Chap 63:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dưới ánh đèn mờ của công viên, người con gái ấy hiện lên khá mờ. Wtf ma à? À mà không, người ta nói ma 12h đêm mới có mà. Nó tự trấn an mình, đưa đôi mắt lên đánh giá người con gái kia, khuôn mặt nó lạnh tanh pha chút khó chịu. Trước mặt nó là 1 người con gái chạc 19-20t gì đó, thân hình khá cân đối, 3 vòng tạm ổn, mái tóc hạt dẻ xoã ngang vai, bên trên có 1 cái kẹp tóc không rõ màu gì. Mà màu gì thì kệ mẹ nó, éo quan tâm. Khuôn mặt nom cũng dễ thương, nói gọn lại 1 chữ đẹp.
-Anh làm gì mà ngây người ra thế?-Cô gái kia nghiêng đầu nhìn nó.
-Làm gì à?
Nói rồi nó liếc nhìn xung quanh vài lần. Hai tay chà xát vào nhau liên tục rồi tiến đến gần cô gái, khuôn mặt vẫn không đổi.
"Bốp"
Bất ngờ, choáng váng là cái cảm giác đầu tiên khi nó lãnh nguyên cái tát đó. Cái tát tuy không mạnh đến nỗi in 5 ngón tay nhưng cũng đủ để choáng váng, đau rát 1 bên mặt. Trước giờ nó ăn đánh đủ kiểu, bầm dập có, đi viện băng bó có, nhưng nó chưa bgiờ ăn tát vào mặt, hậm hực nó quát lên:
-CÔ LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ?
-Anh...An...h địn...h định.....
-Tôi định làm gì cô?
-Anh định làm gì thì anh biết chứ sao hỏi tôi?
-Tôi định...Cô nghĩ ở đây có 2 người, ánh đèn thì mờ, chỗ này khá vắng vẻ thì tôi định làm gì?
-A....n..h.... An...h
Vừa nói cô gái đó vừa lùi lại, hai tay bắt chéo trước ngực, đôi mắt sợ sệt nhìn nó. Nó trố mắt ra kinh ngạc, cô gái kia đang làm cái quái gì thế? Nó nhìn mà chả hiểu cái mẹ gì cả.
-Cô đang làm gì thế?
-Anh...anh đừng lại gần tôi, tôi...tôi hét lên ĐẤY!
Đéo mẹ, hỏng. Chả nhẽ con bé này nghĩ nó định hấp con bé. Mất hình tượng vcc!
-Cô nghĩ đi đâu thế? Tôi chỉ định lại cảm ơn cô thôi mà. Chỗ này còn mình tôi với cô, không còn sớm nên tính bảo cô về. Mà cô nghĩ đi đâu đó?
-Tôi...tôi...Mà thật không?
-Thật. Thôi tôi về trước, cô có chân đi ra đây chắc tự về được. Nó quay người bước ra đi, để lại 1 ánh mắt khó hiểu nhìn theo nó, xa dần, xa dần.
Ra ngoài công viên, nó mua một ổ bánh mì với 1 chai nước ngọt lấp bụng.Đi bộ gần 20p sau nó cũng về đến phòng trọ. Trước cửa phòng nó Ngân với thằng Vũ đang đứng trông có vẻ lo lắng gì đó.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro