Chương 2 : Đây là gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Sau khi Seunghee đi mua giúp đồ ăn cho Seungho thì hắn lại cắm cúi vào quyển sách đó.

  2 phút, 5 phút rồi 10 phút mà vẫn không thấy Seunghee về với đồ ăn. Seungho mới thắc mắc

  " Đi mua vài món mà lâu thế ư ?"- Hắn vừa suy nghĩ vừa nhìn qua khu bán đồ ăn sáng mới thấy Seunghee đang bị một đám đàn anh lớp trên bóc lột.

   " Cho...e... em x... xin lỗi... em kh... không cố ý... anh tha cho..  ! " - Trên tay cậu là 2 món đồ mà Seungho nhờ cậu mua dùm. Mắt cậu đỏ đỏ, rơm rớm nước mắt.

   " Haha!!! Tao mà tha tao đ*o phải tao rồi !! Đưa tiền đây ! MAU!!" - Tên đàn anh vừa nói vừa giựt số tiền đang cất tron túi áo cậu .

   " Không được ! Số tiền đó là của Hội trưởng ! Các người không có quyền lấy !!"- Seunghee cố gắng lấy lại số tiền mà những đàn anh muốn lấy.

  " Thằng khốn ! ... "- Tên cao to, đen hôi đang định vơ nắm đấm đánh vào cậu thì một người đằng sau ôm cậu kéo Seunghee lại.

   " Các người cũng hay khi dám đụng vào người CỦA TA đấy !! " - Đó không ai khác chính là Seungho.

  " Thằng oách con ! Cút ra cho tao sử thằng này !"

  " Không thì sao ? " - Seungho không biểu rõ cảm xúc ra sao nhưng ai nhìn vào cũng biết anh rất tức giận.

  Hai người chưa kịp đánh đấm gì đã có tiếng la từ phía cửa chính của căn-tin .

  " Dừng lại mau !! Ai cho đánh đấm gì trong đây hả ?? " - Một cô gái có mái tóc nâu sẫm đập vào cửa một cái " rầm ".

   " Sooyoung ! Em tới đây làm gì !" - Seungho bất ngờ nhìn thẳng vào cô gái đó.

   Thì ra, cái người mà đứng ngoài cửa chính là Yang Sooyoung, là em gái ruột của Yang Seungho và cũng là Phó Hội trưởng Hội Học sinh.

   " Anh là Hội trưởng mà như thế sao ? Còn cậu !.... còn anh cấp trên ! Anh thôi gây sự với người khác! Tôi mách Hiệu trưởng đấy ! Đi mau ! "- Cô chỉ tay thẳng vào tên cao to đen hôi trước mặt.

   Không thể tin được là hắn sợ hãi cô, buôn lời hù dọa con nít

  " Tsk ! Chờ đấy! "

  Sooyoung mới lại gần Seunghee, cậu còn thấp hơn cô , Seunghee chỉ tới con mắt của Sooyoung

   " Anh không sao chứ ? Tụi trâu bò, lì lợm ấy có làm hại gì anh không ?"

  " Kho... không... c... cảm ơn ! " - Seunghee ngại ngùng ôm chặt món đồ ăn cậu mua.

" Cảm ơn em ! Sooyoung ! " - Seungho xoa đầu Sooyoung, anh vẫn không cười.

  " Hê hê ! Em mà ! "- Cô vui vẻ, cười tươi đến nỗi đôi mắt cô híp lại.

   Anh em nhà họ Yang thân thiết với nhau mà quên cả Seunghee đáng thương, cố gắng dành lại đồ ăn giúp Seungho.

  "Hội trưởng... đồ ăn của cậu tớ mua rồi... " - Seunghee đưa cho Seungho.

   " Haha ! Anh không cần đưa đâu ! Bánh mì nát như thế thì ăn làm thế nào ? Seungho hyung, anh để em mua cho anh lại nhé !"- Cô mỉm cười, khoác tay Seungho, hai người như một cặp tình nhân trong mấy bộ phim ngôn tình.

   "..."- Seungho im lặng nhìn vào Seunghee.

  Ánh mắt cậu đang cố tránh né anh. Đôi mắt đỏ đỏ, môi mím chặt lại, cậu sắp khóc.

  " Được rồi ! Seunghee đã cất công mua cho anh thì anh phải ăn, cậu ấy cũng đã giữ dùm anh mấy món này rồi! Sooyoung, lần khác đi nhé !"- Anh cầm mấy món đồ của Seunghee đang cầm.

  " Seunghee! Đi thôi, sắp hết giờ nghỉ rồi kìa !" - Anh quay lại kêu cậu đi theo.

  Đi được nửa đường, bỗng Seunghee không kìm nỗi mà khóc nhỏ.

   " Hức.... hức.... "

Seungho nghe được, quay lại đã có chuyện gì đã xảy ra.

" Cậu sao vậy ? Đau ở đâu à ? "-  Giọng anh ấm áp lạ thường.

  " Cảm .... ơn... hức.... cảm .. ơn... cậu ... hức ... " - Vừa nói cậu vừa quệt nước mắt trên má cậu.

  " Haizz... con trai gì mà mít ướt thế ?"- Seungho vừa nói vừa xoa đầu cậu, lần đầu tiên anh cười với cậu.

_Yeonie_
______________________________________
Chúc mọi ngừoi buổi sáng tốt lành 😘😘
Nhớ ủng hộ truyện nha😊











Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro