Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Sáng sớm ngày tiếp theo...*

"Seunghoooo!!!"- Seunghee chạy tới, sà vào lòng anh, ghì chặt đến mức khó thở.

"Haizz... gì nữa đây? Em ôm anh dữ quá!"- Yang Seungho không bất ngờ, xoa đầu cậu.

Hôm nay, đột nhiên Seunghee lại rất ngoan ngoãn cho Seungho xoa đầu, những ngày thường, mỗi khi anh xoa đầu, Seunghee loi nhoi dữ lắm. Bất ngờ hôm nay cậu lại chẳng nhúc nhích gì, úp mặt vào ngực anh.

Seunghee nhỏ giọng, hơi ngại ngùng

"Mẹ em... muốn... em giới... thiệu anh cho... mẹ xem..."

Seungho rất bình thản, không tỏ ra một tí bất ngờ nào, chỉ cười nhẹ hôn tóc Seunghee.

"Chiều nay chúng ta đi, anh mong tới ngày này đấy. Dù anh đã qua nhà em và gặp 'mẹ' rồi nhưng cô đâu biết tình cảm của anh với em đúng không?"

"Vâng"

"Vậy chiều nay đi được không?"- Seungho hôn vào trán Seunghee.

"... được!!"

"Ừm"

Hai người cùng dắt tay nhau, tình cảm bước vào cổng trường.

Đằng sau cặp đôi này không thể nào không có Kim Gyuchan với Choi Jinho. Gyuchan của chúng ta cũng muốn nắm tay thằng nhóc lớp mười kế bên mình lắm chứ, chỉ sợ người khác tưởng mình là ấu dâm :'(( (Aigoo)

Jinho thấy anh như vậy, hơi tội nghiệp, cậu nhanh nhẹn nắm lấy lòng bàn tay của Gyuchan

"Tay anh ấm!!!"

Kim Gyuchan không nói gì, chỉ ngượng đến chín mặt, không dám nhìn thẳng vào mắt Jinho.

*chiều về...*

"Chúng ta đi thôi!"- Yang Seungho nắm tay Seunghee.

"Vâng ạ!"

..... sau 5' đi từ trường về nhà Seunghee

Cạch

"Mẹ ơi! Con về rồi!"- cậu nói to

"Có ai thế con!?"- người phụ nữ sau bếp chạy nhanh đến trước cửa

"..........oa, ngại quá!!!"- Seunghee không dám nói người đứng ké mình là ai, chỉ biết che mặt

"Chả phải bạn con đây sao? Yang Seungho đúng không?"

"Chào cô!"- Seungho lễ phép cuối đầu chào người 'mẹ vợ' tương lai

Chưa kịp dứt lời anh lại nói tiếp

"Vâng ạ! Con là Yang Seungho, cũng là bạn trai Seunghee, con cô ạ!"

Lời nói rất dõng dạc, không hề vấp một chút hay có ngại ngùng gì, Yang Seungho quả đúng là một người hoàn hảo.

Người mẹ đằng trước mở to mắt, không thể tin được con nhà giàu có, uy quyền này lại là người thích Seunghee nhà mình.

"Mẹ...."

Bà bất ngờ xong bà lại mỉm cười rất tươi, dắt tay hai đứa con của mình vào nhà, giọng vui cực kì

"Vào ăn với mẹ nào!"

*ngồi trên bàn ăn...*

Seunghee ăn rất say sưa, một hạt cơm cậu cũng không dám bỏ. Lúc này, mẫu thân cậu mới lên tiếng

"Con là bạn trai Seunghee đúng không?"

Seungho ôn nhu gật đầu nhẹ

"Vâng ạ."

Bà lại hỏi tiếp

"Con yêu Hee Hee lắm đúng không?"

"Vâng ạ."

"...."

Seunghee thấy mẹ mình hơi căng thẳng quá mức, đặt tay lên vai mẹ

"Sao mẹ hỏi ảnh dữ vậy? Mẹ cũng ăn đi!"

"Được rồi!!!"

Mẹ cậu đột nhiên đập tay mạnh xuống bàn, đi vào cái tủ gần đó, bà đang lấy một thứ gì đó.

Mẹ Seunghee mới tiến lại gần cậu, nói cái gì đó mà chả đưa cái gì đó mà bà lấy ra .-.

Yang Seungho nghe xong lại cười rất tươi, nói

"Vâng ạ! Mẹ đừng lo!"

"Khưa khưa! Con rể mẹ giỏi quá!!"

Cả hai bàn chuyện gì đó mà Seunghee không biết được, nhìn hai người mà cậu tưởng mình đang ở một thế giới riêng :')) tội Hee Hee quá!

"Con về rồi!!"- giọng nói từ ngoài cửa vang khắp nhà.

"A! Jinho về rồi!!"- mẹ cậu bước ra nhẹ nhàng bước ra cửa.

"Em ra đây ăn chung cho vui!"- Seunghee lên tiếng

Khi Jinho thấy Yang Seungho thì lại run khắp người, sợ anh ta sẽ làm gì mình. Lúc này, Gyuchan mới bước vào cùng, chào hỏi lễ phép. Jinho cũng chui rúc sau lưng Kim Gyuchan.

"Chào cả nhà ạ!"

Mẹ cậu bất ngờ, không biết cậu trai này là thì định hỏi nhưng Gyuchan cũng đã trả lời trước

"Chào cô ạ! Cháu tên là Kim Gyuchan, là bạn thân của Seungho, cũng là bạn của Seunghee nhà cô. Đàn anh của Jinho ạ!"

Bà như đã hiểu ra mọi chuyện, mỉm cười đẩy hai đứa nhóc đứng trước cửa vào bàn ăn, giọng trìu mến

"Nào, đừng khách sáo, dù gì cũng quen biết nhau, ăn cùng nhau nhé!"

"Vâng ạ!"- mọi người đồng thanh đáp lại.

Sau một bữa ăn vui vẻ, vô cùng ấm áp thì trời cũng gần tối, mọi người cũng phải về nhà. Mẹ Seunghee dắt tay cậu với anh đi với nhau

"Hee Hee! Nhớ tiễn đoàn hoàn đấy!"

"Vâng ạ!"

*ngoài đường...*

"Mẹ em thân thiện thật đấy!"- Yang Seungho vừa nói vừa thọc tay vào túi áo, tỏ vẻ thật ngầu

Seunghee nghe anh khen mẹ mình, cậu vui vẻ ngước mặt cao

"Anh mới biết sao!?"

"Ừm!"

"...."

Không hiểu sao, không gian của hai người im lặng bất thường, không có một tiếng động. Chỉ có vài tiếng "xào xạt" của các cành cây đung đưa nhẹ.

Cậu thấy vậy, cảm giác trống rỗng, bấch chợt, tay cậu lại nắm chặt tay anh không buông

"Muốn nắm sao?"- Seungho hỏi cậu.

"Muốn nắm..... muốn h... hôn...."

Giọng cậu nhỏ xuống dần dần, nhưng vẫn nghe rõ. Yang Seungho có phần hơi bất ngờ nhưng anh không để lộ ra ngoài, nhẹ nhàng nâng cằm Seunghee lên hôn.

Hôn anh, Seunghee thật sự cảm thấy rất ngại nhưng cũng rất... thích. Lưỡi Seungho bắt đầu luồn sâu vào trong, khuấy đảo bên trong miệng cậu. Cậu cảm thấy có gì đó không ổn, định đẩy anh ra nhưng chả đủ sức, yếu như một cọng bún.

Sau hơn ba mươi giây, Seungho mới chịu tha Seunghee. Anh còn liếm môi mình, cười mỉm

"Anh muốn làm thêm!"

Seunghee không nói gì, chỉ có tiếng thở dốc do hết hơi, mặt thì đỏ như cà chua, đầu gối gần như khụy xuống đất nếu không có anh đỡ cậu đứng.

Cậu ngại ngùng, đánh vào vai anh, những cú đánh rất nhẹ. Mím chặt môi mà mặt vẫn đỏ, Seunghee thốt lên một tiếng nhẹ

"Đồ ngốc!!"

Seungho cười cười, sau đó hôn vào tóc cậu, cực kì gian manh

"Được rồi, không ghẹo em nữa! Trời cũng tối, nhà anh cũng gần đây, em có thể về! Mai gặp nhé!"- vừa nói, anh vừa ngoảnh mặt đi.

Seunghee không nói gì, chỉ vẫy tay chào.

Về đến nhà, cậu lại ngại đắp chăn thật kĩ, suy nghĩ về tên Hội trưởng này, ôm chặt gối

"Làm người ta ngại chết đi mà! Đáng ghét!!"

_Yeonie_
______________________________________
Aigoo ta là đag thức lên để viết cho mấy người đó, mà mấy người cho tui ăn bơ hoài 😇, ai con thức hk nhỉ
Nhớ ủng hộ truyện tui nha ❤❤


Ta nói mấy ổng đẹp vậy ai chịu nổi ❤❤
안녕히 주무세요❤😘









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro