LA - Los Angeles ( 2 )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

2

Sau lễ tốt nghiệp, cuộc đời sinh viên chính thức kết thúc.

Tuy còn một số việc phức tạp cần xử lý, nhưng nhiều người đang tranh giành giúp Minh Trí chạy việc vặt, anh chỉ cần chuyên tâm làm chuyện mình thích là được.

Gia cảnh Love hơn người, tuy đông anh chị em nhưng mỗi người đều ăn sung mặc sướng.

Nếu nói nhan trị củaLove đạt 100 điểm, trong đó có đến 20 điểm là nhờ đống tiền của cô, cái gọi là người đẹp vì lụa hoàn toàn có thật.

Hugo thông qua bàng môn tà đạo kiếm được không ít tiền, ở dưới sự đe doạ của anh , những thứ nên hoàn trả đã hoàn trả, phần lớn những thứ không nên hoàn trả đều dùng để làm việc thiện.

Minh Trí chính là có một loại ma lực như vậy.

Thân thiện, thanh cao, biết cái gì nên làm cái gì không nên làm, cùng với khuôn mặt xinh đẹp đủ để giết chết mọi sinh vật sống, luôn có thể vô tri vô thức khiến bạn thần phục trước anh, cam tâm tình nguyện đứng ở sau anh.

Anh hoàn toàn không cần lo lắng về chuyến đi đến LA.

Vé máy bay mua khoang hạng nhất, nơi ở không phải ở khách sạn khu vui chơi Disneyland, thì là khu nghỉ dưỡng ở Beverly Hills, tuy cha mẹ nuôi của Hugo rất hoan nghênh bọn họ đến ở, nhưng hắn và Love đều biết, Minh Trí là người hoàn toàn không thích làm phiền người khác.

LA mùa này đã có cái nóng của mùa hè.

Anh một thân áo T-shirt trắng ngồi trong phòng chờ VIP, ngón tay lướt iPad.

Love đưa qua một lon cà phê, "Minh Minh, ướp lạnh rồi."

Giọng điệu ngọt ngấy như mọi khi khiến Minh Trí nhíu mày, "Gọi tên đi."

"Không." Love vừa nói, giơ điện thoại lên đưa anh vào khung máy ảnh, "Nào, Minh Minh , cười một cái."

Minh Trí phối hợp ngẩng đầu lên, anh đội mũ và đeo khẩu trang đen, chỉ lộ ra một đôi mắt đen, chuyện chụp ảnh này, hoàn toàn phải xem tâm tình anh.

Không sai, lúc này tâm tình anh rất tốt.

Mới nãy trên website anh lại tìm được vài tấm hình của thiếu niên tóc nâu , vậy nên anh muốn nhanh một chút thoát khỏi cô .

Không ngờ Love đã hài lòng, thì Hugo lại đến.

"Hey, Nani , ảnh tốt nghiệp lần trước đăng lên Facebook lượt like gần như bùng nổ, bạn bè ở Mỹ của tao hình như có hứng thú với mày hơn, đến đến đến, chúng ta lại cùng nhau chụp thêm vài tấm."

Minh Trí tràn ngập sự khó chịu, miễn cưỡng nén cơn khó ở tháo khẩu trang xuống, ngoan ngoãn để hắn chụp.

Love thấy vậy cũng nghiêng người qua, "Tớ không tin bạn cậu không hứng thú với tớ?"

Hugo một mặt trêu chọc, đương nhiên hứng thú, bọn họ thích mỹ nữ, đến đến đến, chỉ chụp mình N'Love với tao.

"Mới không cần." Cô vặn eo tiến lại gần anh , " Tớ chỉ muốn chụp cùng Minh Minh ."

Một phiên náo loạn, lại trôi qua vài phút.

Anh nhịn không được hỏi, "Chụp xong chưa?"

"Được rồi được rồi, đủ nhiều rồi."

Hai người đều hài lòng nhìn điện thoại, một bức đăng lên vòng bạn bè, một bức đăng lên các trang mạng xã hội nước ngoài.

Love buột miệng nói với Hugo một câu, "Cho hỏi người bạn quốc tế này, nghe nói luật pháp và an ninh ở Mỹ không tốt lắm a, cậu đem ảnh chúng ta phát lên twitter như vậy có an toàn không đó?"

Hugo giống như nghe thấy một chuyện vô cùng nực cười, "Làm sao có thể không an toàn, không phải có tớ ở đây sao? Los Angeles là địa bàn của tớ!"

"Nói nghe như cậu ở Los Angeles là nhân vật lớn gì ấy." Love giễu cợt, cô quả thực có chút lo lắng về chuyến đi đến Mỹ lần này, nhưng không thể ngăn được cám dỗ đi chơi cùng Minh Trí , cái gì cũng không để tâm nữa.

"Thánh thần ơi, dùng một câu trong tiếng Trung nói như thế nào nhỉ, ngực bự không có não?" Hugo nói xong tự mình bật cười ha ha, đương nhiên không tránh khỏi bị cô đấm đá một trận.

Minh Trí liếc nhìn bọn họ, mỉm cười bất lực.

Lúc đại học, cậu quen biết hắn sớm nhất, chuyện cùng nhau đánh lộn gây náo uống rượu chơi game, nếu muốn có người chơi cùng, vậy nhất định là Hugo , người phương Tây không câu nệ tiểu tiết, anh nói chuyện nghĩa khí, tới lui liền trở thành bạn tốt nhất.

Về phần Love , tuy cô đến ôm theo mục đích nào đó, nhưng so với những người khác, cô vẫn là người có thể nhìn rõ nhất vị trí của mình, vì vậy cũng được Minh Trí xếp vào danh sách bạn bè.

Thu hồi ánh mắt, lực chú ý của anh tập trung vào iPad.

Tất cả thiết bị điện tử của anh đều dán miếng chống nhìn trộm, hơn nữa anh ngồi ở vị trí trong cùng của khu VIP, người khác muốn nhìn rõ màn hình của anh dường như là việc hoàn toàn không có khả năng.

Anh ấn mở hình ảnh của thiếu niên tóc nâu , bắt đầu lướt từng tấm một.

Tuy trong lòng ma quỷ la hét, nhưng trên mặt hoàn toàn không nhìn ra chút cảm xúc nào, mượn khẩu trang che giấu sự hưng phấn chất chứa trong từng lỗ chân lông.

Bức ảnh lần này có hơi kỳ lạ.

Tuy vẫn là chụp trộm, nhưng Minh Trí chú ý đến vết thương trên cổ tay chàng trai.

Anh phóng to từng bức ảnh, tỉ mỉ quan sát, phát hiện vết thương của chàng trai dường như bị thứ gì còng qua như còng tay, vết máu bầm mờ nhạt hiện lên quanh cổ tay.

Hơn nữa, đôi mắt động lòng người kia cũng không còn sáng như trước, khoé mắt sưng lên, hình như đã khóc, dáng vẻ sạch sẽ động lòng khơi gợi sự thương yêu của Minh Trí .

Anh như thường lệ ấn mở ID của người đăng muốn hack vào, nhưng đã thử mọi cách, vẫn bị chặn ngoài tường lửa.

Điều này quả thật khiến anh như có trăm móng vuốt cào cấu trong tim.

Chúng được chụp lén ở đâu?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro