Chap 89

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Chúng ta đi chợ đêm nhé!__nó nói .
-Chợ đêm??? Là gì vậy hả anh_D.O nhìn nó hỏi .
-Đi sẽ biết_nó nói rồi đi trước, cả nhóm cũng đi theo nó. Đây là lần đâu tiên bọn hắn nghe hai chữ chợ đêm đây mà, nên bọn họ rất rất là tò mò đó. Lúc này thì cả đám đã đi trước nó một hai mét gì đó nói chuyện cười đùa vui vẻ, còn nó đi sau bên cạnh có hắn đi cùng. Đi được một lúc thì nó có cảm giác ai đó đi theo mình, ngoảnh đầu lại nhìn thù không thấy ai. Hắn thấy lạ nên hỏi :
-Em nhìn gì vậy ???
-Hình như có ai đó theo dõi chúng ta__nó nhìn hắn nói rồi tiếp tục đi, hắn ngoảnh đầu lại đằng sau nhìn một chút rồi khoác tay lên vai nó cùng đi, vừa đi hắn vừa nói :
-Làm gì có ai, em đừng có nhạy cảm quá .
-Có lẽ vậy__nó nhún vai nói
Nó dẫn cả nhóm đến chợ đêm. Khi biế được chợ đêm là gì? Nó như thế nào thì cả đám trừ nó mặt ai nấy nhăn như...như gì ấy nhỉ. Tóm lại là cả bọn không thích chỗ này chút nào
-Sao lại đến những chỗ như thế này chứ ???_Tao nói
-Vừa đông người vừa dơ_Kris nói mắt nhìn dưới chân nào là túi ni lông, rồi chai nước vứt đầy dưới đường đi
-Không muốn có thể về, không ép__nó nói rồi chen vào đám đông đi, hắn cũng đi theo nó. Cứ mỗi lần nó nói vậy là cả đám không nói lại được gì chỉ biết đi theo, coi như lần này là khám phá một thế giới khác đi. Nó vừa dẫn cả đám đi quán này đến quán nọ, mua đủ thứ rồi cho bọn họ ăn thử đồ ăn ở chợ đêm nào là tokbokki, hồ lô ngào đường của Trung Quốc, rồi là bánh cá, bánh hành, bánh xèo,....toàn lạ "đồ ngon của lạ" đối với bọn nhà giàu chưa từng biết đến những món ăn này ngoài nhưng món Tây, Nhật như bọn hắn. Mà từ khi bọn hắn bước vào chỗ chợ đêm này thì không thiếu ánh mắt hiếu kỳ dõi theo, vì sao ư ??? Như nó đã nói rồi đó đi theo nó mà ăn mang hàng hiệu như thế này khôg gây sự chú ý mới là lạ đó
-Wow đi chơi vui thiệt đó__Lay nói khi cả đám đến hàng bán trang sức làm bằng sò biển .
-Ừ vui thiệt nhưng sao nhiều người cứ nhìn bọn mình từ khi bọn mình đi vào đây đến giờ vậy_Sehun nói, tay chỉ chỉ xung quanh. Nó không cần nghĩ nhiều mà biết ngay là vì sao. Nó đã từng nói rồi mà
-Nhìn lại các người ăn mặc có khác nơi đây không?__nó hỏi .
-Ừ ha__cả bọn đồng thanh khi đã nhìn lại trên người mình toàn là đồ hiệu. Nó cũng mặc kệ bọn hắn cứ chọn trang sức lưu niệm bằng sò biển, mình thì đứng nhìn. Một lúc sau đợi bọn hắn chọn lâu quá nó nhìn đi chỗ khác mắt vô tình liếc thấy hai người mặc đồ vest đen cứ nhìn chằm chằm vào chỗ bọn hắn trong khi những người khác không còn nhìn chăm chú nữa, mà nói chính xác hơn là chúng đang nhìn nó. Khi hai người đó bắt gặp ánh mắt dò xét của nó thì vờ nhìn đi chỗ khác ko nhìn nó nữa, điều này càng làm cho nó thấy lạ hơn. Nhìn kỹ hơn một chút, nó nhận ra hai người đó là hai người hồi sáng đánh nhau vs nó, vậy bọn họ là tuân theo lệnh chủ đi theo nó. Thảo nào từ khi bước ra khỏi quán dì Hai nó luôn cảm giác được có ai đó đi theo mình, quả là cảm giác của không sai chút nào. Bọn họ tính làm gì nữa đây, đánh nhau vs nó tiếp sao, chúng tìm đến nó là vì ko tìm thấy chiếc điện thoại cục gạch nokia đây mà, nhưng đã muộn rồi chiế điện thoại đó nó đã hủy rồi, cứ tìm đi tìm cả đời cũng không có còn muốn giết nó vì không lấy được thứ đó thì không dễ đâu
-Mọi người cứ chọn đi, tôi qua đây một lát__Nó nói, bọn hắn do mãi chọn đồ nên cũng gật đầu đại ko để ý đến có điều gì đó khác thường .
Đúng như dự đoán, nó đi khỏi nhóm bọn hắn thì hai nguời mang ves đen cũng theo nó. Thật là, đi chơi cũng ko được yên mà. Nó ghé vào một cửa hàng tự làm quà lưu niệm, chọn một chỗ trong góc ngồi xuống, một lúc sau thì hai tên đo cũng đi vào. Đúng là một lũ ngu ngốc, làm việc mà không biết đã bị phát hiện
-Cháu trai muốn làm quà lưu niệm gì?__một bác gái tuổi trung niên đứng trước cái bàn nó ngồi hỏi. Nó suy nghĩ một lúc nói :
--Bác cho cháu hỏi, ở đây có làm quà trang sức ví dụ như khuyên tai chẳng hạn ?
-À có, nhưng phải biết cách làm cháu à__bác gái đó cười hiền nói.
-Vậy cứ cho cháu đi ạ__nó lễ phép đáp trả. Bác gái gật đầu lấy vật liệu ra cho nó. Nó mặc kệ cho những tên kia ngồi nhìn nó, còn chính mình ngồi làm vật lưu niệm , chính xác là bông tai. Một lúc lâu sau nó đã hoàn thành tác phẩm của mình, đó là một chiếc khuyên tai cánh bạc hình một thiên sứ, đằng sau có khắc hai chữ cái CB. Nó làm cái này là để tặng hắn. Nhìn lại góc bàn lúc nãy bọn kia ngồi vẫn thấy chúng, nó chỉ cười nửa miệng nhưng không ai thấy được
"Game star" nó nghĩ trong đầu rồi gọi bác gái lúc nãy thanh toán, bác gái đó cũng thật vui tính khen lên khen xuống nó thật có năng khiếu khi làm ra chiếc bông tai đẹp như vậy. Nó chỉ cười đáp trả, thanh toán xong tiền nó ra khỏi quán

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#chanbaek