Boss? Cấp dưới? (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jiyong cuối đầu nhìn vào lòng, thấy Gấu mỡ của mình đang suy tư, khuôn mặt trắng hồng, mập mạp như đang dụ dỗ anh cắn một ngụm. Vì thế, anh không thể bỏ qua cảnh đẹp trước mắt, lấy tay nâng cầm Seungri lên, cuối đầu hôn lên đôi môi nhỏ nhắn của cậu.
Seungri ngửa đầu đón nhận nụ hôn nhẹ nhàng của anh, khóe môi hơi hơi hé mở nghênh đón đầu lưỡi của anh tiến vào. Mặc dù hai người đã trải qua vô số lần nồng nàn nhưng khi đầu lưỡi của anh lướt nhẹ trên môi, cơ thể cậu vẫn bất giác run lên. Đầu lưỡi ấy như mang theo điện, làm cho đầu óc cậu như điện giật, choáng váng.
Hai người chịu đủ nhung nhớ, bắt đầu đói khát mà liếm mút lẫn nhau như thể muốn đem đối phương nuốt luôn vào bụng. Đầu lưỡi của anh linh hoạt cuốn lấy đầu lưỡi của cậu, sau khi nhẹ nhàng liếm mút môi dưới của cậu liền khẩn cấp tiến vào bên trong, cùng cậu dây dưa trao đổi thứ tinh hoa ngọt ngào kia, liên tục phát ra những âm thanh khiến người khác phải xấu hổ.
Nụ hôn nồng nàn kéo dài làm cho Seungri cảm thấy thạt sự khó thở, cả ngườu vô lực xịu lơ dựa vào lòng anh. Bình thường bộ dạng của Jiyong lạnh lùng, xa cách làm người khác luôn trong trạng thái sợ sệt mỗi khi nhìn anh. Nhưng đối việc trên giường, anh nửa phần cũng không lãnh đạm, có thể nói là nhiệt tình như lửa, thủ pháp vô cùng thuần thục. Mỗi lần đều làm cho cậu vừa khó chịu lại vừa khoái hoạt, càng muốn cự tuyệt thì khát vọng lại càng nhiều. Tóm lại, mỗi lần đến cuối cùng cậu muốn dừng lại không dừng được.
"A...." một nụ hôn sâu đúng chuẩn, triền miên giằng co hồi lâu. Đến khi Seungri tưởng như mình sắp ngất vì buồng phổi thiếu dưỡng khí thì anh mới nhẹ nhàng buông cậu ra nhưng vẫn gắt gao đem cậu ôm vào lòng, chỉ có như vậy mới có thể giảm bớt nỗi nhớ nhung nồng đậm kia. Khi hô hấp của cả hai dần trở nên ổn định. Seungri lại đột nhiên đỏ mặt "A" một tiếng. Bàn tay to lớn đặt trên đùi cậu đã từ lúc nào di chuyển về phía chiếc mông căng tròn của cậu mà sờ soạng.
Đè lại đôi tay đang tác quái kia, Seungri ngượng ngùng ngăn cản " Đừng ở trong này....". Nơi này là phòng họp mọi người có thể ra vào bất cứ lúc nào. Nếu bị mọi người bắt gặp còn không xấu hổ đến chết mới lạ. Mặc cho cô ngăn cản bàn tay kia vẫn linh hoạt ở nơi phân thân của cậu tùy ý vuốt ve, liên tục đem đến cho cậu những khoái cảm không ngừng.
Jiyong nhìn ra khiếp đảm của cậu, khóe miệng cười cười, cũng không có ý buông cậu ra. Nghiêng người với lấy chiếc điều khiển từ xa trên bàn họp, tùy ý nhấn một cái, đèn trong phòng họp thoáng chốc đều tắt lụi. Hơn nữa, vừa rồi có sử dụng máy chiếu nên tất cả rèm cửa đều đã đóng lại chỉ le lói một vài tia sáng từ bên ngoài truyền vào. Trong phút chốc, toàn bộ phòng họp trở nên tối sầm, u ám.
" Như vậy có thể không? " Đôi mắt thâm sâu của anh trong bóng tối trong trẻo dị thường, lúc này đang nheo nheo lại trêu tức nhìn cậu, hai tay càng không ngừng ở trên người cậu chu du đến những nơi mẫn cảm. Đối với các khu vực mẫn cảm trên người cậu, anh rất rõ ràng.
Kỳ thật anh hỏi điều này là hoàn toàn dư thừa, cho tới bây giờ, Seungri chưa lần nào từ chối nguyện ý của anh cho dù điều anh yêu cầu là có lý hay vô lý. Đối với Seungri, đây là cách mà cậu biểu đạt tình yêu của mình. Mặc dù có hơi mù quáng nhưng cậu hoàn toàn vui vẻ chấp nhận.
Kwon Jiyong nheo mắt lại, tham lam đem bộ dáng ngượng ngùng của cậu thu hết vào mắt. Anh yêu biết bao vẻ ôn thuần, ngọt ngào của cậu. Mấy ngày anh đi công tác, cũng không phải là đi quá xa nhưng anh càng ngày càng không thể chịu nỗi cảm giác xa cậu. Chỉ được nhìn cậu qua màn hình, không thể chạm vào cậu, cảm giác vô cùng khó chịu. Mỗi lần đều làm cho anh rơi vào trạng thái lo âu không thể diễn tả được. Chỉ có như bây giờ, gắt gao đem cậu ôm vào lòng, hung hăng mà yêu cậu mới có thể làm cho lòng anh trở nên bình yên hơn.
Vì thế tại phòng họp này, tại chiếc bàn họp này, Seungri ngượng ngùng đón nhận sự nhớ nhung mạnh mẽ hóa thành lửa nóng rực của anh, ở sâu trong cơ thể cậu mà giải phóng. Cuối cùng, khi đang rong chơi giữa hạnh phúc, Seungri nghĩ " sau này thật không có cách nào bước vào phòng họp tự nhiên như trước, haizz.... ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro