📋Chúng ta của sau này(4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khóc nức nở một hồi,cô chủ động đi tìm Chanyeol để giảng hòa,hứa sẽ hạn chế đọc tiểu thuyết,đồng thời lên lớp sẽ chăm chú nghe giảng.

Ký ức,cứ hễ ta nhìn thấy vật gì quen thuộc là lại ào ạt ùa về trong vô thức...

Khi còn ở Jeju,đồng nghiệp của cô mua một tiểu thuyết mới của Tân Di Ổ,tựa là Hóa ra.Cô lật mở vài trang,nhìn thấy những tên nhân vật quen thuộc thì vô cùng tò mò.Đâu phải là truyện mới chứ?Đồng nghệp cũng rất ngạc nhiên,cuối cùng mới biết đây là phiên bản mới của Hóa ra anh vẫn ở đây,nội dung vẫn là câu truyện cũ.

Nhưng mà Jiyeon biết rõ đã không còn là một truyện nữa rồi.Dù cho tên vẫn vậy,nhưng ám ảnh cô nhất,chỉ có Hóa ra anh vẫn ở đây.Còn hôm nay,hóa ra vẫn như xưa,nhưng đã không còn anh ở đây nữa rồi.

Jiyeon cất di động đi,đèn báo trên bình đun nước đã chuyển từ xanh sang đỏ.Cô đứng dậy,rót nửa cốc nước sôi,hơi nước màu trắng chậm rãi bay lên.Nhìn cốc nước,không hiểu sao lại không thấy muốn uống.Cô biết,hóa ra thực sự không còn là hóa ra nữa.

Hôm sau Jiyeon đến công ty trình diện.Nỗ lực của cô ở Jeju đã được ghi nhận,cô được tổng công ty triệu hồi về Seoul để giúp đỡ giám đốc mới nơi đây.Nghe nói Sehun là con của chủ tịch hội đồng quản trị,mới du học trở về nên chưa quen với tình hình công ty,Jiyeon được điều động về đây để giúp đỡ anh ta.Thực ra cô cũng khá do dự khi trở về Seoul,nhưng rồi cô nghĩ,mình cứ một mực ở thành phố khác như thế,thật giống như đang trốn tránh điều gì đó.Cô không cho phép bản thân mình yếu đuối như thế,nên mới đồng ý tiếp nhận công việc ở Seoul.

Tới công ty,chào hỏi đồng nghiệp một lượt rồi cô về bàn làm việc của mình.Rời xa nơi này khá lâu,cô phải lập tức bắt tay làm quen với công việc.Cô mở máy tính xem tư liệu nhân sự của công ty,phòng khi gặp phải những tình huống đặc biệt còn kịp chọn người thích hợp.

Ánh mắt Jiyeon dừng lại trước một hồ sơ,không phải vì cô gái tên Lisa này có nhan sắc hơn người,mà còn vì cô cảm thấy rất lạ,mặc dù cô ra vào công ty khá lâu,nhưng vẫn chỉ là nhân viên bình thường.Một nhân viên quèn như thế không đủ để khiến Jiyeon phải liếc mắt,nhưng mà suy cho cùng,một cô gái đẹp dù không có tham vọng thăng tiến thì cũng không khiến người khác phải ngạc nhiên cho lắm.Phụ nữ đẹp thường khiến người ta không tránh khỏi những suy nghĩ vẫn vơ.

Lisa không tăng ca,hết giờ làm lập tức đi về,cũng không tham gia vào bất kì dự án dài hạn nào,nhiều năm qua,cô ta an phận làm một nhân viên bình thường như thế.

Có điều gần đây đã xuất hiện nhiều thay đổi,từ khi Sehun đến,Lisa liền có được đãi ngộ đặc biệt.Thật sự muốn người ta không suy nghĩ cũng không được.

Jiyeon lắc đầu,tiếp tục xem những hồ sơ khác.

"Mới đi làm đã chăm chỉ như vậy sao?"Sehun chẳng biết từ khi nào đã đứng sau lưng Jiyeon.

Anh ta vốn là một người theo chủ nghĩa ăn chơi,chẳng qua là bị bố ép tới công ty làm việc.Bố anh ra nói,ông chỉ có 1 người con trai,nếu anh ta phụ sự mong đợi thì ông không biết phải ăn nói thế nào với ông nội anh ta ở dưới suối vàng.Vì thế nên anh ta đành phải thỏa hiệp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro