Chap 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-A ơi, em nghĩ chưa đến lúc nói cho con nó đâu!
-Nó cũng lớn rồi mà em. Hơn nữa nó cũng là đứa hiểu chuyện, nó bình tĩnh hơn em nghĩ đó.
-Nhưng...
-Con nó có quyền đc biết mà em! Hơn nữa 16 năm r, Nam và Quyên chưa đc gặp con. Hwa a mơ thấy vk ck nó về báo mộng, muốn gặp thằng Toàn em ạ.
-Vâng! Em chỉ sợ nó bị sock thôi a.
-Nó có quyền đc biết bmẹ đẻ nó là ai mà. A chỉ mong nó ko giận vk ck mình vì giấu nó chuyện đó thôi!
Bme đang giấu nó chuyện gì? Nam và Quyên là ai? Nó ko phải là con đẻ của bmẹ ư? Cái quái gì đang xảy ra vậy. Nó ngồi đờ đẫn 1 lúc ms bước vào nhà, đi lên phòng, đóng cửa lại. Nó đem rượu vs mồi ra nhậu, lão Dũng vs lão Quân nói khi buồn 2 lão hay đi nhậu. Say sẽ quên đi nỗi buồn. Nó chưa bgiờ uống rượu, nhưng hnay nó muốn uống. Nó đổ rượu ra cốc, tu phát hết nửa cốc. Đắng, chua, cay khé cổ, nó phải uống gấp cốc nc lọc. Những ngụm tiếp theo đã dễ uống hơn. Nhưng càng uống càng tỉnh, kỷ niệm giữa nó và Vy ùa về như 1 thước phim quay chậm, rất rõ nét.

Nó mở mắt ra bởi ánh nắng chiếu vào mặt. Đầu nó ong ong lên vì đau, cổ họng hơi rát và có vị lợ. Nhìn lại đống chiến trường, chai rượu, à ko chính xác là can rượu, chưa hết 1/4, bò khô gần như còn nguyên. Lắc đầu 1 cái cho tỉnh, lấy đt xem, đã 9h rồi, 1 sms from Vy kem:
-Nhanh vậy à?
Quăng đt xuống, lấy quần áo vào vscn, tắm rửa. Dòng nước mát lạnh làm nó cảm thấy dễ chịu hơn.

Bước ra, đang lau khô tóc thì nó thấy mẹ đang ngồi giường cùng tô bún
-Mẹ: Hnay con sao vậy, ốm à con, hay mệt chỗ nào?
-Nó: Không có gì đâu mẹ!
-Mẹ: Con sao thế? Sao hnay giấu mẹ, có gì nói ra sẽ thoải mái hơn. Mẹ đâu phải ng ngoài!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro