chương 27

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Off...là anh"

Người Off ướt sũng đầy vẻ phong trần mệt mỏi nhưng không giấu được nét mừng rỡ xen tức giận. Off đã bay mười mấy tiếng ròng từ khi Bible gọi điện báo tin sáng nay. Xôn xao trông ngóng trên cả quãng đường 46 km từ sân bay Gatwick vào thẳng trung tâm Luân Đôn.

Vào phút cuối cùng của sự mệt mỏi cậu đã có mặt tại đây, gặp lại người con trai mình yêu tha thiết trong cái mưa lạnh rét buốt của mùa đông Luân Đôn.

"Á"

Ngay lập tức Off nhào vào ôm chầm lấy Gun, giọng trách mắng.

"Em trốn ở đây mãi được sao? Ra đi không lời từ biệt, bỏ anh không một tiếng chia tay, đồ tàn nhẫn"

G

un rùng mình, người Off lạnh ngắt, lớp áo ngủ mỏng bị cơ thể cậu làm ướt sũng. Đang sững sờ chưa kịp nói gì miệng đã bị bịt bằng nụ hôn dài, tay cậu không ngần ngại tốc lên làn áo mỏng dính sát người, luồn lách trên từng đường cong cơ thể quen thuộc. Vài bước di chuyển, cả hai ngã ra sô pha, Gun đẩy cậu ra lạnh lùng nói.

"Cậu đến đây làm gì? Chúng ta hết từ 4 năm trước rồi, cậu cũng không thiếu người theo. Thật vinh hạnh vì đã khiến đại chủ tịch nhọc công kiếm tôi" - miệng lưỡi anh không kém em trai mình là mấy.

"EM!" - Off tức giận, không vui mừng không thấy có lỗi? Xem cậu như thằng nhóc vắt mũi chưa sạch?

"Được lắm Gun! Tôi cho em biết quyết tâm của mình khi sang đây" - Off bật dậy mặt hầm hầm sát khí.

"PHÒNG TẮM Ở ĐÂU?" - cậu quát to làm Gun giật mình theo quán tính chỉ. Cậu cần tắm trước đã.

"Cậu...cậu muốn làm gì hả?"

"Tắm rồi ngủ, hay em muốn tôi làm thêm gì nữa,sao tôi thấy
hình như em có chút mong chờ tôi làm gì em nhỉ"

Tiếng trả lời tỉnh queo trước khi cửa phòng tắm đóng mạnh.
Gun tâm trạng rối bời ngồi ở sô pha cắn cắn móng tay hồi lâu. Còn chưa hết bất ngờ thì Off đã tắm xong, trên hông quấn độc khăn tắm. Cậu kéo mạnh ép Gun vào phòng ngủ rồi xô Gun ra giường nằm đè lên.

"Cậu...điên vừa thôi"

"Tôi không điên! Em là của tôi từ 4 năm trước, đến giờ vẫn thế"- Off ôm siết Gun và...

5 giây!

50 giây!

Hơn 1 phút

Im lặng bất động, thân thể nam tính nặng trịch đè trên người kèm tiếng thở đều bên tai. Gun đớ. Gun trợn mắt phì cười, cậu ngủ rồi. Chuyến bay quá dài cộng thêm đội mưa gió đến đây, hẳn gượng ép bản thân lắm Off mới trụ được đến giờ.

Chỉnh lại tư thế thoải mái, kéo chăn cẩn thận cho người yêu, Gun ngắm nhìn khuôn mặt an bình say ngủ, trông rất thoải mái rất đáng yêu. Gun vuốt nhẹ lên đôi mày giãn.

"Chúng ta làm thế nào để tiếp tục câu chuyện của 4 năm trước khi anh không tin em hả Off..."

Sáng hôm sau trời đã dứt mưa dù không khí còn rét mướt, cửa nhà lại vang chuông rộn rã. Gun bỏ dở việc chuẩn bị đồ ăn sáng chạy ra mở cửa, anh tưởng Build về nhưng không, là Tor.

"Oh hi boy!" - đang định ôm hôn chào buổi sáng thì bị cánh tay mạnh mẽ vòng qua eo, Off gác cằm lên vai anh lười nhác hỏi.

"Ai vậy em?" - vừa hỏi xong bốn mắt nhìn nhau "trào máu họng".

Có cuộc chiến tranh nổ ra giữa hai chàng trai. Trong khi đó bên kia đường, Bible gõ gõ kính xe hạ xuống, Build hờ hững.

"Chuyện gì?" - sau đêm qua, đây là câu đối thoại nghiêm túc đầu tiên của hai người.

"Vào xem sao họ lâu thế" - hắn cũng lạnh nhạt nhìn vết hôn còn lưu lại trên cổ cậu. Build thấy hắn nhìn chằm chằm vào cổ mình cũng không muốn nói nhiều qua loa kéo cao khăn choàng lên.

"Không vào! Cho tôi vào luôn khỏi ra thì được. Không thôi thích thì tự đi"

"Đồ ương ngạnh!"

"Tôi ghét anh!"

Trả treo câu cuối, Build nhấn nút kéo cao kính cửa xe để mặc Bible khoanh tay tựa sát bên nhìn vào nhà.

Tưởng hôm nay được trốn về nhà ngủ để khuya ra sân bay, ai dè mới sáng sớm ra khỏi phòng tập tên ôn thần đã đứng sẵn. Đi chơi tập thể là cái quỷ gì chứ! Nhưng tình thế đó, cho vàng cậu cũng không dám không đi...

---FLASH BACK---

Build suýt ngất khi thấy Bible dựa vách tường đối diện cửa nhìn mình chằm chằm, chuyện tối qua còn ám ảnh cậu.

"Chuẩn bị ghé nhà đón Gun. Tham quan Luân Đôn"

"Sao?"

"Gulf chưa chơi được gì ở đây cả"

Đau nhói!

"Hai người đi đi"

"Đi tập thể"

"Dẹp! Tôi muốn về ngủ"

"Cậu đi theo xách đồ nếu em ấy mua sắm"

Hạ nhục, bức cậu đau đớn?

Mơ đi, tưởng Build này là nô lệ à!

Đêm qua quá đủ rồi.

"Tránh ra trước khi tôi điên lên. Vợ chồng chưa cưới nên đi riêng anh không biết sao?"

Cậu đẩy hắn dạt sang bên bỏ đi nhưng lại bị kéo ép vào tường.

"Đi hay tôi sẽ đè cậu ra hôn cho cả công ty này thấy" - Bible tiến sát mặt Build.
"Sao chứ? Anh dám?" - cậu không tin hắn dám.

"Thử xem" - hắn tiến gần, gần hơn. Khi hai cánh môi cơ hồ dán vào nhau, Build nhắm tịt mắt la lên.

"STOP! TÔI ĐI!" - có kết quả mong đợi, Bible vừa lòng thả người lạnh lùng xoay lưng.

"Xuống gara!"

---END FLASH BACK---

Kết quả bây giờ cậu đang hậm hực ngồi đây, chuyến đi chơi sẽ ra sao...

Đợi hồi lâu Bible vò đầu cằn nhằn.

"Shit! Làm quái gì trong đấy ko biết, để tôi vào thì cậu chết chắc!"

Như bị chột dạ, từ phía cửa nhà Tor đi ra, theo sau là Gun và Off đang cố chấp ôm eo anh tiến nhanh qua đường. Hai gã bạn thân nháy mắt làm động tác đập tay huých vai chào hỏi quen thuộc.

"Sang đây thật à? Tôi bất ngờ đấy" - Bible mỉa mai.

"Nói cậu ấy, tên nhóc đâu?" - Off dáo dác nhìn.

"Ra ngoài!" - Bible gõ cửa kính xe ra lệnh. Ngay lập tức Build mở cửa hung hăng mắng.

"YA tên..." - giọng nói cương lại khi thấy Off, phản ứng đầu tiên là quay nhanh sang nhướng mày nhìn anh trai mình nghi vấn. Gun cụp mi mắt thở hắt gật gật, Build mộng!

"Off, it's been a long time no see" câu chuyện quá khứ khép lại từ 4 năm trước giờ đang được viết tiếp bắt đầu bằng việc gặp gỡ cố nhân, cậu sớm nên làm quen là vừa.

Off hoá đá trợn mắt há mồm, hết nhìn Build lại quay sang Bible.

Nếu 4 năm trước Build thu hút người khác bởi vẻ ngây ngô đơn thuần và chân phương thì Build của 4 năm sau làm người khác mê đắm với vẻ đẹp mê hồn xen lẫn chút tinh tế kiêu kì. Rời khỏi bạn anh, cậu sống tốt đến vậy sao.

"Đủ rồi, chúng ta thiếu chỗ. Gun vào gara lấy thêm xe đi" - Tor thúc giục.

Vì có hai xe nên phát sinh vấn đề tranh cãi chỗ ngồi. Off nhất quyết đòi cùng một xe với Gun, đương nhiên Tor không chịu lép vế nên kết quả là Build cắn răng ngồi xe Bible. Gulf cố làm dịu đi không khí căng thẳng.

"Tối qua anh ngủ ngon chứ? Cả cậu nữa Build" - Gulf đâu ngờ câu hỏi này làm Build nhột nhạt, vết hôn nóng lên dưới lớp khăn choàng. Bible liếc mắt lên gương chiếu hậu nhếch mép trả lời.

"Anh ngủ ngon"

"Tối qua...tôi tập luyện, không ngủ"

Đó là câu đối thoại duy nhất trên cả quãng đường đến London Eyes, Gulf muốn đi vòng xoay có bán kính 135 m lớn nhất thế giới này.
Sau khi mua vé, bộ 3 DooNaDave tiếp tục chung buồng.

Trước mặt mọi người Build cố ý đưa đẩy Bible Gulf một buồng. Rốt cuộc cậu đang một mình ngồi trong cabin rộng lớn nhìn toàn cảnh thành phố dần mở ra trước mắt.

Vòng xoay càng lên cao, cảm giác xa rời thế giới hiện thực càng rõ, Build muốn chỉ trong giây phút ngắn ngủi này quên đi quá khứ, tội lỗi, thù hận, chỉ giữ lại tình yêu với hắn, tình yêu sâu đậm đến nỗi để khống chế nó cậu phải hi sinh biến bản thân thành đứa mạt hạng như thế này...

Bible trầm ngâm trước tấm kính dày trong suốt, Gulf ôm hắn thỏ thẻ.

"Pí Bible, người ta thường bảo những đôi tình nhân khi vòng xoay lên đến đỉnh nếu họ nguyện ước sẽ được bên nhau trọn đời"

Nhìn về phía cabin của Build cách đó không xa, khuôn mặt tuấn mỹ đăm chiêu.

"Trọn đời sao..."

Bên khoang của mình, Build làm cùng động tác: nhìn sang phía... Sâu trong tâm khảm có một cảm giác hắn đang ở cạnh mình, không nói gì, là lặng lẽ đứng cạnh, không làm gì cũng không bỏ đi. Ngắm nhìn cảnh vật yên tĩnh trước mắt, chỉ cảm thấy giây phút này, bình yên và xa vắng...

"Pí Bible, xin lỗi vì không thể cứu cha để ông ấy cứ như vậy mà ra đi"

Vòng xoay lên cao hơn...

"Pí Bible, xin lỗi vì đã rời bỏ anh lúc anh đau khổ nhất"

Lại cao hơn...

"Xin lỗi vì đã trốn tránh anh"

Giữa đỉnh vòng...

"Pí Bible, em yêu anh..."

Nước mắt đáng ghét trượt dài ướt đôi mi dày, Build thu mình tại một góc cabin, úp mặt vào lòng bàn tay, giọng cậu yếu ớt sũng nước.

Là đau như xé tâm can, tình yêu...

Sao quá khó khăn khi mong manh chênh vênh trên ranh giới của thù hận.

Nhói! Bible vô thức siết chặt tay, tim sao ê ẩm nhức nhối thế này.

Là em đang khóc sao, Build...

Tiếng yêu thương theo gió tràn ngập không trung, hai trái tim đồng điệu bỗng lỗi nhịp do trò đùa nghiệt ngã mang tên số phận...

Nhưng thời gian vốn là dòng chảy một chiều không có lối về, quá khứ đã không thể thay đổi, cục diện rối rắm hiện tại sẽ đi về đâu?

Ngày mai khi đặt chân trên mảnh đất Thái quê hương cũng là lúc cậu chính thức đi tiếp cuộc hành trình dài đã dừng lại tại một quãng rẽ trong quá khứ.

Đồng nghĩa với việc hứng chịu cơn thịnh nộ trả thù của Bible. Không còn mối quan hệ người yêu mà hắn, là ông chủ, cậu chính là người làm công.

Hiện tại Build đã đủ năng lực để bước vào thế giới của hắn, cậu không còn là tên nhóc ngốc nghếch mới tốt nghiệp phổ thông chỉ quanh quẩn trong nhà của ngày xưa.

Về Thái cậu sẽ bước vào thế giới phức tạp đầy cạm bẫy của thương trường, của ánh kim tiền ánh đèn hào nhoáng, mưu toan giữa những mâu thuẫn lọc lừa, trước ống kính lại phải cười nụ cười vô hồn của ngành công nghiệp giải trí.

Khoảng cách xa nay càng xa, sao quá khó khăn khi ta muốn chạm vào nhau..

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro