chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Bốn năm trước lần đầu tiên gặp Pí Bible tôi đã bị ấn tượng bởi vẻ lạnh lùng nghiêm túc trái hẳn lời đồn. Sau đó anh ấy cứu tôi khỏi bọn lưu manh, lần đầu có một người con trai bế mình, cảm giác vững chãi ấm áp...tim đã run lên từ khi ấy. Pí Bible như người con trai duy nhất của tôi, trong mắt, trong tim tôi toàn là anh ấy"

"..."

"Hẳn cậu rất thắc mắc tại sao Pí Bible phong lưu như thế mà tôi vẫn bình thản. Không phải cố làm ra vẻ ngoan ngoãn để anh ấy yêu mình, tôi thật sự thờ ơ. Lần đầu biết anh ấy lên giường với đàn bà, tim như muốn vỡ ra nhưng tôi biết mình mới là người sẽ kết hôn cùng anh ấy. Tôi bình thường hoá mọi chuyện rất nhanh, nhưng có một người đã nói: nếu lí trí điều khiển được mình, thứ tình cảm non yếu đó không phải tình yêu. Tôi bỏ ngoài tai, tôi ghét anh ta vì đã nói thế!"

"..." - Gulf đang nhắc đến ai?

"

Giờ nghĩ lại tôi băn khoăn điều anh ta nói. Tôi đối với Pí Bible là ngưỡng mộ, thần tượng hay là yêu? Cậu yêu anh ấy như thế nào, Build?"

"..."

"Là khắc cốt ghi tâm, yêu đến chết đi sống lại" - Build nhỏ giọng.

"Ban đầu tôi rất ghét Pí Bible, ghét anh ấy độc tài luôn làm tôi sống trong nơm nớp lo sợ, ghét anh ấy cường quyền dùng tiền áp chế người khác... Nhưng Pí Bible là người rất dễ bằng lòng với hạnh phúc, vì hạnh phúc đối với anh ấy thật khó khăn... Chỉ một bữa ăn, một chậu cây nhỏ đủ làm đồ ngốc ấy cảm động rồi, lại hay vì chút chuyện nhỏ nhặt mà giận long trời lở đất... Tôi yêu anh ấy trẻ con như thế, yêu anh ấy vô lại như thế..."

Cánh môi vô thức phiết thành nụ cười ấm áp, trong mắt Build tràn ngập hồi ức của cả hai.

"Là thế sao? Ban đầu rất ghét, rất sợ nhưng khi nghe anh ấy sẽ gặp gỡ người con gái khác lại mất ăn mất ngủ, lòng khó chịu như bị gai đâm xua cách nào cũng không đi"

"Khoan đã? Cậu biết rõ thế còn gì?" - Build trợn mắt.

"Tôi...muốn xác định lại trái tim mình, 4 năm qua yêu Pí Bible, đến giờ tôi cũng không muốn buông tay!" - Gulf cố chấp không tin lựa chọn của mình là sai lầm, cậu ta không muốn 4 năm tình yêu trở nên vô nghĩa chỉ vì cảm giác bất chợt dấy lên trong lòng bởi một câu nói của Mew.

"Hãy giữ chặt Pí Bible, tôi chỉ chấp nhận thua anh ấy cho người con trai tốt như cậu..." - Build lặng nghe giọt đắng chầm chậm thấm vào tim.

"Đừng nói thế, tôi không tốt như cậu nghĩ, tôi..."

Reng!
Reng!

Đột nhiên chuông điện thoại reo cắt ngang câu nói quan trọng Gulf sắp thốt ra.

"Alo? Gì cơ? Tôi tới ngay!" - cúp nhanh điện thoại, cậu ta với lấy balo vội vàng xin lỗi.

"Bệnh viện có ca cấp cứu tôi phải về gấp! Xin lỗi nhé Build, chúc chuyến đi tốt đẹp nhé!"

"Được rồi cậu mau đi đi, mạng người quan trọng"

Sau khi Gulf rời khỏi bar Build vẫn nán lại suy nghĩ, cậu ta định nói gì với cậu? "Anh ta" mà Gulf nhắc đến là ai, nghe giọng có vẻ không thoải mái.

"Pí Build! Sao anh lại ở đây?"

Âm điệu quen thuộc kéo Build khỏi dòng suy nghĩ dang dở, cậu quay lại bất ngờ khi thấy War.

"War?" - thấy Build nhướng mày dáo dác nhìn phía sau mình, War mím môi cười.

"YA! Pí Yin không đi cùng em, anh thật là... Bọn em phải sam đâu chứ"

"Hề hề!" - Build gãi gãi đầu cười xoà đùa.

"Vệ sĩ mà bỏ thân chủ đi đâu đến đây?"

"Em gái em du học về rồi!" - War ngồi xuống cạnh Build, cậu có vẻ vui vì cuộc gặp gỡ vô tình này.

"Em gái? Thế thì tốt chứ sao?"

"Nó là người yêu cũ của Yin! Lúc nãy em thấy họ hôn nhau trong phòng chủ tịch"

"..." - Build mơ hồ, Yin cũng dám làm chuyện khiến War buồn á?

"Từ bé Pí Yin đã thích nó, công chúa của anh ấy. Em ngay khi mới sinh ra đã được định sẽ là vệ sĩ nhà anh ấy rồi. Những đứa trẻ khác được vui đùa, em thì không! Suốt ngày lăn lộn ở lớp huấn luyện, mình mẩy luôn xay xát bầm tím, luôn theo sau nhìn Pí Yin vui đùa. 12 tuổi em đã phải học cách cầm súng, Pí Yin rất ghét em, anh ấy bảo em xấu xí, lầm lì đáng sợ, cứ theo đuôi làm anh ấy khó chịu. Em chỉ im lặng xem việc bảo vệ anh ấy là trách nhiệm, là định mệnh không thể thay đổi dù anh ấy có khinh ghét em..."

"..."

"Vậy..."

Hôm nay dường như là ngày của những lời tâm sự. Lần đầu tiên nghe về quá khứ cũng như tình yêu của War, Build cảm thấy ngưỡng mộ cậu nhóc đồng thời cũng thắc mắc, một chàng trai nhạy cảm, trầm lắng bị ràng buộc bởi số phận như vậy, tại sao không hề u buồn mà ngược lại luôn ấm áp như vầng dương...

"Anh thắc mắc sao anh ấy yêu em?"

"Tối nay anh rảnh chứ?"

"Ừ chuẩn bị xong mọi thứ rồi, 10 giờ sáng mai lên máy bay thôi!"

"Vậy uống cùng em, chúng ta nói chuyện"

"War, Yin cậu ấy sẽ..."

"Anh ấy sẽ không tìm em"

"..."

War gọi hai ly Brandy rồi đẩy sang cho Build một ly, cậu nhấp một ngụm, giọng đều đều mở ra câu chuyện thời thơ ấu...

"Từ bé em đã không được sống cùng bố mẹ, em gái rất ghét em vì con bé nghĩ em giành Pí Yin của nó. Thật buồn cười, khái niệm người thân là gì chứ? Em chả có tí cảm giác với họ. Người duy nhất em yêu quý là Cha King, "cha" luôn gọi em là con trai, luôn động viên mỗi khi em mệt, dán keo bôi thuốc khi em bị thương... Đó là lí do em nguyện bảo vệ Pí Yin đến cùng..."

**NGOẠI TRUYỆN "SỐ PHẬN"** YIN WAR

"Sao cậu cứ theo tôi mãi thế, đồ bám đuôi xấu xí!" - đứa trẻ 7 tuổi cằn nhằn cáu giận, cậu ghét thằng nhóc 6 tuổi luôn lởn vởn quanh mình, đầu tóc thì cắt đinh ngắn củn cỡn, mình mẩy đầy băng keo, vết thương, mặt thì cứ lầm lì phát sợ. Cậu làm gì nó cũng cấm ngăn, lúc nào cũng... Đó đoán có sai đâu.

"Thiếu gia, nhiệm vụ của tôi là bảo vệ cậu"

"Tôi ngán cậu tận óc rồi biết không? Mau biến đi giùm!"

Nói đoạn Yin lon ton chạy lại nhập bọn cùng Off Bible Mew và công chúa nhỏ của cậu. Quả đồi vắng hứng trọn từng sợi nắng vàng rải khắp dải cỏ xanh, tiếng trẻ con đùa giỡn cùng tiếng chỉ trích xua đuổi thỉnh thoảng vang lên

6 năm sau, War 12 tuổi phải vào lớp huấn luyện xạ thủ. 3 tháng Yin quên luôn sự vắng mặt của cậu, vì anh vốn xem cậu như không khí vô hình.

Khi trở về, có súng, War không còn theo sát Yin nữa mà thuận theo lời anh, giữ khoảng cách ở phía xa xa. Như một thói quen, từ sâu trong tiềm thức War đã ám thị mình về số phận của cậu: chỉ được nhìn Yin, bảo vệ Yin đến hết đời. Cậu là vệ sĩ.

Lúc này Yin đã bắt đầu ý thức thích một người là thế nào, cậu thích Jane-em gái War.

Vậy mà có chuyện xảy ra, hôm đó con bé chảnh choẹ giận long trời lở đất vì Yin mắng nó khi nghe nó bảo War là "thằng thiểu năng bị câm".

Yin chỉ đơn giản thấy em gái thì không nên hỗn như thế thôi, nhưng con bé cầm dao inock đang cắt bánh kem, tru tréo quơ lung tung về phía cậu.

War ở rất xa, mắt thấy con dao sáng loáng sắp sượt vào mặt Yin cậu theo quán tính rút súng...

Đoàng một tiếng, viên đạn sượt qua vai Jane, máu bắn cả ra mặt Yin. Giây phút đó đã định, cậu đối với anh mà nói, chính là ác quỷ. Bắn em gái mình...

"Đồ ghê tởm, cậu còn giống người sao? Với tôi, cậu là ác quỷ." - Bible mặc chiếc quần đùi ca-rô đứng cạnh, từ nhỏ hắn đã ra dáng già dặn.

"Thôi đi, tên nhóc không bắn thì con dao đâm lòi mắt em rồi. Jane lần sau bớt điên đi!"

War ánh mắt dại ra nhìn em gái khóc um sùm được đưa vào băng bó, không ai biết cơ thể cậu đang run bần bật. Đứa trẻ 12 tuổi lần đầu rút súng đã bắn thương em mình, có ai hiểu cậu sợ hãi thế nào...

3 năm sau, Yin 16 tuổi bắt đầu không còn quá ghét War mà chuyển sang thờ ơ. Bởi anh bận rộn bên bạn gái, bên những vui thú của tuổi mới lớn mà không hay biết cậu nhóc 6 tuổi năm nào giờ đã là chàng trai 15 tuổi, dáng dấp cao gầy với mái tóc nâu hạt dẻ cùng sóng mũi cao đẹp như hoàng tử, cậu vẫn lặng thầm bên anh như lẽ đương nhiên.

Hôm đó Yin đi chơi về rất muộn, War lái xe đến đón anh, trên đường về gặp bọn bắt cóc. Mỗi khi sắp đến đợt bầu cử lại như thế, War vội vã nói dối đã thông báo gọi người chi viện rồi bảo Yi thả cậu xuống lái xe chạy gấp đi.

"Không được, cậu điên à?" - Yin phản đối.

"Tôi có mang súng, yên tâm!"

Nói đoạn cậu dứt khoát xuống xe, lo lắng nhìn xe Yin vụt chạy. Lúc này mới thở dài, vì anh ghét nên cậu bỏ súng lâu rồi...

--CUT--

Build hồi hộp - "Sau đó thế nào?"

Không ngờ quá khứ War như thế, thê thảm không kém cậu là bao.

"Em không nhớ mình đã chặn xe bọn chúng lại thế nào, không nhớ trên người hứng bao nhiêu vết thương. Em đã mong Yin thoát nhưng anh ấy quay lại, câu đầu tiên anh ấy nói là.."

"Cậu không có súng, sao luôn lừa dối tôi?"

" Vừa thấy Yin, một tên rút súng. Em không nhớ bằng cách nào mình ở trước mặt anh ấy, hứng trọn viên đạn từ sau lưng. Thứ duy nhất em nhớ là ánh mắt Yin khi đó, lần đầu tiên anh ấy nhìn em như con người, tràn ngập kinh sợ lo lắng cho em. Em nhớ nước mắt anh ấy rơi ướt đẫm mắt mình nhưng em vẫn không sao cử động nổi..." - giọng War sũng nước trong khi Build đã khóc tự lúc nào.

"Em chìm trong hôn mê sâu một thời gian dài, em nghĩ số phận mình đã hoàn thành, bảo vệ anh ấy. Em mệt mỏi vì bị chán ghét, mệt mỏi với định mệnh không lối thoát. Muốn chấm dứt tất cả, ngủ mãi mãi, đừng tỉnh lại là xong"

"..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro