Chap 61

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó dần dần cảm thấy chóng mặt muốn nghỉ ngơi nên ko thèm chấp việc làm của cậu ta, nói :
-Giờ thì giải họ vào tù đi và phải nhớ họ là người của tôi, trông coi họ cẩn thận, đặc biệt ko cho ai vào thăm hết nếu chưa có lệnh của tôi, một trong số họ ai bị chết trong tù tôi sẽ xử cậu đầu tiên__nó nói làm cho tên sếp sợ nhưng vẫn phải tuân lệnh.
-Yes, sir, giờ tôi sẽ đưa họ đi__cậu ta đứng nghiêm nói vs nó , rồi quay ra bọn thuộc hạ ra lệnh giải bọn chúng đi. Một lúc sau chỉ còn nó, bọn hắn , ông Park , ông bà Byun ở lại .
-Em hơi làm anh bất ngờ đó nha__hắn nói, nó ko nói gì .
-Cậu biết võ tại sao lúc ở trường..._Hee Young nói nhưng chưa hết câu nó đã ngắt lời bởi nó biết cô ta đang đề cập đến vấn đề nó bị nữ sinh đánh ở trường mà sao ko đánh lại .
-Tôi ko thích ...đụng vào chỉ bẩn tay thêm__nó nói , im lặng vài dây nó lại nói tiếp :
-Giờ hãy giải tán đi tôi về trước .
-Cậu ko bị thương chứ__Khánh nhìn nó nói vì anh sợ nó lúc đẩy anh ra đã bị trúng đạn .
-Không sao, đừng quan tâm tôi__nó nói và quay đi, nó biết cái tay bị trúng đạn của mình đang chảy máu rất nhiều, có lẽ lúc nãy đánh nhau cử độg mạnh nên máu ko đông lại được. Luhan nhìn theo nó chợt phát hiện dưới nền có máu từng giọt nhỏ, nhìn theo đường máu chảy thì phát hiện máu đó là của nó, Luhan hoảng lên nói :
-Cậu ấy bị thương rồi__Luhan nói vậy nên ai cũng nhìn nó và đúng thật , máu đang chảy ra rất nhiều . Nó đi một đoạn thì cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại và chỉ nghe được tiếng nói hỗn loạn khi nó ngất và sau vài giây nó ko biết được gì nữa.
Thấy nó đang rơi tự do xuống nền gạch và nằm úp mặt xuống Suho vội chạy lại đỡ nó , mọi người cũng vậy . Suho đỡ nó lên máu đang dần nhuốm màu áo trắng của anh thành màu đỏ sẫm , nhưng anh đang bất động. Chiếc kính trên mắt nó đã bị rơi ra, và trước mặt anh là khuôn mặt quen thuộc trong trí nhớ của anh người mà anh đã tìm kiếm sau nhiều năm trời , đó là em trai anh. Anh sững sờ, ông bà Byun cũng ko kém là bao . Cho đến khi giọng của hắn hốt hoảng nói mới kéo họ trở về vs thực tại :
-Mau mau đưa cậu ấy vào viện nhanh lên , mất máu rất nhiều rồi__nghe được hai chữ bệnh viện , thì Suho bồng nó lên định đi bệnh viện thì bị Xiumin cản lại , cậu nói :
-Đừng đưa anh ấy đi bệnh viện, giờ hãy đưa anh ấy về nhà và gọi bác sĩ tới.
-Sao ko được đưa tới bệnh viện chứ , nếu ko đi tính mạng sẽ gặp nguy hiểm đó__D.O nói .
-Chuyện đó rất dài dòng, bây giờ ko giải thích được hãy để lúc khác giờ phải cứu anh ấy đã__Xiumin nói .
-Được rồi, hãy về biệt thự của tôi__ Suho nói và bồng nó chạy thật nhanh đi, vừa đi anh vừa lẩm bẩm
"Baekhyun à , em ko được xảy ra chuyện gì, nếu ko anh sẽ chết theo em đó, tại sao em lại ngốc vậy, tại sao ko để viên đạn đó trúng anh đi, thà viên đạn đó nằm trên người anh còn hơn là anh thấy em thế này". Mọi người đằng sau cũng nối theo gót Suho đi , hắn vừa đi vừa nghĩ "mình thật vô dụng ngay cả việc bảo vệ cậu ấy mà mình cũng làm ko được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek