Chap 50:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trước một cơn bão là một khoảng lặng bình yên". Bạn có tin không? Trước đây nó cũng chả tin đâu. Giờ ngẫm lại thì đành phải tin thôi. Ngày trước khi nó còn ở trong cái trò chơi tình cảm với Vy, nó cũng có khoảng thời gian bình yên trước khi sóng gió ập vào đầu nó.
Những ngày tháng bình yên của nó trên cái đất Hà Nội này dần trôi qua, đem đến cho nó một cơn sóng lớn, trực tiếp đưa cuộc sống của nó sang trang mới.
Một ngày đẹp trời tháng 12.
Sau kỳ thi học kì một, nó khá thoả mãn với danh hiệu HSG, nó chỉ đc 8,4 tổng kết nhưng khá may mắn khi điểm tổng kết Văn đúng 6,5. Cũng chả mong gì hơn khi nó chỉ học được môn tự nhiên.
Sau ngày tổng kết, trường nó được nghỉ học vài ngày. Mấy nhỏ kia lên kế hoạch đi chơi xa nhưng nó từ chối với cái là do lãng xẹt: không bỏ quán được. Mấy nhỏ cũng chả ép nó, nó cũng thích ở một mình.
Hôm mấy nhỏ đi, nó vẫn dậy sớm thể dục, vscn, tắm rửa rồi ngồi làm ván lol. Hơn 8h, nó thấy đói, chạy ra quán phở cạnh nhà ăn lấy 1 tô chống đói. Ăn xong đi về, gặp cô Lan đang tưới cây.
-Con chào cô. Sáng nay cô được nghỉ ạ.
-À uh, cháu đi đâu về đấy? Cháu lên xem Linh dậy chưa?-Cô Lan quay sang nhìn nó cười nói.
-Dạ cháu đi ăn sáng về, hôm nay lười quá, hề hề. Ủa mà sao Linh ở nhà? Cháu tưởng nhỏ ý đi chơi với bọn Hân mà?-Nó trố mắt lên.
-À sáng nay Linh kêu mệt nên không đi. Cháu lên xem nó sao rồi đi.
-Vâng. Cháu lên xem Linh thế nào rồi.
Nó nói xong nó quay người lên tầng 2 đi vào phòng Linh, gõ cửa nhưng không thấy ai ra mở cửa, nó vặn chốt ra thì thấy cửa phòng không khoá.
Vào phòng, nó thấy Linh đang nằm trên giường, mặt mày trắng bệch, xanh xao.
Nó sờ trán nhỏ thấy nhỏ sốt rất cao. Nó đi lấy khăn ướt trườm lên trán cho nhỏ rồi đi ra ngoài mua thuốc hạ sốt. Trở về phòng, nó nấu cho nhỏ ít cháo thịt băm. Nấu xong nó bê tô cháo với lấy thuốc ra mang sang phòng nhỏ, rót cốc nước rồi gọi nhỏ dậy.
-Linh, Linh ơi, dậy đi, Linh.
-Ưm...ưm...ưm.
Nhỏ Linh mở mắt dậy, thấy nó thì bất ngờ.
-Ơ...ơ Toàn.
-Uh Toàn đây, dậy ăn cháo xong uống thuốc rồi mới ngủ.
Nói rồi nó bưng tô cháo lên, thổi nguội rồi bón cho Linh. Linh khá bất ngờ nhưng rồi cũng ăn gần hết tô cháo. Uống thuốc xong nhỏ nằm xuống 1 lúc rồi ngủ say luôn, chắc nhỏ mệt lắm đây!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro