Anh sẽ trở về bên em Mèo Nhỏ ạ! P2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại sân sau , Hana và Hani cùng một số bọn con trai đợi nó sẵn ...

- Ấy nói chuyện mà cũng có đồ nghề ư ? Muốn gì thì nói đi , ở đây không có anh Jin và anh SeoJoon đâu, nói đi mình nghe , đừng có mà mang cái giọng tiểu thư ra nói chuyện nhé - Nó ngồi xuống ghế đá gần đó 

- Muốn nói ư , ngắn gọn thôi . Mày biến khỏi anh Jin và anh SeoJoon đi - Hani đưa mặt sát vào mặt nó , đôi mắt đầy ghen ghét

"Chát" - bàn tay của nó dán vào khuôn mặt của Hani rồi nó cười khinh bỉ nói :

- Có nói thì lựa lời cho đẹp và cũng đừng đưa khuôn mặt đầy mụn của cô vào mặt tôi 

- Mày ... mày đánh tao ư ? Bọn mày đánh chết nó cho tao - Hani ôm khuôn mặt rát buốt hét lên

Nhưng bọn con trai đi theo 2 đứa chẳng dám động đậy . Thấy vậy con Hana nói lớn :

- Bọn mày không thấy em tao bị con mặt dày kia đánh ư ? Làm gì đứng đó vậy ? 

" Là anh ư , Taehyung ? " - Nó cười 

- Bọn em tưởng chị đánh đứa khác , nhưng riêng Ami thì tốt nhất là chị đừng làm rụng 1 cọng tóc của Ami - Một thằng con trai nói

- Nó là cái quái gì mà bọn mày sợ thế? - Hana quát to

- Oái , đàn em cũng bó tay cơ đấy - Nó đi tới chỗ bọn đàn em của Hana một cách bình thản - Anh ra đây nào ! Anh không trốn em được đâu Taehyung

Anh bước ra từ đằng sau bọn đàn em của Hana, bước tới gần nó và ôm nó vào lòng trước mắt mọi người. Yoonji không cho là lạ vì có nghe qua Jin kể. Còn Hana không tin vào mắt mình, Kim Taehyung lại ôm một con bé như nó. Cô chợt nhớ lại vết thương còn hằng trên cánh tay, vết thương do anh gây ra, còn Hani không biết gì nên cứ nghĩ nó là đứa dây dưa được voi đòi tiên, được tiên đòi thánh ...
Anh thì thầm vào tai nó:

- Sao em ghê vậy ?

- Chứ họ ép em mà , em có muốn đâu ! 

- Rồi , anh sẽ xử cho . - Anh cười dịu dàng và nhéo mũi nó

Anh nói xong buông nó ra cầm lấy tay nó đi tới chỗ hai chị em . Anh đưa mặt lại gần Hana và nói nhỏ đủ cho nó và hai chị em của Hana nghe :

- Tốt nhất là đừng đụng tới người yêu của tôi , không thì đừng trách tôi !

Hani ôm mặt lên giọng 

- Sao tôi phải sợ con nhỏ này và anh , nó chỉ là đứa được voi đòi tiên . Sao tôi phải sợ?

- Hani em không được nói vậy ! - Hana quát với khuôn mặt tái lại

- Tại sao chứ , em không để yên cho đứa nào đánh em đâu - Hani giựt phăng cái cây trên tay 1 thằng con trai đứng bên cạch và định đánh nó thì ...

"Crắk"

- Tôi đã bảo đừng liều lĩnh mà - Taehyung nhìn Hani với ánh mắt giận dữ 

- Tay anh chảy máu rồi kìa - Nó nhìn vào cánh tay đang chảy máu của anh - Đi thôi , đừng dây dưa với bọn nó nữa , đi nào!

- Chờ anh , anh không để yên cho ai tính làm em đau đâu , đứng yên đi - Anh nhìn nó dịu dàng 

- Nhưng ... -Nó tính nói nhưng có thể ngăn nổi anh lúc này ? 

" Taehyung à , dừng lại đi mà " - Nó lo sợ chuyện cũ sẽ xảy ra một lần nữa

Trong Hana có nỗi sợ như con chuột nhỏ bị dồn vào đường cùng , cô ngồi phịch xuống bãi cỏ, khuôn mặt tím tái như người bệnh . Hani thấy vậy cũng bắt đầu sợ theo, nhưng vì cái tát lúc nãy nên vẫn hùng hổ . Khuôn mặt của Taehyung bắt đầu thay đổi , từ dịu dàng sang lạnh lùng . Anh nói , một giọng nói của một Kim Taehyung hoàn toàn khác :

- Cô can đảm đấy. Dám làm tay tôi chảy máu nữa này . Đau lắm đấy , muốn thử không ?

- Xin anh , tha cho em gái tôi đi - Giọng của Hana run lên 

- Sao phải nài nỉ , anh ta là đàn ông sao lại dám đánh phụ nữ như mình - Hani nhìn Hana ngạc nhiên vì từ trước đến nay Hana chưa từng cầu xin ai cái gì 

- Mày im đi, mày nghĩ đàn ông ai cũng như nhau à - Hana quay ngoắc nhìn Hani với ánh mắt tức giận

- THÔI ĐI - Nó hét lên . Mắt nó long lanh nước mắt . Nó sợ Taehyung lúc này hơn bao giờ hết .

Anh quay sang nó . Từng giọt nước mắt nóng hổi của nó rơi xuống . Taehyung kéo đầu nó vào lòng , an ủi . Nó vừa nấc vừa nói : 

- Anh ... hức ... đừng ... làm ... hức ... thế . Em ... sợ ...

- Được rồi , anh không làm nữa , nín đi . Đừng khóc , lòng anh đau lắm !

Hani cười khinh bỉ :

- Giả tạo 

"CHÁTTTT" - Taehyung tát vào mặt của Hani mạnh đến nỗi máu từ miệng Hani ọc ra máu 

- Đừng có nói thế , không vì Ami thì cô cũng chẳng đứng đây leo lẻo đâu - Anh dìu nó đi 

Yoonji chạy đến , dỗ dành nó ... rồi cùng hai người đi đến phòng y tế của trường băng bó vết thương của Taehyung. Vừa băng bó vết thương của anh , nhỏ vừa nói :

- Anh có phải Kim Taehyung không ? 

- Ừ , sao em biết ?

- Anh Jin nói em biết . Lúc nãy , em không biết tại sao Ami khóc nhưng anh đừng để Ami khóc nhé . Là bạn nó em không muốn thấy nó khóc như thế đâu - Yoonji cười nhìn sang nó đang ngủ trên giường 

- Ừ , anh biết . À thôi anh bế Ami về trước nhé ! - Anh cười nhẹ với cô

- Vâng 

Anh bế nó ra xe , anh nhìn vào khuôn mặt thiên thần của nó , hay nói đúng hơn là nhìn vào thiên thần của lòng anh . Trái tim anh lúc nào cũng vui mừng khi ở bên nó . Nó là ngọn lửa nhỏ sưởi ấm lòng anh , còn anh , nhiệm vụ của anh là bảo vệ ngọn lửa đó . " Anh xin lỗi vì đã làm em sợ " Anh cười , nụ cười chỉ dành cho nó và riêng nó . Về đến nhà , nó bỗng tỉnh dậy , bước ra khỏi xe cùng anh , nó dụi đầu vào ngực anh , nói :

- Hứa với em đừng làm như thế nữa nhé ! 

- Ừ , anh hứa - Anh cười và hôn vào mái tóc đen óng của nó - Em vào tắm rửa thay đồ đi , anh dẫn em tới chỗ này . Đồ anh đặt trên giường đó , nhanh nhé , anh đợi đó ! - Anh đẩy nó vào nhà 

- Á ... từ từ chứ , té em nào , từ từ - Nó la oai oái 

Anh ngồi xuống ghế đợi nó . Hai tay báu chặt vào nhau , cảm giác như có cái gì đáng ghét xung quanh anh . " Mình ghét cái cảm giác này , chẳng lẽ cô ta làm thật , mình thì ... " . Chợt tiếng điện thoại làm cắt ngang dòng suy nghĩ của anh .

Chợt tiếng điện thoại làm cắt ngang dòng suy nghĩ của anh .

" Alô , em đây "

- Lại là cô , chuyện gì nói mau đi 

" Anh làm gì mà cô cô nghe ghê quá , em kém anh đến 3 tuổi lận mà . Em mới về nước đó , có cả ba má em đó , anh đi ăn với gia đình em nhé " 

- Tôi không có hứng thú với cô ... - "Rụp"

Nói hết câu , Taehyung cúp máy . Anh biết khi Ami đối diện với Misa thì nó sẽ tức lắm , " Sao lại có cái sự trùng hợp khỉ gió này cơ chứ " -  Anh nhăn mặt tức giận . Anh đã và đang chỉ mang 1 trái tim , và đã tự thề sẽ không dâng ai trái tim cả . Vì anh hiểu , trái tim chỉ có một , cuộc sống chỉ có một , lầm lỡ một lần thì phải bước ra nếu không sẽ mãi là một kẻ chẳng ra gì . Vì anh còn ... Lòng Tự Trọng của đàn ông ...

- Đồng tiền ... - Anh cười khinh bỉ - Bà không có tư cách làm mẹ tôi Oh Nari - Anh lầm bầm trong căm hận 

-----~o0o~-----

5 năm trước tại bệnh viện :

- Taehyungie à , ba xin lỗi đã u mờ bỏ con sống trong cô đơn . Ba thật ngu dại khi nghe mẹ của con . Ba có lỗi nhiều lắm con à . Còn tài sản ba để cho con trong di chúc thì khi nào con thực sự cần thì hãy nhận lấy nó , nó sẽ giá trị hơn khi con thành đạt . Ba nghĩ tới lúc đó chắc con cũng không cần lấy tài sản đó đâu . Ba ... hãnh diện ... vì con 

Ông đã đi mãi mãi 

- Ba ... ba ... con hứa , con xin lỗi ba nhiều lắm . Hãy bảo vệ con nhé . Con sẽ trưởng thành ...

-----~o0o~-----

- Hù ... làm gì lầm bầm một mình thế - Nó từ đâu nhảy ra hù Taehyung

- Em muốn anh chết sớm lắm ư - Anh cầm lấy tay nó đứng lên và quay sang nhìn nó 

Trước mắt anh là người con gái mà anh yêu . Trên người nó là bộ đầm màu xanh nhạt với đôi giày màu trắng . Mái tóc chải suôn mềm . Nó xinh xắn và dễ thương như một bông hoa hay đúng hơn nó là bông hoa xinh đẹp nhất trong tất cả . Thấy anh bị đừng hình nó ngơ ngác hỏi :

- Anh bảo đưa em đi đâu cơ ?

- À ... à , đi nào - Anh sực tình trước lời nói của nó rồi kéo nó ra khỏi nhà và không quên khóa cửa .

Suốt đường đi nó và Taehyung cứ im im như 2 người giận nhau . Con đường người qua người lại , đôi lúc cũng nhìn nó với anh mà cười thầm . Tay thì nắm lấy nhau , mặt thì đỏ như gấc , người thì cúi gầm mặt xuống người thì cố gắng ngước lên nhìn đường . 

Anh dẫn nó đến trước tiệm trang điểm The Dream - Nơi đây luôn luôn có khách ra vào và thu nhập mỗi tháng khá cao . Anh dắt nó vào và bảo nó ngồi xuống ghế . Một người con gái khoảng 22 , 23 tuổi đi đến hỏi Taehyung :

- WOW !!! , tảng băng quý hóa quá . Dẫn bé Ami tới make-up à ? 

" Hơ , ai trông như Taeyeon Unnie thế nhỉ ? " - Nó nhìn chăm chăm vào cô gái ấy

- Hà hà , biết rồi còn hỏi chẳng lẽ tô lên mặt em ? Sao giờ này chị chưa chuẩn bị gì hết vậy . Chị kêu người trang điểm cho mèo yêu của em cái đi . - Anh cười hiền 

- Chà , bé Ami lớn lên trông xinh nhé ,  Taeyeon unnie nhận không ra em luôn đây - Taeyeon nhìn sang nó

Nghe tới đó , nó mừng rỡ. Bảy năm nó không gặp chị rồi , cái trí nhớ nó thật tốt . Bảy năm , vậy là nó kết bạn với chị từ hồi 9 tuổi . Ai mà biết được tại sao người con gái bình thường như nó lại kết bạn được nhiều người giàu có đến thế . Người ngoài thường nghĩ rằng tất cả tiểu thư công tử đều có tính tự kiêu và hẹp hòi , và họ cũng đâu biết rằng giàu có thì cũng có cái giá của nó ... 

Chị lôi nó vào trong và bắt đầu makeup toàn bộ cho nó từ mặt đến tóc . Sở hữu khuôn mặt có vẻ đẹp bí ẩn bên trong nên chị phải trang điểm đôi mắt của nó thật kĩ , đó là sức hút của nó . Mái tóc nâu đen của nó được chị Taeyeon duỗi sơ và kẹp gọn 2 bên vào . Sau 20' , nó đã thành một nàng công chúa có thể làm đổ bất cứ người con trai nào . 

Thấy đôi mắt của Taehyung ngừng hoạt động , nó lại gần cốc vào đầu anh và hỏi :

- Trông em như thế nào ? Có ổn không ?

- Sao em không nhìn vào gương mà hỏi anh - Vừa nói anh vừa nhìn nó không ngừng 

- Vậy nhìn vào gương rồi tự ngắm tự làm dáng tự bảo mình xinh , nhìn như người điên lắm - Nó dậm chân hờn

- Hờn anh đó hả ? - Anh cốc yêu nó 

- Không thèm , em đi tới chỗ mẹ đây không chơi với người xấu như anh - Nó lè lưỡi rồi quay ngoắc đi thẳng một mạch .

Anh thừ người ra và nhận được một cái đánh thật mạnh vào vai :

- Cái thằng khờ này , tính để con bé đi một mình thật à . Thằng nào mà quơ được nó rồi lúc đó hối hận không kịp nhé ! 

- Taeyeon unnie , sao đánh em hoài vậy nè . Cứ cho Ami đi alone xem hờn em được bao lâu - Anh hờn nó và chị 

- Cái thằng này , hờn chị à nhóc , đi đi cho tui đóng cửa tiệm đi không hả . Không thèm quan tâm anh nữa . Tui lo cho Ami thôi - Chị đẩy Taehyung ra khỏi tiệm

" Để Ami đi 1 mình có ổn không ? " - Anh suy nghĩ một hồi rồi chạy theo nó .

" Đáng ghét , không thèm bo xì anh ra , không thèm thương " - Nó hậm hực đi . Bỗng có 2 , 3 thanh niên chặn đường nó và buôn những lời tán tỉnh nó :

- Chào tiểu thư , em đi đâu một mình vậy . Đi với bọn anh vui hơn này - Người thứ 1

- Đúng đấy , bé con - Người thứ 2

" Thích ăn đòn à . Được rồi đúng lúc đang nóng máu . Em sẽ cho các chàng biết tay " - Nó nghiến răng bẻ tay và nó giơ chân đá thẳng vào bụng người thứ 1 khiến hắn ọc ra máu 

- Khỉ gió , đánh chết con bé đó cho tao 

Nó giơ giọng thách thức , khuôn mặt vẫn còn hậm hực :

- Có gan thì nhảy vào 

Tên thứ 2 xông vào định giơ tay đánh nó nhưng đã bị nó giật ngược lại và vật ra đất . Nó bẻ ngón tay của tên đó khiến hắn thét lên .

- Sao còn ai nữa không?

Nó đứng lên phủi bụi và nhận lại sự chạy trốn của những tên lúc nãy . Nó cảm thấy giảm bớt sự bực bội trong người , nó tiếp tục đi nhưng lòng vẫn tiếp tục hờn anh . 

Trong lúc đó , anh chạy theo nó " Bực thật con nhóc này đi gì mà lẹ vậy ? " Anh cảm thấy bực bội. Con đường rộng lớn , người thì đông đúc anh phải len lỏi qua từng người mà đi . Bỗng trước mắt anh hiện lên một cô bé mặc chiếc đầm xanh nhạt , dáng nhỏ nhắn . Anh vội chạy tới và gọi tên nó. Nhưng không phải , anh đành chịu trận đi kiếm nó tiếp . Giải pháp cuối cùng của anh là gọi TAXI . 1 chiếc xe taxi chạy đến , và anh chui thẳng vào để đi đến Red Rose . 

Cái nắng chiều cứ đâm chỉa vào mắt khiến nó hoa hết cả mắt . Nhà hàng hiện ra trước mắt nó . Đôi mắt nó ánh lên niềm vui , hình như là sự hờn dỗi của nó với Taehyung đã tan biến . Nó bước những bước thật nhanh đến Red Rose . 

- Hey , bé con. Taehyung đâu sao lại để em đi một mình vậy ? - Một giọng nói của con trai vang lên 

- Hic , anh Jin , chở em tới Red Rose luôn đi , em ghét Taehyung rồi - Nó giả vờ mếu máo 

- Ami có lên hem hay đứng đó than vãn với trời nào ? - Yoonji lên tiếng 

Nghe chưa hết câu nó nhảy phóc lên chiếc BMW mui trần của Jin . Vì đoạn đường cũng chỉ ngắn cũn cỡn nên cũng 30s là tới . Nó đi cùng Yoonji đi đến sảnh trước trong khi Jin đi gửi xe . Một màu đỏ đập vào mắt nó , Red Rose , hoa hồng đỏ , sức mạnh của tình yêu đã làm nên màu đỏ đó . Nó bước trên những bậc cầu thang trải thảm đỏ . Nó tính đi một mạch vào tiếp khách cùng mẹ nhưng nó bị kéo lại bởi Taehyung . Đôi mắt anh nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống nó. Hình như không kiềm chế nỗi lo lắng anh quát nó :

- Em biết anh lo cho em lắm không hả , hờn dỗi kiểu tắt máy điện thoại rồi đi một mình ra đường, em nghĩ anh lúc nào cũng phải chiều theo em à ?

Nó hoảng sợ , giọng nói nó run lên , nó cũng nói lại :

- Em không biết , cứ cho là em hờn anh không có lý do chính đáng đi . Còn cái điện thoại em nó hết pin rồi làm sao em biết anh gọi . Được rồi em sai hết , em sai đó anh hài lòng chưa?

Nhận ra mình hơi quá , anh vội ôm nó và an ủi . Nó không dám khóc , cuống họng nó đau hết lên. Taehyung vuốt nhẹ mái tóc đen của nó và dẫn nó đến sảnh . Yoonji vừa " chiêm ngưỡng " hai người cãi nhau rồi cùng nhau lên sảnh khiến nhỏ cảm thấy buồn cười .

- Ami" Lùn " - Một giọng nam vang lên

- Ya , gặp anh lúc nào cũng bảo em nùn là sao . Dạo này anh bớt mập nhỉ , nhưng vẫn là Jimin " Mập " thôi , haha - Nó cười lớn 

- Thôi anh thua em , nói không lại em đâu . Mấy giờ mới được ăn ? - Jimin hỏi

- Cái mặt lúc nào cũng hiện chữ ăn . 6h30 nhớ mà chộp , anh vào đi nhé , nhớ lựa bàn gần mặt tiền nhé - Nó đẩy Jimin vào trong .

Nó cùng ba mới, mẹ và Taehyung tiếp khách đến buổi lễ . Buổi lễ bắt đầu , nó đã yên vị vào vị trí ngồi . Một bữa tiệc vui đúng nghĩa . Mọi người vui hết cỡ và quậy nhiệt tình . Nó là người khỏi nghĩa cuộc vui , nó quậy hết bàn này đến bàn nọ . Kết thúc buổi tiệc vui đó , đang giúp mẹ tẩy trang thì có 2 vợ chồng nhìn rất sang trọng đi vào . Nó vui mừng chạy đến ôm họ :

- Cô Min, Chú Kim , sao giờ này 2 người mới tới , chả vui tẹo nào 

- Ami con ra ngoài với Taehyung đi cho mẹ nói chuyện riêng với cô chú nào !

Nó mếu máo :

- Huhu 4 tháng con không gặp được cô chú ấy rồi giờ mẹ còn giành của con nữa , ghét mẹ lắm !

- Taehyung ơi , giải quyết giùm cô nào - Bà gọi anh 

Anh đi đến bên cạnh nó và hết sức lôi kéo nó . Nào là dụ kẹo , dụ đi chơi ... Anh nhăn mặt hỏi :

- Giờ có đi không thì bảo , hay muốn anh cho ăn " đòn " 

Nó vẫn bướng bỉnh nói :

- Em không chịu , làm gì được em nào !

- Không này 

Anh nhấc bổng nó khỏi mặt đất , hay đúng hơn là vác nó lên đi ra ngoài , nó giãy nảy và la ý ới khiến mọi người cười phá lên :

- MẸ ƠI , CÔ CHÚ ƠI , CỨU CON . BỎ EM XUỐNG , BỎ RA , BỎ EM RA ( yên nào té bi giờ ) BỎ EM RA MÀ

- Hai em về lâu chưa ? Công việc kinh doanh của 2 em sao rồi ? - Mẹ nó hỏi ân cần

- Em cũng vừa về thôi . Xin lỗi đã không chung vui cùng anh chị được . Công việc của em và ông xã cũng vậy thôi ạ ! - Cô Min nhẹ nhàng nói

- Không sao đâu ! 2 em đến là vui rồi . Vậy em tính để Ami sống như thế này thật sao ? - Ánh mắt bà đượm buồn

- Em cũng muốn mang nó đi sống sung sướng lắm , nhưng em không muốn nó phải sống trong nguy hiểm . Thằng WooSik nó còn có thể chứ Ami thì em không thể , cái giới làm ra thật nhiều tiền rồi lại bị tống tiền bị bao quanh bởi bọn giết người cướp của . Thật lòng em không muốn lôi con bé vào đâu - Cô nói với giọng buồn hẳn

- Chị hiểu chứ, nhưng sự thật thì phải nói cho nó biết, chắc chắn nó sẽ không giận hai người đâu - Bà đặt tay lên vai cô Min và chồng cô

- Phải đó , con bé nó cũng biết nghĩ lắm - Dượng nó cười nhẹ nói

Suy nghĩ một hồi rồi cô Min đứng dậy cùng chồng và nói:

- Thôi tụi em về nha , không làm phiền giây phút thăng hoa của 2 anh chị nữa . Giúp em chuyện đó nha .

Vợ chồng cô Min đi bước ra khỏi phòng , khuôn mặt chan chứa nỗi buồn và sợ hãi . Cô không dám làm cho đứa con gái nhỏ của mình phải sốc . Khi đã bước vào con đường kinh doanh , điều kinh khủng nhất chính là tiền bạc . Vì tiền bạc cô đã bỏ lại đứa con gái của mình và chạy trốn bọn cướp . Vì thương con , tình mẫu tử cô đã phải khóc khi nhìn con gái mình lớn lên từ bàn tay người khác ...

Lúc bấy giờ ...

- ANH CÓ BỎ EM RA KHÔNG THÌ BẢO - Nó hét lớn

- Rồi thì bỏ - Nói xong anh " thả " nó xuống

Khuôn mặt nó xụ xuống khi thấy vợ chồng cô Min ra khỏi phòng và chuẩn bị về . Nó chạy lại lèo nhèo mít ướt :

- Sao không ở lại chơi với con?

Nhìn " con gái " nhõng nhẽo cô chú cười buồn và nói :

- Cô chú về để hôm khác qua chơi với con nhé , nghỉ ngơi đi nhé !

- Hứa nhé , cô chú không qua con giận đó ! - Nó nũng nịu nói

- Rồi mà , đi ngủ đi - Cô xoa đầu nó

Nó và Taehyung tiễn hai người ra xe . Hai vợ chồng cô Min nhìn nó lưu luyến không muốn xa con, nhưng rồi cũng lên xe ra về . Nó uể oải vào phòng tắm thay đồ . Anh đi xung quanh căn nhà mới của gia đình - căn nhà do vợ chồng cô Min tặng cho gia đình nhưng sở hữu ngôi nhà này là nó - Kim Ami . Ngôi nhà nhỏ 2 tầng bày trí gọn gang và sáng sủa phía sau có một vườn hoa hồng đỏ, loại hoa mà nó thích nhất . Mọi thứ trong nhà đều là những thứ nó rất thích .
Nó bước ra từ phòng tắm và lại gần chỗ anh đang đứng và hỏi nhỏ :

- Anh về nhà hay ở lại đây vậy?

Taehyung mỉm cười và nhéo mũi nó :

- Em muốn sao thì anh làm vậy !

- Thế thì ... em muốn anh ... ở lại đây đến khi nào em ngủ thì anh đi về , được không ?

- Rồi , anh là người bị động không dám cãi em .

Nó nghiêng đầu cười , rồi kéo anh lên phòng nó . Phòng ngủ của nó nằm trên lầu . Vừa bước vào , một mùa hoa hồng nhè nhẹ thơm . Cả căn phòng được sơn bằng màu xanh nhạt chiếc giường nhỏ được đặt cạnh của sổ . Ngoài ban công được đặt một cái xích đu màu trắng và một vài chậu cây cảnh . Đó là ước mơ của nó từ bé , và thành hiện thật trong nháy mắt ...
Nó nằm dài ra giường , anh đến cạnh , ngồi nhẹ lên giường và nằm xuống . Anh kéo nhẹ nó vào lòng . Thời gian như ngừng trôi , tất cả đều yên lặng , nó và Taehyung thật hạnh phúc , một hạnh phúc ít ai có thể cảm nhận được . Gió nhè nhẹ thổi , cái màn cửa bay theo từng ngọn gió , tiếng lá , tiếng xích đu dần dần đem nó và anh chìm vào giấc ngủ , một ngày nắng gắt sẽ qua và ngày mai sẽ là cái nắng khác ngày hôm nay , bước nhẹ trên con đường nào , nhẹ thôi , chậm thôi ...
Sáng hôm sau , tiếng nó oang oang lên :

- SAO ANH NGỦ CẠNH EM HẢ????

- Bình tĩnh , mới sáng sớm mà - Taehyung ngẩn đầu dậy , khuôn mặt còn " say ke "

Nó nhăn mặt , mặt đỏ như trái cà sắp bị dập , nó cầm gối rượt anh khắp nhà , vừa chạy nó vừa đánh và vừa đánh nó vừa la :

- CÁI MẶT ĐẦN

Dượng và mẹ nó đang ngủ cũng phải dậy vì tiếng la hét của nó quá là ồn , hai người thở dài thườn thượt . Cả hai chợt quay sang nhìn nhau rồi lại quay sang hướng khác , một bức tường bệnh tật dần dần bị phá tan trong trái tim người đàn bà đã từng bị phản bội . Bà yêu một lần nữa! Chợt , dượng nó cuống lên :

- Thôi chết chưa , hôm nay có buổi báo cáo , không nhờ tiếng la của con chắc anh trễ mất , giúp anh lấy quần áo nhé vợ yêu !

" Y như con Ami " - Bà cười đi chuẩn bị đồ cho dượng Jung

Kíng Koong , King Koong ... - Tiếng chuông rất là mạnh bạo

- Ra ngay đây , làm ghê vậy ... - Nó vừa hớt hơ hớt hải chạy ra và ...

Một khuôn mặt nó không bao giờ muốn thấy ...
Một nụ cười nhếch mép của nó ...

- Không mở cửa cho tao à ? Đồ osin

" OSIN ??? Con này nó hâm à ? " - Nó cắn răng

- AI VẬY NHÓC YÊU - Giọng anh vọng ra

- Có người tìm anh này - Nó mở cửa và

Rầm ... Oạch ... Crắck

- Á...á - Nó té xuống đất thật mạnh , nó ôm lấy cánh tay trái la lên

- Ami, em sao vậy - Taehyung chạy nhanh đến bên nó , đỡ nó lên

- Mấy người coi tôi là tượng chắc - Misa lúc này lên tiếng , trong lòng tức tối

- CÔ LÀ GÌ MÀ TÔI PHẢI NHÌN - Anh nhìn nó đau đớn

- Được rồi anh cũng sẽ là của tôi - Misa nói rồi bỏ đi

Anh bế nó lên xe rồi đi đến bệnh viện thật nhanh

1 tiếng sau :
- Bác Lee à , tay trái của Ami làm sao vậy ? - Taehyung lo lắng hỏi

Bác Lee vỗ vai Taehyung và nói nhẹ :

- Chỉ bị trật khớp thôi . Chà chỉ có con bé Ami là cháu lo tất tần tật nhỉ !

Anh chỉ biết cười cười và lòng cũng bớt lo lắng . Đang trò chuyện cùng bác Lee thì nó lò tò đi ra, khuôn mặt buồn rời rợi . Khuôn mặt nó đã hằng lên vết thương của 2 năm về trước ...

[ 2 năm trước ]

Nó đang học bài trong phòng thì ba nó về trong tình trạng say mướt . Mẹ nó dìu ông vào nhà nhưng ông gặt phắt đi . Lấy từ trong tập hồ sơ đang cầm trên tay một tờ giấy đưa cho bà . Mẹ nó nấc lên khi cầm được tờ giấy đó . Mẹ nó khóc và nói :

- Sao lại như thế ? Tôi làm gì sai ? Sao lại đưa tôi tờ giấy này ?

Ba nó quát to :

- Kí đi , bà nói nhiều quá

- Tôi hỏi ông sao lại đưa tôi cái này ? - Mẹ nó hét toáng lên

Nó chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì , ba nó nói lớn :

- Tôi có người khác rồi , tôi chán cuộc sống vất vả này rồi . Kí đi cho tôi tự do .

Nó ngồi sụp xuống , khuôn mặt nó sầm lại , từng giọt nước mắt rơi xuống sàn nhà , nó cố khóc thật nhỏ để ba mẹ nó không nghe thấy . Nó cố đứng dậy và đi ra giường ngồi , nó không muốn nghe tiếp nữa . Bỗng mẹ nó nói : 

- Được tôi sẽ kí và ngày mai lên tòa ly hôn ngay , và tôi mong rằng một ngày nào đó ông đừng để Ami nhìn thấy ông  mãi mãi ...

[ Kết thúc hồi tưởng ]

- Sao đứa con gái đó lại đến trước nhà em , nó có quan hệ gì với anh sao ? - Giọng nó yếu ớt

- Là đứa mà mẹ của anh ép phải kết hôn , nhưng em đừng lo , dù thế nào thì anh cũng sẽ chẳng lấy ai khác ngoài em đâu - Anh hôn lên đầu nó để an ủi 

Nó gật đầu nhưng nó cứ suy nghĩ loạn cả lên . Nó bây giờ vừa nghĩ việc phải gặp lại Misa vừa nghĩ về mối quan hệ " Bị Ép " kia nó đủ cảm thấy kiệt sức . Dường như nó khó mà thích ứng được với những chuyện như thế ... Trong lúc đó , mẹ nó và cả nhà cô Min chưa biết chuyện gì xảy ra nên vẫn vui vẻ và đang tụ tập tại nhà của nó . Nó vừa đẩy cửa vào thì WooSik chạy ra với đôi mắt ngạc nhiên nhìn vào cánh tay bó một cục bột to tướng . Tính ghen nổi lên , Taehyung nói với giọng hờn hờn với chút giận : 

- WooSik hyung , đừng nhìn " vợ " của em .

- Thằng kia , sao tay bé Ami nó thế này hả ? - WooSik hằn giọng hỏi

- Do một tai nạn cực kì có " duyên " - Taehyung nói đùa

Bụp , nó thoi vào bụng Taehyung và đi vào nhà với WooSik...

- Tay con sao vậy Ami - Mẹ nó và cô Min đồng thanh

Nó giật mình trả lời :

- Ơ ... ơ không sao đâu con bị té trật khớp mà  

Mẹ nó lại gần nó hỏi nhỏ:

- Có phải con có chuyện gì dấu mẹ phải không Ami ?

- Con ... con

- Vào phòng với mẹ một lát - Rồi bà quay sang vợ chồng cô Min nói - Hai em chờ chị một lát 

Rồi nó cùng mẹ vào phòng ... Bây giờ đây không khí ảm đạm bao quanh nó . Đôi mắt nó hiện lên 2 chữ " U SẦU " . Mẹ nó hỏi :

- Chẳng lẽ con gặp con Misa hả Ami ?

Nó gật đầu . Bỗng nó sà vào lòng mẹ khóc lóc , vừa khóc nó vừa nói :

- Con nhỏ đó là đứa mà mẹ anh Taehyung bắt ảnh phải kết hôn với nó . Con ghét cái gia đình đó , họ muốn lấy đi bao nhiêu thứ của con nữa cơ chứ .

Bà vuốt tóc nó nói khẽ :

- Nếu con không muốn bị ai lấy mất một thứ gì thì hãy mạnh mẽ lên thay vì con khóc lóc với mẹ và cố gắng vì những thứ con đang có .

Nó dường như được tiếp thêm sức mạnh . Nó lau nước mắt và mỉm cười trông xấu tệ .

Những thứ của ta , thì mãi là của ta ...
Đừng lấy của người vì đó mãi là của người ...

Nó bước ra khỏi phòng cùng mẹ nó với đôi mắt hoe hoe đỏ . Nhưng nụ cười luôn trên môi nó . Ngôi nhà thật ấm chỉ thiếu mỗi dượng nữa là đủ , nó thích như thế này hơn ...

- Ami à , em thấy tâm trạng của em ra sao nào ? - WooSik kéo tay nó ngồi xuống ghế 

- Ừ thì ... tốt , khỏe , không u với sầu - Nó trả lời theo đúng tâm trạng của nó bây giờ

- Ví dụ em gặp một chuyện gì làm em phải chấp nhận hay nói cách khác là có thể làm em sock thì em sẽ làm sao ? - WooSik hỏi nó một cách nghiêm túc

Nó im lặng suy nghĩ , phòng khách yên tĩnh . Gió khẽ lùa , trời âm u như muốn mưa . Mỗi lần có chuyện thì trời luôn như thế , y như muốn trêu ngươi nó . " Mày sẽ làm sao ? " - Nó tự hỏi . Vài giây , chỉ vài giây sau nó nói một cách quả quyết :

- Em sẽ bình tĩnh và suy nghĩ trong phạm vi của em , nhưng tốt nhất là vẫn cần một vài lời khuyên xung quanh .

Mẹ nó và cô Min cười . Mẹ nó lại gần nó và nói nhỏ nhẹ :

- Mẹ có một câu truyện muốn kể cho con ...

[ Tại bệnh viện phụ sản Quốc tế ]
Ngày 12 tháng 12 năm xxx , một bé gái xinh xắn chào đời ... Nhưng thật không may là đứa bé đó là tầm ngắm của băng đảng tội phạm . Ba mẹ đứa trẻ là những nhà kinh doanh có tiếng và giàu có . Vì không muốn đứa bé rơi vào tay bọn tội phạm nên họ đành ngậm ngùi mang con mình cho người khác nuôi . Và họ gặp một gia đình tốt bụng đã nuôi đứa bé ấy . Ba mẹ đứa trẻ luôn dõi theo con mình . Và giờ đây họ muốn gặp lại đứa con của mình ...

- Đó là con phải không mẹ ? - Giọng nó hơi run . Nó cố bình tĩnh , thật bình tĩnh

- Đúng và ba mẹ ruột của con là cô Min và chú Kim ... - Bà nắm lấy tay nó thật chặt

Nó nhìn sang cô Min và chú Kim như muốn xin một lời giải thích . Cô Min liền chạy lại chỗ nó , nắm lấy bàn tay dần dần lạnh ngắt của nó và cuống lên giải thích :

- Mẹ à không cô ... cô xin lỗi , nhưng thật sự cô không muốn con rơi vào nguy hiểm . Con đừng có im lặng như thế mà . Cô xin con đấy Ami

- Con ... không ... biết ... nói ..sao - Nó ngập ngừng , nó khó thở , nó sắp gục xuống rồi .

- Ami, con có cần thêm thời gian suy nghĩ không ? - Mẹ nó hỏi thật nghiêm túc , nhưng đôi mắt đầy lo lắng cho nó bây giờ . 

" Phải làm sao đây ? Đầu cứ đau hết cả lên . Cô Min là mẹ ruột của mình ư ? Đau đầu quá , mình cần suy nghĩ ! "

Nó gượng dậy , xin phép vào phòng để suy nghĩ . Nó đi từng bước mỏi mệt vào phòng . Nó khóa cửa lại và bắt đầu khóc . Nó muốn mọi người không nghe tiếng khóc của nó ... nhưng chính nó không thể làm được . Giờ đây nó thật sự không hiểu cảm xúc của nó , nên vui hay buồn , đó là câu hỏi nó đặt ra . Tiếng khóc của nó mới bắt đầu thật lớn như muốn trách móc rằng sao lại giấu nó sao lại làm thế với nó . Chiếc giường ướt đẫm nước mắt của nó , nó cứ khóc đến khi nước mắt không còn nữa , chỉ còn tiếng nấc , tiếng nấc dài của nó . Cô Min giờ đây chỉ muốn xông thẳng vào mà ôm lấy nó , nhưng mẹ nó đã giữ lấy cánh tay cô . Bà biết nó đang rất buồn , những nỗi buồn của nó đang tuôn ra ... tất cả . 

[ 30 phút sau ]

Nó mở cửa ra , đôi mắt sưng húp , nó không thể nói một tiếng nào nữa cả . Nó lại gần chỗ cô Min , khuôn mặt cô xanh lại khi thấy nó rũ rượi như thế . Nó đưa tay trước mặt cô , đôi mắt cô nhìn nó không hiểu gì cả nhưng cô vẫn nắm lấy tay nó . Nó nắm nhẹ lại rồi lùi ra sau như kéo cô đứng dậy. Vừa đứng dậy nó liền ngã người vào vai cô . Giọng nó khàn khàn và chậm chậm thì thầm vào tai cô :
- Đừng ... bỏ ... con đi ... nữa ... mẹ nhé ! 

Cô không tin vào tai mình , nó gọi cô bằng ... MẸ . Từ ngữ thiêng liêng nhất của một đời người . Nó nói ra với người mẹ đã bỏ nó nhưng thương nó , âm thầm bên nó . " Giờ ta đã hiểu , một người mẹ không hẳn là phải tự tay chăm sóc con mình và cũng không hẳn là một người sinh ra đứa con đó . Tình cảm mẹ con là không bao giờ giới hạn khi biết trân trọng nó ". Cô ôm chặt lấy nó , vuốt mái tóc nó. Mẹ nó vỗ vai cô Min và nói lớn :

- Tối nay ăn mừng cho gia đình đoàn tụ nhé ! 

- Phải ăn mừng chứ ! - Taehyung cười sung sướng " Không còn phải bắn tia vào người cha nội WooSik nữa . Hà Hà "

- Yeah , em gái yêu quý ! - WooSik nhảy vào ôm 2 người và gia đình 4 người đã được đoàn tụ sau 16 năm 

Tối hôm ấy 2 gia đình và cả Taehyung cùng nhau đi Beach Restaurant để ăn mừng . Nó mặc chiếc váy đẹp nhưng khuôn mặt bí xị và càu nhàu với cánh tay trái "1 tháng 10 ngày là bao giờ . Hic hic"

- Sao vậy ? Không thích chiếc váy đó hả ? - WooSik dịu dàng hỏi 

Nó thở dài :

- Mặt không hợp với tay , tay lại không " chịu " hợp với chiếc váy

- Vớ vẩn . Mắc gì không hợp , " người đẹp bong gân " có sao đâu . - WooSik ngước mặt qua khỏi 19 tầng mây 

[ Bốp ... ] 

- Này thì vớ vẩn 

- Bad sister , hư quá , em gái dám oánh anh trai sao , bị đòn đấy ! - WooSik dở trò hâm dọa 

- Bad brother , anh trai hư dám bảo em gái vớ vẩn sao , bị đòn đấy ! - Taehyung bon chen bắt chước câu nói của WooSik

[ Ha ... ha ... ha ... ]

Nó vừa cười sằng sặc vừa cổ vũ cho Taehyung . Hai bên đấu khẩu đến khi thức ăn dọn đầy bàn, đũa đã trên tay nhưng miệng không dám ăn vì mãi ... làm trò. Vừa ăn vừa nghe 2 bên vung tay chém cá . Nó bắt đầu vung dao chặt 2 con tép :

- ĂN ĐI 

- V..ân..g 

Phòng ăn đó vang đầy tiếng cười , tiếng đùa giỡn , những câu hỏi dễ thương , và những câu trả lời dễ ghét ...

Trên đường về , con mèo nghịch đã ngủ , đôi mắt nhắm nghiền lại . Có ai đó nhìn nó , dịu dàng và yêu thương . Có ai đó cũng nhìn nó , nồng nàn của tình yêu . Và cũng có ai đó đang vuốt mái tóc nó và kể lại câu chuyện của quá khứ . Hạnh phúc , yêu làm sao hạnh phúc ấy !

Sáng sớm hôm sau Taehyung dậy sớm để chở nó đi học . Anh gõ cửa mãi mà nó chẳng lên tiếng , tính xông vào nhưng cửa lại khóa . Anh cứ thế mà đập cửa miệng kêu " Mèo ơi là mèo " . Mẹ Han của nó đi ra từ phòng ngủ và nói nhỏ với Taehyung :

- 3 giờ sáng con bé nó quậy , nên bây giờ ngủ say lắm.

- Thế cửa khóa rồi làm sao kêu Ami dậy bây giờ .

Bà Han đưa cho Taehyung chiếc chìa khóa phòng nó rồi đánh thức nó dậy . Cái mặt của nó nhìn dễ thương như một con mèo . Nhưng nỡ lòng nào anh lấy "bé" gấu bông đập vào mặt nó . Nó ngồi bật dậy , 2 tay dụi mắt rồi ngồi thừ ra một hồi mới lê ra khỏi cái giường . Vừa đi nó vừa lầm bầm " Anh sẽ chết với em , Kim Taehyung " .

RẦMMMMMM

- Trời đất , đi với đứng làm sao mà đâm thẳng vào cái tường vậy .

- Huhu , đau quá đi TaeTae à , tỉnh ngủ luôn rồi ... oa ... òa ... - Nó khóc nức nở rồi dụi đầu vào người anh

Anh xoa nhẹ vào đầu nó :

- Thôi , nín nào , anh thương , đi vệ sinh cá nhân thay đồ rồi đi học .

Nó nín khóc rồi đi vệ sinh thay luôn cả bộ đồ . Nó đi ra , lụi hụi lụi hụi cúi gầm mặt xuống . Anh ra chỗ nó hỏi :

- Ngước mặt lên xem nào !

Nó ngượng ngạo ngước lên . Vết thương bầm tím hết , anh vội lấy dầu thoa nhẹ lên , mặt mày nó nhăn như khỉ vì đau . Anh nhìn sang cái tay của nó hỏi tiếp :

- Cái tay còn đau không ?

- Không nhưng khó chịu quá

- Em đeo cái đó 5 lần rồi mà còn bảo khó chịu .

- Khó chịu thật mà !

- Thôi đủ rồi 2 đứa xuống ăn sáng đi học , không thì trễ !!! - Mẹ Han của nó gọi

Nó đi xuống để cái balo cho anh cầm . Vừa vào bàn , ba Jung hỏi :

- Đầu con bị gì mà bầm tím vậy ?

- Con lụi nhầm vào tường - Nó sờ lên cục u đó

- Cái mặt đang đẹp mà còn được sở hữu thêm cả cục u màu tím , đẹp thật .

- TAEHYUNG . Keeng - Nó chọi cái nĩa vào trúng cái chén chổ Taehyung ngồi

Anh dỗ ngọt nó :

- Giỡn một tí mà đừng giận

- E hem ... - Ba Jung nghiêm giọng - Như con nít - " Nó còn hạnh phúc hơn mình nữa " Ông nghĩ mà tủi thân

- Con no rồi , con đi trước nha ba Jung - Nó hôn một cái trên má ba Jung rồi chạy vút ra khỏi cổng .

Hôm nay nó muốn đi bộ đến trường nên nó muốn Taehyung qua nhà sớm , đó là lý do nó không thể ứng phó nổi với sức ngủ trung bình 1 ngày 10 h đồng hồ của nó . Những lúc chỉ có nó và anh , dường như cả 2 rất giống những người vừa quen nhau , ngại ngùng , e thẹn . Bỗng anh cầm lấy tay nó , kéo nó đi . Có một ai đang thấy và ...

- AMIIIIIII ... - Nhỏ Yoonji hét lớn khi nhìn thấy thân xác tàn tạ của nó - Tay Ami bị sao thế hả ? Tên nào làm ? Còn cái đầu tím bầm đó là sao ?

- Bình tĩnh nào Yoonji , chắc Ami bị bong gân đầu thì đâm vào tường phải không ? - Jin trấn an cô

- Ồ ... Jin là thần tượng của em , anh hay quá - Nó đưa mắt ngưỡng mộ nhìn về phía Jin

Taehyung chen vào :

- Jin hyung , ra đây em hỏi chuyện . Em với Yoonji đi lòng vòng đi nhé . - Nói rồi anh hôn lên tóc nó rồi đi cùng Jin

" Ô hay , ghét quá , à mà thôi kệ , không tò mò " - Nó đấu tranh với sự tò mò của nó . Cuối cùng là nó lên lớp với Yoonji " Không Tò Mò " .

Quay lại Taehyung và Jin , Taehyung cùng Jin đi đến một chỗ vắng ít người qua lại gần đó . Anh lên tiếng trước :

- Trong trường mèo con có bị ai kè kéo không ?

- Thì cũng nó , lúc đầu con nhóc đó như người câm ý . Sau cái lần nó bị tụi con Hana dằn mặt thì đố thằng nào giỡn mặt với Ly . Giờ thì bình thường

Taehyung chống tay suy nghĩ rồi bảo :

- Đầu tuần sau là kỉ niệm trường , em sẽ tới trường chơi với đám Jimin . À mà còn nữa , con nhỏ Misa nó chuyển vào trường này đó , đừng để bé Ami nổi khùng lên , chuyện không hay đâu !

Jin vỗ vai Taehyung cười :

- OK man , not problem

- Ok , nói mà không làm em chặt anh làm đôi

Rồi cả 2 cùng cười . Anh em gặp nhau thật chuyện gì cũng hóa ra vui !

RENGGGGG

Nó đang ngồi học bài thì bọn con trai nhao nháo lên thông báo là có một học sinh từ MỸ về sẽ vào lớp chuyên của nó đang học . Nó chẳng quan tâm , khi nó làm việc thì có chuyện gì nó cũng không cần biết nhất là chuyện ruồi .

- Các em vào chỗ - Thầy Jung - Hôm nay lớp có học sinh mới . Em vào đi 

Một cô gái mắt 2 mí , thân hình cân đối cao khoảng 1m68 , tóc uốn lọn , khuôn mặt sắc sảo . Nó ngước lên , cuốn sách rơi xuống bàn . Cô gái nhìn vào nó và giới thiệu :

- Chào mọi người , mình là Kim Misa. Mong các bạn giúp đỡ mình nhé 

" Không dám, quân ăn cướp " - Nó nắm chặt 2 tay lại . Yoonji quay sang nó, ánh mắt nó tóe lửa, cô hỏi nhỏ nó :

- Ami biết con đó hả ?

Nghe con bạn hỏi nó chối phăng :

- Đâu có , ha... ha 

- Con đó là con út nhà họ Kim , con nhỏ đó còn có một người anh cỡ gần bằng anh Taehyung đó, họ có hệ thống thời trang Lucy khắp nơi , tài sản chỉ đứng sau gia đình của Taehyung và còn 1 gia đình nữa, hình như là tập đoàn kinh doanh đá quý và mỹ phẩm .

- Ờ ... ờ - Cái mặt nó đần thúi ra 

Yoonji cười nhẹ và nắm tay nó nói :

- Lát nữa đi với tụi mình tới thư viện nhé !

- Tụi mình ...? - Nó cười đểu - Không đi đâu , ông ấy bộp mình chết .

- Please , my bestfriend !!! - Mắt Yoonji long lanh 

Nó chống tay ngẫm nghĩ một hồi :

- Được rồi , ghê quá đi , nhỏ thuốc bao nhiêu lần một ngày vậy?

Cả hai cười thút thít trong lớp , khiến cả lớp quay đi quay lại kiếm nơi phát ra âm thanh . XOẸT

- Ha ha , học tiếp đi hén , sorry - Nó gãi gãi đầu nói

Một bạn nam lên tiếng :

- Ami với Yoonji á , thôi cười tiếp đi hén !

Ha ... ha...ha...ha. Cả lớp cười vang cả dãy học . Nó và Yoonji cầm sách vở ra khỏi bàn và ... cuộc thi ném sách bắt đầu , mặc cho thầy nói nhưng trò vẫn lì lợm đùa . 

Thầy Vĩ bắt đầu đếm nhịp tay trên bàn và ... 1...2...3 

- BA EM RA NGOÀI 

Ba đứa đứng hình vài giây rồi từng người lụi thẳng ra ngoài . Misa bụm miệng cười khúc khích vừa đủ cho đứa kế bên nghe , nhưng đó lại là Hana . Hai khuôn mặt , hai lòng dạ xảo huyệt như nhau đã kết bạn , nhưng mỗi người không cùng một suy nghĩ , người thì trả thù và người thủ đoạn cho tình yêu . Lớp bắt đầu học , không có nó cả lớp buồn không thể tả . Không khí ảm đạm bao trùm chỉ riêng có hai người là cảm thấy thoải mái . Tự nhiên nó bước vào và than :

- Thầy ơi , sao bọn con trai đi ngang qua tụi em rồi tự nhiên cười sặc sụa vậy ?

- Thầy không biết ... nhưng ... RA NGOÀI ĐỨNG TIẾP 2 TIẾT 

" Đi thì cũng từ từ mà , hic , sao lại la mình cơ chứ " - Nó cúi đầu lụi thẳng , lại cái tật lụi mà không nhìn đừng , Yoonji la lên : 

- Ami. Ami. Ami , coi chừng phía trước kìaaaaaaaaaaa

Nhưng đã muộn , nó lụi trúng con người và Bịch

- Trời ơi cái lưng của ta - Nó gào lên 

Yoonji chạy lại đỡ nó dậy , hỏi han nó từng ly từng tý . Người đấy là một người con trai nhưng bụng dạ hẹp hòi , chưa gì đã quăng nó một tăng :

- Mù á , muốn chết à ... bla bla 

- ... - Nó nhìn loanh quanh xem có ai không 

- Không nói được á , có lỗi mà không xin lỗi hả ?

Yoonji đã nhìn thấy khói ... 

" Thằng này gặp trúng con Ami là tiêu đời giai "

Và sự thật quá đau lòng đã xảy ra với cuộc đời người con trai ấy , nó làm thật :

- Thằng đểu kia , mày mù thì có , bộ mày không thấy tao vừa đi vừa cuối mặt xuống hả , tao tính xin lỗi nhưng giờ thì khỏi nhé . 

" Thế đấy , lại mày tao " - Yoonji thở dài

- Không xin lỗi là biết tay tao - Thằng ấy nói 

- Ngon thì ra về chơi với tao - Nó bực hẳn lên 

- Được rồi , chờ đấy ranh con - Thế là hắn cất đít quay đi

Nó không thèm nói gì nhưng mắt thì vẫn "chỉa điện cao thế " vào người hắn , khiến cả người bên cạnh ớn lạnh với nó . Nó quên bén là tay nó đang bó thuốc , nhưng bản chất là bản chất , nó vẫn kiên quyết đánh dập mặt thằng đểu ấy . Lâu nay nó không đánh nhau từ khi mẹ nuôi nó li dị , bây giờ , Kim Ami " tái xuất giang hồ ". Nó cười khì khì khi thấy Yoonji ngồi bệch xuống đất , gục đầu vào chân nó khóc than vài chữ " Jin sẽ chết nếu ngươi bị thương ". Nó đáp lại bằng cách như cô đã làm 

- Jin sẽ không chết nếu ngươi ngừng than thở đi . 

- Cái con lùn này - Cô nhảy chồm vào người nó và thọt léc nó đến chảy nước mắt 

Bỗng chuyện khủng khiếp xảy ra , cô Minji giám thị và cũng được nó dành tặng bí danh Minji Xì - tai , Xì tai ở đây của nó là lỗi mốt , cô ấy la bọn nó thêm một ít nữa ... " NGÁN QUÁ " . Nó là một học sinh ưu tú nhưng cái mác ấy không đi theo người , chỉ là học giỏi rồi bằng khen , nó ngán và chán mấy cái bằng khen của các môn học của nó , nó thông minh từ bé , niềm tự hào tử tế nhất của nó , nó chỉ thích tự do , vì nó là Ngọn gió Lạ ...

~o0o~

Hết tiết phạt nó , Yoonji và Yoona đi vào lớp dưỡng sức cho môn Hoạt động thể chất , với một người cô tên Jiwon  vô cùng dữ tợn luôn tay trong tay với tờ giấy điểm của lớp . Nó thì chả sợ , quen rồi ...

- Ê Ami - Lina gọi nó - Hôm nay tao thấy con Misa làm cái quái gì lén la lén lút qua tủ đồ mày kìa .

- Kệ tía nó , bảo vệ còn mở không được chứ nói chi là nó - Nó cười trong bụng 

- Ừ , nhưng cẩn thận còn hơn , con đó nó đi với tụi con Hana nên tao nói thế thôi , thay đồ đi , ở đó mà ăn với uống - Lina nhìn nó uống nước ngọt say sưa

Nó đẩy Lina đi , kết thúc một lon nước , nó bắt đầu thay đồ ...

Tại sân bóng chuyền , đám con trai lớp nó đang tập banh thì , bóng trật sang bên nữ , bay sang chỗ nó . Banh gần đầu thì phản xạ , nó đánh banh trật về phía khác nhưng ... trái banh đã trúng một bạn nữ khác ...

- Á ... - Misa té xuống , ôm mũi khóc óe lên . Máu mũi chảy ra , nên Hana dắt nó vào phòng y tế
Những tiếng vỗ tay của lớp vang lên , Taeyang lớp trưởng nói :

- Ê , bà đánh đẹp đấy , đập tay nào 

Thấy lớp mất trật tự cô Jiwon giải tán tụi nó , và lôi nó lên văn phòng . Nó cười tít mắt với đám bạn , nó còn la lên 

- CÓ GÌ VUI GỌI AMI NHÉ !

Cô Jiwon lắc đầu ngán ngẩm . Vào đến văn phòng , cô để nó ngồi nói chuyện với cô  xì tai . Cuộc trò chuyện giữa nó và cô giám thị bắt đầu và người bắt chuyện đầu tiên là Minji xì tai

- Dạo này em rất nghịch phá trong trường , tại sao vậy ?

Nó đáp :

- Em bị ăn hiếp 1 lần rồi nên không thích làm một con bé hiền lành nữa

- Em không sợ ảnh hưởng đến học lực của em à ?

- Không ! 

- Thôi đi học tiếp đi - Cô giám thị mời nó ra 

Nó chạy ra sân bóng , nó chạy thật chậm để gió nhẹ bao quanh nó và bảo vệ nó . Bỗng Taeyang gọi nó :

- Mấy bả có làm gì tổn hại bà không ?

Nó cười lớn :

- Không 

- Thế thì tốt , lát giờ chơi cả lớp rủ bà đi trốn học , đi không ? 

Nó ngạc nhiên hỏi lại :

- WHAT ??? Cúp học . Mình còn tới 2 tiết lận đó . 

- Biết nhưng không phải là tiết của ba Jung của bà đâu mà sợ , đi hén !

" Hic , thế là phải hẹn thằng đểu ấy ra chơi vậy "

- OK , ra chơi xong rồi leo tường , Ami còn đi đánh nhau nữa 

Taeyang trợn ngược mắt lại nhìn nó , há hốc mồm :

- Đánh nhau với ai ? 

- "Để nhớ lại xem trên áo nó ghi lớp nào tên gì" - Nó nhớ lại -  A, nhớ rồi này, tên là Cho Yujun lớp 12A9

- Mẹ ơi , con này nó đánh nhau với giang hồ 100% - Taeyang chắp tay lạy nó 

- Ai mà sợ nó 

- Tay bà vậy thì sao mà chịu nổi dao của nó .

- Mệt quá đánh là đánh , cản là tui hít ( đánh ) ông luôn đó - Nó giơ tay hâm dọa

Nó tiếp tục tập bóng tiếp , mặc bọn thằng Taeyang khuyên ngăn đừng đánh nhau với lớp 12A9 nhưng , nó vẫn là nó , không thể sửa được . Nó không chắc là nó không bị thương nhưng ít ra thì nó vẫn muốn đánh thằng đểu ấy một trận ra trò .

---- Lớp 12A9 ----

- Khỉ thật , con nhỏ đó láo quá - Yujun đập tay vào bàn thật mạnh 

Một tên đàn em hỏi :

- Sao vậy đại ca ? Con mồi nào làm đại ca bực bội vậy ? 

- Con Kim Ami lớp 10A1 , shit ra về phải cho nó một bài học 

- Con tép riêu ấy thì chuyện nhỏ , có cần đại ca phải ra tay không ?

RẦM 

- Tao phải bắt nó hầu hạ tao cho biết mặt nhau 

Một đứa con gái chạy hí ha hí hởi đến chỗ Yujun 

- Có chuyện gì mà em yêu phải chạy khổ sở vậy - Hắn kéo con bé ấy ngồi xuống 

- Em nghe lén con nhỏ Ami 10A1 bảo là phải hẹn anh giờ chơi thôi , tiết sau nó cúp học đi chơi , chắc lát nữa nó cũng lên đây thông báo chuyện này - Nhỏ nói một lèo rồi uống hết nửa chai nước trên bàn

- Tốt lắm , cục cưng ...

RENG ( giờ chơi )

Tại phòng thay đồ nữ

- Alo , Taehyungieeee hở . Chạy ngay đến trường đợi em trèo tường rồi đi chơi với lớp em , tụi nó cúp học rủ em đi chơi , đi nhé

Taehyung la lên:

- Cúp học hả . Hôm nay đầu tuần mà trốn học hả ?

- TRỐN HỌC ĐI ĐÁNH NHAU - Nó quê lên nói huỵch toẹt ra hết

Anh nổi điên lên :

- Đánh nhau với thằng nào hả ? 

- Không đi thì thôi hỏi làm gì ? - Đóng cửa lại và đi với cả lớp ra phòng ăn 

- 5 phút nữa anh tới đấy , đừng đánh nhau một mình mà - Taehyung đã bị công kích 

Nó cúp máy và gọi thức ăn nhẹ . Cả lớp nó đều ở đấy chờ chỉ riêng Misa và Hana không tham gia được vì hai người ấy đều bị cả lớp tẩy chay vì những hình thức thủ đoạn . Hỏi tại sao cả lớp biết Misa thủ đoạn thì hãy hỏi Lina , nhỏ là một chuyên gia dò xét tính cách . Còn nó , cả Lina cũng không thể tìm ra đâu là tính cách thật sự của nó : Bướng bỉnh hay ngoan hiền , bó tay . Jin và SeoJoon chạy maraton tới chỗ lớp nó . KÉT

- Hello , hai anh tới đây cúp học chung hả - Nó vẫy tay chào

- Con nhỏ ... này ... không được đánh nhau với bọn thằng Yujun 12A9 nghe chưa - Jin vớt li nước của một thằng ngồi gần đó

Nó nhanh nhảu nói :

- Thế thì đi đánh nó đi , nó đã dại dột xúc phạm đến Long Thể ngọc ngà của em rồi , giờ có cản thì đánh nó đi .

- Ami, bà nói cái gì vậy - Yoonji lắc người nó 

Nó dường như không muốn hiểu , nhớ lại những lời thằng Vương nói , nó càng tức . Máu sôi đến não , nó nói tiếp :

- Em cũng chẳng muốn đánh nhau với thằng đó, nhưng chỉ vì đụng nó mà nó tuông ra những lời xúc phạm em thì có gãy tay hay vào bệnh viện gì đó em cũng đánh nó bằng được 

SeoJoon trấn tĩnh nó :

- Thôi được rồi , bọn anh đi với em được chưa , em mà băng luôn tay kia thì ai dở hơi chép bài cho em .

- Ừ , tùy hai anh - Nó cười trở lại

Yujun đi đến phòng ăn thấy nó đang uống nước , hắn liền đi đến và nói khẽ bên tai nó :

- Ra bãi cỏ ngay nhé , tao đợi 

Nó cười nhẹ và tiếp tục uống hết li nước . Điện thoại nó reo lên :

- Taehyung oppa, gì vậy ?

- Em đang ở đâu ? - Giọng anh hơi lo 

- Lát nữa em ra bãi cỏ của trường - Nó nói nhẹ nhàng

- Anh sẽ đợi em ở đấy - Anh cúp máy

" Khỉ thật , dám gây nhau với mèo con của tao à , mày tới số rồi con à " Taehyung hậm hực trèo tường phía bãi cỏ ...

Nó cùng cả lớp ra bãi cỏ . Mặt đối mặt , nhưng hai bên không cân đối . Nó chỉ mang theo tay không, Jin và SeoJoon , còn cả lớp thì hẹn nó ở ngoài hỗ trợ , và nó cũng chẳng muốn cả lớp dính vào . Còn bên Yujun gậy , và gần chục thằng " du côn " khác . Nó bảo :

- Đứa nào lên trước ?

Nghe câu nói với chất giọng khinh người của nó Yujun la lớn :

- Đánh con nhỏ đó đến phế cũng được , lên hết cho tao

Nó dần gỡ bỏ miếng thuốc trên tay nó . Như một thước phim quay chậm , từ trên tường một nhóm khác nhảy xuống và đánh bọn " du côn " . Không ai khác đó là Taehyung, WooSik và Jimin. Mặc cho bạn của Jimin cũng cầm gậy đánh bọn kia , nhưng mục tiêu của nó là Yujun . Nó chạy nhanh ra chổ hắn , lấy đà và dùng chân bẻ cổ khi thấy hắn chưa kịp phòng thủ . Nó nhảy xuống , xém nữa là mất đà đứng vững. Taehyung cầm cái gậy đi chậm tới, đập mạnh vào chân trái của hắn

- Thằng khốn , dám xúc phạm Ami hả , mày tàn đời với tao .

Nói là làm , anh đánh tiếp vào người Yujun một cách hung tợn . Nó lại nhìn thấy anh nổi điên, nhưng lần này nó không khóc nữa . Không , vì nó cũng đang tức giận lắm .

- Cho em mượn cái gậy đó đi Tae

Vừa đưa cho nó , nó vung thẳng vào hông của hắn , khiến hắn la thất thanh . Nhưng hình như hắn đã sai lầm khi chọn sân sau là địa điểm giao chiến vì có la thì cũng không ai nghe . Bọn đàn em thấy hắn ngã lăn ra đầu hàng nên cũng đành rút lui . Nó quăng cái gậy vào mặt hắn và nói lớn:

- Nhớ nhé , nhớ tên tao nhé, nhớ ngày hôm nay mày đã xúc phạm tao nhé . Bài học cho mày đấy. Tưởng mày là giang hồ thì ngon hơn tao chắc . Giang hồ chuối tiêu . 

Taehyung đưa nó trèo tường cúp học . Nhìn nó thoải mái , anh cũng chẳng nói gì , mắng mỏ gì nó. Mọi người cúp học đi chơi hết kể cả SeoJoon và Jin . Nó bị mấy chục cái cốc đầu vì tội đánh nhau , cúp học đi chơi . Nó khóc um sùm . Hành trình đi chơi của cả lớp trước tiên là thông báo nghỉ học 2 ngày , báo cáo cha mẹ là cả lớp đi ... biển chơi . Nó thì quá dễ dàng , học hành là chuyện nhỏ mà ...

Yoonji bắt đầu lên tiếng đề nghị 

- Đi shop mua đồ ăn với quần áo mặc luôn trước hén bà con 

- Khoan nhưng tụi mình đi bằng cái gì bây giờ ? Yoonji đi với xe của Jin oppa , Ami dĩ nhiên là bị vác bên chiếc BMW của người kia ...

Taehyung cắt lời của lớp trưởng Taeyang

- Ta tên Taehyung , người này người nọ , bực quá !

- Rồi thì Taehyung. Trở lại phần hồi nãy , rốt cuộc là tụi mình đi bằng cái gì hả ? - Lina hét lên phẫn nộ

- Đi xe riêng - Nó lên tiếng 

Suy nghĩ một hồi lâu cả lớp đồng ý nhưng Lina lại lên tiếng :

- Tao không biết lái xe hơi với mấy con nhỏ kia cũng mù đường nữa 

- Vậy anh hùng cứu mỹ nhân đi, chọn thằng nào đi cùng , thế là xong - Nó cười gian 

Cốc - Lina cốc đầu nó 

- Ghét quá 

Nó quay sang Taehyung nhõng nhẽo, khóc sướt mướt. Anh nhìn vô đầu nó , nhiều chỗ sưng . Anh tức lên hét toáng :

- Tao bảo cốc đầu nó nhẹ thôi mà thằng nào chơi xấu cốc con bé đến sưng cả đầu hả ? 

- AI MÀ BIẾT ! - Jungkook và Jimin trả lời 

- Tao hỏi 2 bọn bây chắc - Taehyung chỉa điện vào người tụi nó

Nó kéo tay anh như muốn dừng lại, nó ngã người vào ghế ngủ thiếp đi để chờ cả lớp đi lấy xe. Taehyung hỏi Yoonji :

- Em có dầu không ? Cho anh mượn 

- Để em xem - Yoonji lục trong balo lấy ra chai dầu đưa cho Taehyung

Anh cầm lấy và nhẹ nhàng xoa vào đầu nó . Anh kiểm tra trán nó , vết thương cũng đỡ tím . Anh lấy tay chạm vào , nó ứ lên vì đau , nên anh rút tay lại . Ở xe của WooSik và Jimin . WooSik đang nghe nhạc thì Jimin hỏi :

- Ê , ông có quan hệ gì với bé Ami ? 

- Gia đình 

- Thật không ? Ông là bố nó hả ?

Bộp 

- Bố cái đầu ông , tôi còn chưa có vợ mà bố gì . Tôi là anh trai nó - WooSik đánh vào gáy Jimin

- Ờ ờ , tôi hơi bị bất ngờ , sorry . Nghe nhạc tiếp đi , dữ y như nhau , đúng là anh em . 

---- Jin và Yoonji ----

- Anh có mượn mấy quyển sách về thiết kế mỹ thuật và thời trang cho em này - Jin đưa cho Yoonji hai quyển sách nhỏ

Cô mừng rỡ , hôn lên má Jin thay lời cám ơn . Jin như lạc trên mây mang hình trái tim . Tim anh đập nhanh hơn . Yoonji thấy Jin bị đơ nên gọi :

- Jinnie , anh Jin , anh sao vậy ?

Hoàn hồn lại anh đỏ mặt cười trừ . Biết chuyện cô cũng bắt đầu đỏ mặt theo ...

---- Trở lại thời gian ----

Cả lớp nó mang xe đến và điểm đến đầu tiên là Angel&Evil Center Fashion . Nghe tên thôi cũng biết là nơi đó lớn , nhìn xung quanh là những bông hồng được chăm sóc thường xuyên . Thiết kế hoàn toàn là kiểu Âu Châu . Cả lớp chia ra muốn đi đâu thì đi mua cái gì thì mua nhưng phải có mặt đúng giờ để còn lên đường mua thức ăn . Nó đi cùng Taehyung ra nơi bán quần áo đi biển cho nữ và nam . Nó kiếm cái quần soọc và áo thun . Còn anh thì quần đùi và áo thun . 2 người mua áo cặp , trên áo vẽ 2 con ốc và dòng chữ " 4EVER " . Nó dẫn anh đi tiếp đến nơi bán quần áo dành cho nữ . Nó kiếm cho mình một chiếc áo khoác , 1 áo sơ mi kiểu đơn giản , 1 áo váy búp bê màu xanh cùng với 2 cái quần lửng . Nó lại tạt qua mua đồ cho anh , 2 áo sơ mi tay dài , 2 áo ấm và 2 quần thụng . Quá đẹp đối với 1 lãng tử . Anh hỏi :

- Em mua thêm gì nữa ? 

Nó gật đầu rồi kéo anh đi mua giày dép . Nó lựa cho mình một đôi dép thấp và một đôi giày . Nó để anh tự lựa đồ cho mình . Đến giờ mọi người lại đi sang Yard Market mua thức ăn . Nào là bánh chip , thức ăn nhanh , nước ngọt , và ít trái cây . Riêng nó thì nó mua trà chanh , 2 thùng cam , ly giấy dĩa giấy , bánh mì , đồ hộp . Và cuộc đi chơi lại tiếp tục . Thời gian bắt đầu ra biển là 12:40PM

Tại trường học , không cần nói chắc cũng biết . Lớp giỏi nhất khối 10 đi ... cúp học . Toàn khối chao đảo , thầy cô chóng mặt ...

Những chiếc xe 4 bánh của các bạn học sinh lớp 10 nhè nhẹ chạy theo lối đi ra bãi biển . Trên xe nó lấy điện thoại nghe nhạc với Taehyung , nhưng vì mệt nó cứ gục lên gục xuống . Thấy nó không dám ngủ , anh bèn nói khẽ vào tai nó :

- Ngủ đi , làm như lúc em ngủ anh thịt em chắc

- Ư ... - Nó ngã đầu vào ghế nhưng mất đà nó ngã đầu trúng vai anh .

Anh cười hài lòng . Trời bắt đầu lạnh , anh đóng cửa sổ xe và mở máy ấm lên cho nó . Anh lấy trong túi một chiếc nhẫn trắng có đính kim cương xung quanh , đeo vào ngón giữa phía bên tay trái của nó . Anh nắm lấy bàn tay đang lạnh của nó . Nó cười , trong giấc mơ nó thấy gì , nó cười thật nhẹ . Đến khách sạn lớn gần đấy , cả bọn gửi xe và vào đặt phòng . Yoonji nói lớn :

- Chúng ta sẽ đặt phòng có 2 giường đôi cho nó bớt phí , ok ?

- OK - Cả lớp 

Nó vẫn buồn ngủ , anh bế nó đến chỗ Jin và Yoonji và nói :

- Em với Ami cùng phòng với 2 người được không ?

- Được chứ , em đang tính rủ anh với Ami chung phòng này - Cô cười nhẹ nhõm

- Còn tụi này - WooSik ngán ngẩm

- Hai anh đi với Taeyang và Jungkook - Co chỉ tay ra chỗ bọn họ

- OK , thanks em - Jimin cười dịu dàng 

" Này bạn gái anh đấy làm gì mà cười ghê vậy " - Jin nói thầm trong bụng 

- Đi lấy phòng , con mèo lười này cần ngủ gấp - Taehyung đá nhẹ vào người Jin

Phòng 220 , anh bế nó lên giường , đắp chăn và ... canh nó ngủ 

- Anh đi ra ngoài chơi với Yoonji nhé , đừng có làm gì bậy bạ đấy - Jin cười gian

- Đi đi , ông anh già - Anh lấy gối chọi Jin

Chỉ còn mỗi nó và anh . Anh nhìn nó mê mẩn với hàng ngàn suy nghĩ trong đầu . Nó thức dậy , người uể oải . Anh giật mình hỏi :

- Dậy rồi hả ? Đi tắm rồi đi chơi với anh đi !

Nó chưa mở mắt , giọng nói khàn khàn trả lời :

- Ờ ... ư ... đồ của em đâu ?

Anh chỉ vào túi đồ bên cạnh nó . Anh đỡ nó dậy , nó cầm lấy đồ và lết từ từ vào phòng tắm . Tiếng điện thoại của Taehyung vang lên . Anh vừa nghe giọng nói của người đối diện , anh vội chùn bước , ngồi phịch xuống giường , giọng nói lắp bắp :

- Lại ... lại là ... bà ?

Đó là mẹ của Taehyung, anh không hề muốn gặp bà ấy. Người đã nhẫn tâm bỏ anh một mình, rồi lại nhận lại như là một công cụ làm ăn . Như thế có đáng để anh chia sẻ tình cảm mẹ con không ? Anh chưa hề gặp bà ta trong suốt 10 năm, thế mà giờ đây, bà ta tìm lấy anh để mà cầu cứu

- Xin con , hãy cứu lấy gia nghiệp của ta và cha dượng của con . Chỉ cần con lấy Misa thôi . Mẹ xin con đấy ! Có được không?

- Không - Anh vô tình như trước kia bà ta đã từng làm với anh 

- Chẳng lẽ tình mẹ con giữa ta với con không quan trọng sao ? 

Anh tự hỏi , tình mẹ con đó vỡ vụn là do ai , anh hay bà ấy ? Cuộc đời anh chỉ có duy nhất 2 năm được gần mẹ , nhưng ... bà ấy không hề màng đến anh . Thậm chí , anh rất cố gắng làm những thứ mà con cái dành cho mẹ . Vậy mà ... bà ấy nhẫn tâm hất bỏ chúng , xem đứa con mà chính bà sinh ra như một người bình thường , không hơn không kém . Thậm chí anh cũng từng nghĩ có thể bà ấy quá bận công việc nên hay cáu gắt với mình , rồi ... nó cũng bị dập tắt bởi câu nói của bà ta. Anh nhớ mãi câu nói đó , không sót chữ nào " Mày chỉ là một thằng vô tích sự , có con như mày thật là phiền phức " . Anh cười nửa miệng , vừa khinh vừa đau . Sự lựa chọn của anh là không phải đi trên cùng con đường của bà ta ...

- Với tôi bà có ý nghĩa rất lớn ... nhưng ... nó là quá khứ rồi , đừng tìm tôi nữa , và cũng đừng mang hạnh phúc của tôi mà đổi lấy cái sự nghiệp của bà . Chào 

Anh cúp máy ngay khi bà ta định nói thêm . Anh có quá đáng không ? Không ... anh không thể đánh đổi hạnh phúc của anh và nó được , nhất định là không . Trong nhà tắm nó đã biết hết mọi chuyện , nó cảm thấy mình là bức tường chắn ngang cuộc đời anh . Nó bước ra với bộ đồ mới vừa mua , tóc buộc cao , khuôn mặt với nụ cười khá tươi

- Đi nào !

Nó kéo tay anh đi ra ngoài phố . Hôm nay là thứ hai nhưng phố vẫn đông người , biết lòng anh đang rối nên nó cũng không nói với anh tiếng nào . Chỉ cùng nhau đi dạo . Cứ cố tỏ ra đáng yêu để che đi nỗi lo sâu trong lòng nó . Rồi cả 2 đi đến biển . Bãi cát mịn , in dấu chân , rồi nước lại xóa đi . Nó nhìn vào khuôn mặt anh và nói lớn :

- Đi chơi mà sao anh cứ yên lặng vậy ?

Anh sực tỉnh lại từ trong mớ hỗn độn của tình cảm ...

- Anh xin lỗi , anh đang rất khó chịu ... anh ... anh 

- Thế thì nói ra hết tâm sự của anh cho em nghe 

- ... - Anh im lặng 

Nó cười buồn 

- Thôi thì anh cứ nói với biển , biết đâu sẽ thoải mái hơn khi nói với em 

Sợ nó buồn nên anh vội nói 

- Anh không có ý dấu em nhưng ...

Nó cắt ngang lời anh 

- Em không có ý gì đâu , em không chịu nổi khi thấy anh như vậy mà thôi 

- Cám ơn em , cho anh ít thời gian một mình với những tiếng sóng được không ?

Nó cười nhẹ gật đầu . Nó đi xa đến bên chiếc ghế gần đó nhìn anh . Anh như đứa trẻ bị bao quanh bởi những nỗi buồn to lớn . Anh cứ lanh quanh tìm vỏ ốc , đá rồi trút tình nỗi niềm vào đó và ném thật xa , để những nỗi buồn trôi theo dòng nước biển mặn đi thật xa , trở thành không khí và biến mất . Trong lúc đó , nó đang nghe nhạc và mãi ngắm nhìn anh thì một bọn đểu đến " hỏi thăm " nó . Nó chúa ghét thế này ...

- Sao lại ngồi đây một mình hả cô bé dễ thương 

- ... - Nó tháo điện thoại bỏ vào túi 

- Đi với bọn anh cho vui này , cô em

Hắn đưa tay lại gần mặt nó , nó đứng bật dậy , khuôn mặt tức giận . Nó đá vào vào bụng hắn 

- Shit , con này láo , mày tới số rồi con 

Bốp ... Hự 

- WooSik Oppa - Nó mừng khi thấy anh trai yêu của nó 

- Em làm cái quỷ gì ở đây hả ? Thằng Taehyung đâu? - Vừa nói anh vừa đánh bọn đểu đến khi bọn chúng bỏ chạy 

Nó chỉ về phía biển , về hướng có người con trai nó yêu đang trút nỗi buồn trên biển cả . Đôi mắt nó chợt buồn lại , nó không biết tại sao nó buồn , và buồn về cái gì . Nó ngồi xuống chiếc ghế lúc nãy cùng WooSik . Anh chạy đi mua cho nó cốc trà ấm , mắt nó cứ nhìn mãi anh . Trời càng tối càng lạnh , trong khi nó chỉ mặc mỗi cái áo sơ mi không dày cho lắm . Nó lạnh cả người , nhưng nó vẫn ráng chờ anh . WooSik lại gần , đưa nó cốc trà vừa mua . Cởi chiếc áo ngoài khoác vào người đứa em gái ngốc của mình 

- Có chuyện gì với thằng Taehyung vậy ?

Nó lắc nhẹ đầu ra hiệu là không có gì . 

Quay lại Taehyung, thoải mãn nỗi buồn, anh nhìn loanh quanh tìm nó . Thấy 2 cái bóng đằng xa, anh chạy lại xem thử . Thì đúng là nó và WooSik . Taehyung liếc nhẹ sang WooSik , khuôn mặt ngán ngẩn của WooSik dành cho anh không mấy thiện cảm . WooSik đứa dậy , lấy tay đánh vào đầu anh và nói như trách móc :

- Thằng kia , mày để bé Ami yêu dấu của tao lạnh rồi đấy , mang nó về mau , không thì bệnh hết 2 đứa bây giờ

Taehyung nhìn sang khuôn mặt tái mét vì lạnh của nó . Anh lấy hai tay chà vào mặt nó như lời xin lỗi . 

- Thằng này , mang nó về mau , Ami mà bệnh là tao cho mày bệnh luôn đấy !

- Rồi mà , để người ta nựng bạn gái một tí chứ 

Câu nói đó của Taehyung làm nó đỏ hết cả mặt . Mặt nó nóng hừng hực vì mắc cỡ . Anh nắm lấy đôi tay lạnh ngắt của nó đi về . Nó không quên trả lại chiếc áo của anh hai . WooSik nhìn nó cười phì " Em gái ngốc "

- Hắt xì - Nó nhảy mũi

- Mặc áo vào này, cảm lạnh thì ai chơi với anh - Anh lấy chiếc áo khoác ngoài choàng vào người nó 

Nó cúi đầu xuống để anh không phải thấy khuôn mặt đỏ ửng lên của nó . Đường hôm nay ồn ào, đông người , nhưng chỉ có 2 người là đáng yêu nhất. Về đến khách sạn thì Jin và Yoonji đang đọc sách , nó và Taehyung ủ rũ đi vào phòng rồi cả 2 nằm phịch xuống giường . Cô hỏi :

- Đi đâu giờ này mới về ? Ăn gì chưa ?

- Đi biển , chưa ăn gì cả , đói đến héo rồi này - Nó xoa bụng nói trong " đau khổ "

- Đi ăn với tụi này đi , chờ 2 người muốn rũ rượi , đi - Cô nhảy phóc xuống giường kéo nó đi ra ngoài ăn

Đang đói mà nghe ăn với uống thì dại gì mà không đi . Nó lấy áo lạnh và đi xuống phố . Con phố không đông nhưng cũng đủ làm không khí ồn ào . Nhưng có một nơi náo nhiệt hơn cả mọi thứ. Đó là nhịp đập của tình yêu ...
Họ đến một nhà hàng mở suốt đêm gần khách sạn . Biển thì toàn là đồ biển , ngon biết chừng nào . Họ gọi nào là mực , cá, tôm , cua . Gọi những món họ thích . Vừa ăn vừa nghe khúc nhạc của biển . Đang ăn thì điện thoại ai cũng reo lên trừ Taehyung ... 

- Chết rồi , các mẹ yêu gọi - cả Jin, Yoonji và nó la lên 

Nó nhấc máy :

- Alô , mẹ hả ?

Đầu dây bên kia đầy sát khí :

- Con dám cúp học rồi xin nghỉ 2 ngày nữa nhé , về mẹ sẽ xử 2 đứa .

- Thôi mà mẹ , tuần này còn chán lắm , năn nỉ đó mà mẹ yêu .

- Không năn nỉ gì cả !

- Mẹ không thương con , huhu , con đi chơi nhưng vẫn học hành đàng hoàng mà , mẹ nha

- Thôi được rồi , sợ cô rồi . Nhưng về cô phải chú tâm học cho tôi - Mẹ nó cúp máy 

" YEAH YEAH , WOW HOH " Nó nhảy thầm trong bụng .

- Cám ơn mẹ Han của con nhiều , mà mẹ Min có ở đó không hả mẹ ? - Nó hỏi

- Có , mẹ Min đợi con suốt từ chiều đến giờ đó . Nói chuyện với mẹ Min này ! 

Mẹ Min cầm máy hỏi thăm nó , nghe cái giọng hồn nhiên của nó thì cô cũng an tâm là nó vẫn bình an . Hết chuyện cả 3 trở lại hiện trạng ban đầu , nó hỏi với vẻ mặt lo lắng :

- 2 người sao rồi???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bts