Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_ Thỏ con, em bắn thật nhiều. Xem ra em thực sự bị cấm dục quá lâu rồi, không sao, tôi sẽ thỏa mãn em mà ( Vuy ssi rõ chán sống =)))

_ Hỗn đản, anh mau đi chết đi. Mau buông ra, đầu bò mới cần anh thỏa mãn.

Chung Quốc cuối cùng cũng gom lại đủ một ít khí lực, nạt nam nhân đang trêu mình.

_ Thỏ con, em luôn kích động như thế. Theo tôi, em nên giảm âm lượng xuống đi. Tôi cũng không ngại mọi người tới xem đâu, dù sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ kết hôn với nhau. Nếu không ngại em có thể nói lớn lên

_ Anh mau dẹp ngay cái tên đó... Anh ... con mẹ nó đừng có cử động nữa, mau buông tôi ra, Kim Tại Hưởng anh là một tên biến thái ... đại biến thái

_ Em thật là ích kỷ Chung Quốc. Sao em có thể chỉ lo thoả mãn bản thân mà không chú ý đến người khác thế?

Không đợi cậu phản bác, Kim Tại Hưởng ra sức ma sát bên dưới.

_ A. . . Đừng. . . A. . .A ... Ưm ... A

Bị Tại Hưởng đâm vào nơi mẫn cảm cậu không thể nói thành câu chỉ có thể cầu xin anh buông tha bản thân.

_ Sẽ thả em ra, chỉ cần dục vọng của tôi thoả mãn, tôi sẽ buông em ra.

Cố sức đâm mạnh vài lần nữa, cuối cùng Kim Tại Hưởng cũng phóng ra dục vọng bản thân nóng bỏng vào sâu bên trong người phía dưới. Chung Quốc cũng vì kích thích của Tại Hưởng mà bắn ra lần hai sau kiệt sức ngất đi.

Cốc...cốc...cốc

_ Quốc nhi, đã dậy chưa? Đến giờ ăn sáng rồi, mọi người đang đợi con ở dưới nhà, mau dậy đi.

Chung Quốc đang ngủ say vì tiếng gõ cửa mà giật mình thức giấc. Rất muốn trả lời ba, thế nhưng khi mở miệng nói trong cổ họng phát ra âm thanh khàn khàn, miễn cưỡng nói yết hầu như muốn bốc cháy. Trên ngực có chút khó thở, mở mắt nhìn lại thấy có hai cánh tay đặt trên ngực, tự hỏi vì sao hai tay đều đặt bên trên như nhau, quay đầu lại liền thấy khuôn mặt đang ngủ của Kim Tại Hưởng bên cạnh mình.

Nhớ lại ngày hôm qua bị tên nam nhân này thao phát ra âm thanh rên rỉ, cao trào, Chung Quốc mặt biến sắc. Mà tên hỗn đản nam nhân này không để ý đến điều đó mặc sức thao cậu đến độ ngất đi vẫn không buông tha tiếp tục tiến công hiệp hai.

Dùng hết sức bình sinh mà đả một quyền lên mặt nam nhân đang nằm ngủ say bên cạnh mình sau đó thoả mãn nghe tiếng nam nhân thét lên vì đau đớn. Nhìn nam nhân khóe miệng chảy máu, Chung Quốc lần đầu tiên thấy người khác chảy máu mà trong lòng lại cảm thấy vô cùng hài lòng đến vậy !

Đúng lúc này, cửa phòng bị ba cậu một cước đá văng ra do không kịp mặc đồ nên hai đương sự vẫn nằm trên giường, còn ông vẫn đứng ngây người ngay ở cửa.

_ Hai đứa ...hai đứa...rốt cuộc chuyện này là sao? Hiện tại giải thích rõ ràng cho ba ? Vì sao luôn phản đối kết hôn mà giờ lại ở cùng một chỗ với nhau vậy hả ?

_ Ba, ba hiểu lầm rồi, sự tình không phải như ba nghĩ đâu.

_ Hiểu lầm? Lẽ nào vết tích trên người con không đủ để ba hiểu ư? Mau im lặng để ba nói chuyện với tên tiểu tử này. Tiểu tử thối , mục đích tiếp theo của cậu là gì? mau nói ra

Chung Quốc hiện tại thực sự rất muốn tìm một cái lỗ để mà chui vào, vì sao những cảnh thường hay thấy trên tivi đều liên tiếp ứng dụng lên người cậu, kiếp trước cậu có đắc tội với lão thiên gia hay sao ? cư nhiên lại lâm vào hoàn cảnh như vầy. Hết chỗ nói rồi. . .

Lau vết máu trên khóe miệng Kim Tại Hưởng nói:

_ Ba vợ , người yên tâm con nhất định sẽ lấy Chung Quốc. Hơn nữa do con rất thích Chung Quốc nên mới dùng đến hạ sách này. Con mong ba hãy giao Chung Quốc cho con

_ Được rồi. Không phải là ý đồ xấu, có thành ý như vậy ta đồng ý đem thỏ con giao cho cậu đó.

Không ai hỏi đến ý kiến của cậu. Hiện tại Chung ba ba đã nhận được năm phần của sính lễ, nửa cuộc đời sau của cậu cứ như thế mà được quyết định.

_ Ba à , con không đồng ý. Vì sao ba lại có thể tự ý quyết định nửa đời sau này của con như thế? Con sẽ không chấp nhận cuộc hôn nhân này đâu.

Nghe được chính ba mình cứ như vậy gả mình cho Kim Tại Hưởng, Chung Quốc liền dùng chất giọng khàn khàn nói.

_ Ba vợ, ba cũng thấy đấy không phải con không muốn lấy Chung Quốc mà sự thật là cậu ấy đối con có chút bài xích. Con cũng không có biện pháp.

Nhìn Kim Tại Hưởng trưng ra khuôn mặt buồn bã đối với ba mình, Chung Quốc nắm tay lần thứ hai nhằm khuôn mặt nam nhân mà "hỏi thăm".

_ Thỏ con, con không cần phản bác nữa. Thực sự thì các con sớm muộn gì sẽ kết hôn. Nếu đã cùng ở một chỗ với nhau rồi thì con còn phản đối cái gì nữa, cuối tuần sau kết hôn, ai cũng không được phản đối.

Biết lời ba nói đã không cho cậu cơ hội phản bác, Chung Quốc cũng không muốn nói nữa chỉ là nghĩ đến sau này không có người vợ xinh đẹp, bánh bao khả ái hoạt bát. Chung Quốc chịu không nổi đả kích quá lớn này cứ như vậy trực tiếp té xỉu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jungkook