa
Rất tự nhiên, ta cất tiếng ngợi ca
HÌnh như nói những điều ta vừa nghĩ
Rồi chờ đợi một lời thủ thỉ
“Em thấy chàng thật quá dễ thương!”
Ôi!
Ta mong cháy lòng được cùng nàng sóng đôi
Còn hơn cả oleum háo nước
Cứ nghĩ vẩn vơ một điều kỳ quặc
Làm sao nàng có thể hiện ra
À khi cho H20 tinh khiết
Cộng sunfat đồng và axit benzoic
Thêm một chút oleum háo nước đem đun
Điều chế xong nàng, ôi, quá dễ!
Ta buột miệng hét lên như thế
Nàng đến bên điện thoại cười cười
“Bệnh viện tâm thần? Mang đến cho tôi
Một xe nhé! Có kẻ điên rất nặng!”
Ta giật mình mở luôn hai mắt
HÌnh ảnh nàng lập tức bay hơi
Trước mắt ta chỉ toàn chai lọ thôi
Và đây là mê cung ĐÁNG GHÉT
Ta lẩm bẩm: ôi thôi, đã hết
Và bay lên khỏi những ảo tưởng hâm hâm
Này, có ai nhìn thấy ta không?
Hoá yêu
Nếu em là axit
Anh xin làm bazơ
Để yêu đến bất ngờ
Đến trung hoà không kịp!
Em thích làm axit
Có vị chát vị chua
Như dư vị tình yêu
Không ngọt ngào đường mật.
Tính khí em đặc biệt
Đâu chỉ có protôn
Anh nào biết trong em
Chứa bao nhiêu H+
Tình yêu dành cho em
Mạnh hơn lực axit,
Thắng cả lực bazơ
Để đến tận bây giờ
Vẫn trung hoà không kịp.
Một số bài thơ không đề về hóa học
Anh ngỏ ý xin em đừng phản ứng
Hãy vui lòng cho tác dụng vào tim
Anh yêu em như acit yêu kiềm
Nếu hóa trị hai ta cùng tương đối
Anh biết em trong phương trình hoá học,
Và quen em khi phản ứng cân bằng.
Từ phương trình oxi hoá Mangan,
Tình hai đứa hoà trong dung dịch.
Em chuẩn độ tình anh bằng acid
Từng giọt lắng nhỏ vào trong tim
Điểm dừng khi tình anh thay đổi
Bỏ lại em dung dịch thắm làn môi
Em là oxy rỉ sét đời anh
Đừng trách em sao tâm hồn phù thủy
Bởi hóa học biến đổi khôn lường
Tình trong em còn mãi vấn vương…
****
Dẫu có lúc em thay đổi nhanh như PỨ trung hòa
Dẫu có lúc đầu em nóng như PỨ nhiệt tỏa
Và những khi bản thân em như nước gặp axit đặc
Là những lúc anh như tra tấn bởi bazơ
Tai anh lúc này như có TNT một mớ
Cứ đùng đùng , khói bốc cả hai bên…
Má anh đây đỏ như pp gặp xút
Chỉ bởi rằng tay trái cứ như tên…
Nhưng anh vẫn yêu:
Mặn mà như muối Natri Clorua
Bền chặt như muối Bari Sunfat
Dễ bùng cháy như Kali clorat
Rất ngọt ngào như đường Saccaroz
Lấp lánh như những viên kim cương hột
Nồng nàn như oxi với hidro…
****
Có một thời ai say mê học hoá
A. cộng B. là phản ứng trung hoà <Axit + Bazơ>
M cộng N là phản ứng cháy nổ
Tái hợp thành Valentine đầy hoa
Xúc tác Noel, ta sẽ thấy quà
Thêm sinh nhật thì chất N vừa đủ
Nếu môi truờng ta đặt trong sở thú
A ét ca tờ, hỗn hợp mau tan <ASKT : ánh sáng khuếch tán>
Rồi một hôm ai hí hoáy lên bàn
Đố ai đó một phương trình vô định
Để người ta cứ ngồi hoài, bướng bỉnh
Tính toán nào e giảm lại e tăng
Đường tim ai xâu phản ứng lằng ngoằng
Đủ este, polime, axit
Rượu, xeton, phenol, andehyt
Để ai tìm nhăn trán, mặt đăm chiêu
Có một thời học hoá để mà yêu
Có một thời học trò để mà nhớ
Cãi, giận nhau, nhức đầu quá xá cỡ
Để cuối cùng vẫn trùng hợp, trùng ngưng.
***
Em cắm hoa tươi để cạnh bàn
Mong rằng Hóa học bớt khô khan
Em ơi! trong Hóa nhiều công thức
Cũng đẹp như hoa lại chẳng tàn.
***
Con gái học Hóa biết gì ngoài công thức
Chẳng chút nào lãng mạn văn chương
Dù đôi lúc cũng muốn làm thi sĩ
Cầm bút lên rồi… Viết được gì đâu…
Con gái học Hóa Trái tim chi li, sắt đá
Bất kể cái gì cũng đem thí nghiệm
Từ tình yêu đến cả lòng tin.
***
Anh là hợp chất hữu cơ
Còn em nguyên tố khí trơ lạnh lùng
Nhiệt độ xúc tác điện xung
Mình anh phản ứng rối tung một chiều.
***
Thơ tình Hóa học 1
Khi tôi nói em đừng ” phản ứng “
Hãy ngồi nghe “khái niệm” tình tôi
Trái tim nầy dù “điện giải” thành hai
Tôi cũng sẽ vì em làm “thí nghiệm”
Sắc đẹp em như một ” giây dẫn điện “
Vì đó là ” đặc tính” tự ngàn xưa
Một nụ cười” công dụng ” của em ư ?
Hay ” nguyên tắc ” giết người qua khoé mắt
Theo ” định luật ” của tình tôi ” đậm đặc “
Kẻ si tình bị ” điều chế ” nơi em
Một cuộc đời son trẻ phải lên men
Bởi ” nồng độ” ái tình không hạn chế
Tôi yêu em không cùng ” hoá trị “
Biết lấy gì do ” thể tích ” sầu thương
Em đã làm “tỏa nhiệt ” trái tim hoang
Và ” trọng lượng ” đã mấy lần co giãn
Tôi đau khổ tim tôi vì nứt rạn
Nên vội thay ” cường độ” của tình yêu
Giải thích rồi nhưng em vẫn làm kiêu
Không phát biểu 1 đôi lời ” cảm ứng”
Tôi buồn chán nhưng bị em ” tác dụng “
Vì tương tư là” trạng thái thiên nhiên “
Nếu không tin em “khảo sát ” mà xem
Rồi sẽ thấy tôi ” cân bằng ” lời nói
Tôi sống với 1 tình yêu ” tuyệt đối”
Lòng nát tan như ” tia sáng phân kỳ”
Tôi thầm mong “hội tụ ” một ngày kia
Và chẳng muốn đặt tình nơi ” vô cực “
Tôi yêu em chẳng kể gì quy ước
Không kể gì ” áp lực” của riêng ai
Nụ cười mà em ” phóng phích ” trên môi
Mềm rạo rực như là đang ” xuất hiện”
Phải chăng tôi đi ngược chiều dòng điện
Quá vội vàng nên “quy tắc ” không dùng
Tìm hơi say bao ” nhiệt độ” nhớ nhung
Trong giây phút đã tan vào ” không khí”
Niềm sầu tủi ” bốc hơi” lên thành lệ
Nhưng càng thương ” điện trở” càng gia tăng
Có nhiều đêm “ão ảnh” của giai nhân
Đã “Phản chiếu” qua giấc mơ êm ái
Khi tỉnh dậy thấy hồn như ” điện giải”
Đang lạc về ” tiêu điểm” tận hư vô
Có khi buồn ” phân tích ” lệ thành mưa
Mong “tổng hợp ” tình yên vào lòng đất
Cuối dâng em 1 tình yêu ” nguyên chất “
Tôi thật tình không” phóng đại” thêm đâu
Quá si mê tôi ” tích tụ ” từ lâu
Một” dung dịch ” chứa rất nhiều vàng bạc
Tôi ” đơn chất” em ơi đừng lãnh đạm
Xin em về ” điều chỉnh” hộ con tim
Tôi dành riêng 1 “vị trí” cho em
Cao sang nhất “Trong Tình Yêu Lý Hoá ” .
Thơ tình toán – lý – hóa
” Yêu là gì cho tôi xin định nghĩa ,
Yêu chính là tình cảm của chiều cao.
Hai tâm hồn đồng dạng yêu nhau ,
Rồi từ đó suy ra định lý .
Yêu nối tiếp khi tình yêu chung thủy ,
Yêu dối lừa khi hai góc phụ nhau .
Người yêu thật yêu rồi sẽ khổ đau ,
Tình đổ vở khi có đường phân giác .
Muốn trùng bề mặt của tình yêu ,
Thì phải lấy hình chiếu của nụ cười ,
Đem nhân với chiều dài của góc mặt .
Anh biết em trong phương trình hoá học ,
Và quen em khi phản ứng cân bằng .
Từ phương trình oxi hoá Mangan ,
Tình hai đứa hoà trong dung dịch .
Và xa em khi hoà axit
Và quen em khi phản ứng cân bằng .”
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro