chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


CHƯƠNG 36

Ở bệnh viện bồi ba ba trong chốc lát, Biên Bạch Hiền liền về nhà, về đến nhà đã là đêm khuya, cậu nghĩ đến ngày mai là thứ hai còn phải đi làm, tắm rửa liền lên giường ngủ, có lẽ là bởi vì hai ngày này không nghỉ ngơi tốt, Bạch Hiền gối đầu lên gối liền ngủ rồi.
Hôm nay buổi tối, Bạch Hiền mơ thấy một giấc mơ xưa, mơ thấy chính mình vẫn là thiếu niên ngây ngô thời điểm.
Biên Bạch Hiền khi còn nhỏ cùng Biên Bạch Hiền sau khi lớn lên kỳ thật không nhiều lắm thay đổi, tóc mái thật dài che khuất mặt, vẫn là trên mặt mang lên một bộ mắt kính cồng kềnh, hơn nữa cậu bản thân lại không thích nói chuyện, trong ban bạn học cùng khóa cũng chả có ai thân thiết, bất quá cậu chính mình cũng không thèm để ý, cậu cảm thấy kỳ thật chơi một mình cũng không có gì tệ a.
Liền như vậy mãi cho đến sơ trung, sơ nhị thời điểm, Bạch Hiền cũng thường luôn giống nhau một mình đi học, không giống nhau đại khái hôm nay là ngày khai giảng, đến nghênh đón thêm giáo viên và tân học sinh.
Cậu đứng ở sau cùng của đội ngũ lớp đi theo mọi người hô vang lời học sinh tuyên thệ, cậu đối với lễ lạt lễ không có gì hứng thú, hơn nữa cậu vóc dáng thấp bé giống như nhược kê, lại đứng ở sau cùng  đội ngũ, tự nhiên là cái gì đều nhìn không thấy.
Rốt cuộc, lễ khai giảng dài dòng kết thúc, tất cả mọi người đều về với lớp, Biên Bạch Hiền cũng an tĩnh ngồi ở vị trí của mình, nghiêm túc nghe giảng.
Thẳng đến vài ngày sau có một tiết thể dục, sân thể dục không chỉ có một lớp, học sinh mới cũ đều có.
Sau đó a, liền ở toàn tập thể chạy bộ thời điểm, có một người bên cạnh Bạch Hiền nhìn thoáng qua.
A, người kia là cái dạng gì đâu?
Vóc dáng cao cao, đứng ở đội ngũ đằng trước, làn da hắc hắc, vẻ mặt tươi cười như ánh mặt trời, lộ ra hàm răng trắng, cả người điển trai không thể tưởng tượng.
Cậu nhịn không được liếc mắt nhìn một cái, cảm thấy hảo loá mắt.
Sau khi hết thời gian học thể dục, mọi người  có thể tự do hoạt động, đại bộ phận nữ sinh lựa chọn nhảy dây đá cầu, mà đại bộ phận nam sinh còn lại là lựa chọn đánh bóng rổ.
Bạch Hiền trước nay đều là không hợp đàn vị nào, mỗi lần học thể dục thời điểm đều sẽ mang lên một quyển sách, sau đó ở tự do hoạt động thời điểm ngồi ở gốc cây đọc sách.
Mọi người trong lớp đều nói cậu là con mọt sách, cậu biết nhưng cũng không để ý.
Nhưng ngày này rồi lại không giống nhau, Biên Bạch Hiền ngồi ở dưới gốc cây đối diện, vừa vặn đối diện nơi nam sinh điển trai lúc nãy đang đánh bóng rổ.
Bộ dạng hắn đánh bóng rổ, cũng là như vậy phóng khoáng khỏe khoắn đẹp trai, nụ cười trên mặt chưa bao ngừng, không giống chính mình, cậu nhịn không được lại nhìn nhiều hơn.
Có lẽ là bởi vì ngắm quá mê mẩn, thế cho nên không có chú ý tới quả bóng bay vụt tới, kết quả là, quả bóng không sai lệch rơi trúng đầu Bạch Hiền, ui da.
Giây tiếp theo, chàng trai mặt trời kia chạy tới trước mặt cậu, dùng tay gãi gãi cái ót, vẻ mặt xin lỗi nói, “Đồng học, thực xin lỗi, không cẩn thận đụng đến ngươi, ngươi không sao chứ?”
Sau đó Bạch Hiền ngay cả câu “Không quan hệ” cũng chưa nói, liền chạy, lưu lại chàng trai kia ngốc ngốc đứng ở tại chỗ.
Ngày hôm sau, cậu cùng thường lui tới giống nhau đi học, bất đồng chính là, trên bàn cậu là một hộp sữa bò, sữa bò còn dán giấy ghi chú.
Mặt trên viết, “Đồng học, ngày hôm qua thật là thực xin lỗi, cầu tha thứ a!” Chữ viết qua loa nhìn không được tốt lắm nhưng thật ra rất có cá tính, Biên Bạch Hiền không lên tiếng đem tờ giấy xé xuống kẹp ở sách vở, sau đó đem sữa bò bỏ vào hộc bàn.
Sau lại, cậu bắt đầu chú ý cái chàng trai tươi cười kia.
Cậu từ miệng người khác biết được, tên của hắn là Phác Xán Liệt, là năm nay là tân sinh viên, bởi vì làm người xử sự phóng khoáng thống khoái mà rất được hoan nghênh, cũng bởi vì vẻ mặt tươi cười như ánh mặt trời mà được đại đa số nữ sinh yêu thầm.
Sau lại, Biên Bạch Hiền ở tiết thể dục buổi sáng, tan học đi WC thời điểm, đều sẽ ở trong đám người tìm kiếm hắn, mà bên người hắn luôn là một đống nam sinh hoặc là nữ sinh, trên mặt hắn vĩnh viễn đều là mang theo ánh mặt trời tươi cười.
Bộ dáng của hắn hảo loá mắt, là bộn dáng mà chính cậu khát khao a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro