📋Chúng ta của sau này(2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyeon mò mẫm lấy điện thoại ra từ dưới gối,không buồn nghĩ tới vấn đề phí cuộc gọi,lập tức bấm nút nghe,ngay cả người gọi là ai cô cũng không kịp nhìn.

"Khuya như vậy còn chưa ngủ à?"giọng nói quen thuộc vang lên.Jiyeon vẫn còn chìm trong mơ màng,day day trán mới tỉnh táo được 1 lúc.

Bên kia đối phương lại tiếp tục nói:"Này hai hôm trước họp lớp sao cậu lại không đi?".

Bây giờ Jiyeon mới xác định được người đang nói là bạn thân nhất hồi cấp 3,Soyeon.Cô chống tay ngồi dậy,rồi bật đèn ngủ đầu giường:"Họp lớp?".

Cái giọng ù ù cạc cạc của Jiyeon cũng khiến Soyeon phải ngơ ngác:"Cậu không nhận được à?Tớ gửi tin nhắn vào QQ của cậu rồi mà?Cậu không đi tớ còn tưởng cậu....".Nói đến đây,Soyeon đột nhiên im bặt.

Jiyeon cũng không muốn hỏi tiếp Soyeon định nói đến việc gì,và có liên quan đến ai.Có lẽ chính bản thân cô cũng hiểu rõ,chỉ là không muốn nghe từ miệng người khác nói ra mà thôi.

"QQ hả?Tớ bỏ lâu rồi nên không biết."Jiyeon nói đều là sự thật.Cô cuộn tròn trên giường cảm thấy vô cùng may mắn vì đã không thấy thông báo ấy,nhờ thế nên không cần suy nghĩ có nên đi họp lớp hay không.Trường cấp 3 thường xuyên phân lại lớp theo từng năm,thế nên mỗi khi họp lớp không chỉ có 1 lớp riêng lẻ,mà thường mời cả bạn bè của một hai lớp quen biết đến dự.

Soyeon im lặng hồi lâu,thật không ngờ lại thành ra như vậy,Jiyeon mê mệt QQ 1 thời mà cũng có ngày không chơi QQ,không dùng số QQ.

'Vậy à,tớ cứ tưởng...À,Dino,nếu,tớ nói là nếu....".

Lâu lắm rồi không có ai gọi biệt danh mình thân thiết như vậy,Jiyeon không kìm được mà khẽ mỉm cười:"Nói đi,cậu học được cái kiểu ấp a ấp úng từ khi nào vậy hả?".

"Nếu Chanyeol có bạn gái,cậu sẽ thế nào?".

Jiyeon sững người 1 lúc.Nếu anh có bạn gái thì sẽ sao đây?Vấn đề này,cô đã tự hỏi bản thân không biết bao nhiêu lần,nếu có 1 ngày anh có bạn gái,cô nên làm thế nào?Có nên tiếp tục giữ hình bóng anh trong lòng?Hay nên gạt anh ra để tiếp tục cuộc sống tạm bợ?
Vốn dĩ không hề có đáp án!Bất kể anh ra sao cũng không còn liên qua đến cô nữa rồi,bọn họ đã chia tay lâu như vậy,sớm đã không còn dây dưa gì nữa.

Cô đã từng trải qua đủ kiểu thăm dò của bạn bè,người thân,nhưng kết quả vẫn cứ là người ấy....

Cô thầm thở dài trong lòng,trên mặt vẫn cố gắng nở nụ cười.Nhưng đâu có ai ở bên cạnh chứ,cô giả vờ làm gì?

"Còn thế nào được nữa,đương nhiên là chúc phúc cho anh ấy rồi". Cô nhẹ nhàng nói liền 1 hơi,giọng điệu bình thản đến mức chính cô cũng tin rằng mình thật sự sẽ không sao,thật sự có thể chúc anh hạnh phúc bên người anh yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro