Chương 3 - Nắng vàng tháng tám (Phần 2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vác gương mặt hầm hầm về nhà, tôi bỗng ngồi thụp xuống trước cửa, hai tay ôm lấy đầu rồi rối rít xin tha mạng:

- Huhu, tha cho tôi, tha cho tôi, tôi không muốn chết,...

Hix, Jeon Wonwoo, mày đang làm trò hề gì thế này?

- Yaaaa! - tiếng hét làm long trời lở đất, "Jeon đại hiệp" nắm chặt thanh kiếm bằng nhựa tôi vừa mua cho hôm trước, từ trong nhà nhảy xổ ra, lao thẳng về phía tôi

- Đỡ Đồ Long đao của ta đây! Cheng cheng cheng!!!

- Huhu...xin "đại hiệp" tha mạng, tiểu nhân có mắt mà không thấy Thái Sơn... - tôi khóc lóc sướt mướt

- Tội không thể tha! Ta phải thay trời hành đạo! - Jeon đại hiệp hiên ngang dí thanh kiếm vào cổ tôi, cười nhe nhởn như ác ma

- Biết lỗi thật rồi mà...

- Thật không?

- Thật!!!

- Vậy thì hôm nay tạm tha cho ngươi! - thằng nhóc thu kiếm lại, bước đến đưa tay xoa đầu tôi

- Hôm nay anh Wonwoo Đầu Heo ngoan quá cơ! (Au: ờ...hẳn là Wonwoo đầu heo =.=')

Cái gì? Thằng nhóc dám gọi tôi là...đầu heo? Đã thế còn dám xoa đầu tôi nữa... gan to tày trời!

- Này thì ngoan! - tôi đưa tay véo hai má nó.

- Ááá! Đau! Đầu Heo, anh có bỏ tay ra không hả? Định giết bản đại hiệp chắc!

- Anh không bỏ! Xem sau này em còn dám hỗn láo với anh nữa không.

Không nhụt chí trước bộ dạng ác quỷ phồng mang trợn má của tôi, thằng nhóc vẫn ngang bướng:

- Đầu Heo, em hỗn lúc nào?

- Dino to gan! Em còn dám chối nữa hả? Dám xoa đầu anh, đã thế còn gọi "đầu heo" này nọ nữa! Sau này tuyệt đối cấm nghe chưa!

- Ahahaha, thì ra là chuyện đó, anh đúng là Đầu Heo mà

Oái, thằng nhóc lại còn dám vò cho đầu tôi rối tinh rối mù lên nữa chứ!

- Vẫn còn dám "thất lễ" với anh đây! Này thì Đầu Heo này!!! - tôi kéo căng hai cái má đáng yêu của nó.

- Ááá! Đau, anh hai yêu quái, à không, yêu quý chứ! Em biết lỗi rồi, từ nay em không nghịch như thế nữa đâu, anh mau bỏ tay ra đi!

Haha, xem gương mặt phụng phịu của "Jeon đại hiệp" nhà ta kìa, dễ thương hết biết! 

- Thôi được rồi, tạm tha cho ngươi! - tôi bỏ tay ra, đứng bật dậy, nhìn quanh nhà một lượt rồi cất tiếng hỏi

- Mẹ đâu rồi nhóc?

Dino vẫn ôm hai cái má đỏ bừng lên vì đau, cúi xuống nhặt thanh kiếm, tỏ vẻ thần bí:

- Anh ngồi xuống đây em nói nhỏ cho mà nghe!

Hơ... sao lại phải nói nhỏ chứ? Làm tôi tò mò muốn chết. Tôi ngay lập tức ngồi xuống để nhóc em trai ghét sát miệng vào tai mà thì thầm:

- Mẹ ấy à, mẹ đi...

- Đi đâu?

- Mẹ đi... đi... đi xoa cái đầu ông anh Đầu Heo ngố rồi! Hahaha...

Oái! Tôi lại mắc lừa nó nữa rồi! Thằng nhóc láu cá lại còn dám gạt tôi ngồi xuống để....xoa đầu!

- Jeon Dino!!!!!!

Tôi gầm lên, toan túm cổ Dino lại nhưng nó đã nhanh chân cao chạy xa bay đến ngoài cổng, còn không quên ngoái đầu lại chọc quê tôi:

- Hahaha, Đầu Heo, anh đúng là đồ ngốc xít

- Này, đồ đạo tặc kia! Em chạy đi đâu thế hả? Đứng lại đó cho anh!

- Còn lâu em mới đứng lại, chỉ có anh mới là đồ ngốc thôi haha...

- Cái gì cơ?? Jeon Dino!!! Được lắm, em mà dẫn xác về nhà thì chết chắc với anh biết chưa???

- Yaaa!!! Jeon đại hiệp tái xuất giang hồ đây! Bọn xấu kia sẽ biết tay ta!

- Dino!

Mặc cho tôi gào thét như xé gió ở phía sau, thằng nhóc vẫn ung dung vẫy vẫy tay chào tạm biêt. Hix, đúng là nhất quỷ nhì ma, thứ ba chỉ có thể là Jeon Dino nhà mình!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro