Chap 74

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Còn nó vào phòng khóa cửa lại mục đích chỉ có một là bảo mật căn phòng, tránh để xảy ra chuyện như lần này.
Sau khi bảo mật xong thì nó ra khỏi phòng, giờ đã là xế chiều rồi cũng chuẩn bị tối. Lần này cũng không khác gì mấy lần trước họ vẫn cười nói vui vẻ. Nhưng khi thấy nó xuống mọi người chỉ im lặng không giám hó hé điều gì. Nó nhìn bọn hắn, có vẻ họ sợ nó lắm lắm đây .
-Anh, anh lại đây ngồi đi_Xiumin, D.O Tao không hẹn mà cùng đồng thanh nói. Nó không nói gì cũng như mặc kệ cách xưng hô của Tao và D.O lại sofa ngồi cạnh hắn, vì chỉ còn chỗ trống cạnh hắn thôi .
-Anh, anh đi bệnh viện khám thế nào rồi ???__Xiumin hỏi khi nó đã ngồi xuống .
-Không sao, còn kết quả khám sức khỏe thì chưa có__nó nhàn nhã đáp .
-Vết thương tay không sao thì tốt rồi, nhưng mà cái gì mà khám sức khỏe nữa__Luhan nói .
-À chuyện này khôg có gì đâu_Xiumin cười trả lời thay nó. Lúc này nó lại nói
-Tính không đi học sao ?
-Hả ???__mọi người đồng thanh .
-Kỉ cương trường dường như không tốt, học sinh nghỉ học nhiều vậy mà không làm gì__nó bắt chéo chân lên nhau, lưng tựa ra sau nói .
-A, chuyện này không cần lo nhà chúg ta có quyền lư...._Tao nói, nhưng chưa kịp thốt chữ "lực" đã bị Xiumim ngắt lời :
-A, haha...mọi người tính tuần sau mới đi học lại .
-Mà cho dù bọn này có nghỉ nhiều cũng nhận được bằng giỏi tốt nghiệp thôi_Kris cười tươi nói, Xiumim chưa kịp ngắt lời của Kris luôn. Bởi Xiumin lo, trường bọn họ học là trường tư của tập đoàn BBH, mà tập đoàn này là của nó, vậy một khi nó đã nói trường học như vậy là nó không hài lòng. Mà cậu cố tìm cách để bọn hắn không nói gì lỡ lời làm nó tức mà bây giờ thì.... không kịp rồi.
-Vậy sao ???__nó nhếch môi nói .
-Anh, anh đừng...__Xiumin định nói những lời bênh vực bọn hắn thì thấy mặt nó bắt đầu lạnh đi thì cậu im bặt. Nó chỉ "hừ" nhẹ rồi im lặng
-Thứ hai tuần kế tiếp bọn anh sẽ đi học lại em đừng lo__hắn cười nhìn nó nói .
-Không liên quan, tốt nhất đừng lạm dụng chức quyền__nó nói, đối với hắn dường như nó nói nhẹ nhàng hơn .
-Anh biết__hắn cười xoa đầu nó, làm cho nó tròn xoe mắt nhìn, bọn bạn hắn cũng không khác là mấy .
-Sao vậy , anh đẹp trai quá nên nhìn không rời mắt được sao???__hắn trêu nó, hắn biết nó nhìn thấy nó nhìn chằm chằm mình mắt còn mở to nữa là vì hành động của hắn nhưng là hắn thích vậy .
-Anh đánh giá mình quá cao không?__nó bĩu môi nói nhưng trong nó cảm thấy vui và hạnh phúc .
-Haha...chuyện này anh là nói sự thật mà__hắn cười nói. Bọn bạn hắn lần này thì khỏi ngạc nhiên bởi khi yêu ai cũng vậy, nói chi hắn một người vì tình yêu trước kia mà trở nên lạnh lùng nhưng từ khi gặp nó thì đã thay đổi .
-Xì...__nó cười nhẹ trước câu nói của hắn .
-Hay là chúng ta ăn cơm tối xong cùng nhau đi chơi đi__Lay đưa ra ý tưởng .
-Ý kiến hay, nhưg tối nay ta ăn gì_Tao lúc đầu rất hứng khởi với câu nói của Lay nhưng câu sau có vẻ ỉu xìu. Lúc mọi người ai cũng đổ dồn nhìn về phía Xiumin, Xiumin thấy mọi người nhìn mình thì mặt méo mó nói :
-Này tớ không nấu đâu, trưa tớ nấu rồi giờ thì đến người khác đi_Xiumin nói, một hồi không biết cậu nghĩ gì lại nhìn về phía nó nói :
-Hay là anh nấu đi__sau câu nói của Xiumin thì mọi người lại đổ dồn mắt về phía nó. Nó thì nhướn mày nhìn Xiumin, cậu thấy nó nhìn với ánh mắt vậy là biết nó không muốn rồi, cậu đành nói :
-Thôi được, lần này nữa thôi lần sau không ai nấu thì đi nhà hàng đi, khôg thì thuê người mà nấu__Xiumin cảm thấy mình thật là lỗ nặng nề đó .
-Làm gì thì làm miễn sao lúc tôi ở nhà thì đừng để tôi thấy người giúp việc là ok__nó lúc này đã đứng lên nói. Nói xong nó đi ra khỏi phòng nhà, thấy nó đi thì hắn cũng đứng dậy nói với bọn bạn :
-Thôi các cậu giúp Xiumin một tay nhé, tớ phải đi__nói rồi hắn chạy theo hướng nó vừa đi. Bọn bạn thấy hắn trốn tránh trách nhiệm thì hét với theo hắn :
-Này, cậu đi đâu mà chọn đúng lúc này đi chứ__bọn họ mặt ai cũng méo xẹo
-Thôi người ta đi tìm người yêu mà __Xiumin cười nói bởi cậu thấy hắn chạy theo hướng nó đi .
-A, hóa ra là vậy, lần này tha cho cậu ấy đây__cả bọn trừ Xiumun và Suho ra thì bây giờ mới nhớ tới việc hắn và nó yêu nhau (đúng là bọn bạn vô tâm nhờ), nên cũng không nói gì nữa mà đi vào bếp cùng nhau mỗi người một tay để nấu bữa tối .
Hắn chạy theo nó ra khu vườn sau, cũng là chỗ xích đu nó và Suho ngồi. Thấy hắn ngồi xuống cạnh mình nó hỏi :
-Sao anh không ở lại với bọn họ ???
-Anh thích ở với em hơn__hắn cười tươi véo mũi nó nói .
-Xì...thiệt không__nó ra bộ không tin nói.
-Em không tin anh sao?__mặt hắn ỉu xìu nói. Nó cười tươi với bộ dạng của hắn.
-Chỉ đùa thôi mà, làm gì mà ra bộ dạng này vậy__nó giơ tay véo má hắn nói, hắn nắm tay nó xuống nhìn nó nói
-Tay em thật sự không sao chứ?__hắn vẫn lo lắng cho cánh tay của nó nên hỏi .
-Em phải nói bao nhiêu lần đây, em ổn mà__nó nhìn hắn nói .
-Anh thật vô dụng đúng không? Anh không bảo vệ được em, người mà anh rất yêu__hắn nhìn đi hướng khác, hắn thật sự cảm thấy bất lực. Nó thấy hắn nói vậy thì không hài lòng:
-Anh đừng nói vậy, miễn sao anh yêu em và em yêu anh là được mà__nó nói đầu dựa lên vai của hắn .
Hắn tay khoác lên vai nó nói :
-Nhưng anh muốn là người bảo vệ cho em, anh không muốn thấy em khóc, anh muốn làm cho em cười nhiều mà không vướng bận những nỗi buồn, và anh muốn, anh muốn làm rất nhiều thứ cho em__hắn thật lòng nói, tay ôm nó siết chặt hơn, dường như sợ mất nó đi. Còn nó nghe hắn nói vậy thì cảm thấy rất hạnh phúc, nó muốn thời gian dừng lại đây không trôi nữa
-Em sẽ cười nhiều khi ở bên anh nhé__nó cười nói .
-Ừ, hãy cười nhiều lên, đời người còn dài không nên chỉ có những nỗi buồn __hắn nói. Hai người bên nhau, trông họ thật đẹp đôi, hai người họ im lặng hồi lâu, nó lại hỏi :
-Anh yêu em vì cái gì? Nếu anh không thấy khuôn mặt thật sự của em thì anh có yêu em không?
-Anh không biết mình yêu em từ lúc nào nhưng anh yêu em vì em là em chứ không phải vì vẻ ngoài của em, em biết chứ anh yêu em rất rất rất là nhiều__hắn nhìn nó đầu đang tựa trên vai mình nói. Nó không biết sao mình hỏi vậy nhưng chắc cũng vì ảnh hưởg của câu nói bọn bạn thân của nó Kai và Luhan nói nó bề ngoài gần giống người yêu cũ của hắn, nó sợ hắn xem mình là người thay thế cho người yêu cũ .
-Bây giờ em rất hạnh phúc, em muốn thời gian chỉ dừng lại đây, em muốn được ở bên cạnh anh mãi mãi__nó nói .
-Anh nhất định sẽ ở bên cạnh em mãi mãi__hắn nói, cằm của hắn giờ lại tựa lên đầu nó .
-Nhưng nếu như sau này chúng ta mỗi người một nơi thì sao? Lúc đó anh hết yêu em thì sao? Em rất sợ việc đó sẽ xảy ra__nó nói, nó rất là sợ. Hắn nghe nó nói vậy thì ngồi thẳng lại, đẩy nó ra cách xa mình một chút để nó có thể thấy hắn và hắn cũng thấy nó, nói :
-Không có "nếu như" gì ở đây hết em hiểu chứ, anh nói anh yêu em là yêu em, chuyện này sẽ không bao giờ thay đổi cả trừ phi em hết yêu anh, còn không sẽ chẳng có gì thay đổi, chỉ cần em hạnh phúc và cười thật nhiều thì anh đã mãn nguyện rồi__hắn nói, lúc này nước mắt của nó lại rơi nhưng đây là những giọt nước mắt hạnh phúc .
-Sao lại khóc, không phải em nói sẽ cười nhiều khi ở bên cạnh anh sao?__hắn nhăn mày khi thấy nó rơi nước mắt, thấy nó khóc lòng hắn rất đau . Hăn đưa tay lau nhưng giọt nước mắt của nó.
-Em chỉ là hạnh phúc nên khóc thôi mà__nó cười nói, hắn cũng mỉm cười . Giờ họ gần nhau đến mức có thể nghe nhịp đập trái tim của nhau, dần dần hai khuôn mặt gần sát lại nhau và cuối cùng môi của họ đã chạm vào nhau, bọn họ trao nhau một nụ hôn củ hạnh phúc hòa vào đó là những giọt nước mắt của nó .
_________________________________________
Khi hướng về phía mặt trời.......
........ bóng tối sẽ khuất dần sau lưng bạn ..........
..........và khi đêm đến bạn sẽ thấy những vì sao.
Ngày lãng phí nhất trong đời là....
......ngày bạn không cười .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek