Chương 18

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một giọng nói ẻo lả vang lên.

-'' Tôi muốn thách đấu với cô ''. Tuyết ỏng ẻo nói.

-'' Được nếu cô thua thì thế nào ''. Nó nhìn Tuyết cười lạnh.

-'' Tôi sẽ để yên cho cô và Khánh nhưng nếu cô thua thì ngược lại ''. Tuyết nhìn nó với vẻ tự tin ưỡn ngực nói.

Sau một hồi thi thì nó thắng, bước xuống với vẻ mặt ngạo nghễ nhìn Tuyết. Tuyết tức điên lên nhưng không làm gì được nó.

--------------------

-'' Làm theo kế hoạch cho chị ''. Người con gái nở nụ cười gian sảo.

- '' Được thưa chị ''. Người bên kia cung kính nói.

-------------------------

Bỗng đèn vụt tắt mọi người nhất thời hoảng loạng hét lên. Ai cũng sợ, đèn lại bật sáng. Nó thì chả hứng thú gì bỗng Thành với Nam hét lên.

-'' Phạm Hoa và Quỳnh Anh mất tích rồi ''. 2 người đồng thanh nói vẻ hốt hoảng vẫn còn trên khuôn mặt 2 người.

- '' Sao lại có chuyện như vậy 2 người bình tĩnh kể tôi nghe ''. Nó bình tĩnh nói, thật ra trong lòng cũng đang rất lo.

-'' Lúc cúp điện, anh đánh rơi cái ví đang loay hoay tìm lúc điện lên quay qua bên cạnh thì không thấy Quỳnh Anh đâu ''. Thành hốt hoảng nói.

- " Hoa thì nói đi vệ sinh, cả 15p rồi đến lúc anh vô tìm thì lại không thấy, nhà vệ sinh trống không ''. Nam cũng hốt hoảng không kém.

-'' Được rồi, mọi người bình tĩnh bây giờ chúng ta lui về nhà chờ xem chuyện gì xảy ra. Nếu có bắt cóc chắc chắn bọn người đó sẽ gọi điện đến ''. Hắn nhìn vẻ lo lắng của 2 thằng bạn rồi nói.

-'' Được về nhà anh nhé ''. Nó nói rồi cùng hắn bước ra xe về nhà hắn 2 anh chàng kia cũng vậy.

Về tới nhà nó điện cho đàn em mình đi tìm 2 cô nàng ai tìm được nó sẽ thưởng thật sự thì 2 nàng cũng có ít võ nhưng chỉ phòng thân nếu nói mạnh cũng không mạnh mà yếu cũng không yếu.

Nhưng được lợi là Hoa thành thạo trong việc sử dụng súng còn Quỳnh Anh trong việc phi tiêu. Nên bên cạnh 2 người bao giờ cũng có đồ phòng thân.

Nam và Thành thay nhau đi qua đi lại, hồi hộp lo lắng suốt 2 tiếng rồi mà không có tung tích gì bỗng có cuộc điện thoại gọi đến cho nó.

-----------------

-'' Alo ''

-'' Muốn cứu 2 đứa bạn của mày thì đến đường XX đi một mình nếu dẫn thêm người tao lập tức giết ''

-'' Được chờ tôi ''

-----------------------
-'' 3 người ở đây chờ em, em có chuyện đi trước ''. Nó nói rồi nhanh chóng hôn lên má hắn rồi bước đi.

-'' anh đi với em ''. Hắn cảm thấy bất an trong lòng cứ sợ đây là lần cuối gặp nó ( hihihih hôm nay anh khôn lạ, anh đoán trúng rồi * tung hoa * )

- '' không được, anh mà đi theo em liền không để ý anh ''. Nó nhìn hắn nói mà lòng đau sót, không biết rằng sau hôm nay nó có thể về được không nữa.

-'' Được rồi, em sớm quay lại ''. Hắn hôn lên má nó rồi để cho nó đi.

Nó bước ra khỏi nhà hắn nhanh chóng chạy về nhà mình, theo lối bí mật nó đi đến 1 căn phòng đầy đủ thiết bị. Nó thay một đồ đen bó sát người lộ ra dáng người chữ S nó đem theo 2 khẩu súng lục 1 số phi tiêu và khẩu súng riêng của Hoa ( do có lần Hoa có nói cho nó rằng không thuận sài súng gì nhé).

Chuẩn bị xong nó vội chạy đến khu phố XX đó. Nhưng nó không ngờ rằng người này lại chọn chỗ trong rừng, trên đường đi nó gặp biết bao là trở ngại. Rất nhiều lính căn xung quanh rừng.

Nhưng với 1 sát thủ 1 chị 2 như nó thì không vấn đề gì cả nó nhanh chóng đánh bại tất cả và đến cứu Hoa và Quỳnh Anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro