23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hắn trong miệng nói lời dâm uế khó nghe, cùng nam thần hoàn mỹ không tì vết chút nào hay xuất hiện trên màn hình như khác một trời một vực.

Nam nhân ở đầu vai cậu hung hăng cắn một ngụm, thẳng đến khi tràn ra máu tươi đỏ thắm, nghe thấy Thẩm Tại Luân hô đau lại biến thái vươn đầu lưỡi đem vết máu liếm láp sạch sẽ.

Lý Hi Thừa cắn vành tai phiếm hồng của cậu, hạ thân trừu cắm tốc độ không giảm: "Anh chẳng những muốn bắn ở bên trong, còn muốn đem bên trong của em hung hăng bắn đầy!".

Nam nhân rời khỏi, lại cắm vào, một động tác lặp đi lặp lại.

Thẩm Tại Luân rên rỉ càng thêm mê người, vừa như là khóc thút thít vừa như là say mê.

Cậu hiện tại cảm giác tựa như thân thể của mình ở trên mặt biển mênh mông bát ngát, sóng triều dục vọng che trời lấp đất hướng phía cậu thổi quét lại, một đợt lại một đợt chụp đánh ở trên người cậu. Nước biển ăn mòn lý trí cậu, làm cậu hoàn toàn sụp đổ hủy diệt.

Thẩm Tại Luân cảm thấy một loại khoái cảm co rút, cùng nam nhân đang hoạt động tính khí của cậu, nghiền áp điểm mẫn cảm liên tiếp ở bên nhau, trong ngoài giáp công, làm cậu quân lính tan rã, dâm dịch tràn lan.

"Thật đáng yêu......".

Thấy cậu thần sắc hoảng hốt, khóe mắt nhiễm tảng lớn đỏ ửng, mị sắc giống như muốn hóa tràn ra đáy mắt.

Lý Hi Thừa cúi đầu hôn cậu, từ mắt đến mũi, lại đến môi hồng nhuận, nỉ non: "Nếu mà sớm gặp được em ......".

Hắn không có nói tiếp, lại hung hăng ra vào cửa tràng đạo của Thẩm Tại Luân, đem lượng lớn tinh dịch rót vào, đồng thời cũng buông lỏng ra lỗ chuông bị lấp kín trên tính khí của cậu, hai người đồng thời phát tiết ra ngoài.

Thẩm Tại Luân thân thể run rẩy, nhịn không được cúi đầu nhìn thoáng qua, chỉ thấy trên bụng nhỏ bình thản của mình thậm chí có thể thấy dấu vết cự vật nhô lên. Thật sự đã đi vào đến quá sâu, tràng đạo bị hoàn toàn bắn đầy, cậu không khỏi lo lắng nam nhân có đem cậu thọc xuyên hay không.

Qua hơn một phút, Lý Hi Thừa rốt cuộc kết thúc, đem côn thịt của mình từ trong lỗ nhỏ của Thẩm Tại Luân rút ra.

Khi hắn rút ra phát lên một tiếng "phụt", một chất lỏng trắng hồng sền sệt chưa bao giờ có từ lỗ sau của cậu chảy ra. Lý Hi Thừa đem đùi Thẩm Tại Luân nâng cao, thấy trong huyệt giống như cánh hoa tầng tầng thịt non khép chặt, chất lỏng vẩn đục từ cửa động mềm xốp nhất thời khép kín không được mà chảy ra, dính vào đùi cùng khăn trải giường ướt dầm dề trơn trượt một mảnh.

Hắn híp híp mắt, hạ thân lại lần nữa cứng đến phát đau.

Nam nhân bắn qua một lần, ngay vào lúc Thẩm Tại Luân cho rằng đã kết thúc, Lý Hi Thừa thấy cậu chu cái miệng nhỏ sưng đỏ thở dốc chưa dừng, ánh mắt tối sầm lại, thấp thấp nở nụ cười.

Hắn lại lần nữa đem đồ vật của mình để ở cửa động đối phương đang bị tinh dịch lấp đầy lầy lội, chậm rãi nghiền nát vài cái. Giây tiếp theo, liền một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thọc vào giữa đường đi nhỏ khít của cậu.

"Nhẹ chút......" Thẩm Tại Luân cực kì sợ hãi hơi thở dã thú cuồng dục trên người hắn, ai ai xin tha: "Nhẹ một chút, Hi Thừa......".

Lý Hi Thừa đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đen sâu thẳm như muốn loé ra tinh quang, bóp cằm Thẩm Tại Luân: "Lại kêu lần nữa".

Thẩm Tại Luân còn chưa thoát khỏi kích thích vừa rồi, cậu thảng thốt lắc đầu. Thân thể lập tức bị hắn hung hăng đỉnh một chút.

"Kêu tên của anh."

Lý Hi Thừa hơi thở nóng rực cơ hồ muốn huỷ diệt cậu, hắn đem chân Thẩm Tại Luân banh đến càng rộng. Môi mỏng mút khoé miệng cậu, dụ dỗ nói: "Ngoan, mau gọi thêm một lần nữa đi em".

Thẩm Tại Luân bị hắn đỉnh thân thể khống chế không được hướng tới đầu giường, nam nhân lần này thật sự rất tức giận, trừu cắm ở trong thân thể cậu đỉnh đến sâu nhất, sức lực lại lớn.

Cậu thấp thấp khóc, là thật sự sợ hãi, nam nhân trong lúc điên cuồng căn bản nghe không vào bất cứ thứ gì, cậu sợ chính mình sẽ bị nam nhân làm chết ở trên giường.

Vì có thể làm chính mình thoải mái chút, cậu ngoan ngoãn đem mặt thò lại gần, cọ xát hắn, giống con mèo nhỏ dính người, thuận theo mà kêu một tiếng: "Hi Thừa, ông xã......".

Nhưng mà kết quả lại không làm cậu được như ước nguyện, nam nhân tựa hồ càng điên cuồng. Hắn kêu tên Thẩm Tại Luân, một lần lại một lần.

Biến thái, nảy sinh ác độc mà hướng trong thân thể cậu lao tới.

"Không được trốn......". Nam nhân khàn khàn mà ở bên tai cậu nói, dưới thân động tác càng thêm mất khống chế, mấy lần phát cuồng.

Trên vách tường lớn từng giây từng phút trôi qua, không biết qua bao lâu, Thẩm Tại Luân cảm thấy linh hồn của mình đều muốn bay khỏi người, xương cốt từ trong thân thể rút ra, mềm liệt ghé vào trên người nam nhân, tùy ý đối phương đối với cậu sử dụng các loại tư thế, tiếp tục đợt hoan ái tiếp theo.

Đêm nay đối với Thẩm Tại Luân mà nói quả thực là một ác mộng.

Nam nhân đều thích học vũ đạo với cậu trên giường, bởi vì thân thể bọn họ có độ mềm mại tốt, có thể làm thành các loại tư thế......

Thẩm Tại Luân vừa lúc học qua mấy năm vũ đạo, Lý Hi Thừa biết, đêm nay quả thực dường như phát điên mà làm cậu. Thân thể vô lực bị hắn đùa nghịch thành các loại tư thế, có đôi khi không cẩn thận đụng phải chân bị thương của cậu, khóc rống cầu xin, lại chọc đối phương ngược lại còn càng thêm hưng phấn, ôm cậu ở các góc phòng ẩn nấp cộng phó bể dục.

Nam nhân buộc cậu nói yêu hắn, Thẩm Tại Luân vì chính mình có thể được tốt một chút. Trong miệng đều là nói những lời hắn thích nghe, thân thể tận lực đi phối hợp, chỉ vì có thể làm lần này hết thảy kết thúc sớm chút. Nhưng cho dù cậu khóc đến giọng nói đều ách hắn cũng không có buông tha cậu.

Thẳng đến khi mặt trời từ đường chân trời ló dạng, ánh sáng sớm xuyên thấu tầng mây, xuyên qua khe hở bức màn do không kéo chặt. Từ trên cửa sổ pha lê sát đất chiếu lên mặt đất, rơi xuống một mảnh sắc thái loang lổ, Lý Hi Thừa rốt cuộc ở trong thân thể cậu bắn ra ngoài.

"A Luân, đừng hòng trốn khỏi anh".

Nam nhân ôm lấy cậu, cúi đầu nhẹ nhàng nỉ non. Hô hấp cực nóng phun ở sau cổ cậu. Như là đối với người yêu của mình suồng sã hôn môi.

"Cả đời, lẫn tương lai của em. Tất cả đều là của anh".

Tràn ngập cố chấp đáng sợ.

-- Toàn Văn Hoàn --

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro