Chap 113

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng lúc này bọn người kia đã đi siêu thị về. Bọn họ đi vào phòng bếp, trên tay xách túi to túi nhỏ. Nhìn thấy nó, bọn họ không nói gì. Còn Xiumin thì :
-Anh chưa đi nghỉ sao?
-Sao phải nghỉ?_nó lạnh giọng hỏi, nó nói vậy cũng đúng. Xiumin hỏi vậy chẳng khác gì việc khẳng định nó bị bệnh
-Anh đổ mì rồi à_Xiumin hỏi khi nhìn thấy trong xọt rác có món mì nó xào
-Cậu nói nhiều quá rồi đấy__nó nói rồi tới bàn ăn ngồi xuống ghế rót cốc nước mát uống
-Cậu có muốn ăn gì khôg? Bọn tớ mua nhiều đồ lắm, bọn tớ tính gọi đầu bếp tới nấu__Ksi cười nhìn nó nói nhưng lại khiến cho Xiumin nhăn mày
-Chuyện này không.....__Xiumin định nói là không phải gọi đầu bếp tới nấu bởi vì nó ghét có người làm trong nhà khi có nó ở nhà, nhưng chưa kịp nói hết câu nó đã ngắt lời
-Gọi đầu bếp tới nấu sao? Vậy đợi tôi ra ngoài đã__nó nói
-Sao phải vậy?_Kai nhăn mày hỏi, sao gọi đầu bếp tới mà nó phải ra ngoài thật lạ à nha !!?
-Anh ấy không thích có người lạ trong nhà khi có anh ấy__Xiumin lý giải cho bọn họ nghe
-A, thảo nào tớ không thấy người giúp việc nào cả, nhưng sao nhà vẫn sạch sẽ vậy?__Kai thắc mắc hỏi
-Không phải không có, mà họ tới làm sớm rồi về mà không ai biết__Xiumin nói, bọn họ gật đầu
-Nói nhiều chuyện cá nhân của tôi quá đấy__nó trừng mắt nói rồi vịn tay ghế đứng dậy. Đột nhiên dưới bụng nó truyền đến cơn đau. Không thể nào, cơn đau sao dạo này lại đến nhiều vậy. Tay nó vịn ghế cứ run run nhẹ không ai thấy được, nó xoay người nhịn đau đi lên lầu. Đi được một đoạn Xiumin nói :
-Anh không phải ra ngoài đâu, em sẽ tự nấu ăn mà__nghe được câu nói của Xiumin nó dừng lại một lúc rồi đáp nhưng không quay đầu lại nhìn :
-Tùy cậu__nó nói rồi đi ra tới phòng khách, bọn người kia cũng không muốn bận tâm đến nó
"Xoảng....xoảng...", một âm thanh đổ vỡ phát ra từ phòng khách vọng vào bếp khiến bọn người kia chú ý. Bọn họ chạy tới phòng khách xem thì thấy nó đang khụy gối dưới nền, cúi sát đầu xuống , tay ôm bụng, trước mặt toàn là mảnh vỡ của ấm chén trà
-Anh....__Xiumin gọi nó rồi chạy lại cả Kai nữa, nhưng Suho lại đến cạnh nó nhanh hơn. Tuy cậu có nói gì đi nữa, nhưng là không thể không quan tâm đến nó
-Baekhyun, em sao vậy?_Sujo nói rồi lại cạnh đỡ nó nhưng bị nó hất tay ra. Nó ngước khuôn mặt đầy mồ hôi lên nhìn Suho, giọng cố lấy lại vẻ bình thường nói :
-Hai không phải ghét Baekhyun lắm sao? Vì vậy đừng có bận tâm việc này__nó trừng mắt nói rồi cố gắng vịn tay lên sofa đứng dậy bước đi hơi loạng choạng
-Nhưng em là bị làm sao? Tay còn băg bó nữa kìa__Suho nhịn không được chạy lại cản bước đi của nó nói, lúc này mọi người mới để ý đến cái tay bị thương của nó, hình như mới bị thương nên máu lại rỉ ra đỏ cả gạc y tế rồi
-Hai tránh ra__nó giọng đã trở nên không rõ ràng vì đau. Đau, đau quá....
-Cậu tránh ra đi__Xiumin chạy lại đẩy Suho ra rồi đỡ lấy nó. Cậu nhìn Suho lặp lại câu nói của Suho :
-Không phải cậu nói "Thằng bé không phải là em tớ, em tớ không phải loại người vô tình như vậy" sao? Vì vậy đừng quan tâm anh ấy nữa__nói rồi Xiumin liền đỡ nó lên lầu, nó cần uống thuốc. Nó nghe lời thuật lại của Xiumin thì tâm đau như cắt, kể cả anh trai ruột cũng không tin nó nói gì người khác, nhưng sự tin tưởng đó bây giờ không còn là vấn đề quan trọng nữa, càng hận nhiều thì việc nó nhẫn nhịn mọi chuyện cũng không uổng phí. Suho cũng cứng họng trước lời Xiumin nói
-Chuyện này phải nói sao? Van xin các cậu, đừng làm cậu ấy tổn thương nữa, được không?__Kai nhìn theo hướng nó lên lầu nhưng lại nói với bọn người kia
-Chẳng lẽ cậu biết chuyện gì hả?_Suho nhìn Kai hỏi, anh thấy biểu hiện của nó - Kai - Xiumin càng ngày càng lạ
-Tớ thì biết chuyện gì chứ, nhưng tớ nói cho các cậu biết tớ sẽ như Xiumin, chỉ cần cậu ấy xảy ra chuyện gì thì nắm đấm của tớ không tha cho các cậu, kể là bạn thân đi chăng nữa__nói rồi Kai đi vào phòng ngủ mình khóa bên trong lại. Lúc nãy nhìn nó như vậy cậu đau lắm, cậu là vẫn yêu nó, rất nhiều. Tình yêu này cậu đã không có hy vọng nhiều vào nó nhưng là vẫn không thể nào quên đi
Còn lại ở phòng khách chỉ có Lay, Tao, D.O, Luhan, Suho, Sehun và Kris
-Anh ấy nhìn có vẻ rất đau đớn__Tao nói khi cả bọn ngồi tập trung ở ghế sofa
-Chắc chỉ là đau bụng bình thường ấy mà__Lay nói
-Này, sao hai người trầm mặc vậy?__Sehun nhìn D.O và Suho nói
-Tớ thấy anh Kai quan tâm anh ấy một cách bất bình thường__D.O nói khuôn mặt thể hiện vẻ không vui
-Có nên nói cho mọi người biết không nhỉ? Bọn họ quen nhau từ lúc còn nhỏ, giữa bọn họ tồn tại tình cảm... trên tình bạn, nhưng chỉ là một phía. Bây giờ tình cảm đó lại bộc phát_Suho nói
-Ý anh là, anh Kai yêu anh ấy đã rất lâu nhưng không được anh ấy đáp trả sao? Nhưng hiện tại anh ấy là người yêu em_D.O không giám tin những gì Suho vừa nói, Kai yêu nó. Điều này sao có thể. Không thể nào
-Đó là sự thật, cậu ấy cho tới bây giờ dường như không thể dứt ra khỏi tình cảm này được__Suho nói
-Anh làm ơn đừng nói nữa, được khôg __D.O yếu ớt nói. Đúng lúc này Kai cũng đi ra khỏi phòng và Xiumin cũg đi từ trên lầu đi xuống
-Sao rồi?__Kai hỏi không đầu không đuôi nhưng mọi người có thể hiểu được Kai hỏi vấn đề gì
-Đã ổn đag nằm nghỉ một lúc_Xiumin đáp, lúc nãy anh cậu làm cho cậu rất sợ. Anh ấy đau càng ngày càng nhiều, uống thuốc cũng không đỡ là bao.
Lúc này Xiumin và Kai cũng đã ngồi xuống sofa
-D.O bị làm sao vậy?__Xiumin nhìn thấy D.O không có tâm trạng tốt thì phải nên cậu hỏi
-Anh Kai, anh yêu anh Baekhyun sao?__D.O quyết định hỏi thẳng Kai làm cho tất cả đều giật mình. Kai im lặng một lúc cũng nói :
-Làm sao em biết?
-Vậy là đúng rồi, vậy anh xem em là cái gì?__D.O lớn giọng hỏi
-Hãy cho anh thời gian để suy nghĩ, bây giờ không phải lúc nói đến chuyện này nữa__Kai nghiêm mặt nói
-Không phải lúc? Anh làm em rất thất vọng__D.O nói rồi chạy vào phòng đóng sập cửa lại, cậu thật sự đã không chịu nổi nữa, nước mắt cứ tuôn ra như mưa. Còn ở phòng khách :
-Cậu không định làm lành với cậu ấy sao?__Kris hỏi Kai
-Chuyện đó không nói nữa. Các cậu nhớ ngày mai sẽ làm gì chứ__Kai nói sang chuyện khác
-Nhớ__cả bọn đồng thanh đáp
-Ngày mai tốt nhất để Hân ở nhà đi. Tâm trạng cậu ấy không tốt sẽ ảnh hưởng đến công việc__Sehun nói
-Tớ cũng nghĩ vậy__Luhan nói
-Ngày mai anh Baekhyun sẽ ra nước ngoài__Xiumin nói
-Sao vậy được, không phải cậu ấy phải __Luhan định nói nó cũng là người trong cuộc tai sao lại ra nước ngoài lúc này thì bị cái trừng mắt của Kai làm cho im bặt, cậu cũng quên mất, thân phận trong thế giới ngầm của nó không có ai biết trừ cậu, Xiumin, Kai và L biết mà thôi
-Tại sao? Chuyện đó thì liên quan gì đến chúng ta__thấy Luhan im lặng không nó nữa thì Tao lên tiếng hỏi tiếp vấn đề nó ra nước ngoài
-Chắc là sợ bọn chúng bắt cậu ta làm con tin uy hiếp chúng ta chứ gì?__Kris nói
-Cứ cho là vậy đi__Xiumin nói
-Nhưng....__D.O định nói gì đó thì bị Kai ngắt lời
-Chuyện đó biết như thế là được, sao cậu lằng nhằng vậy__Kai gắt lời nhìn Luhan nói
-Biết rồi làm gì mà ghê vậy_Luhan bĩu môi nói, nhưng chuyện này cậu vẫn cứ thấy là lạ sao ấy rõ ràg nó là người nắm đầu mà, nhưng cậu cũng không biết phải lý giải làm sao

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek