Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sắp.... Muốn... Làm chuyện.... ??? Đại não cậu một mảng hỗn loạn, cái này hắn rốt cuộc có gí gì? Hắn rốt cuộc cũng không tha cho cậu sao?

 '' Đừng" Ngón tay hắn chạy dọc sống lưng cậu tê dại, thật làm cậu sợ hãi. không khí làm trái tim cậu nhảy dựng lên:"Đại, Đại ca ca, ngươi tại sao vẫn không buông ra ta, nhưng lại, vẫn..." . rõ ràng cảm nhận được ngón tay của hắn đã xuống phía dưới mình, cánh tay nhỏ bé gắt gao bắt được chăn đơn, sợ rằng sẽ phát ra tiếng rên rỉ ám muội

 '' Ngươi cái này là có ý xấu rồi, ta là giúp ngươi trả thù bạn trai đây, ngươi phải nên cảm tạ ta, không phải sao?''

'' Trả thù... bạn trai.... Không cần, thật sự không cần'' Cậu hoảng loạn

 '' Vậy sao được, hắn như thế nào với cậu thì chúng ta như thế với hắn'' Bàn tay hắn chạm xuống phía dưới của cậu, ánh mắt thâm thúy lóe lên

 '' Không, đại ca ca, ta thực sự không cần.... ta.... không nghĩ như vậy trả thù hắn''

 ''Hừ'' Cậu một câu đại ca ca, hai câu đại ca ca. 'Hỏa' của hắn cũng bị chọc đứng lên rồi, nếu không phải trêu đùa cậu thích thú như vậy, hắn đời nào lại nhẫn nhịn :'' Vật nhỏ, Đại ca ca sao, Tiểu Thụ à, trò chơi ta đang chơi... thật vui phải không'' Hắn khuôn mặt hạ thấp xuống, đem môi mỏng đặt lên môi cậu, đầu lưỡi luồn qua kẽ răng, điêu luyện lùng xục khắp khoang miệng cậu, rút sạch không khí của người dưới thân khiến cậu cảm thấy khó chịu, lấy ty đẩy hắn ra. Nhận thấy người phía dưới hô hấp khó khăn, hắn thả bờ môi cậu ra, dần dần xuống phía dưới, liếm mút hai đầu nhũ hồng nhuận của cậu, mặc cho cậu náo loạn mà khóa trụ thân thể cậu

  Chợt hắn dừng lại, Khánh Thù nước mắt đã thấm ướt gối dưới đầu, như người chết đuối vớ được phao cứu sinh liền chồm dậy, cố gắng thoát khỏi vòng vây của hắn. Nhưng vừa kịp vùng lên thì đã bị hắn khóa chặt lại một lần nữa. '' A'' Chưa kịp định thần lại thì một thứ chất lỏng đỏ tươi đổ xuống người cậu

  Rượu vang đỏ từng giọt, từng giọt từ người cậu chảy xuống ga giường thành một màu kì dị. Hắn nhìn cậu dưới thân mà khẽ nhếch môi thỏa mãn với kiệt tác mình tạo ra:'' Hừm, không biết rượu thưởng thức thế này sẽ có vị gì đây'' Hai tròng mắt tối sầm, hắn đem chiếc ly đựng rượu trong tay ném đi. Chiếc ly vỡ vang ra thanh âm thật chói tai.

 Hắn cúi đầu, linh hoạt đầu lưỡi, không kiêng nể gì liếm dọc sống lưng nhuộm đầy rượu đỏ, thanh âm mẫn cảm từ trên người cậu thoát ra

  '' Dừng.... dừng lại... đừng.... '' Cậu run rẩy van xin, khuôn mặt sợ hãi nên có chút vặn vẹo, cơ thể mẫn cảm không ngừng đung đưa 

  "Vật nhỏ, thân thể của ngươi còn thật sự đúng là mẫn cảm đây, run rẩy thật là lợi hại, tựa hồ muốn nói... Nhanh lên một chút tiếp tục chơi đùa ta, nhanh lên một chút tiếp tục chơi đùa ta."  

"Không, không có! Không phải như thế."

 '' A . Vậy muốn ta chứng minh thế nào đây'' Khiêu gợi đôi môi, tiếp tục múp máp đầu nhũ đã sớm cương lên

 '' Không'' Sợ hãi quá mức Khánh Thù tiềm thức động đậy thân thể, vô tình cọ xát nam nhân từ từ trướng lên thật lớn

  "Đừng, tiểu tử, ta hiện tại thật hoài nghi ngươi có phải hay không ở cạnh ta giả bộ ngây thơ trong chốc lát, nếu ta phát hiện ngươi không phải xử nam, ta gọi thủ hạ của ta đem ngươi chơi đùa đến chết!" Không có người nào có thể ở trước mặt hắn vui đùa tâm cơ, nếu như thật có to gan như vậy , cuối cùng kết quả chỉ có một, đó chính là... Tử! !  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro