chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có động Bible ngoái đầu sang nhìn, ánh mắt đờ đẫn như thể mình vừa làm một trò hề đáng cười. Người trước mặt hắn giờ đây chỉ là kẻ dối trá tệ hại, kẻ đã biến cuộc sống hắn trở thành địa ngục của thù hận, vậy mà trái tim không nghe lời cứ run lên khi thấy cậu.

Vừa lo lắng cho cậu đó, rồi lại hận thấu xương khi hồi tưởng lại những gì mình phải trải qua trong 4 năm qua.

Bible muốn chấm dứt chuyện này, phiến môi mỏng nhếch nhẹ vẽ ra nụ cười tẻ nhạt

"Cút đi, tâm trạng tôi đang không tốt"

"Xin lỗi... Tôi..."

"Nếu xin lỗi giải quyết được mọi chuyện. Thế giới này cần luật pháp sao?"

"..."

"Đừng xin lỗi"

"..."

"Vì tôi sẽ không tha thứ. Tất cả những gì cậu đã gây ra, tôi sẽ bắt cậu trả giá từng thứ từng thứ một"

"..."

Build lặng im nghe cơn xót xa như viên thuốc đắng không tan kẹt nơi đầu lưỡi.

"Ngày mai khi về Thái cục diện sẽ khác. Trò chơi mới chỉ bắt đầu và đừng mong tôi thương hại cậu"

"Giờ thì cút khỏi tầm mắt tôi được rồi"

Hắn ghét phải mất kiềm chế, ghét khuôn mặt xinh đẹp như muốn mê hoặc mình. Hắn sẽ không phân tâm vì cậu thêm nữa.

Build đăm đăm nhìn xuống mũi giày hồi lâu rồi hít một hơi lướt qua Bible đi thẳng hướng lối ra.

"Nghe cho rõ: TÔI CHÁN GHÉT CẬU!" - câu nói cuối gượm lại bước chân Build. Khi Bible vặn nắm cửa định vào phòng, giọng nói thanh mảnh vang lên.

"Màn trả thù hoành tráng, tôi trông đợi đấy. Bible đại thiếu gia"

Chỉ vì mùi cỏ thơm và Vũ Lạc Tâm Thuỷ trên tai mà nghĩ hắn còn luyến tiếc mình?

Thay vì ảo tưởng cậu nên chuẩn bị tinh thần cho địa ngục sắp chờ đón mình phía trước.

Build từng hứa với bản thân, nếu định mệnh để cả hai gặp lại, cậu sẽ không trốn tránh dù có bị Bible đối xử như thế nào chăng nữa, đến lúc giữ lời hứa rồi...

Gửi xong tin nhắn báo Gun biết mình đã về nhà, Build ngả người ra nệm mệt mỏi đi vào giấc ngủ, mê man cho đến khi ai đó lay mạnh vai cậu.

"Build dậy đi, 11 giờ đêm rồi, dậy chuẩn bị ra sân bay. Em đã ngủ hơn 10 tiếng đấy"

Build mơ màng dụi mắt.

"Ơ... Pí Gun, còn hành lí thì sao?"

"Tor sẽ chuyển sang sau. Bây giờ mang vài thứ đồ đạc cần thiết thôi. Tor sắp sang rồi, em tắm rửa thay đồ nhanh nhé, ta sẽ ăn khuya trên máy bay"

Hai anh em vừa bận rộn chuẩn bị vừa trò chuyện.

"Mình đi sân bay nào? Heathrow hay Gatwick?"

"Gatwick"

"Từ đây tới Gatwick tận 46km đường ôtô, sau đó hơn 15 tiếng đường bay, ôi cái số tôi~Vậy transit thì sao? 6 tiếng transit chứ?"

"Không, 3 tiếng thôi, nghỉ tại khách sạn sân bay sau đó bay tiếp, ta sẽ tới sân bay Bangkok khoảng 7 giờ tối mai"

"Em tưởng sân bay khác chứ?"

"Ya mình về Bangkok, có phải nhà mình đâu"

"Ừ nhỉ, vì em nghĩ chúng ta sẽ về nhà cũ"

"Bây giờ em thuộc quyền quản lí của VEGAS. Em phải theo an bài do họ sắp xếp"

"..."

Trước khi lên máy bay, Tor buồn rười rượi ôm siết Gun.

"Tôi sẽ mất anh phải không Pí Gun?"

"Làm sao tôi để mất người bạn tốt như cậu chứ"

Anh vòng tay vỗ nhẹ lưng Tor, mỉm cười hôn phớt qua môi Tor. Chỉ là cái hôn thân thiện cám ơn theo lối phương Tây phóng khoáng nhưng đủ làm trái tim chàng trai yêu đơn phương đập rộn rã.

"Cảm ơn nhé vì đã chăm sóc, cưu mang anh em tôi. Tôi biết ơn và trân trọng cậu mãi mãi. Tạm biệt!"

Off trợn trắng mắt khi thấy cảnh tình tứ của cả hai, anh muốn chọc điên cậu mà. Aissh! Kéo mạmh tay người yêu Off hối thúc.

"Đủ rồi lên nhanh thôi em, ta muộn mất. Tạm biệt nhóc, tôi sẽ trở lại thăm cậu" - Off bắt tay ôm chầm Tor, cậu rít qua kẽ răng đủ để cả 2 nghe thấy.

"Gun là người của tôi, cậu hiểu chưa?"

"Ha ha, tôi chờ xem cậu giữ anh ấy. Tốt nhất đừng để tôi cướp mất. Tạm biệt Off"

Build cũng rơm rớm nước mắt ghé đầu vào vai Tor, anh đã giúp đỡ cậu rất nhiều trong những tháng ngày thực tập khó khăn. Anh như người anh trai tuyệt vời cậu mơ ước, tâm trạng chia tay có chút ảo não thê lương, thật buồn và mất mát!

"Em...cám ơn định mệnh đã cho em gặp anh. Cám ơn vì tất cả. Nhớ sang Thái thăm em, Pí Tor!"

Cậu sụt sịt khi Tor búng nhẹ lên trán mình, khuôn mặt điển trai cười hiền lành.

"

Hãy là ngôi sao thật sáng! Su su ná"

Đến Bible hắn chỉ lạnh nhạt nhắc nhở công việc, đúng là tên động vật máu lạnh. Gulf cười dịu dàng gật đầu nói câu tạm biệt...

Nhìn theo bóng lưng đoàn người đang mất dần nơi lối vào cổng soát vé, Tor thở dài, mùa đông năm nay không còn ai trang trí cây thông giáng sinh và cùng ăn bữa tiệc tạ ơn với anh nữa rồi.

Lòng!

Lạnh...

Chiếc máy bay cao dần thoắt ẩn thoắt hiện giữa bầu trời đêm Luân Đôn và từ từ mất hút.

4 năm 10ngày...

Luân Đôn thân yêu, tạm biệt...

Sân bay quốc tế Bangkok
07:00 pm!

Bangkok...

Cuối cùng đã trở lại rồi, giây phút bước xuống máy bay trong lòng Build bâng khuâng tràn đầy hoài niệm.

Là bỡ ngỡ vui sướng khi được trở về mảnh đất chôn nhau cắt rốn, là bối rối vì sự hồi hương bất đắc dĩ, là hồi hộp cho viễn cảnh tương lai, là chút hi vọng mong manh cho tình yêu tan vỡ...

Tiếng khóc thê lương 4 năm trước vọng về, sự nhẫn tâm đối với bản thân, đối với Bible và cách cậu đặt dấu chấm hết cho tình yêu của cả hai, mãi mãi Build không thể tha thứ cho bản thân mình thì sao có thể mong Bible tha thứ cho cậu...

Đang mông lung trong mớ cảm xúc hỗn độn bỗng Build rợn tóc gáy khi có hơi thở ẩm ướt lướt qua, đôi môi ai đó gần như chạm vào vành tai mẫn cảm

"Cảm giác tốt chứ? Bắt đầu tận hưởng tháng ngày địa ngục đi" - giọng nói trầm nghẽn khêu gợi. Build theo quán tính quay ngoắt sang, môi cậu chạm vào má Bible, ánh mắt nguy hiểm loé lên làm cậu không khỏi run sợ dịch đầu ra xa nuốt ực nước bọt.

Hắn đưa ngón cái mơn trớn nơi cậu vừa hôn qua, định nói gì đó thì Gulf xuống đến nơi. Mọi người lần lượt ra khỏi cổng soát vé, Mew cùng Yin War đứng tại khu phòng chờ VIP đợi sẵn.

Khi Build ngượng ngùng không biết phải cư xử thế nào thì War đột nhiên ôm chặt lấy cậu vỗ vai, giọng chân thành.

"Câu nói này em đã để lỡ 4 năm trước. Em tin anh. Chào mừng trở lại"

Yin không ghét War nhưng anh luôn đứng về phía anh mình, chính anh cũng không hiểu tại sao War lại tin Build vô điều kiện như thế.

"Cậu trông...khác quá, Build"

"À... Tôi...bình thường thôi" - Build lắc đầu, Yin dường như rất xa cách.

Mew luôn là chàng trai tâm lí nhất, đối với những chuyện chưa sáng tỏ anh tuyệt không bình luận nhưng thứ anh biết rõ chính là bạn anh còn yêu cậu nhóc này tha thiết.
Mew vỗ nhẹ mái đầu vàng óng.

"Về là tốt rồi, đứa trẻ hư này!"

Cả ba giờ mới để ý Gun đang bị Off bám chặt, ai nấy phì cười lễ phép.

"Pí Gun! Wellcome!"

"Cũng trễ rồi, hẳn VEGAS đã thu xếp mọi thứ, Bible?"

"Này này Gun sẽ ở chỗ tôi" - Off cắt ngang Mew ngay lập tức bị phản đối.

"Sao tôi phải ở nhà cậu hả Off"

"EM!!! Đừng ép anh dùng vũ lực Gun" - ánh mắt hung dữ làm Gun nín luôn câu sắp nói.

"Được rồi anh sẽ ở khách phòng nhà Off! Đây là cách duy nhất, mỗi người lùi một bước nhé" - Mew nhìn tên bạn thân, ánh mắt nhíu lên đầy ẩn ý như kiểu.

"Biết điều thì ok, tôi đang giúp cậu đấy tên ngố"

"Build thì sao?" - Yin hỏi.

"Mew đưa Gulf về hộ tôi. Tôi sắp xếp nơi ở cho cậu ta"

Bible nhàn nhạt, 4 năm qua hắn luôn nhờ vả tóc đỏ những chuyện của Gulf khiến Gulf cảm thấy điều này như lẽ đương nhiên. Trên chiếc Ferrari đỏ, Mew chuyên chú nhìn đường.

"Đi chơi vui chứ?"

"..."

"Lo lắng à?"

"Không phải việc của anh"

Gulf không sao giải thích được cảm giác này, thời gian cậu bên cạnh Mew còn nhiều hơn Bible, những điều anh nói luôn như nhìn thấu suy nghĩ, dụng tâm cậu, nó làm cậu khó chịu vô cùng. Nam nhân này thật sự hoàn mỹ đến nguy hiểm.

"Tôi cảm nhận được em đang run đấy." - anh nhún vai.

"Anh! Sao anh luôn thế hả?"

"Thế nào?"

"Anh ghét em?"

"Tôi không ghét em!"

"..."

Cùng lúc trên chiếc Ford bạc. Off bắt điện thoại, giọng bối rối.

"Imy? Anh vừa từ Luân Đôn về"

"..."

"Gì chứ? Đang ở trước nhà anh á?" - Gun cười nhợt nhạt, anh có thể đoán được ai đang gọi.

"Này cậu Off, cậu nên giới thiệu tôi là anh họ hàng xa khi gặp cô ta"

"..."

Công tử đào hoa, anh chết chắc rồi!

Về phần Yin War trên chiếc Lexus đen.

"Anh từ bé đã luôn đứng về phía Pí Bible, giờ vẫn thế"

"Em ghen?"

"Không, đừng lạnh nhạt với Pí Build"

"Xin lỗi, chỉ là...4 năm qua Pí Bible đã đau khổ như thế nào? Anh không..."

"Em hiểu, Pí Yin, em xin lỗi!" - cậu nắm nhẹ tay Yin, thấy xin lỗi anh thật nhiều.

Cuối cùng, căng thẳng nhất vẫn là không khí trên chiếc BMW.

"Tôi...sẽ ở đâu? Kí túc xá công ty?"

"Câm miệng lại, ngồi yên" - vừa nói xong Bible nhấn ga, xe lao vun vút làm Build tái mặt sợ hãi siết chặt đệm ghế.

Sau tiếng thắng gấp làm cả người đổ nhào về trước rồi dập mạnh ngược ra sau, Build mở bừng mắt.

Gì đây? Đây...chẳng phải biệt thự của hắn sao?

Khoảng sân này, hồ nước này, cánh cửa, hành lang này...

"Anh..."

"Ra ngoài"

Bible đóng rầm cửa xe sau câu nói khô khan, Bible bước theo sau.

Khu biệt thự rộng lớn không bóng người dù rất sạch sẽ như luôn được dọn dẹp hàng ngày nhưng cảm giác lạnh lẽo quạnh hiu tràn ngập.

Qua dãy hành lang dài, hắn dừng lại trước căn phòng quen thuộc.
Lặng!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro