Chương 15

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



CHƯƠNG 15

“A? Tôi phát sốt sao?” Biên Bạch Hiền cũng không vội mà bước đi, ngược lại là dùng tay sờ trán mình, có điểm nóng, hình như là phát sốt.
Phác Xán Liệt xem bộ dáng cậu ngốc ngốc lắc lắc đầu, sau đó đứng lên lôi kéo cậu đi tới phòng ngủ.
“Trước dùng cái này đo nhiệt độ.” Phác Xán Liệt đem nhiệt kế đưa cho Bạch Hiền.
Bạch Hiền gật gật đầu, sau đó đem nhiệt kế nhận lấy nhét vào dưới nách chính mình.
Năm phút đồng hồ qua đi, cậu đem nhiệt kế từ dưới nách lấy ra tới đưa cho hắn.
Phác Xán Liệt tiếp nhận nhiệt kế nhìn nhìn, ba mươi bảy độ năm, có điểm sốt nhẹ.
Hắn từ tủ quần áo lấy ra một áo sơ mi trắng, lại lấy ra một cái quần, đưa cho cậu.
Cậu nhận lấy, đem quần áo cùng quần ôm ở trong tay không rõ nguyên nhân hỏi, “Làm gì?”
“Ngươi trước đi tắm rửa một cái, trong phòng tắm có khăn tắm, thay bộ quần áo này.”
“Nga nga, tốt.” Bạch Hiền gật đầu đáp ứng rồi, sau đó ôm quần áo đi vào phòng tắm.
Có lẽ là bởi vì nguyên nhân phát sốt nhẹ, cậu đầu choáng váng, cái gì cũng không hỏi, cho dù đang ở cùng người mình đã ở chung một phòng từng yêu thầm chín năm đều không có nghi ngờ.
Biên Bạch Hiền thực mau liền tẩy rửa, dùng khăn tắm lau khô nước trên người mình, sau đó mặc quần áo Phác Xán Liệt vào.
Áo sơ mi hắn rất lớn lại rất dài, có thể mặc thành váy, cậu lại đem quần mặc lên trên người, vừa lớn vừa dài nên quyệt đất, thoạt nhìn giống như là tiểu hài tử trộm quần áo người lớn, buồn cười vô cùng.
Cuối cùng, Bạch Hiền một tay kéo quần, vừa đi ra ngoài.
Cậu vừa ra tới, Phác Xán Liệt liền thấy được, ân, hắn sờ cằm gật gật đầu, vẫn là ngoại hình đẹp, trắng nõn sạch sẽ.
Cậu đứng ở cửa phòng tắm không biết làm gì, chỉ thấy hắn vẫy vẫy tay đối với cậu nói, “Lại đây.”
“Ân.” Bạch Hiền gật gật đầu, sau đó lại kéo theo quần đi tới trước mặt Xán Liệt.
Phác Xán Liệt đem Bạch Hiền ấn đến trên giường, bắt cậu ngủ, sau đó còn đắp chăn cho cậu, đem điều hòa tăng tới độ ấm thích hợp.
“Hãy uống cái này.” Biên Bạch Hiền ngẩng mặt lên thấy được mấy viên thuốc hạ sốt.
“Nga.” Bạch Hiền ngoan ngoãn đáp ứng rồi sau đó đứng dậy  nhận lấy thuốc uống.
Một lần nữa nằm trên giường, hắn lại hướng trên đầu cậu dán một mảnh cao dán hạ sốt, cậu cảm nhận được độ lạnh của cao dán dán ở trên trán, cả người cũng thanh tỉnh rất nhiều.
Cái cao dán này, buổi sáng hôm nay trên trán chính mình cũng dán a.
Hắn một bên dán cho cậu, lại thở dài một hơi, tự mình lẩm bẩm, “Gần đây người phát sốt nhiều như vậy sao?……”
Cho dù thanh âm hắn rất nhỏ, cậu vẫn nghe dược, cậu nhìn về phía hắn biết rõ cố hỏi, “Còn có ai phát sốt sao?”
Phác Xán Liệt nhìn chăm chú gương mặt trắng nõn trên giường kia, nhịn không được liền nói ra tiếng lòng của mình, “Ân, còn có một người cũng phát sốt.”
Biên Bạch Hiềnchớp đôi mắt tiếp tục hỏi, “Là ai?”
Phác Xán Liệt hồi thần, cười cười nói, “Không ai, ngủ đi.”
Xem hắn không muốn nói, cậu cũng liền không hỏi, chỉ nói nhỏ, “Nga.”
Sau đó Xán Liệt tắt đèn, mở cửa phòng ngủ liền đi ra ngoài.
Mà Bạch Hiền nằm ở trên giường lại là nhớ lại lời hắn vừa mới nói đoán ra, chính là cuối cùng vẫn là không chống lại được cơn buồn ngủ liền ngủ rồi.
Ra phòng ngủ Xán Liệt xuống lầu đi tới phòng khách, từ tủ lạnh lấy ra mấy lon bia, lại lấy một ít thức ăn.
Cũng không biết, cậu phát sốt hảo thế nào, buổi sáng vội vội vàng vàng liền chạy……

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro