Part 19: Đến nơi rồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Trời nhá nhem tối ngày hôm đó, lúc Ji Yong theo Seung Hyun từ trên máy bay riêng đi xuống, cũng là lúc cậu đứng trên quê hương Vĩ Quốc của mình, trong lòng cậu do dự một hồi, đối với tương lai phía trước lại rất mờ mịt.

Bắt đầu từ sân bay quốc tế, một hàng Lamborghini từ từ chạy đến phủ Tổng thống.

Ji Yong đã mang danh là làm quản gia, nên được sắp xếp ngồi ở chiếc xe phía sau Seung Hyun.

Khi xe chạy qua hai bên đường cậu từng quen thuộc, từng hình ảnh cuộc sống trong thành phố này hiện lên trước mắt cậu. Những nơi này cậu đã từng đi qua, từng kỉ niệm liên tục ùa về với Ji Yong

Nếu như cha cậu còn sống thì ông cũng đón cậu hoành tráng như tên Tổng thống ngang ngược kia,trước kia cậu cũng đã từng là thiếu gia Kwon mà.

Đến bây giờ, hung thủ năm đó ám sát ba cậu vẫn chưa bị đem ra công lý, nếu có cơ hội, cậu sẽ đem tên hung thủ cầm thú kia bầm ra để trả thù.

Xe chạy hơn nửa tiếng cuối cùng cũng đến phủ Tổng thống.

Trên cánh cửa sắt hoa lệ đẹp đẽ điêu khắc hình sư tử đồng biểu trưng cho sự uy nghiêm, từ ngoài cổng có một con đường lớn dẫn vào tòa thành trước mặt, hai bên đường trồng những hàng cây xanh thẳng tắp cao vút đến tận trời, khiến cho con đường trước mặt rợp bóng cây xanh.

Xe chậm rãi tiến vào phủ Tổng thống, đi qua đường lớn, vòng qua một bồn phun nước, cuối cùng dừng lại trước một tòa nhà lớn.

Lúc này tại căn phòng ngoài đã có hai hàng người hầu xếp ở hai bên nghênh đón Tổng thống Choi đại giá.

Khi Ji Yong xuống xe, bất chợt bị hấp dẫn bởi hình ảnh tòa thành từng thấy trên TV giờ đã ngay trước mắt cậu, cậu đưa mắt nhìn quanh bốn phía, bị thiết kế khoáng đạt sắc sảo của phủ Tổng thống rất thu hút.

Seung Hyun xuống xe trực tiếp đi thẳng vào phòng trong, khi đi vào cửa được một lúc, phát hiện bên cạnh thiếu mất một người, quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ thấy Ji Yong giống như khách tham quan đang nhìn ngắm toàn khu nhà.

"Cậu đang lo là đêm nay sẽ bị đuổi khỏi đây sao?" Anh nhìn cậu, giọng điệu có chút châm chọc hỏi.

"Hả? Cái gì?" Ji Yong trong lúc nhất thời không phản ứng kịp, có chút sửng sốt.

Seung Hyun không thèm nói lại với cậu, xoay người, tiếp tục đi vào phòng trong.

Ji Yong lập tức phản ứng lại ý tứ câu nói của anh, nhất thời mặt đầy hắc tuyến, vội buông suy nghĩ khẩn trương bước nhanh vào nhà.

Sau khi bước vào phòng tiếp khách, Seung Hyun cởi áo khoác ném qua chỗ Ji Yong, sau đó chỉ vào người đàn ông trung niên bên cạnh nói: "Vị này là Kim quản gia, sau này cậu cần thay thế ông ấy, ông ấy sẽ hướng dẫn cậu những điều cần chú ý ở phủ tổng thống, cho cậu thời gian ba ngày, ba ngày sau tôi hy vọng cậu có thể tự đảm đương công việc."

"Xin chào, Kwon quản gia, rất hân hạnh có thể cùng làm việc với cậu." Kim quản gia đợi Seung Hyun nói xong rồi mỉm cười chào cậu.

"Xin chào, sau này mong được bác chiếu cố nhiều hơn." Ji Yong lập tức tươi cười chào hỏi ông, xong lại cúi đầu nhìn áo khoác Seung Hyun vừa ném ra trên tay cậu, sau đó hỏi: "Xin hỏi, cái này mang đến phòng giặt sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro