Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lộc Hàm mặc thêm áo ấm, quàng thêm chiếc khăn màu xanh nhạt, đem theo hộp cơm nóng và lái chiếc xe gắn máy cũ đến bệnh viện

Nhà cũng lâu rồi chỉ có hai mẹ con,cha mất khi cậu mới lên hai. Một mình mẹ gồng gánh nuôi cậu suốt hai mươi năm qua.Những năm học đại học,cậu cố gắng làm thêm đóng học phí. Cậu không muốn mẹ cực khổ vì cậu nữa. Tốt nghiệp ngành quản trị, cậu đi xin việc khắm nơi nhưng thời buổi khó khăn,cử nhân kinh tế như là mùa thu. Cuối cùng , cậu chỉ làm được công việc trực tổng đài tại một công ty điện tử

Cách đây nửa năm,mẹ cậu vì làm việc cực nhọc mà bệnh.Nằm việc được thời tỉnh lại nhưng bà không hề nói câu nào.Ban ngày,cậu luôn bên cạnh chăm sóc mẹ, ban đêm mẹ ngủ thì cậu nhờ y tá trông chừng.Biết rằng như thế cũng không an tâm nhưng cậu phải đi làm để có tiền lo viện phí. Bỏ việc ở công ty,nơi cậu lựa chọn là 1 quán gay bar

Thời đại học , công việc làm thêm của cậu là bartender ở một quán bar sinh viên nhưng tiền thực quan trọng trong cuộc sống nên chỗ hiện tại là nơi cậu nương thực tốt

Với gương mặt ưa nhìn, dáng người đẹp nên ở chỗ làm cậu được nhiều khách quen tìm đến chỉ để yêu cầu cậu pha chế rượu cho họ . Tiền tip mà cậu nhận được hơn rất nhiều lương chính cậu nhận được từ ông chủ. Muốn có nhiều tiền rất đơn giản, cậu chỉ cần cười nhiều hơn , nói chuyện nhiều hơn và lả lơi nhiều hơn với bọn họ là được. Bao nhiêu đó thôi cũng kéo rất nhiều chàng trai đến chỗ cậu mà tán gẫu. Cậu không đi khách như những người khác vì luôn muốn giữ mình trong sạch và không sa ngã vào thế giới ngầm
Hôm nay cậu đến bệnh viện thì cũng là giờ y tá tiêm thuốc .Lộc Hàm ra ngoài chờ và ngủ gục lúc nào không hay . Nhiều tháng liền không ngủ đủ giấc ,làm việc quá sức và không tự chăm lo cho bản thân đã khiến cậu lúc nào cũng rơi vào trạng thái mệt mỏi , luôn tranh thủ ngủ ở mọi nơi nhưng vẫn cố tỉnh táo để không bị gục ngã. Nếu bây giờ cậu nằm xuống, ai sẽ lo cho mẹ?
Lộc Hàm chợp mắt hơn 10ph thì cô y tá đến lay vai
- Anh vào đi! Tôi đã tiêm xong rồi
Lộc Hàm bước vào phòng chăm sóc đặc biệt của mẹ mình. Bà vẫn phải nằm viện vì sức khỏe còn khá yếu . Lộc Hàm vẫn tâm sự thật nhiều với mẹ, tuy bà không thể nói nhưng ánh mắt của bà có thể nhìn ra được bà đang nghe cậu nói. Mẹ của cậu dạo này cũng đang được theo dõi bởi các bác sĩ có trình độ cao nên cũng thấy được tia hi vọng.
~☜☆☞~
Bùm! Bùm! Chát! Chát!...
Âm thanh trong gay bar đầu óc Lộc Hàm ong lên . Cậu rất muốn nghỉ ngơi nhưng khách lúc nào cũng đông.
Trong giới này, những người như Lộc Hàm được coi là thụ còn mấy anh cao lớn, manly hoặc có tiền đa phần là công .Cách phân biệt kẻ nằm trên kẻ nằm dưới . Cậu không thích bị đánh giá là thụ vì đó là chỉ những người yếu đuối mà cậu luôn muốn mạnh mẽ.
~☜☆☞~
Anh đang ngồi trong góc tối, điếu thuốc cháy trên tay, lâu lâu thưởng thức ly rượu mạnh của mình và ánh mắt luôn hướng về chàng trai đứng ở quầy pha chế. Chàng trai mà anh nhìn mãi không thôi là Lộc Hàm, cậu là anh mê luyến không thôi. Anh muốn cùng cậu hưởng lạc dù chỉ một lần nhưng có lẽ điều này khó có thể xảy ra vì anh nghe nói cậu không có đi khách
Ngô Thế Huân anh là người giao tiếp rộng, không có dạng người nào mà anh chưa gặp nhưng chưa có người nào làm anh phải chú ý như Lộc Hàm.
Anh bị cậu thu hút ngay từ ánh nhìn đầu tiên . Anh rất muốn biến cậu thành của mình ngay lập tức . Anh đã tìm người hỏi thăm nhưng cũng chỉ nói :"cậu ta cứng đầu lắm, tìm người khác đi. "
Tính anh rất hiếu thắng . Càng khó anh càng muốn chinh phục. Cả buổi tối anh chỉ ngồi trong góc phòng nhìn ngắm cậu.
Thế Huân càng nhìn Lộc Hàm càng vừa mắt .
Cái eo thanh mảnh ấy làm anh muốn ôm ,làm da trắng mịn làm anh muốn chà sát vào. Đôi chân dài kia nữa ,anh muốn nó quấn quanh thân mình ,chưa kể đôi môi ướt át gợi cảm khi hé cười lại lộ ra hàm răng trắng khiến anh muốn cắn...càn quét bên trong ... Càng tưởng tượng thì càng ham muốn
Đi đến quầy bar chỗ cậu đang đứng, ghé sát tai cậu và nói :"đêm nay đi cùng tôi nhé ! Tôi sẽ giúp mẹ cậu khỏi bệnh.
Anh đã tìm hiểu cậu rất kĩ và biết mẹ cậu đang bệnh. Anh muốn dùng thử cách này xem có hiệu quả không sai
- Anh...
Lộc hàm ngờ hoặc nhìn người đàn ông xa lạ này . Anh ta đây là muốn làm gì? Anh ta biết mẹ cậu sao?
Thế Huân khẽ nhếch môi:" tôi đã quan sát cậu rất lâu và tìm hiểu cậu rất nhiều. Đi theo tôi cậu sẽ không thiệt thòi gì đâu . Chỉ một đêm thôi... Tôi đã xem qua bệnh án của mẹ cậu rồi. Tôi chỉ muốn nói là tôi có thể giúp được cho mẹ cậu vậy nên....tôi có thể đợi cậu xong việc rồi chúng ta "bàn tiếp" nhé!

Nói xong anh đứng lên và nhét vào tay cậu tờ 100 đôla kèm theo 1 nụ hôn nhẹ lên trán rồi rời đi.

Cậu đứng chết lặng nơi đó. Tiền này,cậu thật muốn quăng vào sọt rác nhưng....lòng tự trọng không thể "ăn"được.Cậu mím môi không tình nguyện mà bỏ tiền vào túi quần.

Gần hết giờ,một chàng thanh niêm khá điểm trai đến quầy của Lộc Hàm.Anh ta đưa ra cho cậu 1 tờ giấy và nói:

- Nó đợi cậu đấy! Đây là số điện thoại

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ hết chap 1~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro