Chương 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 32


Phác Xán Liệt từ tủ quần áo tìm ra một bộ kiểu dáng nhỏ rồi đưa cho Baekhyun, “Ngươi mặc này bộ đi, bộ trên người của ngươi quá lớn.”
Biên Bạch Hiền nhận lấy, sau đó gật gật đầu, “Ân.”
Bạch Hiền đổi quần áo rồi ra đứng ở trước mặt Phác Xán Liệt, hắn hỏi cậu, “Ngươi hôm nay có thời gian rảnh không?”
Ngày hôm qua thứ sáu, hôm nay thứ bảy, vừa lúc là cuối tuần, Bạch Hiền  gật đầu, “Có.”
“Nếu không hôm nay tôi liền mang cậu đi đến quán của  bằng hữu tôi nhìn xem đi?” hắn hỏi.
“Ân.” cậu lại gật gật đầu.
Vì thế hai người liền ngồi lên xe, Bạch Hiền ngồi ở ghế phó lái, Phác Xán Liệt  ngồi ở ghế lái.
Biên Bạch Hiền không hứng thú nói chuyện, Phác Xán Liệt cho rằng cậu còn để ý sự tình tối hôm qua liền cũng không mở miệng nói chuyện.
Bạch Hiền quay đầu nhìn ngoài cửa sổ xe, trong đầu loạn thành một nồi cháo, như thế nào từ đêm đó lần đầu tiên gặp được hắn liền luôn cùng hắn dây dưa ở bên nhau, mặc kệ là đi làm hay là sinh hoạt cá nhân đều cùng hắn nhấc lên quan hệ, rõ ràng không nghĩ lại cùng hắn có cái gì quan hệ a, không bao giờ suy nghĩ.
Nói đến cũng thật là khôi hài, rõ ràng đều đã ba mươi tuổi, mỗi ngày còn vì một ít chuyện thành niên xưa phiền não.
Không nghĩ không nghĩ nữa a, Bạch Hiền  lắc lắc đầu sau đó quay đầu nhìn Xán Liệt bên cạnh, mà hắn tựa hồ là đã nhận ra cậu nhìn chằm chằm mình, hắn quay sang đối với cậu cười cười, khoe một hàm răng trắng.
Bạch Hiền  lập tức đem quay sang  một bên, cười cái gì mà cười, có cái gì buồn cười.
Một lát sau, Biên Bạch Hiền lại trộm ngắm Phác Xán Liệt vài lần, quan sát biểu cảm trên mặt Phác Xán Liệt, cũng không có cái gì không đúng, thậm chí biểu tình so bình thường còn nhu hòa một chút, lông mày đều không có gắt gao nhíu lại nhau.
Chính là ngày hôm qua, không phải là ngày ngày giỗ ba mẹ hắn sao…… Hơn nữa thời điểm gặp được hắn xác thật là cả người mùi rượu, Biên Bạch Hiền cắn cắn môi, hảo muốn mở miệng hỏi quan tâm hắn một chút, hoàn toàn quên mất chính mình vừa mới nghĩ không muốn cùng Phác Xán Liệt  có bất luận có cái gì quan hệ.
Cậu rối rắm nửa ngày, vẫn luôn rối rắm tới mục đích kia, nhưng đều không có hỏi ra miệng nữa, rốt cuộc cậu hiện tại ở trong mắt hắn là Baekhyun a, là không hơn không khác gì một người xa lạ.
Tới bóng đêm quán bar, Phác Xán Liệt cởi bỏ đai an toàn muốn xuống xe, lại nhìn đến Baekhyun gương mặt trắng nõn ngồi ở kế bên đang lộ biểu tình rối rắm, có điểm thú vị.
Phác Xán Liệt dùng tay vỗ vỗ đầu của cậu nói, “Nghĩ cái gì đấy? Tới rồi, xuống xe.”
“Nga nga.” Bạch Hiền gật gật đầu, sau đó muốn cởi bỏ đai an toàn xuống xe.
Bất tri bất giác, động tác cởi ra đai an toàn của cậu bỗng dừng lại, trước kia, hắn cũng luôn là như vậy xoa đầu mình.
“Làm sao vậy? Còn không xuống xe?”  Phác Xán Liệt lại một lần ra tiếng thúc giục nói.
“Nga hảo.” Sau đó Biên Bạch Hiền cởi bỏ đai an toàn cũng xuống xe.
Cậu xuống xe sau ngẩng đầu nhìn nhìn  quán bar trước mắt, cửa không có gì đặc biệt, thậm chí cả người trông coi  đều không có, chỉ có một đại bảng hiệu mặt trên viết rồng bay phượng múa hai chữ —— bóng đêm.
“Đi thôi.” Phác Xán Liệt nói, sau đó tiến về phía trước đi đến, Bạch Hiền theo sát sau đó.
Tiến vào bóng đêm, liền phát hiện nơi này cùng các quán bar khác bất đồng, bóng đêm chỉ có nhàn nhạt màu xanh biển chiếu sáng lên toàn bộ quán bar, tựa như tên của nó giống nhau, bóng đêm.
Tuy rằng hiện tại đã là gần giữa trưa, nhưng là dù sao cũng là quán bar, ban ngày không có người, chỉ có tốp năm tốp ba người ngồi ở quầy bar uống rượu.
Trong bóng đêm phát ra nhạc nhẹ an tĩnh, khiến cho cho người ta cảm giác thực thoải mái, so với quán bar nơi này càng giống nơi quán trà đi, không, so quán trà không khí còn muốn tốt hơn vài phần.
Phác Xán Liệt mang theo Biên Bạch Hiền đi tới một cái quầy bar, trên quầy bar đang có cái nam nhân ở lau chén rượu, hắn cùng cậu ngồi ở quầy bar một hồi lâu, thẳng đến nam nhân kia đem cái ly  trong tay lau khô, mới ngẩng đầu nhìn mắt Phác Xán Liệt cùng Biên Bạch Hiền.
Nam nhân kia diện mạo âm nhu,  tóc thật dài che khuất nửa khuôn mặt, lộ ra một cái mắt đào hoa cùng đôi môi mỏng, khiến cho người ta có cảm giác yêu mị.
“Đã lâu không thấy.” Chỉ nghe nam nhân kia nói.
Phác Xán Liệt cũng đáp, “Đã lâu không thấy.”
“Vẫn như cũ?”
“Ân.”
Sau đó nam nhân liền pha chế một ly rượu đủ màu sắc, chỉ chốc lát sau, một ly đỏ như máu đặt ở trước mặt Phác Xán Liệt.
Phác Xán Liệt lấy ly rượu nhẹ nhàng lắc, sau đó nhấp một ngụm.
“Lâm lương.” Phác Xán Liệt mở miệng kêu tên của người kia.
Lâm lương nhướng nhướng chân mày, “Ngươi nói.”
“Khụ, đây là bằng hữu của tôi.” Phác Xán Liệt  dùng cánh tay một phen ôm Baekhyun qua, sau đó còn nói thêm, “Cậu ấy ca hát không tồi, ngươi nơi này cũng thiếu một người  ca hát đi.”
Lâm lương nhìn nhìn Biên Bạch Hiền đang hơi khẩn trương, sau đó vẻ mặt hiểu rõ nói, “Đúng vậy, vậy cậu tới ca hát đi.”
“Ân ân, khẳng định cho ngươi mang đến càng nhiều khách nhân.” Phác Xán Liệt trả lời nói.
Lâm lương chỉ là cười tủm tỉm nhìn nhìn Bạch Hiền, không nói chuyện.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro