Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta nguyện khuynh tẫn thiên hạ để đổi lấy nụ cười thật tâm của ngươi.

Nhưng y, vì sự bình yên cho thiên hạ, lại nhận lấy nước mắt của ái nhân.

Tình này, có lẽ đã sai ngay khi bắt đầu.

Vườn thượng uyển năm ấy, giữa những cánh đào bay đầy trong gió, cô độc một bóng người. Lạnh lẽo cô liêu đến tĩnh mịch.

Nếu có kiếp sau, không mong vang danh thiên hạ, chỉ mong được cùng người hưởng cuộc sống bình thản chốn nhân gian.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro