Chương VIII

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời đen gió lớn

Y/n và bạn học Yoo Ahn được phân đến một phòng ký túc xá, hai người đều rất vui mừng.

Nữ sinh trường cấp 3 Busan sống trong ký túc xá, một phòng năm người, ngoài Y/n và Yoo Ahn ra, còn có 3 nữ sinh cùng phòng khác lớp. Khi hai người Y/n đến ký túc xá, phát hiện những người khác đã dọn dẹp gần xong, một người trong đó còn trèo lên giường đọc sách.

Y/n cất tiếng chào các cô, tất cả mọi người đều rất nhiệt tình. Cô gái đọc sách trên giường tên là Hwang Yeri, vóc người nhỏ nhắn xinh xắn, tóc tết đuôi sam, ngoại hình thanh tú, khí chất văn tĩnh (điềm đạm, dịu dàng ít nói); một cô gái tóc ngắn khác đang trải ga giường, tên là Lee Sohee, gầy gầy cao cao, mắt to linh động chiếm đến nửa khuôn mặt, trò chuyện rất sôi nổi.

Y/n vẫn còn đang nghi hoặc sao lại thiếu một người, chợt từ trong nhà vệ sinh truyền đến giọng nói, "Sohee, mau tới giúp mình, phần tường trên cao mình không với tới!"

Sohee đáp một tiếng chạy vội vào. Y/n cũng theo sau cô vào bên trong phòng ký túc xá, dựa người vào ban công nhỏ, nơi đó có một nhà vệ sinh.

Thì ra trong nhà vệ sinh còn có một người, người cuối cùng này tên là Jang EunBin, dáng người trung bình, tóc chạm vai, khi cười lên khiến người ta có cảm giác cực kỳ thân thiết. Tuy chưa được xem là đại mỹ nữ, nhưng chỉ nhìn cô ấy đã cảm thấy rất có hảo cảm. Jang EunBin đã sớm dọn dẹp xong giường của mình, thấy nhà vệ sinh nhỏ không sạch sẽ, dứt khoát xắn ống tay áo vào nhà vệ sinh chà rửa, là một người chịu khó.

"Y/n, chúng ta cũng dọn dẹp đi!"

Yoo Ahn đứng một bên hơi ngượng ngùng, xem người đều đã dọn dẹp xong, còn bận rộn dọn dẹp khu vực chung, hai người bọn họ cũng thấy xấu hổ.

"Ừ." Y/n đáp, để sách xuống bắt tay vào dọn dẹp.

Đến buổi trưa, năm người cũng xem như quen thuộc. Y/n vốn cho rằng cô gái ngồi đọc sách tên Hwang Yeri kia không dễ gần gũi, trò chuyện mới biết, thì ra Yeri chuẩn bị thi tiếng Anh, tuần sau phải đi thi rồi,
nên tất cả mọi người đều suy nghĩ cho cô, không gọi cô dọn dẹp khu vực chung, Yeri biết mấy người có ý tốt, mở lời bảo mời mọi người ăn cơm.

Y/n cảm thấy ký túc xá này vô cùng tốt, ngoại trừ Yeri khiến người ta cảm thấy hơi tĩnh lặng, những người khác đều không giống kiểu người "mọt sách", ở chung rất hòa hợp. Nhất là Lee Sohee, cảm thấy là một người rất thú vị.

Đến thời gian cơm chiều, năm người cùng nhau đến phòng ăn ăn cơm, sau đó đi tới phòng tự học.

Đêm nay trôi qua rất yên tĩnh, mọi người cũng rất tự giác cầm sách giáo khoa chuẩn bị bài tập cho ngày hôm sau, ai cũng không muốn thua ở vạch xuất phát.

Nhưng Y/n lại chú ý tới có một người tương đối khác thường, đó chính là bạn học Jihoon, cũng không biết tại sao qua một kỳ nghỉ hè tên này lại phát triển nhanh như vậy, hiện tại đã cao hơn cô, khiến cô cũng ngượng ngùng khi gọi cậu ta là cậu nhóc rồi.

Tại sao nói Jihoon khác lạ? Bởi vì tên kia, cư nhiên trong suốt thời gian tự học buổi tối đều nằm ngủ.

Không phải mỗi lần thi học kỳ người này đều đứng thứ nhất sao? Chẳng lẽ đều là học trong giấc ngủ? Hay là cực lỳ thông minh?

Y/n suy tư, cảm thấy người ta rất thông minh, nếu không sao có thể liên tục nhảy nhiều cấp như vậy, đúng không? Ôi, thế đạo này thật không công bằng, có vài người trời sinh thông minh, khiến một người phải chăm chỉ học tập mới thi đậu hạng nhất như cô làm sao chịu nổi!

Thời điểm tan học lớp tự học buổi tối, cuối cùng thì tên kia cũng tỉnh, vừa hay Y/n ngồi hàng thứ ba có thể nhìn thấy một bên khuôn mặt của bạn học Jihoon ngồi hàng thứ nhất. Chỉ thấy cậu ta mơ mơ màng màng nâng đầu từ giữa hai tay lên, hai mắt còn chưa mở, khuôn mặt trẻ con ửng hồng rất có hỉ cảm.

Y/n cảm thấy thật vui vẻ, cặp mắt kia chợt mở to đảo về phía sau, rõ ràng cậu chỉ đảo qua, vừa khéo nhìn về phía Y/n một chút mà thôi, Y/n lại cảm thấy có ánh mắt đang phóng điện về phía cô.

Ôi trời! Thằng nhóc này dám phóng điện!
Không đúng không đúng, cái này không gọi là phóng điện, cái này gọi là điện giật!

Y/n cảm thấy toàn thân như bị kim châm, không rét mà run, lông tơ trên cánh tay đều dựng đứng.

Dừng! Không cho nhìn thì không nhìn, dữ như vậy làm gì. Chưa nói đến việc toàn bộ cả lớp đều nghiêm túc học tập, trừ cái đầu cậu ấy?! Ai bảo cậu dám ngủ trong giờ học?!

Y/n đang âm thầm oán giận, tiếng chuông tan học vang lên, cô vươn vai đứng lên, Jihoon ngồi hàng thứ nhất ngẩng đầu ưỡn ngực ra khỏi phòng học.

Y/n bước ra phòng học, nhìn xung quanh không có ai, một mình chạy tới sườn đồi phía sau trường. Bởi vì những bạn học khác đều là học sinh mới, chưa rõ sơ đồ trường học nên không biết phía sau phòng học, đi qua một lối nhỏ, có một sườn đồi rộng.

Y/n muốn yên tĩnh một mình, cũng không đi cùng Yoo Ahn.

Quả nhiên trên sườn đồi không có bóng người, chỉ có bóng đèn đường tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, chiếu vào cây cối hoa cỏ trước mắt.

Y/n hít một hơi thật sâu, sau đó, giống như trước kia thường làm, hướng về khoảng không mênh mông trước mắt mà hét to:
"A a a a a a a a a a a a a a a!"
_________________________________________
   #040623

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro