Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Phác tổng. . . .tôi cảm thấy không ổn . . . . .hức. . . .tôi. . . "

"Suỵt!em đã làm sai và đây là hình phạt dành cho em"

Xán Liệt sau khi nhét quả nho vào huyệt đạo của Bạch Hiền rồi bắt cậu mặc quần áo theo hắn ra ngoài.

Trong khi Xán Liệt hắn còn đang đắc ý thì bên này Bạch Hiền như chết đi sống lại.

Quả nho phía dưới vẫn nằm im như cũ, mỗi lần Bạch Hiền cử động mạnh thì miệng liền phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng, cái cảm giác như vừa trên thiên đàng vừa như dưới địa ngục đó thật sự khiến người ta khổ vô cùng.

"Ngoan,theo tôi đi đến một nơi"

Xán Liệt quay sang cười đểu, càng làm nổi bật ngũ quan cương nghị nhưng lúc này Bạch Hiền không còn tâm trí nào để quan tâm nữa, phía dưới cảm thấy thật rã rời.

Mặc kệ cơ thể mỏng manh của Bạch Hiền đang run lẩy bẩy, Xán Liệt vẫn bước đi dõng dạc đến thang máy của công ty mà không sử dụng thang máy riêng của giám đốc lại có một căn phòng khác chứ!

"Ư. . . . .hu hu hu. . . . ."

Bên trong thang máy hiện tại không có ai nhưng camera khiến Bạch Hiền cảm thấy rất khó chịu, có lẽ bắt đầu từ sự xấu hổ.

Cảm giác khó chịu cùng ngượng ngùng làm Bạch Hiền phát ra vài tiếng rên rỉ, sau đó lại ấm ức mà bật khóc, đến Xán Liệt cũng không ngờ được cậu trai này sẽ làm ra hành động như vậy.

"Này, cậu làm s....."

"Ting!"

Xán Liệt còn đang bối rối thì cửa thang máy lại vang lên lần nữa, cánh cửa mở ra là hai nam thanh niên tăng ca nên về muộn.

Giờ này cũng phải hơn 8 giờ nên chắc trong tập đoàn chỉ còn vài người.

Hai người kia đang bên ngoài uể oải ngáp thành tiếng, lại lẩm bẩm cái gì Phác tổng tài ác độc bỗng dưng nhìn vào trong thang máy thì toàn thân cứng đờ lại.

"Phác tổng, ha ha chào anh, thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc bị hư chăng mà tổng tài vũ đại của chúng ta lại. . . "

Người kia chưa nói hết lời đã bị Xán Liệt ném cho ánh mắt sắc lanh, dễ hiểu "im đi".

"Phác tổng. . . .  có phải anh. . . .anh cố tình đi thang máy của nhân viên. . .. . .hức"

Xán Liệt không đáp lời Bạch Hiền.chỉ khẽ lướt mắt qua bảng tên của hai người kia, hành động nhỏ này Bach Hiền có thể không thấy nhưng hai người kia thì đã thấy rất rõ ràng.

"Ha ha . . . . Phác tổng bỗng dưng chúng tôi sực nhớ còn có vài xấp hòi sơ chưa hoàn thành, chúng tôi. . . "

Lời còn chưa dứt họ đã quấn quít chạy lẹ, lúc nãy ánh mắt của phác tổng thật đáng sợ, 'cút mau '

Cửa thang máy liền đóng lại không lâu  sau, Bạch Hiền liền ngã vào lòng Xán Liệt, trên trán toát đầy mồ hôi lạnh.

"Phác tổng, Phác
tổng. . . .tôi. . .ưm"

Xán Liệt bỗng dưng cảm thấy hơi lo lắng, cảm giác thật sự rất khó chịu sao?

"Khó chịu lắm à?"

Bạch Hiền liếc mắt nhìn hắn một cái, bỗng cảm thấy có lúc Phác tổng thật ngu ngốc, bất quá nhìn dáng vẻ bối rối của anh ta hiện tại khiến cậu cũng bớt khó chịu đi phần nào.

"Nếu rất khó chịu. . . .sẽ lấy ra sao ?"

---------------------------------------------------------
Hôm nay ngắn thế này thôi còn đi cày nữa. Xin lỗi nhé. Mai hoặc ngày kia có chương ms thôi 😆😆😆

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro