14

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ở bên ngoài nam nữ còn đang trêu đùa nhau, theo âm thanh xả nước xôn xao. Lại một lát sau, hai người liền cả người sảng khoái rời khỏi WC.

Bọn họ vừa đi, Lý Hi Thừa gấp không chờ nổi đem Thẩm Tại Luân trở mình, liền đem chất lỏng nhão dính dính trên tay bôi lên huyệt sau của cậu. Nơi đó đã ra một ít nước, cho nên cũng không khô khốc.

Hai ngón tay qua loa khuếch trương một chút. Rốt cuộc nhịn không được, vòng eo trầm xuống, đem cả cây của mình nhét vào.

Thẩm Tại Luân ôm cổ hắn, nhíu mày kêu lên một tiếng.

"Nhẹ chút......".

Lý Hi Thừa nâng lên một chân nắm trong tay, dưới thân đưa đẩy lên.

Thẩm Tại Luân một chân đạp đất, lại bị hắn một hồi mạnh mẽ va chạm, thân thể lập tức liền ngã trái ngã phải đứng thẳng không xong.

Lý Hi Thừa dứt khoát ôm cậu ngồi xuống nắp bồn cầu, Thẩm Tại Luân ngồi ở giữa háng hắn, tư thế này làm đồ vật của đối phương tiến vào càng sâu. Thẳng tắp chọc vào điểm mẫn cảm của cậu, khoái cảm giống hồng thủy vọt tới, đem cậu trầm luân như muốn chìm xuống.

Thịt ruột co chặt, lại ra tới một đợt dâm thủy, đem chỗ kết hợp của hai người tưới ướt đến lầy lội bất kham.

Thẩm Tại Luân cắn môi, ghé vào trong lòng ngực Lý Hi Thừa rùng mình một cái.

"Bảo bối, tự mình động".

Lý Hi Thừa nhéo cái mông trắng mềm, đem cậu ở trong tay xoa nắn chơi đùa.

Thẩm Tại Luân không kháng cự, chống bụng nhỏ của hắn hơi hơi nâng mông lên, lại ngồi xuống như thế lặp lại vài lần. Cậu liền thở hồng hộc, hừ hừ không có sức lực.

Lý Hi Thừa bất đắc dĩ, đành phải bóp eo cậu đề eo động lên.

Hắn động cùng Thẩm Tại Luân tự mình động có thể nói là cách biệt một trời. Thẩm Tại Luân là không hề có kỹ xảo chậm rì rì phun ra nuốt vào, tốc độ giống như con rùa đem cả hai tra tấn đến khó chịu. Còn Lý Hi Thừa lại là mấy cái đỉnh sâu, tiếp theo đó là tiến công mưa rền gió dữ, đem Thẩm Tại Luân đỉnh đến nhảy nhót phập phồng, đến khi thở đều gấp lại.

Thẩm Tại Luân có chút chịu không nổi, cúi đầu đi hôn hắn, cầu hắn chậm một chút.

Lý Hi Thừa một bên thao cậu, một bên ở bên tai cậu dò hỏi. Phun ra khí tức nóng bỏng: "Vừa mới nãy em đi đâu?".

Thẩm Tại Luân hơi thở không xong: "Liền, liền ở bên ngoài chờ anh......".

Lý Hi Thừa hung hăng đụng cậu một chút, chất vấn: "Vậy người cùng em nói chuyện là ai ?".

Tràn đầy ghen tuông.

Thẩm Tại Luân: "Là chuyên viên trang điểm kia......".

Lý Hi Thừa nghe vậy nheo lại mắt, đầu ngón tay điểm điểm môi đỏ ướt át của cậu: "Hôm nay mới quen biết, em cùng cô ta đã trò chuyện với nhau vui đến thế ?".

Ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, giống như ngưng kết thành khối ngọc, bao bọc lạnh lẽo.

Nhắc tới cái này Thẩm Tại Luân còn vẻ mặt ủy khuất. Dường như trả thù, hàm răng nhòn nhọn cắn đầu ngón tay của hắn.

"Anh còn dám nói —— ".

Lý Hi Thừa nhướng mày.

Thẩm Tại Luân thở đều đều, liễm mắt nói: "Hoành Điếm nhiều người nhiều mắt, thân phận của anh lại thu hút sự chú ý của mọi người như vậy, mang tôi tới nơi này còn không phải là muốn nói cho truyền thông cùng bên ngoài một tin tức mơ hồ sao".

Buổi sáng hắn nói muốn công khai nhưng tuyệt đối không phải là lòng tham nhất thời nóng nảy. Thẩm Tại Luân lại không phải đồ ngốc. Bắt đầu từ lúc hắn đem cậu đến Hoành Điếm, cậu liền minh bạch người đàn ông này chẳng những cầm tù tự do của cậu, còn muốn đem cậu thông báo cho toàn thể thiên hạ biết. Chặt đứt mọi đường lui mà cậu có.

Dục vọng chiếm hữu quả thực cố chấp đến đáng sợ.

Lý Hi Thừa gợi môi lên, đáy mắt nhiễm vài phần ý cười: "Cho nên thì sao?".

Thẩm Tại Luân tức giận cắn hắn một ngụm, miệng lưỡi lại như là ủy khuất lại như là oán giận: "Cái người chuyên viên trang điểm kia, cô ấy giống như đã biết......".

Nói xong lại cảm thấy có chút chột dạ, lông mi run run, đầu lưỡi ướt mềm cuốn lên ngón tay đối phương liếm liếm.

"Cô ấy nói muốn cùng anh chụp tấm ảnh......".

Lý Hi Thừa nhấp môi: "Em liền đồng ý rồi?".

Thẩm Tại Luân nhìn con ngươi sâu thẳm đen như mực của hắn, theo biên độ nhỏ gật gật đầu.

Lý Hi Thừa bất đắc dĩ thở dài, rút ngón tay ra ở trên môi cậu cắn một ngụm, dưới thân dường như trừng phạt không ngừng đỉnh cậu: "Bảo bối, em cũng thật hào phóng nha".

Nghe có chút hương vị nghiến răng nghiến lợi.

Thẩm Tại Luân vòng lấy cổ hắn, ẩn nhẫn rên rỉ. Đem đầu gối để lên trên lồng ngực ấm áp của hắn. Nghe bên tai trái tim bùm bùm nhảy, lông mi đậm rũ xuống, che dấu thâm ý không rõ trong đó.

Một giờ sau khi kết thúc, Thẩm Tại Luân hai đùi run rẩy. Tùy ý Lý Hi Thừa vẻ mặt thích ý giúp cậu xử lý thân thể.

Thẩm Tại Luân thấy quần áo hắn đều bị dơ, vải dệt phía trước bị dâm thủy tẩm ướt một tảng lớn. Gò má đỏ bừng: "Anh như vậy như thế nào đi ra ngoài đây ?".

Lý Hi Thừa bình tĩnh tự nhiên: "Không có việc gì, không cần lo lắng".

Thẩm Tại Luân âm thanh ồ một tiếng, nam nhân đem cậu thao quá lâu. Chẳng sợ rửa sạch qua, đồ vật bắn vào vẫn luôn dính bên ngoài, mông dính dính nhớp, nhỏ giọng nói: "Tôi muốn đi về".

Lý Hi Thừa hỏi: "Buổi chiều không đi chơi sao?".

Thẩm Tại Luân vẻ mặt mệt mỏi, muộn thanh nói: "Không đi ——".

Lý Hi Thừa biết rõ là cậu không có sức lực, là chính mình sai, vì thế ngoan ngoãn xin lỗi: "Xin lỗi bảo bối. Buổi chiều chúng ta về nhà, qua hai ngày chúng ta liền ra nước ngoài chơi".

Thẩm Tại Luân gật đầu, lại do dự hỏi: "Vậy chuyên viên trang điểm kia......".

Lý Hi Thừa hơi hơi mỉm cười: "Không cần lo lắng, anh sẽ xử lý tốt".

......

Buổi chiều đi siêu thị mua đồ. Sau khi hai người về đến nhà, Lý Hi Thừa lại đem cậu đè ở trên giường làm một hồi.

Thẩm Tại Luân thật là tinh bì lực tẫn, oán trách hắn vài câu, liền khép lại mí mắt ngủ say.

Khi tỉnh lại đã là buổi tối, nửa bức màn cửa sổ sát đất bên ngoài mọi nhà đều có ánh đèn, đèn neon lập loè trong đó.

Cửa phòng nửa mở, một chút ánh đèn mờ nhạt trong phòng khách tiến vào. Thẩm Tại Luân giật giật thân thể, liền cảm giác cả người nặng nề, giữa hai đùi vừa nóng vừa rát.

Trên người mặc áo ngủ, trừ bỏ chỗ đó thì không có chỗ nào cảm giác không khoẻ. Hẳn là ở thời điểm cậu hôn mê, nam nhân đã rửa sạch thân thể cho cậu.

Cậu lê dép lê, đi đến phòng khách.

Phòng khách không bật đèn, chỉ có màn hình lớn tản ra ánh sáng.

Lý Hi Thừa ngồi ở giữa sô pha, biểu tình lười biếng, khóe miệng ngậm một mạt cười ôn nhu. Ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm phía trước, đến Thẩm Tại Luân tỉnh dậy cũng không phát hiện.

Thẩm Tại Luân theo tầm mắt hắn nhìn qua, chỉ thấy màn hình lớn, hai thân thể nam tính trần truồng loã thể đang gắt gao giao triền ở bên nhau. Trên dưới chồng lên làm tư thế vận động nguyên thủy nhất.

Thẩm Tại Luân trừng mắt, khó có thể tin —— người đàn ông này cư nhiên đang xem phim heo ?!

Phỏng chừng là lo lắng âm thanh lớn phiền đến cậu, liền đeo Bluetooth mang ở trên lỗ tai.

Nhìn hắn còn xem nghiền ngẫm như thế, Thẩm Tại Luân đem đèn lớn mở lên, ánh đèn chói mắt, đem phòng khách to như vậy chiếu sáng bừng.

Lý Hi Thừa quay đầu, thấy chàng trai trừng mắt chính mình, nhấp miệng cười nói: "Bảo bối, lại đây."

Thẩm Tại Luân không động, u oán nhìn hắn.

Lý Hi Thừa dứt khoát tháo xuống tai nghe Bluetooth, đứng dậy đi qua: "Đói bụng không?"

Thẩm Tại Luân lắc đầu, đen mặt đem TV tắt đi.

Lý Hi Thừa vân đạm phong khinh mà giải thích: "Học tập một chút."

Lôi kéo cậu ngồi ở trên sô pha, vuốt ve vết hằn khi ngủ trên gò mã trắng nõn của cậu : "Bảo bối, ngày mai thu thập hành lý một chút."

Thẩm Tại Luân sửng sốt: "Đi đâu?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro