Chương 8: Phá Thân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chuông cửa như đòi mạng không ngừng vang lên. Từ bên trong "răng rắc", cửa được mở ra.

Nhã Dĩnh mở cửa, vốn tưởng rằng bọn họ gặp lại sẽ vô cùng xấu hổ, không nghĩ tới thiếu niên nhìn nàng, ánh mắt sáng lên, khóe môi nở ra một nụ cười phong hoa tuyết nguyệt.

" Chị Nhã Dĩnh, chị ở nhà à?".

"........"

Chị??

" Em có thể đi vào không?".

" Em...".

" A, em vừa chơi bóng xong nhưng quên mang nước nên có hơi khát, muốn lên đây uống nước, có thể chứ?".

" Nhưng...."

Ánh mắt Nhã Dĩnh di chuyển đến con mèo Ba Tư trong ngực cô. Sầm Vy thấy nàng nhìn con mèo, đáy mắt có ánh sáng hiện lên.

" Con mèo này là em vừa ở dưới nhặt được, chị Nhã Dĩnh thích sao?".

"......".

Nhã Dĩnh không đành lòng vạch trần lời nói đầy kẽ hở của cô.

Mèo Ba Tư có huyết thống mắt xanh cao quý như vậy, thị trường giới động vật cũng phải đến mấy vạn, ở dưới lầu nhặt được?.

Hơn nữa cô hôm nay căn bản là không đi chơi bóng, nhưng nếu có chơi, cũng sẽ không thiếu nước uống, mỗi ngày đều có một đám nữ sinh đem nước cho cô.

" Thích".

" Thật vậy sao?. Nếu thích em liền đưa cho chị Nhã Dĩnh!".

Sầm Vy mi mắt cong cong, đem mèo Ba Tư trong lòng ngực đưa vào tay Nhã Dĩnh.

"Ah!".

Nhã Dĩnh nhận mèo, mèo Ba Tư không tình nguyện mà kêu meo meo, trong khi nàng hoảng loạn, Sầm Vy lại đường hoàng đi vào phòng, bắt đầu đổi giày.

" Chị Nhã Dĩnh, em thật sự rất khát, nước nhà chị ở đâu?"

" Ở... Phòng bếp"

Mèo Ba Tư trong lòng ngực, lông trắng tinh, mắt xanh xinh đẹp, tiếng kêu thanh thúy, thập phần ưu nhã chọc người yêu thích, nhưng mà lực chú ý của Nhã Dĩnh hiện tại không ở trên người nó, vội vàng buông xuống đi tới phòng bếp.

Sầm Vy lấy ly dùng một lần, rót nước vào, uống một hơi cạn sạch.

Sáng sớm, ánh sáng nhàn nhạt từ ngoài cửa sổ chiếu vào, những tia sáng rơi trên người cô, cô hơi hơi ngẩng đầu lên, sống mũi cao thẳng, yết hầu lăn lộn cùng một thân hình dáng cao lớn của cô bị chiếu rọi hết sức mê người.

Cô giống như thật sự rất khát. Sẽ không... Thật sự là tới uống nước chứ?

Sầm Vy uống xong, nhìn thấy Nhã Dĩnh đứng ở cửa nhìn cô. Nữ sinh khẽ cười một tiếng.

" Làm sao vậy, chị Nhã Dĩnh cũng muốn uống một ly?"

" Không cần"

" Cái kia, em...."

Cô phải đi sao? Nhưng vừa tới mà..

Sầm Vy mới vừa buông cái ly, lời còn chưa nói xong, Nhã Dĩnh liền gấp không chờ nổi mà nói với cô.

" Em ăn sáng chưa?"

Sầm Vy dừng một chút, đáy mắt có ánh sáng u ám di chuyển, lắc lắc đầu.

" Chưa ăn"

" Vậy em... Đói bụng không?"

" Rất đói bụng"

" Vừa lúc tôi phải làm bữa sáng, cùng nhau ăn đi"

" Được ạ".

Giống như đang đợi những lời này, nàng nói xong khóe mắt liền câu lên, không một chút nào che dấu tâm tình. Nhã Dĩnh bị cô nhìn đến có chút đỏ mặt, hơi hơi vén mái tóc dài về sau tai.

" Tôi đi thay quần áo trước"

" Được, em chờ chị"

Chữ " chị", kêu đến đầu quả tim nàng run rẩy một trận, lại có chút cảm giác không hiểu được.

Cô là cố ý, vẫn là... Muốn cùng nàng rút ngắn khoảng cách?

Nhã Dĩnh đứng trước tủ quần áo, nghĩ mấy chữ này, ánh mắt vô ý di chuyển đến bộ trang phục chưa từng mặc bao giờ.

Một bộ váy màu đỏ, có đai eo. Sầm Nguyệt tặng nàng vào sinh nhật năm trước, nói nàng ngày thường mặc quá kín, chỉ sợ cả đời đều không thể gả đi, chỉ cần mặc cái váy này, một giây có thể đem người bắt lấy.

Nhưng là cái váy này quá ít vải, cổ V, đai đeo, mặt sau là mấy cái dây lưng phức tạp, làn váy cũng chỉ tới đùi.

Nhã Dĩnh cọ tới cọ lui từ phòng ngủ đi ra, trên sô pha thiếu niên tâm tình giảo hoạt ôm con mèo ánh mắt lập tức ngơ ngẩn.

Cơ hồ là một ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm, giống như dính trên người nàng, sự phúc hậu và vô hại của thiếu niên rút đi, dần dần lộ ra một cỗ cường thế xâm lược. Bất quá loại cảm giác này chỉ là lướt qua.

Nhã Dĩnh mới kinh ngạc vì ánh mắt của cô, Sầm Vy liền hồi thần, hai yết hầu lăn lăn, giọng nói tự nhiên.

"Chị Nhã Dĩnh mặc quần áo này thật xinh đẹp."

" Thật không?"

Nhã Dĩnh có chút thẹn thùng, đi qua mở TV cho cô.

"Em xem TV trước đi, tôi rất nhanh sẽ làm cơm xong".

Nàng ngồi xổm xuống, cảm giác sau lưng có một đạo ánh mắt nóng bỏng sắc nhọn như kiếm bắn vào người nàng, tim đập có chút nhanh.

Nàng cố ý mặc thành như vậy, cô nhìn ra điểm gì không? Nàng rốt cuộc đang làm gì? Nói không chừng cô là tâm tính trẻ con, ngày hôm qua chỉ là tâm huyết dâng trào mà phạm sai lầm, hôm nay tới đây là để xin lỗi, nhưng cônàng lại mặc loại quần áo này cho cô nhìn. Nàng là...luyến tiếc sao?.

Cô gái nhỏ trước mặt hơi hơi cúi xuống, dáng người phập phồng quyến rũ bị làn váy đỏ che đi mà vô cùng nhuần nhuyễn.

Lần đầu tiên gặp mặt, Sầm Vy liền biết nàng rất xinh đẹp, xinh đẹp làm cô không thể thoát ra được, nhưng cô không biết, nàng có thể xinh đẹp động lòng người như vậy.

Chiếc đùi dưới làn váy hơi bại lộ một chút, là có thể phác họa ra dáng người vũ mị gợi cảm của nàng.

Ngực lớn như vậy, giống như muốn người xoa nắn, chiếc eo tinh tế nhỏ nhắn, giống như cực kì suy nhược, cố tình mông lại to tròn, một đôi chân dài trắng như tuyết làm người đau mắt.

Nhã Dĩnh không biết động tác lúc này của nàng làm Sầm Vy có bao nhiêu ý muốn thao nàng trước TV.

Chiếc quần rộng thùng thình của nữ sinh bị dương vật nhô lên một khoảng.

Sầm Vy mắt sáng như đuốc mà nhìn chằm chằm Nhã Dĩnh, ý thức được đại não của mình bị dục vọng chi phối, nhịn không được nắm chặt tay, nổ lực áp chế  dục vọng của mình.

TV tín hiệu không tốt lắm, Nhã Dĩnh trực tiếp mở đĩa nhạc cho cô xem.

Đĩa nhạc cũng là lần trước Sầm Nguyệt đưa cho nàng, cô ấy nói là phim văn nghệ, nhưng nàng một lần cũng chưa xem qua.

"Em xem trước đi.”

Mở đĩa nhạc xong, nàng đi vào phòng bếp nấu cơm. Bữa sáng rất đơn giản, trứng chiên, sữa bò, xúc xích nướng và bánh mì nướng.

Khi Nhã Dĩnh đang làm, nàng không nghe được một chút âm thanh từ phòng khách.

Hôm nay cô cũng không giống như hôm qua, không đúng, phải là hai người hoàn toàn khác nhau.

Lễ phép, khách sáo, mang theo một tia xa cách, nhưng cũng làm cho người ta thích, cùng ngày hôm qua… Hoàn toàn bất đồng!
Chẳng lẽ nữ nhân ở thời điểm kia cùng lúc bình thường không giống nhau?

Nhã Dĩnh có chút không nghĩ ra, làm xong cơm rồi  bưng ra ngoài.
Nhưng nàng không nghĩ tới, trên sô pha, nữ sinh đã buông mèo trong tay xuống, ánh mắt chuyên chú mà nhìn màn hình TV.

Vẻ mặt của cô có chút không thích hợp, giống như thật nghiêm túc, lại như đang khắc chế cái gì, trên trán ẩn ẩn có vài giọt mồ hôi.

Nhã Dĩnh kì quái mà theo tầm mắt của cô nhìn màn hình TV, sợ tới suýt chút nữa làm rơi mâm cơm trong tay.

Trong TV, một thân thể đàn ông khỏe mạnh, làn da ngăm đen đem một cô gái gầy yếu đè ở trên sô pha hung hăng luận động, dương vật màu đen không ngừng thọc vào rút ra trong nhục huyệt của cô gái.

Đây, đây là cái gì? Phim cấp ba! Tại sao lại như vậy? Sầm Nguyệt không phải nói đây là phim văn nghệ sao?

Nhã Dĩnh sợ tới mức buông thức ăn xuống bàn, chạy đến trước TV, nàng muốn tắt TV, nhưng bởi vì luống cuống tay chân, trong lúc nhất thời đầu óc trống rỗng không tìm thấy chỗ tắt, trực tiếp đưa tay chắn trước TV.

"Cái kia… Sầm Vy, tôi mở nhầm đĩa nhạc, em… Em đừng nhìn!”

Nàng cho rằng làm vậy có thể giảm bớt xấu hổ, không nghĩ tới, trong mắt nữ sinh chính là câu dẫn trần trụi.

Nàng mở hai tay ra, đem bộ ngực to tròn cùng cái eo thon nhỏ mong manh yếu đuối hoàn toàn bày ra trước mặt cô, đôi chân dài cũng hơi hơi mở ra, dường như đang nói.

'Đừng nhìn cô ấy, nhìn tôi, làm tôi!'

Cậu biết trên người nàng mỗi một chỗ có bao nhiêu mềm, tiếng kêu có bao nhiêu mê hoặc, tay nhỏ của nàng tuyệt vời như thế nào.

Tinh trùng nháy mắt chạy lên não, Sầm Vy đôi mắt đỏ bừng, cổ họng khô khốc, rốt cuộc cũng nhịn không được.

Không được, cô không thể ở lại lâu, nếu cô ở lại lâu chắc chắn sẽ phạm sai lầm như ngày hôm qua.

Sầm Vy đứng dậy muốn đi, nhưng ở trong mắt Nhã Dĩnh, chính là ghê tởm hành vi mở phim cấp ba của nàng, một cái liếc mắt đều không cho nàng, ghét bỏ mà tránh đi.

" Sầm Vy…”

Giọng nói Nhã Dĩnh run rẩy, hoảng loạn mà gọi cô.

Cô sẽ không… Sẽ không hiểu lầm nàng cố ý chứ? Nên giải thích thế nào mới khiến cô tin tưởng nàng?

Cô gái nhỏ giọng nói kiều mị ấm áp mang theo vài phần nhu nhược đáng thương, Sầm Vy nghe được làm tiểu huynh đệ dưới háng đau đớn khó nhịn mà run rẩy.

Mẹ nó!

Cô cứng đến muốn đem quần chọc thủng, nàng còn gọi cô, là muốn cô nổi điên sao?

Hiện tại trong đầu cậu có điểm điên cuồng. Sầm Vy nắm chặt tay đến mức có tiếng ‘ răng rắc’ vang lên, tia lý trí còn sót lại cuối cùng thúc giục cô chạy mau đi.

Cô muốn hoàn toàn có được nàng, phải dựa theo chiến lược tối hôm qua đưa ra, từng chút xâm nhập vào sinh hoạt của nàng, làm nàng yêu cô, mà không phải bị dục vọng chi phối rồi lại làm nàng sợ hãi. Cô cắn chặt răng đi ra ngoài, Nhã Dĩnh luống cuống.

"Sầm Vy  tôi không phải cố ý, tôi cũng không biết là cái này…”

Nàng chạy đuổi theo, bởi vì quá gấp, dưới chân vấp vào góc sô pha, thân mình lập tức té ngã.

Sầm Vy nhanh tay lẹ mắt đỡ được nàng. Thân mình cô gái nhỏ mềm mại, thơm thơm trong rơi vào trong lòng ngực cô, thân thể nóng bỏng cứng rắn của Sầm Vy căng lên, phảng phất từ đầu đến chân đều bị điện giật.

Quá phận hơn chính là, bàn tay nàng đang đặt trên tiểu huynh đệ sưng phồng của cô, gắt gao ấn vào.

Sầm Vy cúi đầu, nhìn không hề chớp mắt, một tia thanh tỉnh trong đáy mắt hoàn toàn đục xuống, bị bao phủ bởi một mảng lớn dục vọng u ám.

Cô đã hoàn toàn đánh mất lí trí!!

Nhã Dĩnh chú ý đến vị trí mà tay mình chạm vào, sợ tới mức lập tức rụt trở về.

"Tôi… tôi tôi…tôi không phải cố ý.”

Nàng hiện tại đang ở trong ngực nữ sinh, tất cả giải thích đều vô lực, đặc biệt là TV đến khúc cao trào, bên trong truyền đến tiếng rên của cô gái.

"A a a a… ca ca thật nhanh, làm em thật sướng, mạnh một chút, chịu không nổi a a~”

" Không phải cố ý?”

Sầm Vy ngẩng đầu lên, tiếng nói u ám, Nhã Dĩnh thấy thần sắc đáy mắt cô thay đổi, cùng ngày hôm qua…. Có điểm giống nhau.

" A, tôi… tôi không biết cái đĩa nhạc này là…."

“Chị Nhã Dĩnh, chị nghĩ sẽ tin tưởng sao?”

Sầm Vy khẽ cười một tiếng, khóe miệng tà ý, đưa tay bế nàng kiểu công chúa.

Nhã Dĩnh hoảng sợ, cuống quít ôm cánh tay cô.

"Em làm gì?”

" Là chị Nhã Dĩnh một hai giữ em lại, vậy không được hối hận.”

"Tôi nói không phải cố ý, cái đĩa nhạc kia…”

Nàng còn chưa nói xong, Sầm Vy đã ném nàng trên sô pha, thân hình cao lớn của cô đè ép nàng.

"Ưm.”

Nhã Dĩnh không có cơ hội nói nữa, cái miệng nhỏ như hoa anh đào bị nữ sinh mạnh mẽ ngăn chặn.

Sầm Vy không còn kiên nhẫn như ngày hôm qua, một tay đem cái ót của nàng ấn về phía mình, một tay kia thô lỗ thâm nhập dưới váy nàng, ở trên người nàng dồn dập mà sờ soạng.

Cô hôn đến hùng hổ, vừa gấp vừa hỗn loạn, như một con chó săn đã nhiều ngày chưa được ăn thịt cuối cùng cũng tìm thấy con mồi của mình.

Môi lưỡi nóng bỏng, bá đạo mà xâm nhập, hơi thở mãnh liệt, Nhã Dĩnh bị cô hôn đến thở hồng hộc, mặt đỏ bừng.

Tay Sầm Vy tàn sát bữa bãi trên người nàng, một đường thông thuận về phía trước, thoáng một cái đã bắt được vú của nàng.

" Ưm ~”

Chỗ mãn cảm bị tấn công, Nhã Dĩnh nhịn không được cong eo rên một tiếng.

Sầm Vy nhíu mày, giống như là trừng phạt, đưa tay kéo hai bầu vú của nàng lại mà xoa nắn, khi nàng nhìn đến khuôn mặt có vài phần thoải mái của cô, đột nhiên cô nhéo một cái.

"A a~”

Nhã Dĩnhđược cậu xoa nhẹ, ôn nhu cùng bạo lực thay phiên nhau tra tấn đến sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt mê ly.

" Không cần ~”

“Chị Nhã Dĩnh mặc váy ngắn như vậy, là muốn câu dẫn em sao?”

Giọng nói Sầm Vy khẩn trương, thấy bộ dáng câu dẫn của nàng, cắn chặt răng hận không thể làm chết nàng.

"Không, không phải…”

"Còn không phải!”

Sầm Vy lại nhéo ngực nàng, nghe nàng thấp giọng kêu vẫn chưa đã nghiền, hai tay duỗi đến váy nàng điên cuồng vuốt ve.

" Ưm ưm a a a ~ Không cần a, đau quá…”

Đôi tay cô nắm lấy vú nàng, xoa nắn một chút lại véo miết một chút, biến thành đủ loại hình dạng, không hề thương hoa tiếc ngọc, kích thích Nhã Dĩnh đến chảy nước mắt, không ngừng kêu thảm.

Nàng không biết vì sao cô lại đối xử với mình như vậy, chỉ thấy ánh mắt nữ sinh lúc này đã đen như mực, hoàn toàn mất lí trí.

"Trong nhà còn có đĩa phim người lớn, chị có phải mỗi đêm lén lút xem rất nhiều phim?”

" Không…không có.”

"Công phu trên giường chắc chắn được luyện rất lợi hại, chị Nhã Dĩnh, có thể biễu diễn cho em xem không?”

"Tôi không có, tôi không có…”

Nhã Dĩnh trời sinh tính tình bảo thủ, sao có thể chịu được loại vũ nhục này, nghe cô nói hai câu cả người đều ửng đỏ.

Sầm Vy thấy có hiệu quả, một phen vén váy nàng lên, xé rách quần lót của nàng, bàn tay liền sờ soạng nơi đó.

" A!”

Nơi riêng tư bị chạm vào một cách thô lỗ, sắc mặt Nhã Dĩnh hoảng sợ.

Sầm Vy chỉ sờ soạng một chút cảm nhận thấy một lớp màng mỏng, liền vừa lòng mà nở nụ cười, quả nhiên vẫn còn và đã ướt dầm dề một mảnh, dính tay cậu.

" Cô giáo ướt thật nhanh.”

Sầm Vy ái muội mà chống vào trán nàng, đáy mắt toàn là cố chấp cùng mê luyến, nhưng Nhã Dĩnh lại nghe thấy tia trào phúng từ câu nói của cô.

Cô có ý gì? Lại nói nàng xem qua phim người lớn, lại nói nàng công phu trên giường lợi hại, còn cười nhạo thân phận giáo viên của nàng.

"Sầm Vy , em thật quá đáng!”

"Em quá đáng?”

Sầm Vy đem đôi tay đang giãy giụa của nàng kiềm chế chặt chẽ trên đỉnh đầu.

"Nếu em quá đáng, hôm qua ở văn phòng sẽ không quan tâm đến cô phản kháng mà trực tiếp làm! Chị Nhã Dĩnh cho rằng sức lực của chị có thể phản kháng được em sao?”

“…….”

Cô quả nhiên lại thay đổi, vừa lên giường liền từ chó con nho nhã lễ độ biến thành cầm thú.

"Chị Nhã Dĩnh rõ ràng biết em vừa thấy chị liền cứng, còn cố ý mặc loại quần áo này dụ hoặc em sao? Lá gan thật lớn, không sợ em đem chị chơi hư sao?”

Cô một chữ lại một chữ thản nhiên mà nói, vừa nói vừa đem dương vật thô to cao lớn lấy ra.

Thật là cay mắt!

Thân mình Nhã Dĩnh run lên, quay mặt đi thấy được dương vật của người đàn ông trong màn hình.

Cư nhiên so với Sầm Vy còn xấu hơn! Ít nhất nhan sắc Sầm Vy so với anh ta đẹp hơn nhiều!

“Chị Nhã Dĩnh hiện tại đang xem người đàn ông khác à?”

Sầm Vy thấy nàng nhìn dương vật của nam nhân trong TV không chớp mắt, nhất thời lửa giận bùng lên, ánh mắt vặn vẹo, hung hăng nắm lấy cằm nàng.

" ?”

Nhã Dĩnh vẻ mặt vô tội, chỉ là TV mà thôi mà, vẻ mặt của cô tại sao lại đáng sợ như vậy?

“Chị Nhã Dĩnh chỉ có thể nhìn một mình em, cũng chỉ có thể có một người là em.”

“……”

Cô vì sao nói những lời đó vào thời điểm này, chẳng lẽ không e lệ sao?

"Nắm.”

Sầm Vy lấy dương vật nặng trĩu của mình ra, đưa vào tay nàng.
Nàng lúc này cả người đều nằm trên sô pha, nhìn đồ vật thô dài cao cao rũ ở trước mắt, sợ tới mức nuốt nước miếng.

" Tôi tôi tôi….”

" Lấy lòng nó.”

Sầm Vy nhìn nàng, khóe miệng khẽ nhếch, vẻ mặt hồn nhiên ngây thơ, ngữ khí dần dần hung ác.

Cái bộ dạng này của nàng, thật sự rất kích thích dục vọng muốn chà đạp của người khác.

" Làm, làm sao lấy lòng?”

"Dùng cái miệng nhỏ của cô giáo!”

"Em! Sầm Vy!”

Mắt đẹp của Nhã Dĩnh trừng to, tức giận đến mức chống tay vào sô pha muốn đứng lên.

Sầm Vy nói không sai, cô muốn làm nàng, nàng căn bản lực phản kháng đều không có.

Thấy nàng muốn đi, Sầm Vy một tay đem vai nàng ấn trên sô pha, xốc váy nàng lên, bàn tay gấp gáp sờ lên mảnh đất tam giác đã ướt đẫm này. Cô đã sớm không nhịn được. Gấp không chờ nổi muốn làm nàng.

"Chị Nhã Dĩnh, vốn muốn chờ chị lại ướt một chút, nhưng chị lại không nghe lời. Của em rất lớn, chị cố gắng chịu đựng.”

Ngữ khí cô ái muội mà cắn lỗ tai nàng, Nhã Dĩnh trong đầu một mảnh hỗn độn, chỉ quanh quẩn một suy nghĩ.

Nàng sắp bị Sầm Vy làm, nàng sắp bị Sầm Vy làm, nàng sắp mất lần đầu, nàng sắp mất trinh tiết…

"Sầm Vy ~”

Nhã Dĩnh kêu cô một tiếng, nhẹ nhàng ôn nhu, Sầm Vy nghe được cả người đều tê dại.

"Có thể hay đừng… Không, không…”

"Không thể!”

Nữ sinh nhanh chóng cự tuyệt.

“Chị Nhã Dĩnh đừng sợ, em sẽ nhẹ một chút! Đây là lần đầu tiên của chị mà, em cũng vậy. Em thật sự rất yêu rất yêu chị, yêu đến mỗi một chỗ trên người chị đều không muốn buông tha.”

Cứ như vậy, cô nói một câu tẩy não nàng, Nhã Dĩnh mơ mơ màng màng, nhất thời quên mất chính mình đối với chữ ‘ yêu’ sợ hãi.

Sầm Vy thấy nàng không còn phản ứng kịch liệt nữa, nhân cơ hội này, trực tiếp xông vào trong thân thể nàng.

" A!”

"Mẹ nó!”

Tiểu chó săn lỗ mãng thất sách, Sầm Vy còn chưa cắm vào được.

" Tại sao lại chặt như vậy!”

Nắng sớm mờ mờ, Sầm Vy theo ánh sáng nhìn đến hạ thể xinh đẹp sớm đã ướt đến không chịu nổi của nàng, nhưng cho dù là như vậy, nhục huyệt nhỏ cũng thật chặt.

Cô tàn nhẫn dùng sức, cư nhiên chỉ cắm vào được một cái quy đầu.

"A, không được…không được, Sầm Vy, em quá lớn, mau đi ra…”

Cô cảm thấy kinh ngạc, Nhã Dĩnh trong khoảnh khắc bị cô tiến vào, cả người đều căng thẳng, không ngừng run rẩy.

Nàng thật sự đoán không sai, kích cỡ của cô thô dài như vậy, sao có thể cắm vào lỗ nhỏ của nàng.

Nàng một bên cự tuyệt, một bên khó chịu mà kẹp chặt tiểu huyệt, lắc mông. Sầm Vy bị nàng kẹp đến thiếu chút nữa bắn ra.

" Tiểu dâm đãng, còn chưa có bắt đầu mà chị đã kẹp chặt như vậy!”

Sắc váy đỏ ửng cùng làn da trắng nõn chồng lên nhau, tạo ra một tương phản mãnh liệt, kích thích Sầm Vy cả người thú huyết dâng trào.

Cô hiện tại chỉ cảm giác được dương vật bị cô gái kẹp chặt đến sinh đau, nơi nào còn suy nghĩ được cái khác.

"Em… em nói cái gì?”

Bị mắng dâm đãng, Nhã Dĩnh thẹn quá hóa giận, Sầm Vy bị dục vọng nắm giữ không suy nghĩ được gì, bàn tay nhẹ nhàng vỗ mông nàng.

“Chị Nhã Dĩnh, chị hãy thả lỏng, em liền đi ra ngoài.”

"Thật sự?”

Nhã Dĩnh ngây thơ tin là thật, nhưng giây tiếp theo, Sầm Vy chặt chẽ ấn tay nàng, bóp eo nàng, đột nhiên thúc vào một cái. Đồng thời màng trinh cũng bị rách kéo theo đó là những giọt máu đỏ và cơn đau.

"A!”

" A a a a không muốn a, ca ca quá lớn, quá sâu, đâm muội muội muốn chết!”

Nam nữ trong phim cấp ba phảng phất đã đến cao trào, thét chói tai, Nhã Dĩnh bị dương vật thô to như vậy cắm vào, hét lên không thua gì bọn họ.

"Quá lớn, Sầm Vy, không được, đau quá a a a…”

Chỉ là nàng càng kêu, Sầm Vy cắm đến càng sâu, phảng phất như một sát thủ máu lạnh.

" Đừng nhúc nhích!.. Chơi!.. Sướng!.. Thật mẹ nó sướng!”

Sầm Vy đứng im một chút đợi nàng bớt đau, dù vậy dương vật thô dài vẫn phảng phất muốn đem nhục huyệt của nàng đâm hỏng, âm đạo cô gái nhỏ chảy ra dịch nhầy cùng máu tươi nghênh đón dương vật, bên trong như có hàng vạn cái miệng nhỏ, khi cô đẩy mạnh, điên cuồng mút vào.

Khi Sầm Vy miễn cưởng cắm vào được một nửa, da đầu sướng đến tê dại, cô ngửa đầu, giữa mày nhíu chặt, khuôn mặt xinh đẹp trở nên vặn vẹo.

" Thật chặt! Bên trong chị thật ướt, thật nóng, quá sướng a… Chị đợi một chút đau một chút thôi. Lát nữa sẽ đem chị thao sướng. ”

Cô chưa bao giờ biết, chơi phụ nữ có thể sướng như vậy.

"Ô ô ô… Em đi ra ngoài, Sầm Vy, tôi thật khó chịu…”

Sầm Vy sướng nhưng Nhã Dĩnh cảm thấy phía dưới như có một thanh kiếm cắm vào, đem nàng bổ ra, nàng đau đến sắc môi đều thay đổi, khóe mắt không ngừng chảy nước mắt.

Sầm Vy nghe được tiếng nàng khóc, từ sướng đến không kìm chế được phục hồi lại tinh thần.

“Chị Nhã Dĩnh đừng khóc, chị càng khóc em càng muốn chơi chết chị. Chỉ đau một chút thôi lát nữa sẽ sướng nhanh lắm.”

"Ô ô ô ô, đau quá, cắm thật sâu, em đừng nhúc nhích…”

" Cắm thật sâu?” 

Sầm Vy nhìn một nửa dương vật của mình còn ở bên ngoài còn có vài giọt máu đang lăn dài, có chút buồn cười.

“Còn chưa vào hết.”

Nhã Dĩnh nghe thế sắc mặt trắng bệch, còn chưa vào hết… Nếu như hoàn toàn cắm vào hết, nàng sẽ thật sự chịu được sao?

“Chị Nhã Dĩnh có phải hay không chờ mong em cắm vào hết?”

" Không có ô ô, đau quá a…”

Đây chính là hoan ái sao? Rõ ràng không tốt đẹp như trong TV, phía dưới đau như bị xé rách.

Cô và nàng cứ giữ tư thế đó sau một lúc thấy nàng đã đỡ hơn một chút lông mày đã giãn ra. Không ngần ngại cô lập tức không kiềm chế nữa.

“Chị, lập tức liền thoải mái!”

Sầm Vy cắn răng, bóp eo nàng, đem nàng thành tư thế quỳ gối trên sô pha, từ phía sau hung hăng mà cắm vào.

" A a a a , Sầm Vy, Sầm Vy…..”




---------

4316 chữ edit xong nội thương luon :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro