♣Chương 3♣: Đánh Cược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các lão sư nhàn hạ không có việc gì thích tụ ở trong văn phòng tám nhảm, Ngô kim sinh phụ trách giáo ban 1 cùng ban 2 toán học, giữa trưa ở văn phòng nói chuyện phiếm thời điểm nhắc tới Lục Bạch Dương.

Đứa nhỏ này có điểm đặc thù, phản nghịch không tốt, quả thực là học sinh hư điển hình tiêu biểu nhất, chính là lại có một cái cha làm hiệu trưởng, ai cũng thấy cô không phải biện pháp, lời nói nặng cũng nói không được.

Ngô kim sinh đem buổi sáng sự tình nói cho mặt khác lão sư, trừ bỏ chủ nhiệm lớp Hồng Hải Tân kích động, dư lại hai vị lão sư lại có điểm không tin.

"Mơ mộng đi, ông cũng nói thử một đạo đề, có lẽ là phía trước thấy được."

"Tôi cũng không tin, ông nhìn xem tiếng Anh của con bé, người khác nhắm mắt lại đều làm còn tốt hơn, con bé sẽ cố gắng học tập mới là lạ."

Bên ngoài đương nhiên không dám nói, ngầm lại có oán giận, rốt cuộc học sinh cùng bọn họ có trực tiếp móc nối, bọn họ nguyện ý phí thời gian hoa tinh lực đi dạy, nhưng là không chịu nổi đối phương không học.

Nghẹn tắc cũng vô dụng.

"Vừa nói tới con bé ấy tôi liền tức giận, lần trước cũng không biết lôi kéo khóa đại biểu của tôi nói gì đó, lúc sau đi học liền thấy Xử Nữ thất thần." Giáo viên tiếng Anh đầy mặt không vui, đối Lục Bạch Dương rất có thành kiến.

"Cô bé đó chính mình không cố gắng học tập liền thôi, nhưng ngàn vạn đừng chậm trễ những đứa khác."

Bị chúng lão sư nhắc mãi Lục Bạch Dương đang ở trong phòng học làm bài, cô trước kia liền rất thông minh, các hạng thi đua giải thưởng đều bắt được trong tay.

Trương Bằng là ban 1 học sinh bình thường, học tập đủ chăm chỉ, chính là thiên phú không tốt, thành tích giống nhau, khi hắn đi ngang qua Lục Bạch Dương, phát hiện trước kia thích xem di động hoặc là bện các loại vòng tay Lục Bạch Dương giờ đây trước mặt lại mở ra một bộ bài thi.

Hắn không thể tin tưởng mà nhìn hai mắt, kết quả bị Lục Bạch Dương nhận thấy được hắn tầm mắt.

Trong không khí, hai người ánh mắt đối thượng, Trương Bằng từ đối phương đồng tử nhìn ra chính mình kinh ngạc biểu tình, cảm thấy là có chút không lễ phép, gãi gãi gương mặt, dừng ở một đạo đề lại nghĩ muốn như thế nào để nói chuyện.

Lục Bạch Dương xem hắn chỉ là đi ngang qua, liếc mắt một cái, cúi đầu tiếp tục làm bài, bỏ lỡ đối phương ánh mắt kinh ngạc.

Cô ở trên sân thượng nhấc lên sóng nhiệt giằng co lúc sáng sớm, buổi chiều này cổ nhiệt triều liền lui tán đến không sai biệt lắm, không ai là không hứng thú bừng bừng mà thảo luận đề tài này, rốt cuộc chỉ là một cái Lục Bạch Dương mà thôi.

Học hai tiết khóa, Lục Bạch Dương xoát một bộ Lý tổng bài thi cùng Toán học bài thi, trong lòng có nắm chắc.

Tiết thứ hai của khóa, hành lang phát ra tiếng thét chói tai, còn có một ít nói hảo soái linh tinh truyền đến.

Chỉ có ở thời điểm này, Lục Bạch Dương mới rõ ràng ý thức được, đây là một bộ Mary Sue tiểu thuyết.

Nam chủ thân thế trác tuyệt, diện mạo xuất sắc, thành tích ưu tú, là thượng đế sủng nhi, cố tình bị nữ chủ một người hấp dẫn.

Mục Nhân Mã ghét bỏ mà nhìn thoáng qua Bách Song Tử: "Cậu như thế nào cũng tới"

Bách Song Tử cười hì hì: "Tớ tới thấu xem náo nhiệt, hiện tại cảm thấy Lục Bạch Dương rất có ý tứ, tớ quan sát hai ngày."

Mục Nhân Mã bất đắc dĩ, biết phát tiểu ác liệt suy tính, hắn cũng không đến mức đi ngăn cản hắn.

Giang Cự Giải tiến đến Lăng Xử Nữ trước mặt: "Xử Nữ, giáo thảo đại nhân tới tìm cậu nha."

Lăng Xử Nữ trắng nõn trên mặt trồi lên mờ nhạt vệt đỏ, ngón tay khẽ run hai hạ, không giấu được chính mình thẹn thùng cùng vui thích.

Ngồi ở xếp sau Lục Bạch Dương lòng bàn tay chống hàm dưới, hồi tưởng tiểu thuyết cốt truyện, hiện tại ước chừng là nam nữ chủ ái muội thời điểm, bởi vì nữ chủ đánh vỡ nam chủ bí mật, nam chủ vì bảo đảm chuyện bản thân thường thường muốn tới nhìn chằm chằm cô, kết quả sự đối đãi đặc biệt của hắn khiến cho một ít yêu say đắm nữ sinh bất mãn, bắt đầu nhằm vào nữ chủ.

Thiện lương cứng cỏi nữ chủ tự nhiên mà liền hấp dẫn nam chủ, vì không hề muốn làm cô bị thương tổn, những cái lời đồn nói bọn họ là người yêu cũng không có đi làm sáng tỏ, mà bị các vai phụ phái tới tìm phiền toái người cũng dần dần hối hận, chỉ còn lại có cô (Lục An Nhiên) một người bám riết không tha mà chịu chết, làm nam nữ chủ cảm tình chất xúc tác.

Nếu là trước đây Lục Bạch Dương, đã lửa giận ba trượng, mà hiện tại Lục Bạch Dương lòng yên tĩnh như nước, lãnh đạm mà nhìn trước mắt hình ảnh, nữ chủ rất đẹp, nam chủ lớn lên cũng không tồi.

Giang Cự Giải tự giác mà đem vị trí nhường cho giáo thảo, còn bán manh* hướng tới Lăng Xử Nữ nháy mắt, cười hì hì rời đi.

Bách Song Tử lắc lư một vòng, đi tới trước mặt Lục Bạch Dương, cẩn thận đánh giá một phen đối phương biểu tình, trong lòng thẳng nói hiếm lạ.

Nay cái Lục Bạch Dương tầm mắt cư nhiên không còn giằng co coi khinh người khác

Lục Bạch Dương cũng nhớ rõ Bách Song Tử, nam chủ tốt nhất trợ công.

"Cậu hôm nay làm sao vậy?" hắn ý mà chỉ vào bạn tốt, trong ánh mắt có thâm ý.

"Ân" Lục Bạch Dương đầu một oai, ánh mắt trong suốt: "Tôi nhìn thấu hồng trần."

Bách Tử Minh nở nụ cười: "Thiệt hay giả"

"Tôi đây di tình biệt luyến* a."

Hắn cà lơ phất phơ không chút đứng đắn, để sát vào Lục Bạch Dương hiếu kỳ nói: "Ai a?"

Lục An Nhiên giơ lên trong tay sách lung lay một chút: "Học tập."

Bách Song Tử: "......"

Hắn hiển nhiên là không tin, "Cậu đang nói giỡn sao?"

Lục Bạch Dương khóe môi khẽ nhếch, thực mau lại hàng đi xuống.

"Chúng ta đánh cược như thế nào?"

Bách Song Tử thích xem náo nhiệt, tính cách còn rất ác liệt, hắn cũng không thích Lục Bạch Dương, nguyên bản buổi sáng là muốn nhìn nàng trước mặt mọi người xấu mặt, không thấy được có điểm đáng tiếc, đối Lục Bạch Dương đột nhiên biến hóa có một chút hứng thú mà thôi. Cũng cảnh giác Lục Bạch Dương lại định làm chuyện xấu gì

Lục Bạch Dương xem qua tiểu thuyết, đối hắn tính cách hiểu biết đến thấu triệt, chắc chắn đối phương sẽ đáp ứng.

Quả nhiên, Bách Song Tử trong mắt bốc cháy lên hứng thú: "Cậu nói một chút đánh cược gì?"

Muốn đạt được liền rộng lớn rộng rãi một chút, Lục Bạch Dương ở phương diện này lại là kẻ tàn nhẫn.

"Cậu ở lớp học còn rất có danh tiếng"

"Ân, có một chút."

Lục Bạch Dương cười một chút, vậy là tốt rồi làm.

Bách Song Tử trong nháy mắt cảm thấy sống lưng lạnh cả người, nhìn thoáng qua không lộ ra cái gì cảm xúc, khủng bố tươi cười Lục Bạch Dương, lẩm bẩm đều là chính mình ảo giác.

"Cuối tuần chính là nguyệt khảo, chúng ta nhiều lần ai thành tích cao, người thua đáp ứng đối phương một sự kiện như thế nào"

Bách Song Tử nghe xong về sau, trong ánh mắt tràn đầy cậu điên rồi, hắn ổn thật sự, chưa bao giờ ngã ra mười người từ trên xuống, Lục Bạch Dương cũng ổn thật sự, chưa bao giờ ngã ra mười người từ dưới đếm lên, bọn họ muốn so ai nắm chắc phần thắng không phải quá rõ ràng!?

"Không đáp ứng cũng không sao." Lục Bạch Dương híp mắt cười, cô chưa bao giờ là người thiện lương gì, Bách Song Tử không đáp ứng, cô khẳng định quay đầu liền đem chuyện này phát tán đi ra, thuận tiện biến tấu thành Bách Song Tử sợ hãi không dám ứng chiến.

"Tới tới tới." Cô tự rước lấy nhục Bách Song Tử cũng không ngăn trở.

Lục Bạch Dương tươi cười như hoa: "Vậy định rồi nha."

Giải nghĩa:
- Bán manh: giống với chữ moe trong tiếng Nhật, có nghĩa là đáng yêu, dễ thương
- Di tình biệt luyến: yêu một người rồi, sau đó lại ko yêu người đó nữa mà có tình yêu mới.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro