Chap 82

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau
-Buổi sáng tốt lành__Tony nói khi ngồi vào bàn ăn sáng cùng mọi người , cậu cũng dần quen với bạn bè của nó và Xiumin ở đây .
-Buổi sáng tốt lành__bọn hắn đáp trả Tony nhìn mọi người như tìm kiếm gì đó nhưng vẻ mặt của cậu là thất vọng có vẻ không tìm được thứ cậu cần tìm, đến khi cậu hỏi bọn hắn mới biết cậu đang tìm ai :
-Sao không thấy anh Baekhyun???
-Anh ấy...._Xiumin đang định nói cậu cũng không thấy nó từ sáng đến giờ thì...
"Rầm"
Cánh cửa chính trước nhà bị bật tung, nhưng lại không thể bị hư hỏng được . Bọn hắn nghe thấy tiếng động đó thì chạy vội ra phòng khách xem có chuyện gì xảy ra thì thấy nó, bọn hắn bất động nhìn chằm chằm nó. Nó đang chuẩn bị lên lầu thấy bọn hắn thì hơi bất ngờ nhưng chỉ sau vài giây nó thu lại sự bất ngờ hỏi :
-Chưa đi học???__bọn hắn không hề quan tâm đến câu hỏi của nó, hắn là người đến bên cạnh nó nhanh nhất . Hắn chỉ chỉ vào cánh tay trái nó nói :
-Tay em chảy máu, có chuyện gì xảy ra???__hắn nói, ẩn sâu trong cặp mắt màu hổ phách của hắn là một nỗi đau không biết phải tả thế nào khi hắn thấy nó lại chảy máu. Nó nhìn lại cánh tay mình, chết tiệt, máu đã thấm đẫm vào ống tay áo sơ mi trắng .
-Không có gì đâu, anh đừng lo__nó chấn an hắn, mặc dù cánh tay đang rỉ máu không ngừng .
-Sao không lo được, em chảy máu nhiều vậy mà_Suho nói khuôn mặt anh đã thể hiện tất cả sự lo lắng đối với nó. Hắn không quan tâm mọi người đang nhìn liền cầm cánh tay phải không bị sao của nó lôi lên lầu đi thẳng lên phòng nó. Do bị lôi đi bất ngờ nó theo quán tính đi theo hắn, chốc lát nó và hắn đã đứng trước cửa phòng nó
-Mở cửa???__hắn ra lệnh cho nó, bởi sau vụ việc Tao và D.O sơn căn phòng nó không ra thể thống gì nó đã bảo mật lại căn phòng. Nó nhăn mày sau câu ra lệnh của hắn, biểu hiện này của hắn là gì??? Nhưng rồi nó cũng lướt dấu vân tay của mình trên màn hình cảm ứng được gắn trên tường. Nó muốn biết hắn tính làm gì khi vào phòng ngủ của nó. Thật tò mò.
"Cạch" cửa được mở ra, hắn và nó một trước một sau cùng đi vào phòng khóa trái cửa lại. Nó đứng chính giữa căn phòng nhăn mày nhìn hắn hỏi :
-Anh kéo em về phòng em làm gì???
-Hộp ý tế để ở đâu???__hắn không trả lời câu hỏi của nó mà lại hỏi nó vấn đề khác. Nó nhăn mày sâu hơn, nói thật nó ghét nhất là ai "bơ" lời nó nói đi, mà nếu có sẽ phải chịu hậu quả lớn là đằng khác. Nhưng đối với hắn, nó không có biện pháp, ai bảo nó càng ngày càng yêu hắn sâu đậm, có lẽ cả đời này nó chỉ muốn bên cạnh hắn. Trước đây nó tự buông thả mạng sống của mình tùy hứng muốn sống muốn chết, nhưng bây giờ nó lại có hắn làm động lực sống tiếp kiếp sống trên cõi đời nhiều mưu mô này rồi .
-Em đang hỏi anh, anh kéo em về phòng e.....__nó cũng không để tâm đến câu hỏi của hắn mà nhắc lại câu nó vừa hỏi nhưng giữa chừng lại bị hắn ngắt lời :
-Hộp ý tế đâu ???__hắn gắt lên làm cho nó giật mình vô thức nói :
-Ở trên tủ sách, ngăn cao nhất__nó nói, thật sự bây giờ nó nhìn thấy trên khuôn mặt của hắn thể hiện sự tức giận nhưng sâu bên trong đáy mắt hắn là sự lo lắng tột độ. Hắn là đang lo lắng chuyện gì vậy? Nó suy nghĩ, nhất thời không nghĩ ra được lý do gì mà để hắn lo lắng. Cho đến khi hắn lấy được hộp y tế thì kéo nó ngồi xuống giường, bây giờ nó đã hiểu. Hắn là đang lo lắng cho cánh tay đang rỉ máu của nó, nó cảm thấy trong lòng rất vui. Nhưng cho đến khi hắn chuẩn bị mở hộp y tế ra thì nó lại ngăn lại không cho hắn mở ra, nó nói cũng như để giải thích cho hành động của mình :
-Em tự băng vết thương được mà__nó nói, hắn nhăn mày khi biểu hiện của nó có gì đó muốn giấu giếm không muốn cho hắn biết. Hắn nhìn xuống bàn tay nó đang ngăn không cho hắn mở hộp y tế ra, như chợt nhận ra điều gì đó hắn lại nhìn nó hỏi :
-Trong này có gì không muốn cho anh biết sao???__câu hỏi của hắn làm cho nó nhất thời không biết trả lời thế nào
"Làm sao đây? Sao có hai hộp y tế mà anh lại lấy trúng hộp này chứ"nó nghĩ. Đúng thật trong phòng nó có hai hộp y tế kích cỡ giống nhau chỉ khác là hộp hắn đang cầm có dấu cộng màu đỏ y tế nhỏ còn hộp trên tủ thì to hơn nhiều. Do mãi suy nghĩ mà nó không hề để ý hắn đang để ý sắc mặt của nó, càng để ý tới nó hắn càng muốn biết bên trong hộp y tế này có gì mà nó ko muốn để hắn biết .
-Anh chỉ là muốn băng vết thương cho em thôi mà_hắn nói mà mắt vẫn nhìn chằm chằm nó, dường như muốn dò xét điều gì đó trên mặt nó
-Vậy...vậy thì lấy hộp y tế khác trên tủ đi__nó nói tay chỉ chỉ cái hộp y tế còn lại trên tủ .
-Hộp này cũng được mà__hắn nói, khi thấy nó buông lỏng ko giữ hộp nữa thì hắn bật mở hộp nhanh chóng, còn nó thì :
-Đừng__nó nói ngăn cản hắn để hắn không mở ra nhưng đã muộn, hắn đã mở. Hắn tròn mắt nhìn chằm chằm những thứ đựng bên trong hộp. Cái gì thế này? Đây là câu hỏi được đặt ra trong đầu hắn khi nhìn thấy những thứ trong hộp y tế. Hắn ngước mắt lên nhìn nó hỏi :
-Sao em lại có những thứ này?__hắn thật ko thể ngờ, bên trong hộp y tế này có đầy đủ dụng cụ kéo, dao,...hay cái gắp đạn chỉ có ở bệnh viện để phẫu thuật .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek