Chương 46: Cảm ơn Người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Anh bạn, uống chút rượu để giảm bớt căng thẳng đi nào.

Người đàn ông nhếch miệng cười, ngồi xuống cạnh Nguyễn Minh Quân, nhẹ nhàng đặt ly rượu vang lên bàn, ánh mắt anh ta vẫn như lúc ban đầu, chứa đựng hàng vạn tia lạnh lẽo khiến sống lưng người bên cạnh khẽ run.( Có ai còn nhớ Nguyễn Minh Quân là ai hogg ta, nếu bạn nào hogg nhớ thì đọc lại chap 13, 14 nha)

-Anh rốt cuộc muốn gì đây?

Nguyễn Minh Quân cẩn trọng dò xét thái độ của người kia nhưng vẫn không tài nào nhận ra ý đồ của anh ta.

-Có vẻ như anh còn hoảng sợ nhỉ, chuyện khi nãy chỉ là một trò đùa của tôi thôi mà.

Anh ta vỗ vai Nguyễn Minh Quân, thích thú cười lớn khi nghĩ đến chuyện vừa rồi...

-Đừng! Tôi sai rồi, xin anh, đừng giết tôi, tôi hứa sẽ không đụng đến Diệp Anh nữa, xin anh...

Minh Quân ôm chân người đàn ông kia, khẩn thiết cầu xin.

-Haha, trông anh sợ chưa kìa, tôi chỉ đùa thôi. Tôi còn phải giữ mạng anh lại để giúp tôi vài chuyện chứ.

Người đàn ông cười lớn, đồng thời đỡ Minh Quân đứng dậy...

-Đừng lo lắng, tôi chỉ muốn hợp tác với anh thôi.
Người đàn ông mỉm cười, hóp một ngụm rượu.

-Hợp tác? Anh muốn hợp tác gì chứ?

Minh Quân cảm thấy người đàn ông trước mặt thật thâm sâu khó lường, anh ta có thể đọc được ý nghĩ của người khác còn suy nghĩ của bản thân lại không để lộ ra dù chỉ một chút.

-Có phải hiện giờ công ty của giám đốc Nguyễn đây đang bị Lê Thy Ngọc chèn ép không nhỉ?
Người đàn ông nhìn Minh Quân, ánh mắt của anh ta cho hắn biết rằng người nọ đã nắm rõ mọi chuyện của mình trong lòng bàn tay.

-Anh cũng nắm bắt tin tức tốt đấy. Vậy có phải cuộc gặp mặt hôm nay của chúng ta có liên quan đến Lê Thy Ngọc không?

-Rất thông minh.
Người đàn ông thích thú vỗ vai Minh Quân.

-Tôi không muốn vòng vo, nói đi, anh muốn hợp tác thế nào?

Nguyễn Minh Quân  uống cạn ly rượu trên bàn. Hắn biết lần này cơ hội của hắn đã đến rồi.

-Vô cùng đơn giản...
---------------------------------------------------------------
-Sao hôm nay em lại có hứng thú đi dạo vậy chứ, chị nhớ rằng em không có thói quen dậy trước 9h mà."
Thy vuốt tóc của người con gái bên cạnh, khẽ khàng hỏi.
-Lê Thy Ngọc không được chọc em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro