Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Về đến nhà Phạm Hoa và Quỳnh Anh hăng hái xuống nấu đồ ăn chào mừng nó về. Nó thì do bay mệt quá nên vừa tới phòng là nó ngủ luôn. ( Do nó mới từ bên Anh về, nó ở bên đó cũng được 3 năm rồi, vì 1 lí do làm nó đau lòng mà nó phải rời xa VN ).

Nấu xong Phạm Hoa lên kêu nó. Vừa mở cửa ra cô xuýt choáng vì cái tướng ngủ bá đạo của nó.

- " My à, dậy ăn thôi bọn tao nấu xong rồi ''. Cô vừa lay người nó vừa gọi nó dậy.

- " Ưm... Mày xuống trước đi tao tắm rồi xuống liền ''. Nó vừa nói vừa dứng dậy đi vào nhà tắm.

Nó bước xuống trên người mặc bộ đồ ngủ con thỏ màu hồng hết sức là dễ thương cộng với làn da trắng hồng của nó.

-" Woaa, nhìn ngon thiệt nha. Tay nghề 2 đứa mày sô dách''. Nó vừa nói nhìn về phía bàn ăn và đưa ngón cái lên.

-'' Cụng ly, mừng mày trở về''. 2 đứa bạn nó đồng thanh nói. Thế là cả buổi tối hôm đó nó ngồi kể chuyện những năm gần đây nó sống bên nước ngoài như thế nào.

--------------------------------------

Sáng hôm sau nó lò mò ngồi dậy, vệ sinh cá nhân rồi bước xuống nhà. Nó gọi mà không thấy 2 đứa kia đâu. Nhìn lấy trên bàn có mẩu giấy.

" My ăn sáng xong lên phòng mày tao có đặt một bộ đồ. Mặc vào và đến trường NoBel tao nộp hồ sơ giúp mày rồi. 8 giờ vào học chuẩn bị lẹ đi. Tao và Hoa có chuyện phải về nhà gấp lát gặp nhau ở trường ". Thư của Quỳnh Anh để lại cho nó.

Nó ăn sáng xong rồi chạy con xe yêu dấu đến trường. Trường này là trường dành cho con em quí tộc và có tiền. Có 4 cấp bậc, cấp 1 dành cho học sinh mầm non, cấp 2 học sinh tiểu học, cấp 3 học sinh trung học, còn cấp 4 là khóa đào tạo những con em thừa kế của đất nước.

Số tiền trong tài khoản của nó cũng đủ để ăn sài hết đời. Nhưng do ở nhà chán quá lên nó đã nhờ Quỳnh Anh nộp hồi sơ đi học để cho vui đó mà.

Do nó mải nhìn trường đi nên không để ý không may đụng phải 1 người. Một giọng nói chanh chua vang lên.

- '' Mày đi không nhìn đường hả con nhỏ kia ". Ả ta nói với giọng khinh khỉnh.

- " Xin lỗi ". Nó nói rồi quay đi, nhưng chợt ả ta kéo nó lại. Lúc này nó mới để ý bên cạnh ả là 1 người con trai. Khuôn mặt đó vẫn vậy vẫn ánh nhìn đó đối với nó. Tim nó khẽ nhói lên 1 nhịp.

-" Xin lỗi là xong sao, tao muốn mày phải quỳ xuống xin lỗi tao''. Ả ta chanh chua nhìn nó nói.

Nó liếc ả ta 1 cái rồi bỏ đi thẳng lên phòng hiệu trưởng để che giấu cảm xúc của chính mình. Hắn cũng lẳng lặng bỏ đi làm ả ta tức điên lên.

Số là ả đang đuổi theo hắn mãi mới được nói chuyện với hắn. Chưa kịp nói thì bị nó tông phải.

GTNV

- Trần Mộng Tuyết 18t : Chị em cùng cha khác mẹ với nó. Luôn ganh đua với nó mọi thứ. Có đẹp nhưng đẹp nhờ son phấn. Hiện giờ là con cưng của baba nó. Luôn theo đuổi hắn nhưng không khi nào hắn để ý tới. Cũng là chị 2 của 1 bang cũng không vừa. ( Thua nó xa hihihiih ).

Nó bước đến phòng hiệu trưởng. Bà hiệu trưởng vừa gặp nó chạy đến ôm lấy nó và khóc. Không ai khác chính là bác nó chị của mẹ nó.

- " ôi My của bác, bác nhớ con quá ". Bà vừa nói vừa đưa tay vuốt tóc nó.

- " hiihihi con cũng nhớ bác lắm, con học ở lớp nào ạ ''. Nó nũng nịu ôm lấy tay bà và hỏi.

- " con học lớp quản trị kinh doanh bên khu A dãy 1 nha, con học chung với Quỳnh Anh và Phạm Hoa đó''.

Nó đứng dậy cám ơn bà và về lớp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro