♣Chương 1♣: Xuyên Sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lục Bạch Dương đứng lặng ở trong gió tiêu hóa tin tức truyền đến trong não, cúi đầu liền nhìn đến vô số gương mặt mơ hồ, cô đoán những người này đều là đang xem trò hay.

Liền vừa mới đây, cô xuyên qua, trong đầu nhiều một đạo máy móc thức hệ thống âm, nói cho cô đã xuyên vào một quyển tiểu thuyết, sau đó đại não bị bắt tiếp nhận nội dung tiểu thuyết, cô còn không kịp phun tào cái trình độ nội dung Mary Sue này, lại bị báo cho chính mình trở thành ác độc nữ phụ không có chỉ số thông minh trong sách.

Hôm nay, cô đi vào sân thượng, là vì hướng người ba năm làm giáo thảo*, cũng là nam chính của quyển sách này Mục Nhân Mã thổ lộ, tự cho là lãng mạn mà đứng ở trường học địa phương cao nhất, cầm loa ở toàn giáo sư, học sinh trước mặt thâm tình thông báo, kết quả đương nhiên là bị cự tuyệt, cô sẽ ở toàn giáo sư học sinh trước mặt mang tai mang tiếng.

Trở thành toàn bộ năm học đối tượng chê cười .

Hệ thống nói cho cô, chỉ cần ở chỗ này xoát đủ giá trị chán ghét liền có thể đi trở về, cô cúi đầu nhìn loa phát thanh trong tay, một chút đều không độc đáo, ở thị trường cũng thường thấy, trầm tư vài giây, cô làm không ra sự tình cùng nguyên chủ giống nhau được, nhưng là ――

Tên đã trên dây, không thể không phát.

Hiệu trưởng khó thở đau lòng, trợn trắng mắt về ngã về phía sau, không hiểu được con gái chính mình hai ngày này đang ở kỳ phản nghịch lại định làm chuyện xấu gì.

Chủ nhiệm giáo dục kịp thời đỡ lấy hiệu trưởng, ở một bên an ủi lão phụ thân đang rầu thúi ruột này.

Hiện tại vừa vặn là toàn giáo toạ đàm kết thúc, học sinh năm ba đều tụ tập ở chỗ này, chuyên môn mời tới toạ đàm chính là cả nước ưu tú một bậc tâm lý học gia, lúc này còn không có rời đi, bưng bình giữ ấm híp mắt vây xem.

Trong đám người ――

"Nhân Mã, tao nghe nói cậu ta lần này là cho mày nghe thổ lộ."

Mục Nhân Mã mặt đen như đáy nồi, bày ra một trương xú mặt: "Cậu ta như thế nào phiền phức như vậy, khiến người chán ghét còn chưa tính, liền không lấy nửa điểm tự mình nhận thức."

"Sao, nếu là thật sự thổ lộ, mày sẽ cự tuyệt sao? Nhỏ lớn lên cũng không tệ lắm, vậy làm tao đồ chơi cũng được."

Mục Nhân Mã cười lạnh một tiếng, trong mắt hiện lên trào phúng, cô thế nào cùng chính mình thì có cái quan hệ gì?

Đồng dạng cũng đang thảo luận chuyện này còn có Nhất ban nữ sinh, cũng là Lục Bạch Dương bạn học.

Giang Cự Giải tức giận bất bình mà nhìn phía Lục Bạch Dương, tiểu nắm tay ở không trung phất vài cái: "Lục Bạch Dương lại đang làm cái gì, cậu ta không phải đã sớm biết Mục Nhân Mã thích cậu sao"

Lăng Xử Nữ vén lên bên tai đầu tóc, không được tự nhiên mà rũ xuống mi mắt, nhỏ giọng nói nhỏ nhẹ: "Đừng nói như vậy, tớ cùng Mục Nhân Mã không liên quan."

Ở nhiều người chú ý bên dưới, Lục Bạch Dương giơ lên loa trong tay, trịnh trọng mà lại đột ngột bắt đầu rồi ――

"Sinh mệnh không dừng, học tập không ngừng, hôm nay, tôi muốn cùng mọi người chia sẻ một chút đến một ít thứ tốt tìm thấy trong mấy ngày gần đây"

Không giống người thường lời dạo đầu lại thành công làm hiện trường ồn ào trở nên im ắng, toàn thể học sinh ngốc lăng mà nhìn người đứng ở trên sân thượng, thấy không rõ mặt thiếu nữ, chỉ có thanh âm thanh thúy dễ nghe từ chất lượng bình thường trong loa truyền ra.

Sau đó là máy móc theo sách vở đọc diễn cảm ――

"Khẩu hiệu của trường là một khu nhà trường học trân quý giá trị di sản cùng giá trị tinh thần phong phú, là một khu nhà trường học giáo dục, phong cách học tập, phong cách trường học tập trung biểu hiện, thể hiện trường học văn hóa tinh thần trung tâm nội dung."

"Tôi muốn cùng mọi người chia sẻ chính là một ít cả nước giáo dục khẩu hiệu của trường. Đại học Thanh Hoa khẩu hiệu của trường là không ngừng vươn lên hậu đức tái vật*. Trích từ 《 Chu Dịch 》, dẫn ra nhân sinh* triết lý là nhân sinh muốn giống như vậy cao lớn, cương nghị mà không ngừng vươn lên, muốn giống như vậy dày nặng rộng lớn mà hậu đức tái vật. Phục Đán đại học khẩu hiệu của trường là bác học mà dốc hết y chí học hỏi ......"

Lục Bạch Dương niệm xong một đoạn lời nói cuối cùng, bình tĩnh mà một tay khép lại di động, người phía dưới cũng nhìn không tới cô đang làm gì.

Phía dưới đã bị một trận như vậy làm ngốc, trong lúc nhất thời thế nhưng đều ngửa đầu xem tầng cao nhất, an tĩnh mà nghe xong.

Cô lên tiếng lm cái tổng kết cuối cùng.

"Nhân sinh bốn điều vui vẻ là: Lâu hạn phùng mưa lành*, tha hương ngộ cố tri*, đêm động phòng hoa chúc*, khi tên đề bảng vàng*. Chúng ta sinh hoạt thời đại này thực tốt, điều chờ chúng ta trước mặt chính là cuối cùng vui vẻ ―― khi tên đề bảng vàng. Trẻ trung không nỗ lực, già lại nuối tiếc hối hận, chúng ta đã năm ba, thời gian so vàng còn muốn trân quý, kế tiếp một năm, tôi hy vọng cùng mọi người cùng nhau nỗ lực, thi đậu trường học hâm mộ của chính mình, cùng thực hiện chính mìn mộng tưởng."

Dưới lầu cổ đều đau mỏi mọi người: "......"

Khó thở đau lòng hiệu trưởng kỳ tích mà đứng lên, mãn huyết sống lại, không cần chủ nhiệm giáo dục nâng, cũng không thở hổn hển, liền hướng chủ nhiệm giáo dục nói: "Hay! Con bé nói thật tốt, tư tưởng giác ngộ rất tuyệt! Không hổ là con gái của tôi!"

Vây quanh ở hiệu trưởng các vị lão sư: "......"

*Giải nghĩa:
- Giáo thảo: Hotboy, người đẹp trai nhất trường

- Hậu đức tái vật: người quân tử lấy đức dày để nâng đỡ vạn vật

-Nhân sinh: quan niệm, mục đích, ý nghĩa sống của đời người

-Cửu hạn phùng cam vũ;
Tha hương ngộ cố tri;
Động phòng hoa chúc dạ;
Kim bảng quải danh thì.
Dịch nghĩa: Nắng hạn lâu ngày gặp mưa nhuần - Nơi xứ người gặp được bạn cũ - Đêm đuốc hoa trong phòng cô dâu - Lúc thi đỗ bảng vàng treo tên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro