Chương 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghiên đang tiến lại... nhỏ dừng chân khi thấy cảnh tượng trên giường, nơi nhỏ đã nằm suốt thời gian qua... Sững người vài giây... Xán Liệt như vẫn chìm trong cuộc yêu mãnh liệt nhưng thực chất vẫn để ý hành động của Nghiên... Và nhỏ.. không thể đứng trơ ra đấy mà xem tiếp được.. Nhỏ quay người, bước đến đặt khay đựng cốc nước bàn rồi... lại quay người hướng về phía cửa vào. Cửa phòng  lại khép...

- Chẳng giống 1 suy đoán nào của em... cô ta.. hoàn toàn dửng dưng và bình thản quay đi..

Cậu đã dừng mọi hành động từ lúc nào, cô gái với chiếc áo bị xé trần trụi trước mặt cậu cũng chẳng làm nỗi thèm khát trỗi dậy thêm nữa... Trong đầu cậu, giờ đang có những suy nghĩ.. không cách nào giải thích. 

- Cô ta có thật là người con gái của anh?? Kể cả không có tình cảm đi nữa, thì khi thấy 1 cô gái khác đang nằm cùng anh trên chiếc giường anh và cô ta đã nằm... cũng không thể nào...bình thản đến vậy.. không thể....  

Chi đưa tay ôm lấy Liệt . 

- Mà thôi, kệ cô ta.. chúng ta tiếp tục đi anh...

Giọng nói ngọt ngào vang bên tai, thứ nước hoa quyến rũ vương khắp nơi phảng phất bên mũi Liệt. Và lúc này.. Yến Chi lại là người bắt đầu. Nhỏ dướn lên... hôn lên cổ, lên cằm... rồi lên môi cậu... thật khêu gợi.... Nhưng Liệt hoàn toàn bất động trước tất cả..

- Anh...

- Biến đi! 

Cậu bất ngờ đẩy mạnh Yến Chi xuống và nhảy ra khỏi giường.. lao như bay ra khỏi phòng..  Trên giường, Yến Chi kéo lại áo mình, hơi mỉm cười trên gương mặt... đã tối sầm. Dù sao cũng là lần đầu tiên có kẻ dám đẩy nhỏ ra khi nhỏ là người bắt đầu...

......

Nghiên đang đi một mình trên hành lang vắng lặng, bước chân thật chậm rãi..  Bỗng, 1 bàn tay bạo lực kéo mạnh nhỏ quay lại... Xán Liệt đang nhìn nhỏ, thở hổn hển vì mới chạy, vẻ như không gặp được nhỏ lúc này, cậu sẽ phát điên luôn.

- Tại sao em lại như thế? Tại sao em có thể như thế???

Đáp lại cậu là ánh mắt khó hiểu..

- Em thật sự... thật sự không có cảm giác gì sao?? Không 1 chút cảm giác gì sao?? Nhìn thấy ta và người con gái khác trên giường đó.. sao em có thể dửng dưng mà quay đi?? Sao em có thể làm thế... Em muốn làm ta phát điên lên phải không? Em đang thách thức sức chịu đựng của ta phải không??.. Vậy ta nói cho em biết.. ta thực sự đã chịu hết nổi rồi... Em làm ta muốn điên lên! Em làm ta chỉ muốn điên lên!!!!!!! 

Nghiên từ từ đưa 1 tay gạt tay anh ra .... Nhỏ quay đầu... chậm rãi bước tiếp...

- Thực sự thì em... không coi ta ra gì..... sao???? 

Chân nhỏ vẫn bước và 2 bàn tay cậu đã xiết chặt lại....

Gần 2h sáng...

Chi đi trên hành lang khu giữa, định ra khỏi khu biệt thự. 

- Dẫu chưa tìm ra được bí mật nào... nhưng mình vẫn thấy khu biệt thự có nhiều điều thú vị lắm...

Chi sững lại, mắt để yên không chớp và miệng vẫn nói như 1 cái máy:

-Thực sự thì mình đã tìm ra 1 bí mật tuyệt nhất đối với mình......

T rước mắt Yến Chi... cách khá xa trên dãy hành lang.. Gần cửa vào phòng 102....Doãn Khởi đang đứng dựa tường.. mắt nhắm nghiền, tay đút túi, tai đeo mp3.. Cậu vừa trở về từ phòng thí nghiệm...  Chi cứ đứng ngây người.. và như hành động theo cảm tính, nhỏ rút di động, giơ lên và bấm nút chụp hình liên tục...

.....

Ngô Chấn Đông đang ngồi trước bàn làm việc đặt laptop. Ông vừa đáp chuyến bay cuối ngày về nước và lập tức về khu biệt thự của 3 cậu con trai. Trên màn hình laptop, hình ảnh đang được thu về từ camera dãy hành lang khu giữa... nơi 1 cô gái đang cầm chiếc di động và chụp ảnh không ngừng... ông chợt cười...

- Phán đoán của mình chưa bao giờ sai... 

.....

- Tình hình thế nào con gái yêu?

- Vẫn tốt ạ! Nhưng an ninh ở đó rất phức tạp, con nghĩ con cần thời gian.

- Còn chuyện với mấy thằng con đại tài của Ngô Chấn Đông?

- 1 người đã mất, thật tiếc. Nhưng 2 kẻ còn lại thật sự không hề tầm thường:1 kẻ tham vọng, toan tính và sắc xảo. 1 kẻ... bí ẩn vô cùng, nhưng con chắc đằng sau khuôn mặt sắt đá ấy là 1 bộ óc siêu phàm!

- Ta hiểu con nhất trên thế gian này đấy, con gái à!

- Vâng, thưa ba... Con không kìm chế nổi sự rung động của trái tim mình... Và con đang nghĩ, 1 tên có gia đình quyền thế nhưng bất tài và nhu nhược so với 1 người địa vị xã hội không bằng nhưng có 1 cái đầu thiên tài thì....Ba nghĩ sao?  ( Chap bị thiếu có nói đến, con trai ngài Thượng nghị Oban-rad si mê cô tiểu thư nhà Hoàng Bá và trên mặt báo có thông tin mùa xuân năm sau, hắn và Yến Chi sẽ đính hôn, "tên bất tài và nhu nhược" là hắn) 

- Theo tin mật thì.. bộ óc siêu phàm con vừa nói, ta chắc là thằng con thứ 2 của lão Ngô, người làm ông ta có được đỉnh cao ngày hôm nay và không có cậu ta, sự nghiệp của lão sẽ dễ dàng trở về con số 0! ....Ta không hề phản đối 1 thằng con rể như thế cùng 1 mối quan hệ tốt đẹp với gia đình Ngô đâu!

- Vậy con hiểu rồi.. thưa ba. Nếu có được anh ấy, con nghĩ ba sẽ làm cho ngài Thượng nghĩ sĩ không đủ phiếu bầu trong cuộc tổng tuyển cử mùa xuân năm sau...

8h sáng...

Tay quản lí vào phòng Xán Liệt..... 

- Cậu chủ không dùng bữa sáng sao?

Liệt ngồi trên giường, đan chéo 2 tay vào nhau. Dưới đất, tàn thuốc lá rơi vãi và 1 bao thuốc hét nhẵn nằm lăn lóc...

- Cậu chủ mất ngủ đêm qua à? Vì Hoàng Yến Chi từ chối và tự ý bỏ về.

- Là ta đã đuổi cô ta ra khỏi phòng...

- Hoàng Yến Chi sao? Sao có thể.... Cậu chủ không thể vì phút nông nổi nhất thời mà phá tan mối quan hệ ấy!

- Đừng có dạy đời ta! Ta biết phải làm thế nào... Cút ra đi!

- Em sẽ ra. Nhưng em vào để báo với câu chủ. "lũ chó hoang lại lên cơn dại, chúng thường xuyên không tuân thủ nội quy... Và mấy ngày nay, chúng tổ chức đánh nhau liên miên, 2 kẻ đã mất mạng.

- Lũ điên... Vứt xác cho Seiky ! 

- Theo lời của 1 tên thì thằng Leader nói không cho Seiky "xơi mạng" anh em... mà sẽ thưởng cho thú cưng ấy 1 món mồi hấp dẫn chưa từng thấy, hấp dẫn với cả hắn và với cả... cậu chủ đấy à....

Mắt Xán Liệt trợn lên, cậu nghiến răng.... nỗi khó chịu mấy ngày nay cần được giải toả... ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro