Chương 26: Scandal

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Gulf làm xong việc thì không nhìn thấy Mew, lập tức tóm lấy ra khỏi văn phòng hoạt động một chút.

Mew không biết đi đâu, nửa ngày vẫn không thấy trở về, không ngờ tiểu thư ký hồng lại biết, không phải Mew nói với cô mà là làm cô đúng lúc nhìn thấy.

Lúc Mew ra khỏi công ty, Pink đang ở phía tiếp tân dưới lầu nhận một chuyển phát nhanh, đúng lúc thấy Mew ra khỏi công ty đi vào quán cà phê đối diện nên khi Gulf tổng hỏi Pink liền nói với anh.

Gulf đi vào quán cà phê liền nhìn Mew, không biết Mew đến nơi này làm gì, cậu lại nhìn qua thì phát hiện không chỉ có một mình Mew mà còn có 'em ba' của Nháy, Patch, đang kêu gào đến vang dội .

Mew vui vàng đứng lên, chân tay luống cuống: "Vợ à, anh cái gì cũng không làm, anh không có khi dễ cậu ấy."

Vá nhìn thấy Vịnh đến cũng giật mình, bất quá ngươi ta đang thế nào hỉ hả hung hăng, muốn dừng lại cũng không dừng được, mộng hồ không rõ nói: "Vịnh đại ca, mặc kệ em, chuyện... không phải. . . . Không được làm đại ca . . ."

Cậu ta vừa khóc thút thít vừa nói, lại phối hợp với bộ dáng thiếu niên ngây ngô thì càng đáng thương hơn. Mew không biết phải làm sao, còn Gulf nghe xong thì ngược lại hung hăng trừng phạt một cái trong suốt, như chắc chắn là xóa khi dễ Patch.

Vịnh Kỳ cầm khăn tay đưa cho anh ta: "Đừng khóc đừng khóc, mặt đều đỏ lên rồi, có chuyện em không thể nói với anh, anh sẽ giúp em."

Mew vô tội phản đối một bên xem Gulf an ghét Patch, an chán hơn nửa ngày Patch mới ngừng khóc.

Vịnh bạn Patch theo, trước tiên mang về công ty để cậu ta rửa mặt nghỉ ngơi, chờ nghỉ ngơi tốt mới mang Patch về nhà để Patch cùng bọn họ ăn cơm.

Miếng rửa mặt sạch sẽ, không còn tèm lem nước mắt giống con mèo cưng, nhưng cái mũi đỏ rực, ngược lại có chút đáng yêu.

Vịnh để hồng ân cho anh ta một ly nước ấm, hỏi: "Em bên ngoài hiện đang ở đâu?"

"Ở. . . Ở. . . ."

Patch im ờ không nói, chớp mắt với Mew.

Mew có chút đau đầu, Nháy cũng không biết Patch ở đâu nhưng Patch cứ chớp mắt với xóa như vậy, cảm giác thấy không tốt lắm.

Nói thật, kỹ thật diễn của Patch thực sự rất tệ, bạn ta chớp mắt với Mew mấy lạng đều bị Gulf nhìn thấy.

Gulf nói: "Hai anh em nháy mắt làm gì vậy? Có phải là không có chỗ ở?"

"Không không không. . . Là có . . ." Patch chương vàng nói : "Liền . . . Liền . . . Liền cách nơi này không xa , chỉ mấy cái ngã tư thôi . . ."

Vá ấp ôm nửa ngày cuối năm địa phương vẫn nói ra, đúng là cách nơi này không xa, chỉ có ba cây số, phi thường thuận lợi nhưng Mew nghe xong cũng không đành lòng.

Chỗ kia có tiếng là hỗn loạn, nói thẳng ra là phố đèn đỏ.

Vá từ chỗ cha nuôi trốn ra cho nên trên người không có tiền, lúc được người săn lùng ngôi sao phát hiện ra, anh ta còn tưởng rằng sẽ có thể tự mình nuôi sống chính mình, nào ngờ nghệ sĩ không dễ dàng như vậy? you ta tưởng.

Vá sau khi ký hợp đồng thì từng diễn qua mấy vai phụ, chẳng qua do kỹ xảo diễn không tốt, không phải xuất thân chính quy cho nên dù giá trị nhan sắc cao cũng được đào thải.

Về sau người đại diện cảm thấy cậu ta không có giá trị gì liền thả, không khác gì nuôi thả. Vá cùng bốn nghệ sĩ nhỏ ở cùng một chỗ, là chỗ công ty cho kẻ thuê mướn, chẳng qua cái chỗ chỗ kia đúng là rất loạn.

Vịnh nghe xong, sắc mặt liền liền bét, quay đầu phạt Mew.

Mew đúng là oan uổng : "Vợ à, anh thật sự không biết."

Vá vận động nói: "Vịnh đại ca, đại ca em thật là không biết, em không muốn làm phiền người trong nhà, dù sao em cũng đã mười tám tuổi rồi."

Vịnh nói: "Chỗ kia phức tạp như vậy, vạn nhất em xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì làm sao? Vẫn là đừng ở đó nữa, đến nhà bạn anh đi, dù sao nhà anh cũng lớn, chỉ là xa hơi thôi nơi này một chút."

Patch nghe xong vận chuyển vàng khoác tay : "Không phải không, em không muốn quấy rầy anh với đại ca."

Mew trong lòng chảy máu tràn trề, trước đó trong nhà có một cái Mild đã đủ loạn, hiện tại lại thêm một cái Patch, còn đâu thế giới tân hôn của hai người nữa.

Patch từ chối nửa ngày, Gulf cũng không đồng ý, nói là nếu Patch tìm được chỗ ở khác liền có thể tự mình ra ở riêng.

Sau khi tan tầm, Vịnh lái xe, Mew ngồi ghế phó lái, ghế sau thêm một Patch.

Trên đường đi Vịnh sợ Patch căng thẳng, cố ý hỏi Patch buổi tối muốn ăn gì, về nhà có thể nấu cho cậu ăn.

Vá cảm động vô cùng : "Em ăn cái gì cũng được."

Ba người một đường đi rất thuận lợi, đậu xe liền kề Vá vào biệt thự.

Vịnh vừa vào cửa đã thấy mùi cơm chín, nhìn cũng thấy trên bàn ăn bày một bàn ăn lớn, rõ ràng là Nhẹ làm, sắc hương vị đều đủ hết.

Mew nhìn cũng hiểu ra, khẳng định là Nhẹ đã trở về.

Gulf nói: "Tốt quá rồi, không cần nấu cơm nữa, mau đến ăn đi, còn nóng đấy."

Vá nghe thấy mùi thơm thì nước miếng thấm đẫm hơi ra, thèm đến mắt cũng phát sáng, lao vàng đi theo Vịnh vào phòng vệ sinh rửa tay.

Gulf để Mew lên lầu gọi Mild thế nhưng Mew lên lầu tìm một vòng phát hiện Mild không có ở nhà.

Tìm hết một vòn Mew mới phát hiện trên bàn trà có một tờ giấy nhỏ, là của Mild save back, nói rằng bữa tối tối đã chuẩn bị cho bạn họ, nhưng y sẽ không về ăn, không cần đợi y.

Nhẹ cũng không nói là đi đâu.

Cuối cùng vẫn là Gulf, Mew cùng Patch ba người ngồi xuống ăn cơm.

Vá cơm nước no nê, bởi vì tuổi ăn tuổi lớn cho nên ăn rất nhiều, sắp đuổi kịp cả Mew, chẳng lẽ qua thân bạn ta cũng không thể so sánh đánh dẹp được.

Một bữa cơm ăn rất hài hòa, không có gì bất trắc xảy ra. Patch mặc dù diễn kém nhưng lại rất ngoan, sẽ không nói lung tung, đây là điều khiến Mew rất hài lòng, là một thiếu niên gặp người thích.

Sau khi ăn xong Vịnh liền để Mew đi rửa chén, còn mình mang theo Patch đi dọn dẹp phòng, Patch sẽ ở lại phòng cho khách.

Mew có chút không yên lòng khi để hai người họ một mình, chẳng qua không còn cách nào, vợ đã lên tiếng, Ngỗi phải yên lặng đi rửa chén, tranh thủ làm cho nhanh rồi chạy theo lên lầu giám thị.

Thời điểm Mew giết người trên lầu, Patch đang cùng Gulf trò chuyện vui vẻ, không biết hai người nói cái gì mà cười rất vui vẻ.

Mew nhìn thấy, trong lòng ăn thảnh thốt: "Vợ ơi, hai người đang cười gì thế?"

Vịnh chỉ nháy mắt mà không nói cho Mew, cái này càng khiến Mew nổi cơn ghen.

"Leng keng".

Trên người Bản vá có tiếng vang, là điện thoại di động của anh ta.

Patch giật mình giật mình vàng lấy điện thoại ra ấn một cái, sau đó nhanh chóng nhét lại vào túi, nhìn y như ăn trộm.

Mew nói: "Được rồi vợ à, chúng ta để cậu ấy nghỉ ngơi đi, khụ khụ, cậu ấy ngày đầu tiên đến đây khẳng định vẫn chưa thích ứng, đúng không? Đừng quấy rầy cậu ấy."

Mew nói năng đứng thẳng ngay, bịa chuyện mà mặt không đỏ tim không đập.

Patch cũng rất phối hợp gật đầu.

Vịnh nghĩ cũng phải : "Xuất em sớm nghỉ ngơi một chút đi, buổi sáng ngày mai anh sẽ lái xe đưa em đi, cũng vừa tiện đường."

Vắc như thuận đáp: "Cảm ơn Vịnh đại ca."

"Không cần cảm ơn." Vịnh đáp.

Mew cuối cùng cũng bị Gulf bắt cóc về phòng, sau đó ra sức đóng cửa lại, thuận tiện cho Gulf đặt ở trên cánh cửa, đầu óc chì chiết với Gulf.

Mew ủy khuất nói: "Vợ, anh ghen."

Vịnh buồn cười: "Ghen cái gì? Cậu ấy là em trai anh, em đối tốt với cậu ấy không phải do anh sao?"

Mew nghe xong tựa hồ là hiểu ra, đón không được bật cười : "Vợ lời nói này anh rất thích, anh ngang nhiên phát hiện vợ anh ngọt ngào như vậy, anh muốn đùa giỡn."

Mew bắt đầu lại không đứng vững, Gulf lập tức đỏ mặt đưa tay thúc đẩy : "Em muốn đi làm."

Mew hỏi : "Việc làm gì nữa?"

Gulf nói: "Trong mail còn một chồng thư chưa trả lời."

Mew ôm bạn không cho đi : "Vợ à, em như vậy sẽ mệt chết, vẫn là thư giãn một chút trước, có được không?"

Từ sau khi Vịnh ôm trong tay 38% cổ phần ở công ty, đúng là so với trước kia bận rộn hơn nhiều, chẳng qua Vịnh cảm thấy cũng không mệt mà rất bình thường.

Mew ôm bạn chơi xấu, lấy môi xoa xoa tai bạn, Vịnh không chịu nổi quấy nhiễu, hai chân nhũn đều ra, tựa khung cửa thiếu trượt chân ngã xuống đất.

Vịnh cảm giác trái tim đều muốn nhảy ra khỏi cổ mơ, cái tên Mew đại ngốc này, thời điểm thi triển toàn bộ sức hút dẫn lại rất có mị lực, làm Vịnh đầu hoa mắt.

Vịnh kỳ rùng mình đưa tay ôm lấy cổ Mew, thủy tinh đầu lên chủ động hôn tinh.

Mew lập tức tâm hoa nội phóng, Dẫn Vịnh làm sâu sắc thêm nụ hôn.

Vịnh mặc dù tương đối ngây ngô nhưng vô cùng chăm học, Mew dạy cái gì cậu Liền chiếu theo làm cái đó, rất nhanh khiến cho Mew mặt đỏ tía tai, thật muốn cưng Gulf trực tiếp chào vào trong Bụng.

Hai người đến thở hồng hộc, Vịnh cảm giác trong đầu trống rỗng, hai tay ở trên vai Mew đều không còn sức lực, cả người liền trượt xuống.

Mew thở hổn hển, lập tức bác Vịnh bế lên, sau đó kềm bác đặt lên giường.

Vịnh cảm giác một trận trời đất quay cuồng, đầu choáng mắt hoa, lúc này mới hoàn hồn.

Giống như dã thú hung ác, gạt gao nhìn lướt qua Vịnh, ánh mắt sâu không thấy đáy khiến Vịnh từng cơn bùng phát.

Gulf cảm giác như biết là muốn làm gì, thật sự là do bạn chưa chuẩn bị sẵn sàng, lập tức ngăn Mew lại: "Em... Em còn phải làm việc..."

Mew thở hổn hển nhìn Vịnh hốt hoảng tránh đi ánh mắt của mình, cảm giác có chút đau lòng. Nhậm không được liền đưa tay đánh mặt Vịnh: "Vợ, em không cần sợ, anh là thật lòng thích em, bộ dáng em như thế nào, anh đều thích."

Mew tranh thủ hít sâu mấy hơi, sau đó đứng dậy rời xa giường lớn : "Vợ đi làm việc trước đi, anh đi tắm."

Gulf nhẹ gật đầu nhìn Mew muốn đi ra ngoài, kỳ quái nói: "Sao không tắm ở đây?"

Mew nắm tay ôm cửa, quay đầu cười: "Không được đâu vợ, anh phải đi dội nước, rồi tự mình giải quyết một chút vấn đề sinh lý, khả năng rất cần thời gian. Phòng tắm bên trong vẫn là để lại cho vợ dùng đi, anh về phòng khách tắm."

Vịnh nghe tùy biến tiện ra như thế, sắc mặt 'bùng' liền đỏ, cũng không nói quan nhìn phản nữa, hối hận mau mau đi.

Mew ra khỏi phòng Gulf, thở dài bước về phòng khách tắm nước lạnh, lại nghĩ đến mình còn một đoạn thời gian dài cần cấm dục, thật là không dễ dàng.

Mew đúng là đi rất lâu, Vịnh xem email trong lòng cũng không bình tĩnh, luôn nghĩ đến Mew, sau đó liền bắt đầu nghĩ đến vài chuyện lung tung bạn.

Ví dụ như. . .

Não bổ sung Mew tắm rửa, bổ sung dưỡng chất Mew tự giải quyết...

Vịnh ngày càng đỏ như lửa, email cũng không xem nữa, lén lút chạy vào phòng tắm, anh cảm thấy mình cũng cần phải tắm nước lạnh mới được.

Lúc Mew đi ra đã hơn mười giờ đêm, thời gian không còn sớm. Mew cũng biết mình đi lâu cho nên nghĩ rằng vợ đã ngủ rồi.

Anh ra khỏi phòng, đang định về phòng ngủ của khách Gulf thì nhìn thấy một bóng người đang lén lút ở đầu cầu thang.

Mew lập tức bước nhanh tới, nhìn bóng người kia hình như muốn xuống lầu, trong tay lại cầm một thứ đang phát sáng, chắc chắn là điện thoại.

Mew còn tưởng là Nhẹ về, thế nhưng sự thật nhớ Nhẹ không có khóa, nếu khẳng định phải kêu cửa cho thì chắc chắn không phải Nhẹ.

Nhìn lại liền phát hiện đó là Patch.

Patch nghe được tiếng phía sau, quay đầu lại nhìn liền thấy Mew. Patch đang lén lút để rồi giật mình tỉnh giấc, thiếu chút nữa từ trên cầu thang lăn xuống.

Mew vội vàng tóm lấy bạn ta mới không để Patch biến thành trái bóng da.

Bản vá bị đe dọa, nắm lấy tay vịn cầu thang trừng phạt.

Mew nói: "Em đang làm gì vậy?

Patch mount engine said : "Em. . . Em muốn đi ra ngoài một chuyến. . . "

"Ra ngoài?" Mew cảm thấy kỳ quái : "Đã hơn mười giờ rồi."

Cho dù đối với cú đêm, mười giờ mới bắt đầu cuộc sống nhưng biệt thự của Gulf ở nơi rất rác thải, mười giờ bên ngoài rất hoang vắng, ngay cả xe taxi cũng không có, nếu muốn ra ngoài nhất định phải lái xe, còn nếu không lái xe thì phải đi cả tiếng mới có khả năng nhìn thấy xe.

Bản vá ngày càng gắn thiết bị: "Em không muốn quấy rối anh cùng Vịnh đại ca, em có việc gấp, nhất định phải ra ngoài bây giờ. . . Buổi sáng em khẳng định sẽ trở về, sẽ không để Vịnh đại ca phát hiện."

Mew nói: "Đây không phải là vấn đề, như vậy em còn ra ngoài sẽ không an toàn, mà bên này lại không có xe, em nhất định phải đi ra ngoài sao?"

Patch bị hỏi thì sử dụng một chút, cậu ta chưa từng vào đây cho nên không rõ sự việc.

Ngay lúc Patch á khẩu không trả lời được, điện thoại trong tay cậu ta lại vang lên "Leng keng leng keng", chắc chắn là tin nhắn, gửi liên tục đến mấy tin.

Vá vàng cầm nhìn, sau đó có chút sốt trấu, đổ đầy mồ hôi.

Mew cũng không có ý định nhìn trộm điện thoại của Patch, chẳng qua dáng vẻ của Patch không cao, Mew vừa rồi nói chuyện với bạn ta, chính là chộp đầu cho nên vô ý nhìn thấy điện thoại của Patch.

Mấy cái tin nhắn được gửi đến, một cái trong đó ghi địa chỉ rút gọn, mấy cái khác đều là thúc giục Patch nhanh một chút.

Xem chừng đối phương đang rất vui, Vá bộ dáng lại cực kỳ lo lắng.

Địa chỉ mà Mew nhìn thấy trùng lặp lại là một câu hỏi lạc bộ giải trí đã biết.

Cũng không phải là câu lạc bộ cao cấp gì, không phải quán bar khác cho lắm, bên trong rất hỗn loạn.

Mew nháy mắt liền lập tức: "Em muốn đến chỗ này sao?"

Thử thách không đợi đến nửa đêm mới đi, ban ngày loại địa phương này cũng không mở cửa kinh doanh.

Bản vá bị hỏi, sắc mặt đỏ rực vàng ẩn điện thoại đi, cúi đầu không nói lời nào.

Mew nghĩ Patch là nghệ sĩ, đúng là có rất nhiều nghệ sĩ không nhận được quảng cáo, không có cát-sê cho nên chỉ có thể đi tiếp rượu, như thế có thể kiếm không ít tiền.

Mew nghiêm túc nhìn bạn ta, nói: "Công ty nếu biết em tự ý nhận công việc này, sẽ lập tức xử lý em."

Không nói cái khác, mặc dù Patch không nổi tiếng nhưng vẫn thuộc công ty của Jong Gia, chế độ trong công ty, Mew đương nhiên vẫn biết.

Patchboot vàng khởi đầu : "Không phải em tự nhận... Em cũng không muốn đi."

Mew nghe xong có chút buồn bực : "Không phải em tự mình nhận sao?"

Hắn nói xong mặt liền đen lại, Patch nhìn qua có vẻ cũng không tình nguyện thế nhưng lại giống như không đi không được. Nếu không phải Patch tự mình nhận thì khẳng định chính là người đại diện an bài cho bạn ta. Công ty Jong Gia từ trước đến nay rất quý trọng danh tiếng của nghệ sĩ, quy định rõ ràng: cấm người đại diện sắp xếp tiệc bù rượu phổi tung cho nghệ sĩ.

Không qua công ty lớn như vậy khó đảm bảo không có vài con sâu, vì kiếm tiền, rất nhiều người đại diện vẫn không từ thủ đoạn.

Mew hỏi: "Là người đại diện nhận em?"

Vắc gật đầu bất đắc dĩ: "Ân. . ."

Mew nghe xong lập tức liền nổi, loại chuyện này đúng lúc bị bắt gặp sao không thể tức giận.

Điện thoại của Patch lại vang lên, lần này không phải là tiếng tin nhắn mà là tiếng chuông điện thoại

Bản vá giật mình tắt điện thoại. Dù không có tiếng nhưng điện thoại vẫn rung liên hồi, đối phương thật sự rất kiên trì.

Mew nhìn qua liền thấy trên điện thoại của Patch hiện ba chữ "Người đại diện".

Mew lén lút nói: "Đưa điện thoại cho anh, anh giúp em nói với Nhập ta."

Patchboot vàng khởi động : "Không cần thiết, em tự mình xử lý được."

Mew nói: "Xử lý như thế nào? Đây cũng không phải là công việc tốt. Em về sau nếu nổi tiếng bị người đào tạo ra những chuyện này, có thể sẽ tạo thành scandal lớn."

Patch cúi đầu: "Thế nhưng người đại diện nói nếu lần này không đi, em vĩnh viễn cũng đừng mong nhận được quảng cáo nào nữa."

Mew nghe xong liền tức giận : "Em cứ đưa điện thoại cho anh nói chuyện với chuyện chính ta, sẽ không ảnh hưởng đến công việc của em đâu."

Patch nửa tin nửa ngờ, thế nhưng Mew khí tràng quá lớn, Patch có chút sợ hãi liền đưa điện thoại cho Mew.

Mew cầm điện thoại nhận cuộc gọi, điện thoại bên kia lập tức vang lên tiếng của một người đàn ông trung niên.

Người kia cực kỳ không kiên nhẫn, nói: "Patch! Cậu có muốn đi làm nữa hay không! Cho cậu thêm nửa tiếng, cậu còn không tới, cậu cứ ở đó mà đợi bị đóng băng đi, cậu với công ty ký" hợp đồng mười năm, ta nói cho ngươi biết, ngươi trong vòng mười năm không kiếm được một phân tiền, để ta xem ngươi có đói chết không!"

Mew nghe người đàn ông kia mâm trận cũng không đấu nói gì, Patch cũng nghe được tiếng trong điện thoại.

Mew chờ đợi ta trễ hạn mới không nhanh không chậm nói : "Tự mình nhận cho bác sĩ loại công việc này làm, tôi nghĩ người chuẩn bị chết đói là anh mới đúng?"

"Alo? Cậu là ai hả?" Đối phương nghe thấy người trong điện thoại không phải là Patch, ngạc nhiên hỏi: '' Patch đâu rồi? Cậu là ai mà xen vào công việc của người khác?."

Mew nói: "Không cần biết tôi là ai, anh bị đuổi việc."

Mew nói xong liền máy, sau đó kéo số điện thoại của người đại diện vào danh sách đen, trả lại điện thoại cho người đại diện Patch: "Muộn như vậy rồi trở về ngủ đi, công ty sau này sẽ trả lời cho người đại diện new interface."

Vá vẻ mặt không quan tâm, ánh mắt nhìn Mew cũng thay đổi, dáng vẻ cực kỳ sùng bái.

Patch nói: "Thật sao?"

Mew nhẹ gật đầu.

Patch vẫn không nói nhưng ngẫm lại, Mew sinh hình như đã quen biết với tiểu thiếu gia Jong Gia Kwan, có lẽ cũng là một đại nhân vật.

Patch dự định đi về phòng nhưng vẫn quay lại nói: "Sự thật là không cần phải đi nữa sao?"

Mew đau đầu: "Đúng đúng, trở về ngủ đi.

Patch nghe diệt nói như vậy thì lập tức chạy đi vô cùng vui vẻ.

Mew thở dài, cũng không khỏi trở về phòng Gulf mà dựa vào đầu cầu thang gọi điện thoại cho Kwan.

Đã hơn mười lăm phút, Kwan đã ngủ rồi nhưng điện thoại không khóa nên ngay lập tức liền bị đánh thức, lúc nhận điện thoại vẫn còn mơ hồ alo một tiếng.

Mew nói: "Sớm như vậy mà chú đã ngủ rồi?"

Quan ngáp liên tục : "Đúng a, em vẫn còn là con nít, cần ngủ sớm dậy sớm, lại không cần sống về đêm không phải sao? Muộn như vậy anh còn gọi cho em, anh với vợ anh không có cuộc sống về đêm hả."

Mew: ". . . "

Mew : "Anh có chuyện cần nói với em."

Kwan hỏi: "Anh nói đi. . . Em buồn ngủ quá . . . . ."

Mew nói: "Người đại diện của Patch ở sau lưng công ty tự mình cho Patch đi tiếp rượu, em xem rồi xóa sạch ta đi."

Mew nói xong, trong điện thoại lại một khoảnh khắc trầm mặc, Mew còn tưởng rằng điện thoại bị ngắt, nhìn qua thấy vẫn đang trò chuyện thì nghĩ thầm có lẽ Kwan ngủ rồi?

"Alo? Đừng có ngủ, em có nghe anh nói không?" Mew hỏi

"Nghe được." Kwan nói : "Em chỉ là đang suy nghĩ chuyện nhân sinh."

Mew : ". . ."

Kwan nói : "Em là đang suy nghĩ, em đến cùng có phải là em trai ruột thịt của anh không hả, em hoài nghi cái cậu Patch kia mới đúng là em trai ruột của anh đấy. . ."

Mew nói : "Anh thấy là chú chắc hết buồn ngủ rồi, còn ở đây lắm điều với anh."

Kwan không phục : "Hơn nửa đêm em đã ngủ rồi, anh còn gọi nói với em chuyện này, anh sao không tự mình gọi điện đến công ty xử lý đi? Đến cùng em có phải em trai của anh không hả."

Mew nói : "Không phải bây giờ anh thân phận không tiện sao? Được rồi, không quấy rầy em nữa, em giúp anh xử lý một chút, nhớ chưa? Đừng có quên."

Người đại diện của Patch là một người đàn ông trung niên khoảng bốn mươi tuổi, ở trong giới giải trí này cũng đã chừng hai mươi năm. Bất quá trên tay không có nghệ sĩ nào đặc biệt nổi bật, gần như đều là hạng hai hạng ba, còn không thì chính là nghệ sĩ hạng mười tám giống như Patch .

Công ty chính xác là cấm người đại diện để nghệ sĩ của mình đi tiếp rượu, chẳng qua có quy định thì sẽ có người vụng trộm làm trái, dù sao nghệ sĩ không biết tên có rất ít người để ý, cao tầng của công ty căn bản không quản hết được, bọn họ cũng không có cách nào đi tố cáo, vừa chớm có ý định liền sẽ bị người đại diện đàn áp xuống.

Người đại diện lúc gọi điện thoại cho Patch đã rất tức giận, đâu ngờ là có người khác nghe máy.

Người đại diện vốn không tin, tiếp tục gọi lại cho Patch, kết quả không gọi được, giận đến nổ phổi, không ngừng nói tục.

"Hasan."

Đột nhiên có người gọi hắn ta làm hắn giật nảy mình, quay đầu lại liền nhìn thấy cửa phòng đã được mở ra, một người đàn ông khoảng chừng ba mươi tuổi đang đứng đó.

Người đại diện nhìn thấy người đàn ông kia liền lập tức ngoan ngoãn như con trai thấy bố, cúi người nói : "Max tiên sinh, Max tiên sinh, ngài ra đây làm gì?"

Vị Max tiên sinh này nhìn bên ngoài rất khó ở chung, khóe miệng hạ xuống, mắt hẹp dài, một thân âu phục đen vừa sát người giá trị không nhỏ, tuyệt đối là đại nhân vật mà Hasan đại diện không dám trêu vào.

Max tiên sinh có chút không kiên nhẫn, nhìn đồng hồ : "Người sao còn chưa đến?"

Hasan đại diện phát hoảng, vội vàng nói : "Patch cậu ta. . . Cậu ta có chút việc tới trễ, bằng không, bằng không tôi đổi người khác cho Max tiên sinh được không? Tôi mới ký hợp đồng với một nghệ sĩ vừa tròn mười tám, so với Patch dáng dấp còn tốt hơn, trong veo như nước. Nhưng mà nếu. . . Nếu Max tiên sinh nhất định chọn Patch, vậy. . . Vậy tôi ngày mai, đúng đúng, chậm nhất là ngày mai, tôi liền đem Patch đưa đến biệt thự Max tiên sinh, có được không? Để Patch ngoan ngoãn nằm trên giường của ngài."

Dáng vẻ Max tiên sinh vốn đã có chút không vui, nghe người đại diện nói xong, sắc mặt càng không tốt, im lặng không nói gì.

Hasan đại diện trên trán đổ đầy mồ hôi, có vẻ Lê tiên sinh này rất có địa vị.

Max tiên sinh dứt khoát nói : "Anh đưa địa chỉ của Patch cho tôi."

Người đại diện vội vàng vâng dạ, sau đó tìm một chút rồi đem địa chỉ gửi cho Max tiên sinh.

Max tiên sinh nhìn thấy địa chỉ này, sắc mặt càng tối đen, không nói hai lời liền xoay người rời đi.

Người đại diện đuổi theo ở phía sau, một mực cúi người xin lỗi nhưng Max tiên sinh cũng không để ý đến hắn ta, nhanh chóng ra khỏi câu lạc bộ.

Vệ sĩ đi theo Max tiên sinh mở cửa để hắn lên xe, sau đó đóng cửa hỏi : "Tiên sinh, bây giờ chúng ta đi đâu?"

Max tiên sinh đem địa chỉ nói với vệ sĩ : "Đi đến đây."

Mặc dù người đại diện đã đưa địa chỉ ký túc xá của Patch cho Max tiên sinh, thế nhưng không ngờ Lê tiên sinh chạy tới vẫn bị hụt, không tìm được người.

Cùng phòng với Patch đều là nghệ sĩ nhỏ, nhìn thấy một vị tiên sinh có tiền hơn nửa đêm đến tìm Patch đều nhịn không được nhìn Max tiên sinh mấy lần.

Chỉ là bạn cùng phòng cũng không biết Patch đi đâu, chỉ nói Patch không trở về, có thể là qua đêm ở bên ngoài.

Mew gọi điện thoại xong mới về phòng, Gulf còn chưa ngủ nhưng cũng đã tắm xong, thay đồ nghiêm chỉnh ngồi trên giường cầm máy tính bảng đọc email.

Mew nhìn dáng vẻ này của Gulf liền cảm giác muốn đi tắm nước lạnh một lần nữa.

Mew kiên trì đi đến bò lên giường, nghiêm chỉnh ngay ngắn không dám làm gì, bằng không khó chịu tuyệt đối là hắn.

Gulf thấy hắn như lâm đại địch, có chút buồn cười nói : "Cũng muộn rồi, ngủ đi thôi."

Mew thành thành thật thật gật đầu.

Gulf để máy tính bảng qua một bên, Mew liếc mắt thấy liền hỏi : "Vợ à, em đang xem công ty của Đào gia?"

Gulf nhẹ gật đầu : "Đúng vậy. Nana nhiều lần tìm em gây phiền toái, em cũng không thể cho cô ta thoải mái được, đúng không?"

Mew cười : "Vợ nói rất đúng."

Gulf nói : "Sổ sách Đào gia có điểm đáng ngờ, nợ nần chồng chất, em đại khái cũng đã nhìn ra, muốn lật đổ Đào gia không khó, nhưng cần phải có người ra tay."

Đào gia thiếu một đống nợ, xé tường đông đắp tây tường, mặt ngoài nhìn quang vinh nhưng thực chất lại chịu không nổi một kích.

Gulf suy nghĩ, quyết định tự mình ra tay, chỉ cần chặt đứt một mắt xích nợ nần của Đào gia, Đào gia sẽ ngay lập tức sụp đổ, tuyệt đối sẽ không xoay sở được, tài chính không thể lưu chuyển thì ngày phá sản chắc chắn không xa.

Gulf nói : "Đến lúc đó cửa chính của Đào gia không chừng sẽ bị đòi nợ vây kín."

Mew nói : "Vợ thật thông minh."

Gulf nói : "Nhanh ngủ đi, ngày mai còn phải mời Kwan tiên sinh ăn cơm, em chuẩn bị một chút, xử lý chuyện của Đào gia khẳng định sẽ rất bận bịu."

Mew nghe thấy ngày mai phải mời Kwan ăn cơm, không biết Kwan lại muốn quậy phá cái gì, ngẫm lại liền thấy đau cả đầu.

Mew cùng Gulf nằm xuống, chuẩn bị tắt đèn. Mew còn nghĩ có nên làm bộ xoay người, sau đó ôm vợ vào trong ngực ngủ không? Vợ có thể một chân đạp hắn xuống giường luôn không?

Không đợi Mew suy nghĩ xong, điện thoại Gulf đặt ở trên tủ đầu giường đột nhiên vang lên.

Gulf đưa tay lấy, kinh ngạc nói : "Là Mild?"

"Muộn như vậy cậu ta còn gọi?" Mew hỏi.

"Không biết." Gulf nhận điện thoại liền nghe Mild bên kia nói ngay : "Gulf, cậu đã ngủ chưa?"

Gulf nói : "Đang chuẩn bị."

Mild vội vàng nói : "Là như thế này, cậu có thể ra ngoài một chuyến được không?."

"Ra ngoài? Làm gì? Đêm hôm khuya khoắt rồi." Gulf nói : "Còn có cậu đang ở đâu sao chưa về?"

Mild ho khan một tiếng : "Tôi đang ở trên đường, bị một tên phóng viên chặn lại, cậu có thể lái xe ra đón tôi được không? Bằng không tôi không biết về thế nào."

Gulf nghe thấy thì càng khó hiểu : "Bị phóng viên chặn đường?"

Mew ở ngay bên cạnh cậu đứt quãng nghe được một chút, liên tưởng lại thì liền rõ ràng, Mild khẳng định là đang ở chung với Bost cho nên không thể để phóng viên chặn lại được.

Gulf dường như cũng nghĩ ra : "Bost tiên sinh có phải đang ở bên cạnh cậu không?"

Mild ho khan một tiếng : "Ừ, đều là do anh ta gây phiền phức! Đều là do anh ta hết."

"Các cậu ở đâu, tôi hiện tại lái xe đến đón." Gulf hỏi.

Mild cao hứng nói : "Gulf, cậu quả nhiên là bạn tốt, tôi sẽ gửi địa chỉ cho cậu, cậu cẩn thận một chút, đừng để mấy tên phóng viên kia nhìn thấy."

Gulf nói : "Biết rồi, các cậu chờ ở đó là được."

Gulf cúp điện thoại xong liền ngồi dậy, vừa mặc quần áo vừa nói : "Anh ngủ trước đi, em ra ngoài đón Mild và Bost tiên sinh, nếu không bọn họ thật sự không về được."

Mew cũng nhanh chóng nhảy xuống giường mặc quần áo : "Vợ à, anh đi với em."

Gulf cười nói : "Anh đi theo làm gì? Anh lại không biết lái xe, em đi một mình là được."

"Không được." Mew nói : "Đêm hôm khuya khoắt, một mình em anh không yên tâm."

Mew nhất định phải đi theo, Gulf cũng không có cách, mắt thấy đã sắp mười hai giờ, ngày mai còn phải dậy sớm, kỳ thật cậu muốn để Mew nghỉ ngơi nhiều một chút.

Cuối cùng vẫn là hai người ra khỏi biệt thự, lái xe đến địa chỉ Mild gửi.

Cách biệt thự của Gulf thật đúng là rất xa, bên kia cũng là một khu biệt thự khác, so với khu Gulf ở cao cấp hơn nhiều, thoạt nhìn là khu của mấy người có tiền.

Hôm nay Mild đang làm cơm tối, còn chưa ăn đã nhận được điện thoại của Bost, vội để lại tờ giấy rồi chạy đi tìm anh.

Bên này là biệt thự của riêng Bost, tương đối bí mật, ngay cả người đại diện cùng trợ lý của anh cũng không biết. Chẳng qua không biết thế nào lại bị phóng viên phát hiện ra.

Mild vốn không quá để ý, lúc đầu chỉ có một hai người thế nhưng ai ngờ về sau lại đến cả một đống, ngồi xổm bên ngoài khu biệt thự hỏi thăm hàng xóm tứ phương tám hướng có phải là Bost ở chỗ này không, còn định gõ cửa từng nhà tìm Bost.

Mild sợ đám phóng viên phát hiện ra đại minh tinh Bost hơn nửa đêm cùng một người đàn ông xa lạ cô nam quả nam ở chung một phòng, nếu tin tức liên quan đến Bost này mà bị tung ra, đoán chừng cả ngành giải trí đều sẽ chấn động.

Mild sốt ruột nhưng Bost lại chẳng vội vàng. Mild cảm thấy đây chính là hoàng đế chưa vội thái giám vội, nghĩ nửa ngày đành quyết định gọi điện thoại cho Gulf, nhờ Gulf vụng trộm đến chở bọn họ.

Mild cũng không lái xe tới, mấy chiếc xe cá nhân kia của Bost đều bị phóng viên nhận ra, bọn họ đương nhiên là không thể lái xe Bost ra ngoài, chỉ có thể chờ Gulf đến cứu giá.

Lúc Gulf lái xe đến, từ xa đã nhìn thấy rất nhiều phóng viên mang theo máy ảnh, nhân số thật đúng là không ít, làm cậu giật cả mình.

Gulf vội vàng gửi tin nhắn cho Mild, báo Mild cậu đã đến.

Mew nhìn trận địa bên ngoài, có chút đau đầu, đã hơn nửa đêm còn làm ầm ĩ như vậy.

Mild cùng Bost rất nhanh đã đến, ăn mặc kín mít, vừa chạy ra đã mở cửa ngồi vào xe, Mild vội nói: "Đi đi đi, đi nhanh lên, đừng để bọn họ phát hiện."

Gulf cũng không dám dừng lại, cậu vẫn là lần đầu tiên làm chuyện này, vội vàng lái xe rời đi.

Mild nhẹ nhàng thở ra, Bost bỏ mũ xuống, vẻ mặt khí định thân nhàn.

Gulf nhịn không được nói : "Làm sao có nhiều phóng viên như vậy? Hai người đã làm gì?"

"Tôi cái gì cũng không làm!" Mild lập tức phân rõ trách nhiệm.

Bost nhàn nhạt nói : "Cũng không có gì, là do mấy phóng viên kia tự làm ầm ĩ thôi. Bọn họ chắc lâu rồi không có tin gì mới nên hơi đói."

Mew nhíu mày, lấy điện thoại ra tùy tiện lên mạng tìm kiếm tên Bost, kết quả thật sự là nhảy ra một đống tin đập vào mặt, nhiều vô số kể.

Mew tiện tay nhấn vào một cái, thật đúng là tin tức lớn, nhịn không được kinh ngạc quay đầu nhìn Bost.

Bost ngược lại rất bình tĩnh, Mild mặc dù bộ dạng chưa hoàn hồn thế nhưng nhìn qua rất cao hứng, khóe miệng cong lên, có vẻ tâm tình rất tốt.

Gulf cũng phát hiện, Mild hôm qua còn chán đời, sau một đêm không về, hôm nay tâm tình lại tốt đến mức muốn bay lên.

Gulf nhịn không được nói : "Mild, cậu cười chảy nước miếng kìa."

Mild bị Gulf chọc trúng, thiếu đường nhảy dựng lên : "Cái gì mà chảy nước miếng, tôi không có cười."

Gulf hỏi : "Có chuyện gì tốt hả?"

"Không có." Mild lập tức nói.

Gulf thừa dịp đèn đỏ quay đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy Mild cùng Bost ngồi phía sau đang cầm tay nhau. Đương nhiên là Bost cầm tay Mild, Mild giãy dụa hai lần không rút được đành mặc kệ.

Gulf nhíu mày : "Hai người quay lại với nhau?"

Mild trên mặt có chút nóng bừng, rõ ràng chính là tạc mao : "Ai quay lại với anh ta? Tôi còn chưa nghĩ đến chuyện đó đâu."

Bost nghe xong liền cười, nghiêng người đến bên tai Mild nói : "Em không có quay lại với anh?

Vậy chúng ta bây giờ tính là gì? Chẳng lẽ là bạn tình?''

Mild lập tức đỏ mặt trừng mắt nhìn Bost.

Bost mặc dù nói nhỏ nhưng xe có bao nhiêu lớn, còn rất an tĩnh, cũng không mở nhạc cho nên Gulf cùng Mew ở hàng trước nghe được rất rõ ràng.

Mild cảm giác xấu hổ chết đi được, thật sự muốn đạp Bost xuống xe.

Bost tiếp tục nói : "Anh vì em mà đắc tội với người đại diện cùng công ty, em giờ mà không muốn anh thì anh sẽ không còn gì cả."

Mild nhìn anh bán đáng thương, kỹ năng diễn xuất phải gọi là thượng thừa, dứt khoát không nhìn nữa.

Gulf nói : "Hai người cuối cùng là xảy ra chuyện gì."

Bost chỉ mỉm cười không nói, Mild thì bị anh nói đến sắc mặt đỏ bừng, cũng không định mở miệng.

Mew ngược lại nói : "Vợ, lát về nhà em lên mạng tìm là biết liền."

Gulf bỗng nhiên tỉnh ngộ : "Rất có đạo lý."

Lúc bốn người trở lại nhà Gulf thì đã hơn mười hai giờ, Tống Hữu Trình rất tự nhiên đi theo Mild trở về phòng ngủ.

Gulf thực sự là hiếu kì nhưng phần nhiều là lo lắng cho Mild, về nhà liền lên mạng tra, vậy mà bị Mew nói đúng, vừa tra là ra liền, trách không được sẽ có nhiều phóng viên săn tin như vậy.

Ngày đó Bost lái xe đến thôn nhỏ tìm Mild, chẳng qua không tìm được Mild, ngược lại gặp Gulf cùng Mew.

Lúc ấy Mew cùng Bost nói chuyện, nếu Bost đã có bạn gái thì đừng đến quấy rầy Mild nữa.

Bost nói đó là công ty an bài cho anh, đó không phải là thật. Nhưng Mew nói rất đúng, trong mắt người ngoài cùng fan, đó đều là thật, thật không thể thật hơn.

Bost lúc ấy nói một câu "Tôi hiểu rồi", sau đó xoay người đi.

Anh kỳ thật không rời đi mà chạy xe ra khỏi làng, tìm một nơi có tín hiệu gọi cho sư muội của anh một cú điện thoại.

Sư muội của Bost chính là đối tượng được ghép đôi với anh, hai người bởi vì đồng diễn cặp đôi mấy lần cho nên thường xuyên bị người ghép CP, công ty cảm thấy có thể lợi dụng điểm này tạo độ hot, dứt khoát để bọn họ phim giả thành thật.

Bost nói muốn kết thúc chuyện CP, còn thản nhiên nói với sư muội, người anh thích đã trở về, anh không muốn lại phạm sai lầm thêm lần nữa, hi vọng sư muội có thể hiểu.

Sư muội Bost trầm mặc một hồi, không nói gì liền cúp điện thoại. Chẳng qua rất nhanh đã gửi tin nhắn đến cho anh, chỉ một câu.

—— em biết, chúc anh hạnh phúc.

Bost thông báo với sư muội xong, lập tức phát Weibo thông cáo, sau đó lại gửi cho người đại diện một tin nhắn. Làm xong tất cả, lại lái xe về thôn nhỏ chuẩn bị đi tìm Mild.

Bost đương nhiên không thể thừa nhận chuyện giả vờ tạo CP, cho dù anh không ngại nhưng đây cũng là danh dự của con gái nhà người ta. Cho nên trên Weibo chỉ viết, anh cùng bạn gái chia tay.

CP được ưa thích nhất đột nhiên chia tay, đây chính là tin tức hot không thể bàn cãi, sau khi Bost phát Weibo, toàn bộ ngành giải trí liền rúng động.

Người đại diện của Bost cố liên hệ với anh nhưng căn bản không được. Bost lúc này đã chạy về làng tìm Mild, một chút tín hiệu cũng không có làm sao có thể tìm được người.

Cũng bởi vì tin tức chia tay này, hai ngày nay cơ hồ tất cả các phóng viên đều tìm Bost, muốn tìm hiểu nguyên nhân chia tay, bản thảo đều đã viết xong, cái gì hồng hạnh xuất tường, muốn bao nhiêu cẩu huyết liền có bấy nhiêu, chỉ cần có ảnh chụp sẽ liền đem bản thảo xuất bản ra ngay.

Cũng là vì chuyện này, hôm nay Mild cùng Bost mới bị phong viên chặn đường, Mild mới có thể vội vàng như vậy. Mild không muốn ảnh hưởng đến sự nghiệp của Bost, Bost từ một người chỉ có hai bàn tay trắng trở thành đại minh tinh như bây giờ, tất cả đều là anh cố gắng mới có được, ngậm bao nhiêu cay đắng người khác cũng không biết, phía sau hào quang có bao nhiêu khó khăn người khác cũng không hiểu, tất cả đều là anh nên có, Mild cũng không muốn bởi vì mình mà tất cả đều bị hủy hoại.

Gulf lên mạng xem tin tức, loại suy đoán nào cũng có, chẳng qua không có ai có thể nghĩ đến sự thật đằng sau, một chút tin tức liên quan đến Mild cũng không có.

Gulf nhịn không được lắc đầu : "Hai người này, đúng là biết giày vò nhau."

Thế nhưng Gulf cũng coi như là có chút yên tâm, xem ra Bost là thật sự thích Mild. Cũng không uổng công hai người quấn nhau nhiều năm như vậy.

Mọi người rốt cục về nhà, không tới mấy tiếng trời liền sáng, Gulf mơ mơ màng màng từ trên giường ngồi dậy, cảm giác mí mắt đều dính lại với nhau.

Gulf ngồi trên giường ngủ gật, kết quả đột nhiên bị người ôm lấy nằm trọn trong lòng.

Gulf giật nảy mình mở mắt ra.

Mew không biết từ lúc nào đã ăn mặc chỉnh tề, một thân âu phục vừa vặn, mặc dù chỉ theo tiêu chuẩn vệ sĩ nhưng cũng phụ trợ đầy đủ cho vẻ ngoài của Mew, khiến hắn thoạt nhìn cực kỳ anh tuấn.

Mew ôm lấy Gulf, nhìn cậu mơ mơ màng màng cảm thấy đặc biệt đáng yêu, dứt khoát ôm cậu, hôn lên môi cậu một cái : "Vợ, nếu em còn không rời giường thì sẽ muộn đấy."

Gulf lập tức tỉnh táo, trừng mắt che miệng : "Em còn chưa đánh răng."

Mew cười nói : "Không sao, anh đánh rồi."

Gulf chính xác cảm nhận một cỗ hương vị chanh bạc hà nhàn nhạt, tim cậu đột nhiên đập mạnh lên.

Gulf thoáng cái đỏ bừng mặt, liền nhanh chóng đi đánh răng rửa mặt, buồn ngủ gì cũng bay sạch.

Mild cùng Bost còn chưa rời giường, cửa phòng vẫn đóng. Gulf cũng không muốn gọi bọn họ, cứ để bọn họ ngủ tiếp đi, dù sao cũng không có chuyện gì.

Patch vừa tới hôm qua thì đã ngồi dưới lầu, dáng vẻ đặc biệt nhu thuận, trông mong nhìn lên, Gulf cùng Mew vừa đi ra, cậu ta lập tức từ trên ghế đứng dậy.

Gulf nói : "Để bọn anh đưa em đi, dù sao cũng tiện đường."

Patch gật đầu, đi theo hai người ra khỏi biệt thự, leo lên xe.

Patch để Gulf thả mình ở trên đường, sau đó vẫy tay chạy mất.

Sau đó Gulf cùng Mew mới lái xe đến công ty đi làm.

Tiểu thư ký Pink nhìn thấy Gulf tổng đến liền bắt đầu cầm máy tính bảng của cô thông báo lịch trình ngày hôm nay của Gulf tổng, vô cùng ngăn nắp, đầy đủ.

Buổi sáng Gulf phải xử lý chuyện của Đào gia, phải gặp hai công ty đã từng cùng Đào gia hợp tác.

Buổi trưa Kwan sẽ tới cùng bọn họ ăn cơm trưa.

Buổi chiều thì xử lý chuyện nội bộ trong công ty, quả thực một phút đồng hồ nhàn rỗi cũng không có.

Mew thì lại rất nhàn, làm một bảo tiêu, ngoại trừ ngồi ngẩn người thì gần như không có chuyện khác cần hắn.

Mew nhìn Gulf bận bịu xoay quanh liền rất đau lòng, lại nghĩ đến mình chẳng thể giúp vợ được gì.

Buổi sáng công việc xử lý rất thuận lợi, hai vị quản lý từng cùng Đào gia hợp tác tới gặp Gulf.

Bởi vì bọn họ đều nghe nói Gulf đang cùng Jong gia hợp tác cho nên đều có ý nịnh bợ Gulf.

Bọn họ lúc đầu cho Đào gia mượn rất nhiều tiền nhưng bởi vì vấn đề mặt mũi, dù Đào gia không có đúng thời hạn trả tiền, bọn họ cũng không đi đòi. Cho nên người Đào gia người bắt đầu không e ngại, cứ kéo dài mãi.

Hai người đối với Đào gia đã sớm bất mãn, bây giờ vì nịnh bợ Gulf, dứt khoát đáp ứng xé rách mặt vớ. Đào gia , buổi chiều trở về rút vốn , lấy lại tiền đã cho Đào gia mượn

Một chiêu rút củi dưới đáy nồi này thực sự lợi hại.

Đào gia lưu chuyển vốn đã rất khó khăn, bây giờ đột nhiên bị rút vốn, tuyệt đối sẽ không giữ được nửa tháng.

Cố Trường Đình cảm thấy, mình lúc đó nói với Đào Yến Cần một tháng là thật sự quá dư dả.

Hai vị quản lý kia còn chưa đi, vẫn đang trò chuyện sôi nổi thì tiểu thư ký Pink đã từ bên ngoài lặng lẽ tiến vào, thoạt nhìn là có chuyện muốn nói với Gulf.

Mew nhìn thấy liền đứng lên đi tới, thấp giọng hỏi : "Có chuyện gì sao?"

Pink nói : "Là Kwan tiên sinh đến sớm, tôi đã mời Kwan tiên sinh đến phòng nghỉ bên cạnh chờ một lát."

Mew nghe thấy Kwan đến sớm, dứt khoát nói : "Trước tiên đừng quấy rầy Gulf tổng, tôi đi gặp Kwan tiên sinh là được."

Pink nhẹ gật đầu, theo Mew rời khỏi văn phòng Gulf.

Kwan quả nhiên đang ở phòng nghỉ chờ, bắt chéo chân thoải mái uống trà, nhìn ra cực kỳ nhàn hạ.

Kwan nhìn thấy Mew tiến vào liền nói : "Tại sao lại là anh, chị dâu của em đang bận hả."

Mew sợ người khác nghe được, vội vàng đóng cửa lại : "Ở bên ngoài đừng có gọi bậy."

Kwan đáp : "Cũng không có ai nghe. Chị dâu của em bận rộn như vậy, anh còn không giúp anh ấy, mệt chết thì làm sao?"

Mew nói : "Anh muốn giúp nhưng lại sợ bị lộ."

Kwan đập bả vai hắn một cái : "Anh đừng có nhát gan như vậy."

Mew cũng không muốn nhưng hắn cảm giác mình mỗi ngày đều như sắp bị lộ, thời gian trôi qua càng nơm nớp lo sợ hơn.

Kwan cười tủm tỉm : "Lại nói, em trai của em hôm qua ở lại nhà hai người thế nào?"

"Cái gì mà em trai của em?" Mew bị cậu ta làm cho hồ đồ.

Kwan cười nói : "Anh không phải đột nhiên có thêm một 'em ba' sao? Chẳng lẽ là em của anh không phải em của em?"

Mew bất đắc dĩ : "Cũng được, rất ngoan, tạm thời không sợ lộ tẩy. Chuyện hôm qua anh gọi điện thoại nói với em thế nào rồi? Người đại diện kia sa thải đi, công ty không nuôi nổi dạng người hèn hạ như vậy."

Kwan nói : "Rồi rồi, đêm qua em đã gọi điện thoại ngay cho cấp dưới, làm bọn họ sợ đến cuống lên còn tưởng là có chuyện gì."

Mew nói : "Vậy là được, thu xếp cho Patch người đại diện mới đáng tin cậy một chút, mặc dù Patch nhìn hơi vụng về ngốc ngếch, thế nhưng cũng là một đứa nhỏ ngoan ngoãn, chắc hẳn cũng sẽ không chịu thua kém."

Kwan nghe thấy cười không ngừng : "Anh là đang mắng người ta ngốc hả, sao người ta lại ngốc được? Nhờ cậu ta anh mới không bị lộ tẩy đấy, vậy là rất thông minh rồi."

Mew nói : "Đúng rồi, Bost là người ở công ty nào? Hắn hiện tại xảy ra chuyện lớn, cao tầng ở công ty kia khẳng định sẽ không sử dụng hắn nữa, em có thể đào người thử xem."

Kwan nói : "Em cũng đang muốn hỏi anh, anh sao lại quen biết Bost?"

"Cũng không tính là quen biết." Mew cảm thấy quan hệ này rất phức tạp, đàn ông của trúc mã của vợ mình. . . Đọc nghe cũng khó nữa.

Kwan nói : "Không tính là quen biết, hai người đến scandal cũng đều truyền ra rồi! Còn không tính là quen biết!"

"Cái gì?" Mew mê mang : "Cái gì mà scandal? Ai, cái gì?"

"Anh cùng Bost đấy." Kwan nói.

Mew nhìn Kwan như nhìn một thằng ngốc, Kwan nói : "Anh không tin, có chứng cứ đây này!"

Kwan ngay lập tức lấy ra mấy tấm ảnh đập lên bàn.

Mew nhìn qua liền trợn tròn mắt.

Ảnh chụp đen như mực, nhìn lướt qua thì cái gì cũng không nhìn thấy nhưng nếu nhìn cẩn thận thì... Mew trong đầu đứng hình.

Là thời điểm hôm qua Gulf cùng Mew lái xe đi đón Mild và Bost bị người ta chụp lại.

Không nghĩ tới đã cẩn thận như vậy rồi mà vẫn bị người chụp được.

Ảnh chụp chỉ có hai tấm, đều không quá rõ ràng, không chụp được Gulf cùng Mild nhưng khéo là lại chụp được một bên mặt của Mew và Bost.

Mew ngồi ở vị trí ghế lái, cách một cái cửa kính nên rất mơ hồ. Còn Bost thì đang khom người đi vào trong xe, hai người bọn họ cứ như vậy kỳ tích ở chung một khung hình.

Kwan nhìn thấy vẻ mặt đờ đẫn của Mew thì rất đắc ý : "Xem đi! Có chứng cứ đây, nếu không phải em phát hiện ra sớm thì tấm hình này đã được tung ra rồi, bản thảo cũng đã được viết xong, anh có muốn nghe một chút không? Đại minh tinh Bost đêm khuya gặp gỡ người đàn ông bí ẩn."

Mew hoảng loạn : "Cái này không thể bị tung ra, nếu không sẽ chết người đấy."

Nếu bị tung ra, nói không chừng sẽ có người nhận ra Mew, đến lúc đó thân phận của Mew sẽ không thể giấu được nữa, tuyệt đối sẽ bị Gulf phát hiện.

Kwan nói : "Em biết, em sao mà không biết? Cho nên đã dùng rất nhiều tiền đem ảnh chụp mua lại, hiện tại ảnh chụp trong tay em, anh mau năn nỉ em bán lại đi, nếu không em liền mang cho chị dâu xem, nói anh hồng hạnh vượt tường."

Mew nghe Kwan nói bậy nói bạ, thực sự là đau đầu : "Chú sao cứ thích gây chuyện thế hả."

Kwan nói : "Em là thương nhân, chỉ quan tâm tới lợi ích."

Mew nói : "Anh không phải đã nhắc nhở em đi đào Bost sao? Em đào được Bost, hắn nhất định có thể kiếm cho em không ít tiền, xem như là tiền mua lại ảnh chụp."

Kwan nói : "Quỷ hẹp hòi."

Hai người nói chuyện một hồi Gulf mới đến, nhà hàng đã được đặt trước, ngay đối diện công ty, tương đối cao cấp.

Gulf, Mew cùng Kwan ba người cùng ăn cơm trưa, lúc ăn cơm Kwan còn biến đổi nhiều kiểu "khi dễ" Mew.

Lúc vào chỗ, Kwan muốn ngồi cùng một bên với Gulf, Mew nghe xong sao có thể đồng ý, vợ chồng thì phải ngồi cùng một bên chứ, muốn ngồi cùng một bên cũng phải là mình cùng Gulf, đâu ra đến lượt Kwan.

Kwan lại chính trực ngay thẳng nói : "Thế nhưng tôi cùng Gulf tổng ngồi cùng một bên sẽ tương đối thuận tiện vừa ăn vừa thảo luận hợp đồng, như vậy hợp đồng không cần phải chuyển tới chuyển lui, nhìn chung là được rồi."

Mew : ". . ."

Nghe ra còn rất có đạo lý.

Nhưng Mew chắc chắn đây đều là ngụy biện.

Vậy mà Gulf nghe xong liền nói : "Này đương nhiên là có thể." Thế là liền để Mew ngồi ở phía đối diện.

Mew một mình cô đơn ngồi bên kia tức đến nghiến răng nghiến lợi, một bữa cơm đều dùng để mài răng.

Kwan mặc dù ham chơi thế nhưng hợp đồng vẫn rất nhanh được ký kết bắt đầu hợp tác, tuần lễ đầu tiên vận hành phi thường thuận lợi, lợi nhuận so với Gulf dự toán còn nhiều hơn rất nhiều lần.

Người trong công ty thấy tình huống này thì nào dám không phục hay nói lời nào với Gulf, ai lại đi kiếm chuyện với hũ tiền chứ? Dứt khoát im lặng, Gulf nói cái gì thì chính là cái đó.

Trong hội nghị thường kỳ lần thứ ba, cha Gulf vậy mà không giả bệnh, ngược lại có mặt, còn an vị bên cạnh Gulf, dù sao ông ta cũng là đại cổ đông.

Hội nghị thường kỳ muốn thảo luận và bỏ phiếu một vài vấn đề trong việc hợp tác với Jong Gia, Yong tiên sinh lần này đến xem như là tự tìm khó chịu. Đến Gulf cũng bỏ phiếu thuận vậy mà chỉ có một mình Yong tiên sinh phản đối.

Chẳng qua cho dù ông ta phản đối thì cũng vô dụng, ông ta chỉ có ba mươi phần trăm cổ phần.

Hội nghị thường kỳ vẫn kết thúc thuận lợi,Mew đi theo Gulf rời khỏi phòng, Yong tiên sinh phía sau nhanh chóng đuổi theo, hô lên : "Gulf, cậu đứng lại đó cho tôi, tôi có lời muốn nói."

Gulf quay đầu nhìn ông ta, không lạnh không nóng đáp : "Yong tiên sinh là đối với hội nghị vừa rồi có ý kiến?"

Yong tiên sinh do dự : "Tôi muốn nói với cậu chuyện Đào gia, cậu sao có thể tuyệt tình như vậy? Cậu đúng là quá ác độc, là ai dạy cậu? Hả? Cậu muốn bức tử bọn họ sao? Cậu. . ."

Gulf nghe xong liền cười, nguyên lai là chuyện của Đào gia. Gulf đúng là quá xem trọng người Đào gia, mới chưa đến nửa tháng mà Đào gia đã chịu không nổi. Chịu không nổi thì thôi đi, còn cho Nana chạy đến chỗ Yong tiên sinh xin giúp đỡ.

Nhưng Yong tiên sinh bây giờ căn bản là không có cách nào giúp Đào gia. Trước kia công ty của Traipi gia vẫn do Yong tiên sinh định đoạt, muốn chuyển ít tiền cho Nana cũng chỉ là chuyện một câu nói, nhưng hiện tại đã khác, Yong tiên sinh đừng hòng lấy được đồng từ công ty.

Gulf ngắt lời ông ta : "Yong tiên sinh, liên quan tới chuyện Đào gia là ân oán cá nhân của tôi, cùng chuyện của công ty không có quan hệ, cho nên không thích hợp đem ra nói ở công ty. Còn nữa, Yong tiên sinh cùng tôi không có giao tình, không tiện bàn luận."

Yong tiên sinh nghe cậu nói như vậy thì giận đen mặt. Gulf nói xong liền xoay người rời đi, căn bản không có ý định ở lại nói thêm với ông ta.

Yong tiên sinh tức giận còn muốn đuổi theo, chẳng qua Mew ở ngay bên cạnh Gulf so với tám hay mười vệ sĩ còn đáng sợ hơn. Yong tiên sinh bị Mew trừng mắt, sợ đến lui lại một bước, không dám đuổi theo nữa.

Gulf nghe nói Đào gia không chịu nổi thì tâm tình rất tốt : "Hôm nay dù sao cũng không có việc gì, chúng ta về sớm đi?"

Mew đương nhiên đồng ý, khó có được một ngày về nhà sớm : "Tuân lệnh vợ."

______________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mewgulf