Chap 26

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Woojin, Woong và Sewoon chạy theo sau. Đến phòng cấp cứu, ba người buộc phải ở ngoài, Woojin ngồi trên băng ghế, hai tay đan lại, khắp người anh đầy máu tươi, là do anh vô dụng nên mới không thể kéo cậu né ra. Ít phút sau, bác sĩ trong phòng cấp cứu hối hả đi ra nói "Trong ba vị ai tên Woojin, vết thương này khá nghiêm trọng, chúng tôi cần người nhà ký xác nhận về rủi ro không may của bệnh nhân."

"là tôi." - Woojin bật dậy khi nghe tin đó

"Vết thương thế nào ?" - Woojin quay mặt hỏi bác sĩ.

"Viên đạn bị cắm khá sâu bên trong ngực trái của bệnh nhân, vì vậy cần phải có thời gian để tìm xem vỏ đạn nằm ở đâu ."

Sau câu nói đó bác sĩ đi vào phòng mổ. Bên ngoài Sewoon và Woojin đứng ngồi không yên, chưa bao giờ cảm thấy thời gian trôi qua lâu vậy. Lần thứ 2, tại anh tại anh mà cậu gặp nguy hiểm như vậy

Sau hơn 2 tiếng đồng hồ dài đằng đẵng, bác sĩ bước ra mới chiếc áo phẫu thuật đã dính đầy máu
- Sao rồi ? Sao rồi - Thấy bác sĩ bước ra Woojin cùng 2 người còn lại đồng loạt chạy tới
- Như chúng tôi đã nói thì viên đạn nằm ở bên trái ngực của bệnh nhân, sau khi tiến hành phẫu thuật đã lấy được vỏ viên đạn ra ngoài còn về sự sống.... tôi nghĩ cái này là do cậu ấy

Từ đằng xa , Daehwi cùng Jihoon chạy lại lo lắng hỏi "Sao rồi ?"

"Đã xong rồi ! Viên đạn nằm ngực trái tuy đã lấy được nhưng....." - Woong trả lời.

"Woojin đâu ?"

" Đang ở trong phòng chăm sóc em ấy , phiền cậu ra xe tôi có cái áo sơmi đem vào đây , áo của Woojin dính đầy máu rồi." - Woong nói.

"Được !" - Jihoon liền chạy đi . Còn ba người họ thì đi vào phòng Vip để thăm cậu . Cửa phòng mở ra , Woojin đang ngồi canh chừng cậu, bàn tay rắn chắc và xinh đẹp như nghệ sĩ piano , cưng chiều vuốt tóc cậu

"Woojin..."- Daehwi chợt lên tiếng. Woojin quay lại , anh đứng dậy tiến đến gần Sewoon "Xin lỗi , là do lỗi của tôi."

*Bốp...rầm... - Sewoon hung hăng đấm Woojin một cái thật mạnh. Đôi mắt anh tóe lửa "Phải , là do lỗi của cậu , tại sao lại đứng ở đó nói chuyện ? tại sao lại không đưa Youngmin về nhà ? tất cả là do cậu ?" Dứt câu , anh lại xông đến túm lấy cổ áo của Woojin mà đánh. Woojin cũng không phản kháng, đứng im mặc cho Sewoon chửi rủa , đánh đấm.

"Dừng lại , cậu điên rồi sao." - Daehwi cùng Woong can ngan Sewoon lại , kéo anh ra xa khỏi Woojin

*Bốp... - Daehwi tức giận đấm Sewoon, "Tên điên , cậu nghĩ Woojin không đau lòng sao ? Vậy tại sao lúc đó , cậu không ngăn Youngmin lại . Không giữ tay cậu ấy ? Nếu có trách thì hãy trách tên lái môtô kia đi. Đừng đổ lỗi cho cậu ấy."

"Daehwi..." - Woong lên tiếng. Anh tiến lại đỡ Woojin đứng dậy. Sewoon thì vẫn ngồi dưới đất , anh tự hỏi anh đang làm gì vậy ? Tại sao lại đỗ lỗi cho Woojin, chẳng phải anh cũng là người có lỗi sao ? Hay chỉ vì anh ghen tị với Woojin, vì Youngmin đã chọn anh ta. Sewoon đứng dậy , anh thở dài, bước đến Woojin cúi đầu nói "Tôi xin lỗi !"

"Không sao ! không phải lỗi của cậu." - Woojin lên tiếng , anh kéo ghế ngồi xuống bên giường của cậu. Đôi mắt màu hổ phách lặng đi , nhìn chăm chú khuôn mặt tái nhợt và một đống dây xung quanh người của Youngmin. Mọi đau khổ của cậu anh đều muốn đẩy hết sang cho mình, thay cậu nhận lấy hết tất cả....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro