Chương 68: End.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Giống như Mạnh Dao dự đoán, "Hồi Âm Cơ" vừa mới kết thúc, tag #Tiêu_Chiến_Vương_Nhất_Bác đang quanh quẩn ở chót bảng hot search lập tức một hơi vọt lên đứng đầu bảng, mãi đến trưa ngày hôm sau vẫn nằm trong top 10, không có dấu hiệu đi xuống.

Mà trên diễn đàn có lưu lượng lớn nhất trong nước, từng thiệp mới nối đuôi nhau mọc lên, chủ đề không ngoài dự đoán đều là Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác. Một trong số những thiệp mới mở chưa tới một giờ đã có nhãn "hot" nhỏ đằng sau tựa đề.

"Trọng điểm cuộc thảo luận đề tài Vương Nhất Bác Tiêu Chiến của mọi người hiện giờ là: 1, rốt cuộc quan hệ của bọn họ là gì? 2, bọn họ có mối quan hệ tốt như vậy từ bao giờ? 3, tại sao Vương tổng luôn hắc Tiêu Chiến trên weibo? Tối hôm qua tui nằm vắt tay lên trán nhìn trần nhà đến nửa đêm, cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, trổ tài thám tử một chút."

"Thứ nhất, rốt cuộc quan hệ giữa bọn họ là gì? Hồi trước tui nằm trong hàng ngũ tình anh em, con trai mà có mối quan hệ tốt như vậy, không phải là anh em tốt thì là cái gì? Sau đó tui lại nhảy sang đảng tri kỷ, Vương tổng là học sinh thiên tài của Leto, thiên phú âm nhạc cực kỳ tốt. Tiêu Chiến thì không cần phải nói, nhìn tác phẩm cậu ấy làm trùm bảng thì biết cậu ấy cũng là một đứa con cưng của giời. Vậy nên hai người thưởng thức lẫn nhau, là tri kỷ của nhau, không hề có khuyết điểm nào! Nhưng hôm qua tui xem màn hát live "Vô Ky", tui con mẹ nó vỗ bàn, cái này không phải là yêu thì còn là cái gì! Cho nên hiện tại tui vinh quang gia nhập đảng CP Vương Tiêu !

Thứ hai, quan hệ của bọn họ tốt như vậy từ lúc nào? Ai cũng biết Vương là chủ tịch đảng antifan của Tiêu Chiến, danh xưng chủ tịch anti này không phải tự nhiên mà có, mà do anh ấy dùng thực lực của mình giành được [cười]. Tui bèn nghĩ có lẽ nào thật ra thì lúc Tiêu Chiến mới ra mắt, quan hệ của bọn họ đã tốt như vậy rồi? Nếu không thì tui thật sự không thể giải thích được tại sao rõ ràng Vương tổng ghét Tiêu Chiến đến thế mà tự dưng đùng một cái trở thành bạn tốt của cậu ấy.

Thứ ba, lấy điều thứ hai làm tiền đề, như vậy thì việc Vương tổng hắc Tiêu Chiến có phải là ngụy trang không? Tại sao lại phải ngụy trang? Khả năng cực lớn là bọn họ muốn che dấu gì đó, khiến tất cả mọi người không đoán được chân tướng, không nhìn thấu được mối quan hệ của bọn họ, lừa gạt mê hoặc fans. Như vậy câu hỏi là, chân tướng bọn họ muốn che giấu là gì, cần phải gạt fans sao? Mời mọi người đọc lại điều một!"

"—— logic của chủ thớt hoàn toàn giống với tui! Bái phục! Thiệp nào cũng cãi nhau, kỳ thực chỉ cần lấy 'Vương tổng hắc Tiêu Chiến vì muốn che dấu mối quan hệ thật sự của hai người, dối gạt fans' làm tiền đề, mọi việc trở nên dễ dàng hơn rồi! Chậc, Vương Nhất Bác thật sự đã trả giá quá nhiều!"

"—— a a a vậy nên hồi trước Vương tổng toàn tâm toàn ý hắc Tiêu Chiến là vì Tiêu Chiến mới ra mắt, không thể có scandal tình cảm gì đó đúng không? Tui cảm thấy việc này rất có đạo lý! Chúng ta đã bị hai người họ gạt rồi, ấn tượng ban đầu rất quan trọng, chúng ta đều nghĩ Vương tổng cực kỳ ghét Tiêu Chiến, sau đó Tiêu Chiến và Vương tổng bị chụp lén ở trước cửa hội sở Kim Thành nhưng không ai nghi ngờ giữa bọn họ có bí mật không thể cho ai biết! Chiến thuật này thật sự rất tuyệt vời! Ôi, một mối tình tuyệt đẹp!"

"—— fans mới của Vương Tiêu gáy to! A a a! Đường này tui ăn, được chưa! Thuận tiện PR "Phản Quang" và "Vô Ky" của Tiêu Chiến, đó cũng là bài hát tui thích nghe nhất năm nay! Hay tuyệt vời!"

Ngay sau đó thiệp được tài khoản doanh tiêu share lại trên weibo, "Trước khi Tiêu Chiến ra mắt đã hẹn hò với Vương Nhất Bác ! Vương Nhất Bác giả làm antifans chỉ vì muốn che giấu mối quan hệ chân thực giữa hai người, dối gạt mọi người! Vì đoạn tình cảm này, hai người đã bỏ ra quá nhiều..."

Sau khi Tiểu Tinh đưa bài weibo và nguyên cái thiệp cho Mạnh Dao đọc, hắn cũng líu lưỡi, "Phân tích rất logic!"

"Đúng đúng đúng!" Cô gật đầu liên tục, "Tôi cũng cảm thấy rất logic! Suy luận chặt chẽ không có kẽ hở nào để bắt bẻ, tôi suýt nữa đã tin rồi!"

Mạnh Dao cười nói, "Chậc chậc, lần này fans giỏi thật, đoán đúng tám chín phần rồi, không chỉ suy luận gần đúng, hơn nữa còn phù hợp với lẽ thường." Vừa nói, hắn vừa nhìn Tiêu Chiến đang được phỏng vấn trên sân khấu, sờ cằm, "Trong số câu hỏi MC chuẩn bị sẽ có câu liên quan, chắc Tiêu Chiến sẽ trả lời câu hỏi đó."

Trên sân khấu, MC Tống Lam mặc áo sơ mi đơn giản và quần ống rộng màu trắng ngồi một cách ưu nhã, cầm thẻ tay, nhìn sang màn hình lớn, "Trên màn hình hiện giờ là tấm ảnh cậu chụp chung với Thanh Thanh khi còn bé từng được cô ấy đăng trên weibo, nhìn hình thì thấy Tiêu Chiến hồi đó còn rất nhỏ, đúng không?"

Tiêu Chiến mỉm cười gật đầu, "Đúng vậy, hồi đó tôi còn nhỏ, chưa đến tuổi phát triển nên lúc ấy Thanh Thanh cao hơn tôi mấy cm, vậy nên nhìn lướt qua thì thấy chị ấy lớn tuổi hơn tôi rất nhiều. Phông nền là ở sân nhà, tụi tôi căn bản thường chụp ở đó."

"Nhà là chỉ biệt thự Di Lăng ở đường Thanh Khê hả?"

"Đúng vậy, sân nhà tôi rất lớn, có hoa có cây, trên cây có ổ chim, có côn trùng, có ao nước nhỏ còn có cá nữa, trong ký ức của tôi nơi đó rất thú vị." Nụ cười của Tiêu Chiến mang theo hoài niệm, "Hồi đó ông bà ngoại không có quản tôi, tôi nằm bò trên đất đếm kiến, nhoài người xuống ao nói chuyện với cá, lăn lộn cả người dính đầy bùn đất cũng không bị mắng."

MC "Nghe cậu kể lại thì tôi có thể thấy ngài Tu Ninh và nữ sĩ Lệnh Nghi là người vô cùng tốt."

Tiêu Chiến cong mắt, "Ừ, ông bà ngoại của tôi vô cùng tốt."

MC tự nhiên hỏi tiếp câu thứ hai, "Vậy đối với việc ba mẹ không thể ở bên cạnh cậu trong quá trình trưởng thành, cậu có nuối tiếc không?"

Tiêu Chiến suy nghĩ vài giây, bình thản nói, "Có, hồi tôi còn nhỏ từng thắc mắc tại sao các bạn của mình có ba mẹ còn tôi lại không. Hồi đó ba mẹ tôi bất đắc dĩ phải tách ra, lúc mẹ sinh tôi bởi vì khó sinh nên qua đời. Bởi vì một vài nguyên nhân và uẩn khúc nên mấy năm sau ba tôi mới hay tin mẹ tôi mất, bi thương quá độ, không dám bước chân lên mảnh đất này nữa, lúc ấy ba không hề biết tới sự tồn tại của tôi. Nhưng tôi biết mẹ tôi yêu ba tôi và cũng yêu tôi, tình yêu này khiến tôi tràn đầy năng lượng."

Đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến nói chi tiết về vấn đề này, MC liên tưởng tới ba Tiêu Chiến là thuyền vương Uông Hạm, gần như có thể bổ não ra đoạn chuyện tình gian khổ năm đó.

Nói đến đó thì ngừng, MC đổi đề tài, "Hồi trước cậu từng hát "Phản Quang" và "Vô Ky" trong "Hồi Âm Cơ", sau đó cậu và Vương Nhất Bác trở thành tâm điểm thảo luận, tôi thật sự tò mò, rốt cuộc mối quan hệ giữa cậu và Vương Nhất Bác là như thế nào vậy?"

Nghe tới tên Nhất Bác, trong con ngươi Tiêu Chiến được thắp sáng nụ cười, cậu trả lời, "Nếu nói thật thì lúc tôi mười tám tuổi, không lâu sau khi bà ngoại mất thì tôi đã biết Vương Nhất Bác, khi đó anh ấy mười chín. Nhưng mà lúc đó tụi tôi không có quen nhau."

"Sớm vậy?" MC có chút kinh ngạc, "Hai người đã biết nhau từ sớm rồi hả?"

Tiêu Chiến không nói rõ, chỉ mỉm cười gật đầu, "Ừ."

Không đi sâu vào câu trả lời này, MC lại hỏi, "Lúc chuẩn bị cho buổi phỏng vấn này, tôi đã đi tìm rất nhiều thông tin cá nhân của cậu. Trong đó lúc tôi xem show "Tàng Bảo" thì vô cùng tò mò, Thái tử Thái phó Tiêu Hoài Nam cùng với tác giả tiệc tranh "Dạ Yến", Tiêu Hoằng Chi, phu nhân Tiêu Hiển Dương của Đại tướng quân Tống Chỉ Qua đều là người của Thanh Sơn Tiêu thị, là tổ tiên của cậu sao?"

"Đúng vậy, bọn họ đều là người của Thanh Sơn Tiêu thị. Vậy nên sau khi ghi hình xong ông Cổ và viện trưởng Cam cười tôi, nói tôi ăn gian, bởi vì những thứ này đã được ghi lại chi tiết trong lịch sử gia đình." Tiêu Chiến mím môi cười, "Nhưng để ăn gian thì tôi cũng phải trả một cái giá rất lớn, hồi bé tôi không chỉ phải học thuộc văn thơ cổ mà còn phải học thuộc lịch sử gia đình, điều quan trọng nhất là cuốn lịch sử gia đình còn cao hơn cả tôi, đúng là ác mộng!"

MC cười lên.

Tiêu Chiến nói tiếp, "Nhắc tới đây, tôi đang chuẩn bị xây một viện bảo tàng tư nhân, đến lúc đó tôi sẽ trưng bày đồ sưu tầm của mấy đời Dư gia trong viện bảo tàng, địa chỉ của bảo tàng ở ngay đường Thanh Trì của Ninh thành."

Trong mắt MC lộ vẻ kinh ngạc, "Tại sao cậu lại muốn xây một viện bảo tàng tư nhân vậy? Chúng ta đều biết tiền vốn và công sức bỏ ra cho một viện bảo tàng tư nhân rất lớn, chi phí duy trì cũng lớn nhưng doanh thu căn bản chẳng có nhiêu."

"Đúng vậy, không sai." Tiêu Chiến gật đầu, nghiêm túc nói, "Lúc xây viện bảo tàng, tôi cân nhắc rất nhiều thứ, ví dụ như bảo vệ văn vật và văn hóa, ví dụ như để mọi người có thể chiêm ngưỡng những món đồ cổ tinh mỹ và có ý nghĩa sâu xa này.

Nhưng điều quan trọng nhất là, bây giờ có rất nhiều người đang nói bức tường thành văn hóa và lịch sử đang dần sụp đổ, dân tộc chúng ta đang dần mất đi truyền thống và tín ngưỡng của mình. Tôi không nghĩ nhiều như vậy, tôi chỉ muốn trước tiên bằng vào hai tay của mình xếp lên lại những viên gạch mới, chồng lên từng viên từng viên một."

Dưới đài, Mạnh Dao nhìn Tiêu Chiến dưới ánh đèn, nói với Tiểu Tinh đang đứng bên cạnh, "Mãi tới bây giờ Tiêu Chiến vẫn không nhận ra chuyện mình đang làm có giá trị tới mức nào, ý nghĩa to lớn tới dường nào. Nói thế nào đây nhỉ, thật ra cậu ấy là một người vô cùng khiêm tốn."

Cô tiếp lời, "Mọi thứ trên đời cũng không cản nổi bước chân của tôi. Tiêu Chiến từng nói vậy, đúng không?"

"Đúng vậy, chính là câu này." Trong mắt Mạnh Dao tràn đầy sự tán thưởng, "Vậy nên tính cách của cậu ấy thật sự rất quật cường. Cậu ấy không có rảnh đi lo nghĩ thứ gì mới là chính xác, thứ gì cần phải làm, cái gì gọi là sự đồng ý của quần chúng, cái gì gọi là phù hợp với tư duy của người thường và giá trị quan. Cậu ấy chỉ làm thứ cậu ấy muốn làm, một khi quyết định phải làm thì sẽ dốc hết toàn lực, không thể lay chuyển."

Mạnh Dao thở dài, "Tính cách tự tin mãnh liệt và bình tĩnh này, tôi thật sự có chút hâm mộ!"

Bước xuống sân khấu, đi vào phòng nghỉ ở hậu trường, Tiêu Chiến nhận lấy chai nước Tiểu Tinh đưa, uống xong, cậu nói với Mạnh Dao, "Mạnh ca, tôi chuẩn bị công khai."

Giọng điệu tự nhiên, giống như đang nói "Tôi khát".

Cho dù đã sớm chuẩn bị tâm lý nhưng Mạnh Dao vẫn lảo đảo, "Khi nào? Dùng hình thức nào? Không, phải hỏi là, cụ thể cậu định công bố vào tháng nào ngày nào mấy giờ mấy phút mấy giây?"

So với Mạnh Dạo, cô hưng phấn hơn nhiều, "Tiêu Chiến, em có muốn lựa thời gian công bố có ý nghĩa đặc biệt gì không? Ví dụ như mười ba giờ mười bốn phút, 1314 á!"

(1314: trọn đời trọn kiếp)

Tiêu Chiến mỉm cười lắc đầu, "Không cần, mỗi một phút mỗi một giây ở chung một chỗ với Nhất Bác đã đủ quý giá và đặc biệt rồi, cực kỳ ý nghĩa."

Nghe những lời này, Mạnh Dao dè bỉu liếc cậu, khoát tay, "Được rồi, bên tôi đã sớm chuẩn bị xong hết rồi, phương án có đủ bốn loại ABCD, cậu yên tâm, Mạnh ca bao trọn gói!"

Tiêu Chiến nhe răng cười, "Vất vả rồi!"

Hôm sau ngày ghi hình show phỏng vấn, cũng chính là tối ngày hai mươi bảy tháng hai, show đã được phát sóng. Sau khi show kết thúc, cái thiệp phân tích lại nổi lên trang đầu trong diễn đàn. Mà #Ba_mẹ_Tiêu_Chiến #Tiêu_Chiến_xây_viện_bảo_tàng_tư_nhân, #Thanh_Sơn_Tiêu _thị, #Tiêu_Chiến_và_Vương_Nhất_Bác_đã_sớm_biết_nhau, dắt tay nhau leo lên bảng hot search.

"—— #Ba_mẹ_Tiêu_Chiến câu chuyện tình yêu tuyệt thế giữa thuyền vương và tiểu thư thế gia! Nỗ lực đi điều tra thân thế và cuộc đời thuyền vương Uông Hạm rồi kết hợp với vài câu rời rạc Tiêu Chiến từng nói qua, bổ não một chút, đây là một câu chuyện tình tuyệt đẹp khiến người ta sụt sùi nước mắt!"

"—#Tiêu_Chiến_xây_viện_bảo_tàng_tư_nhân rốt cuộc là trong nhà anh cất bao nhiêu bảo bối mà phải cần một viện bảo tàng mới chứa đủ vậy hả?! Nhớ năm đó tui còn từng diss Tiêu Chiến nghèo đến mức không mua nổi thức ăn ngoài, tối ngày rêu rao hình tượng quý công tử. Bây giờ tui chỉ muốn xuyên không trở về, kêu bản thân đừng có nói nhảm nữa! Sẽ bị vả sấp mặt đó!"

"—— #Tiêu_Chiến_và_Vương_Nhất_Bác_đã_sớm_biết_nhau a a a thét chói tai! Vậy nên cái giả thiết đó là thật hả? Cho dù không phải thật nhưng mà khi đó Tiêu Chiến mười tám tuổi á! Vương tổng cũng chưa tới hai mươi! Hu hu tui cuồng CP đến mức khóc thành tiếng rồi nè, mà còn khóc lớn nữa!"

"—— #Thanh_Sơn_Tiêu _thị câu trả lời kia của Tiêu Chiến thật sự rất tốt, tui luôn có cảm giác mỗi một lần tui lại nhìn thấy một khía cạnh mới của con người cậu ấy! Ngồi đó than thở cũng chả có tích sự gì, phải làm nhiều hơn những gì bạn có thể làm, bức tường văn hóa và lịch sử của dân tộc chúng ta mới có thể đứng vững theo thời gian! Cùng cố gắng với anh!"

Sáng ngày hai mươi tám, Tiêu Chiến ngồi quỳ trên giường dụi mắt, vừa ngáp vừa thuần thục thắt cà vạt cho Vương Nhất Bác. Theo thói quen hôn lên đôi môi Nhất Bác, sau đó Tiêu Chiến giống như mất hết sức lực, mềm nhũn nhoài lên người hắn.

"Nhất Bác."

Bàn tay vô thức ôm eo Tiêu Chiến kéo người vào ngực, Nhất Bác trầm giọng, đáp, "Ừm?"

"Chúng ta cùng nhau đăng weibo đi!"

Lập tức hiểu ý Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác rũ mắt nhìn cậu, trong mắt như có làn gió lướt qua đỉnh núi đầy mây mù, "Được."

Mấy phút sau, weibo hai người đồng thời đổi mới.

"Tiêu Chiến : em yêu anh @Vương Nhất Bác ."

"Vương Nhất Bác : anh yêu em @Tiêu Chiến ."

Hai weibo đổi mới chưa lâu, server sập. Tiêu Chiến vừa mới ung dung đến Thịnh Diệu đã bị Mạnh Dao lom lom nhìn cậu, "Hay lắm! Chúc mừng cậu đã trở thành nghệ sĩ đầu tiên trong năm làm sập server weibo!"

Tiêu Chiến ngượng ngùng, "Tôi không ngờ server sập."

"Không dám giấu cậu, trừ weibo ra diễn đàn cũng bị treo luôn. Fans và quần chúng hóng drama vừa thấy weibo bị treo đã nhanh chóng chuyển chiến trường, bây giờ không chỉ lập trình viên của weibo gấp rụng hết cả tóc mà cả lập trình viên của mấy diễn đàn lưu lượng lớn cũng kinh hồn táng đảm!"

Mạnh Dao nói tiếp, "Cậu đây là quá xem thường danh tiếng của mình hay là quá xem thường danh tiếng của Vương tổng? Hay cậu quá xem thường độ hot của chuyện này?" hắn chỉ hai cái điện thoại được đặt ngay ngắn trên bàn làm việc, "Tôi đã tính trước được nên cậu vừa đăng weibo, phản ứng đầu tiên của tôi chính là tắt máy. Tiểu Tinh tắt máy chậm, suýt nữa nổ điện thoại!"

Tiêu Chiến ngồi xuống ghế, thuận tay cầm một cây bút lên, xoay bút theo thói quen, "Nói thật, Mạnh ca này, vừa nãy trên đường đi tôi nghĩ tới nghĩ lui, nhưng cuối cùng cũng không dám xem phản ứng trên mạng."

"Ồ, Tiêu Chiến cũng có lúc căng thẳng hả?" Mạnh Dao nghịch chìa khóa xe, nhướng mày, "Tôi còn nhớ ngày hai tháng bảy năm kia, cậu tới gặp tôi ngay trong căn phòng làm việc này, sau đó tôi kêu cậu hát một bài, cậu vừa mở miệng đã hát giáo ca của đại học Ninh thành. Trọng điểm là cậu không nhớ lời bài hát, ung dung lấy điện thoại ra từ túi quần, mở lời nhạc ra bắt đầu hát. Thần thái đó, tính cách đó còn bình tĩnh hơn cả tôi. Chớp mắt một cái, thời gian trôi qua thật mau."

Đặt chìa khóa xe lên bàn, Mạnh Dao trấn an cậu, "Từ lúc cậu đăng bài đến bây giờ tôi luôn theo dõi chiều gió, không có vấn đề gì. Chỉ có những antifans trung thành của cậu cho dù đá phải tường xi măng cũng kiên quyết không quay đầu bị bài weibo của chủ tịch đảng antifans, Nhất Bác làm cho hoảng sợ choáng váng, trọng thương nghiêm trọng, để lại bóng ma tâm lý mà thôi."

Nói xong, hắn mở ra một trang web trên máy tính, đưa máy tính cho Tiêu Chiến nhìn, "Nào, nhìn fans của cậu trổ tài Sherlock Holmes đi."

Tựa đề của thiệp là "Những hint nhỏ chúng ta từng bỏ qua năm đó..."

"Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến công khai!!! Là một fan lâu năm và là fans mới của Vương Tiêu, tui tay cầm kính lúp, vai vác kính hiển vi, vũ trang đầy đủ tới đây phát đường! Báo động, đằng trước siu siu ngọt!!

Mùa hai "Thiên Long ", Tiêu Chiến mời đám Kim Lăng tới một hội sở để hát karaoke, ngay ngày hôm đó boss không thu tiền toàn bộ hội sở. Theo như điều tra, hội sở chính là sản nghiệp dưới danh nghĩa của Vương tổng, có ngọt không?

Nhân viên nội bộ của giải trí Thịnh Diệu tiết lộ sau khi Tiêu Chiến gia nhập Thịnh Diệu, tần suất Vương tổng tới Thịnh Diệu một đường đi lên!

Tiêu Chiến livestream, lần nào cũng được một ID tên là Tiểu Vương đập 999 viên kim cương, tổng giá trị quà tặng là chín trăm chín mươi ngàn đồng! Đây chắc là... dùng thay cho 999 đóa hồng? Nếu tui đoán đúng, người này hẳn là Vương tổng! Tiêu Chiến còn từng chỉ đích danh anh ấy trong livestream, nhắc anh ấy phải giữ gìn sức khỏe!

Phú nhị đại tung ảnh hồ sơ bệnh án lên trong sự việc của Huyên Huyên kia vừa mới đăng weibo, nói là người khi đó kêu hắn tung ảnh hồ sơ bệnh án lên chính là, Vương tổng !

Lần đầu tiên weibo Vương tổng tổ chức rút thăm trúng thường, là vào ngày Tiêu Chiến đứng hạng nhất "Thiên Long "!

Tiêu Chiến chụp quảng cáo dùng đuôi cáo hàng limited của Hersey, Vương tổng mua đứt! Hàng cao cấp Tiêu Chiến mặc, Vương tổng mua đứt! Ý tứ đại khái là... hàng giống với em ấy chỉ có tôi mới được có? Đeo đồng hồ đôi cũng không phải trùng hợp, đó thật sự là ĐỒNG! HỒ! ĐÔI!!!

Vương tổng từng mua hot search thứ hai là #Bắn_tim, việc làm khó hiểu như vậy, bây giờ ngẫm lại, chắc là làm cho Tiêu Chiến nhìn!

Trong show tạp kỹ ngày hai mươi tháng tư, Tiêu Chiến bị hỏi thích một người sẽ có cảm giác gì? tiêu chiến trả lời: là cả hai luyến tiếc không muốn về nhà! Chậc, ngọt ngấy!

Album của Tiêu Chiến bán thành công, tiếp ứng xa hoa ẩn danh —— thân máy bay dán mặt bìa album, bút tích của Vương tổng! Tiếp ứng tòa nhà đèn LED kèm theo pháo hoa, bút tích của Vương tổng! Tường đèn LED viết Chiến Chiến đừng buồn, bút tích của Vương tổng! (bổ sung: Cao ốc là của Vương tổng)

Vương tổng chê khoai tây sợi xào của Tiêu Chiến xấu bỏ xừ, bây giờ nhìn lại, khoai tây sợi xào Tiêu Chiến khoe, là Vương tổng xào!

Động đất ở Cảnh thành, Tiêu Chiến bị kẹt dưới thung lũng, Vương tổng lập tức chạy tới đó!

Chu Thi từng bỏ tiền yêu cầu Tiêu Chiến rời khỏi ban giám khảo show "Để Tôi Hát", nhân viên nội bộ tiết lộ khi đó Vương tổng lập tức đầu tư gấp đôi, bắt Chu Thi cút! Sau đó Chu Thi lái xe đâm Tiêu Chiến, người liều mình cứu Tiêu Chiến trong camera chính là Vương tổng!

Trong lễ trao giải Kim Khúc, Tiêu Chiến hôn nhẫn tỏ tình, lời tỏ tình đó chính là nói cho Vương tổng nghe! Weibo hai người đồng thời đăng tin, tỏ tình với đối phương!"

"—— vờ lờ! Bác cút lên top cho tui! Hai người kia ngọt chết mất! Tui xỉu! A a a thực sự toàn bộ đều là đường a a a! Còn nữa, hình như Tiêu Chiến từng nói người cậu ấy thích giống như đường phèn thì phải? Không ngờ cậu ấy thích ăn đường phèn? Đường phèn, bề ngoài cứng lạnh nhưng bên trong vô cùng ngọt ngào!!"

"—— xin hỏi mọi người có thấy chua không? Tui chuyển hộ khẩu tới dưới tán cây chanh rồi nha! Viết huyết thư cầu hai người lập tức kết hôn! Thật sự quá ngọt, tui lại đi xem lại camera quay cảnh lái xe đâm Tiêu Chiến, Vương tổng thật sự không hề do dự lấy nửa giây, dùng tính mạng của mình bảo vệ Tiêu Chiến ! Ban đầu tui thấy Tiêu Chiến hẹn hò còn định không làm fan nữa mà chuyển sang con đường chỉ yêu âm nhạc của anh, nhưng khi tui trông thấy một màn này, trời đất ơi ai mà chịu nổi đây trời! QAQ"

"—— trọng điểm chú ý của tui là, Vương Nhất Bác thì nắm giữ tập đoàn tài chính siêu to của gia đình, Tiêu Chiến lại nắm tiền tài của hai bên thuyền vương Uông Hạm và Thanh Sơn Tiêu thị, tổng giá trị kinh tế của hai người sau khi về chung một nhà... quá khủng bố!"

"—— Vương tổng của tụi tui không chỉ thuận lợi xâm nhập vào nội bộ antifans mà còn thuận lợi leo lên chức chủ tịch đảng anti luôn! Bây giờ thân phận thật đã bị bại lộ, các anti sắp nổ tung tại chỗ rồi ha ha ha! Vương tổng thật sự đã tự mình mở đường máu, trả giá quá nhiều, suy nghĩ theo hướng người thường không ai dám nghĩ!"

Mạnh Dao đọc lại một lần, thổn thức, "Sau khi đọc xong thiệp, tôi nhận ra có một số sự kiện đến tôi cũng không biết!" Hắn di chuột về phía sau, "Còn nữa, có fans cực kỳ tinh mắt, nhận ra đôi cúc tay áo cậu từng mang lúc tham dự hoạt động là đôi cúc tay áo được một người dùng giá hai triệu mua lại trong một buổi đấu giá, lúc ấy Vương tổng cũng có mặt ở đó." Hắn hỏi Tiêu Chiến, "Đây là thật hay giả vậy, đôi cúc tay áo đó là Vương tổng đưa cậu hả?"

Tiêu Chiến vừa nghe bèn không nhịn được cười, "Là thật, nhưng lúc Nhất Bác đưa tôi thì nói đôi cúc tay áo này chỉ có hai trăm đồng."

Mạnh Dao líu lưỡi, "Quả nhiên đại gia người nào kẻ nấy ai cũng giống nhau!"

Tiêu Chiến mỉm cười nói thêm, "Anh ấy không biết một điều, thật ra lúc ấy tôi cũng có mặt trong buổi đấu giá."

"Được rồi" Mạnh Dao mặt vô biểu tình, "Đây là tình thú của đám nhà giàu các cậu!"

Hơn một giờ sau weibo mới trở lại bình thường. Chỉ trong nháy mắt, hai tag #Weibo_sập và #Vương_Nhất_Bác_trả_giá_quá_nhiều cùng nhau lên hot search. Fans, người yêu thích âm nhạc và quần chúng hóng drama spam hai cái tag này đầy trang đầu, sau khi bày tỏ niềm hưng phấn xong thì lại rối rít kéo cả đám đến dưới tag #Vương_Nhất_Bác _trả_giá_quá_nhiều, bắt đầu spam tiếp.

"—— ha ha ha không ngờ anh lại là người như thế này, Vương tổng!"

"—— hắc bạn trai hắc vô cùng nghiêm túc, không cẩn thận còn lên làm chủ tịch đảng antifans! Antifans mỗi ngày lót dép ngồi chờ Vương tổng đăng bài hắc Tiêu Chiến bày tỏ, chỉ trách bản thân năm đó đã tin nhầm người! Cười ỉa!"

"—— đổi sang góc độ khác nhìn lại, Tiêu Chiến đúng là màu sắc duy nhất trong weibo ngàn dặm trắng tinh của Vương tổng! Lại bị thồn đường rồi! CP tui chèo sao lại ngọt thế này cơ chứ!"

"—— sau khi hai người kia công khai bày tỏ, tui nhìn cái gì cũng thành màu hồng! Lại nghe "Vô Ky " thêm một lần, tự giác thồn đường vào họng mình!"

Chuyện này được spam trên mạng tận mấy ngày, mãi đến tận tháng ba hoa lê trắng nở đầy sân rồi rơi rụng từng đóa, nhiệt độ mới xem như hạ xuống.

Lúc Vương Nhất Bác tới, Tiêu Chiến đang sắp xếp quần áo —— thời tiết đang dần ấm hơn, cậu định chuyển đống quần áo mỏng ở biệt thự Di Lăng sang Liên Hoa.

"Chẳng phải mùa xuân đã tới rồi sao, nghiên mực hồi trước em dùng quá nặng, em định đổi sang cái nghiên mực hình đuôi rồng này." Tiêu Chiến bỏ nghiên mực đen được khắc cành trúc vào trong hộp gỗ, sau đó cậu vừa bỏ thêm mấy thỏi mực Huy Châu vào hộp vừa nói chuyện với Vương Nhất Bác "Hồi trước ông ngoại rất thích dùng cái nghiên mực này, nói nó thô ráp không giữ bút, trơn nhẵn dễ mài mực. Nhắc tới đây, khoảng thời gian này em vẫn luôn bận rộn chuyện viện bảo tàng, không có luyện chữ được, anh nhất định phải đốc thúc em đấy."

Vương Nhất Bác lấy hộp gỗ đựng nghiên mực, đồng ý, "Ừ."

"Chị em vừa phát hành album mới, nói em cũng phải tham dự buổi họp báo, em định mặc bộ đồ anh mua cho em mấy ngày trước, đeo cái kẹp cà vạt mới và cúc tay áo..."

Thu dọn đồ xong, Tiêu Chiến khóa cánh cổng biệt thự Di Lăng lại, cùng ngồi lên xe với Nhất Bác. Bánh xe lăn qua đường đá xanh, đi qua hàng cây ngô đồng tươi tốt ở hai bên đường, quẹo qua mấy khúc cua, lọt vào tầm mắt là viện bảo tàng Thanh Sơn đang thi công. Một tảng đá được dựng bên cạnh bảo tàng, ở trên khắc dòng chữ "Thiên tái bất phản, duy Tiêu Thanh Sơn".

Xe tiếp tục đi về phía trước, lướt qua vô số ánh nắng và bóng cây, Tiêu Chiến cầm tay Vương Nhất Bác, thấy đối phương nhìn mình, cậu mỉm cười, gọi, "Anh ."

"Ơi?"

"Gặp được anh, có lẽ chính là chuyện tốt đẹp nhất cả đời này của em."

Lỗ tai Vương Nhất Bác ửng đỏ, chăm chú nhìn đôi mắt Tiêu Chiến, dường như trong đó có ngàn ánh sao tỏa sáng rạng rỡ, hắn nghiêm túc đáp lại, "Anh cũng vậy."

"Chiến Chiến, chúng ta đi đăng kí kết hôn"

Ánh mắt Tiêu Chiến sáng lấp lánh như thiên hà, nhẹ giọng đáp: "Được".

Cùng nhau đi đến đầu bạc răng long, một đời bình an hạnh phúc.

———— Hoàn———-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro