11. NÓ VÀ ANH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó và anh quen biết tự khi nào
Ngày tái ngộ đã bao rồi anh nhỉ
Nó hay hỏi một vài câu vô lí
Nó dễ buồn và suy nghĩ vu vơ

Bởi cho nên nó tự nhận mình khờ
Và nó thích mộng mơ hoài anh ạ
Nó vẫn sợ một ngày mai vấp ngã
Vội trở thành kẻ lạ chóng quên đi

Nó thương anh chẳng biết tại điều gì
Anh tốt bụng đôi khi thường giúp nó
Trong học tập những điều sâu chưa rõ
Cứ hay nhờ... Vậy đó mới thân hơn

Lúc bên anh hai đứa cũng hay hờn
Trêu anh cáu giản đơn người im lặng
Nó nhõng nhẽo anh kề bên thức trắng
Dẫu đơn thuần nhưng nặng ở trong tim

Nếu là duyên ta chẳng phải đi tìm
Để cảm xúc nằm im trong ngây dại
Nó không biết sau này hay mãi mãi
Đơn giản là hiện tại chỉ thương thôi

Sợ một mai mình lạc mất nhau rồi
Bao kỉ niệm dần trôi theo con nước
Có những thứ không làm sao xóa được
Chỉ mong rằng phía trước sẽ thêm lâu

Nó đã sai từ giây phút bắt đầu
Nhưng tin tưởng vào câu do số phận
Cứ trân trọng và yêu thương ngớ ngẩn
Rồi sẵn sàng chấp nhận nắng hay mưa...

___Kim Vui___

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro